Chương 47
Tình hình càng ngày tệ hơn.
Tầm nhìn hoàn toàn bị những đốm đỏ xâm chiếm.
Bây giờ, ngay cả trong bóng tối, cô ấy vẫn cảm thấy rằng tầm nhìn của mình bị một thứ gì đó quan sát.
Bóng tối không còn bảo vệ được cô được nữa.
'Tôi không thể ở một mình nữa. Tôi sắp phát điên rồi!'
Cô ấy tuyệt vọng tìm đến những nơi có người đông đúc.
Nơi đông đúc nhất là phòng tự học của Hội trường trí thức.
Nếu cô hòa nhập với các sinh viên học suốt đêm, ngay khi thị lực của cô thay đổi, ít ra cô vẫn cảm thấy nhẹ nhõm.
'Khi kỳ thi kết thúc, nó có thể biến mất. Có thể là do căng thẳng thi cử'
Cô đã mong điều đó trong suốt kỳ thi giữa kỳ.
Đốm đỏ đó, âm thanh đó, máu tràn ra ở mọi nơi.
Khi kỳ thi kết thúc, nó sẽ biến mất một cách kỳ diệu, cô ấy đã mong như thế.
'Vẫn như vậy thôi...'
Không có vẻ như tình hình càng nghiêm trọng hơn.
Bây giờ kỳ thy đã kết thúc, các phòng tự học đều trống.
Cô ấy không biết nên làm gì nữa.
'Tôi phải làm gì đây, tôi phải làm gì đây...?'
Nhà ăn ký túc xá là nơi có nhiều sinh viên sau phòng tự học.
Có vẻ như cô đã ngồi cả ngày ở căn tin, nhưng cô ấy còn không thể ăn nổi chiếc bánh gạo thỏ mặt trăng phục vụ đặc biệt trong kỳ thi này.
Nhưng khi bữa tối kết thúc và căn tin đóng cửa, cô ấy sẽ đi đâu?
Nếu như về nhà, ba mẹ sẽ lo lắng.
Liệu tôi có nên trốn khỏi trường và đến một cửa hàng tiện lợi 24 giờ không...
"Tở có thể ngồi trước cậu không?"
Những đốm đỏ và tiếng ù tai biến mất một cách kỳ diệu.
An Dain được hiện ra rõ ràng trước mắt cô ấy.
"Dain...?"
"Chúng ta không thể gặp nhau trong thời gian thi cử nên chúng ta cùng ăn nhé"
An Dain mỉm cười dịu dàng.
Đó là một nụ cười hiếm hoi.
Có chuyện gì tốt xảy ra không?
Cô không hề biết rằng mình cảm thấy nhẹ nhõm, cô cười theo An Dain.
"Ăn xong tớ sẽ đến thư viện trung tâm ở khu trung tâm. Cậu có muốn đi cùng không? Joo Soo...Không, tớ có một người bạn giới thiệu cho tớ một cuốn sách.."
"Không!"
Cô ấy nghe thấy một từ khủng khiếp và kêu lên cắt ngang lời của An Dain.
"À..."
Cô ấy liên tục làm những điều mà An Dain phải khó chịu,
Cảm giác tội lỗi càng ngày càng nhiều.
Giọng nói này khá lớn, nhưng may mắn thay, căn tin rất đông người, các sinh viên bận tụ tập trò chuyện nên không gây sự chú ý.
Cô nhìn xung quanh rồi hạ giọng,
"Tôi xin lỗi, Dain. Nhưng đừng bao giờ...đến thư viện trung tâm"
An Dain chớp mắt và gật đầu.
Giờ mở cửa thư viện trung tâm ngắn hơn nhưng cô nghĩ rằng có thể sử dụng thư viện dành riêng cho sinh viên năm nhất hoặc thư viện tại Hội Trường Trí thức.
Cô ấy thay đổi chủ đề.
"Hôm nay. Cậu có muốn xem phim thâu đêm không? Chúng ta có thể cùng nói chuyện. Xem ở phòng cậu hoặc phòng tôi nhé!"
"Được thôi. Muốn đến phòng tôi không?"
"Được rồi....Dain! Cảm ơn cậu rất nhiều..."
Cô đã có thể cười sau một thời gian dài, nghĩ rằng sẽ không còn vết bẩn hay tiếng ù tai nào cho đến ngày mai.
****
Một lớp học cũ đầy bụi.
Sau màn ngượng ngùng của Siêu trộm vượt tường đỏ, Yeom Yunyeol đưa tay lên không trung và triệu hồi Xích Long.
Suỵt-
Một khoảng trống trong không gian bắt đầu xuất hiện dưới đầu ngón tay của yeom JunYeol.
Trong khoảng trống đó, biểu tượng xuất mạnh của cậu ta, Xích Long phun lửa từ từ xuất hiện.
Tuy nhiên không hề có sự thù địch hay sát ý xuất hiện.
Sau khi trải qua vài lần, tôi biết đó chỉ là một trò bịp.
Tôi không biết ý định của cậu ấy là gì.
'Mức độ vẫn còn thấp. Kích thước của Xích Long và sức mạnh xing quanh không cao lắm'
Ngay lúc Xích Long có động tác phun lửa về phía tôi.
Yeom Junyeol đã ngăn cản lại.
"Tôi đoán ngài không phải là người tộc Rồng"
"Tộc Rồng...?"
"Có nhiều lần con cháu của Rồng giả mạo Siêu trộm vượt tường đỏ, ngăn cản tôi đi tìm Siêu trộm vượt tường đỏ thật. Tôi là con cháu của hậu duệ của họ cho nên tôi đã bị ngăn lại khi bắt đầu công kích, cho nên vừa nhìn đã biết ngàu"
Tộc Rồng có làm những điều ngu ngốc như vậy à?
Yeom Yunyeol nói rằng muốn nhờ tôi làm cố vấn .
Nếu cậu ấy cược một bức ảnh của Snare...một bản sao của Snare thì những chuyện nhảm nhí của Siêu trộm vượt tường đỏ sẽ đến với anh ta.
"Tôi xin lỗi vì đã cố gắng tấn công...Mặc dù có vẻ như ngài đã nhận ra tôi không có ý định tấn công"
"Không, không sao đâu. Tôi xin lỗi đã giả mạo cậu"
"Không sao đâu. Nhở vậy mà Cổng Ảo Ảnh mới xuất hiện và Seum có thể đến trường"
Nhận vật mà tôi thủ vai, Yeom Junyeol thực sự là một chàng trai tốt.
Vì phải chịu sự khó chịu từ tôi, nên dù muốn như thế nào với tôi thì tôi cũng không thể nói gì.
"Ngài có biết tại sao tôi tìm ngài không?"
"Tôi nghe nói cậu muốn nhận tôi làm người cố vấn"
Yeom Junyeol có vẻ hơi ngạc nhiên nhưng lại rất vui mừng.
"Vâng...Ngài có đồng ý nhận tôi làm đệ tử không?"
Nhìn thấy phản ứng ấy, chắc hẳn cậu ấy rất muốn tôi làm người cố vấn cho cậu ấy.
Chính tôi là người nuôi dưỡng nhân vật này bằng cách đưa Yeom Junyeol vào vô số nhiệm vụ miễn phí trong trò chơi.
Tôi đã có một lộ trình sơ bộ để giúp cậu ấy phát triển.
Tuy nhiên, vẫn còn điều phải nói trước.
"Tôi có một điều kiện"
"Vâng. Tôi đang nghe đây!"
Yeom Junyeol có khuôn mặt nghiem túc giống như đang quay quảng cáo.
Lương tâm tôi cắn rứt vì có vẻ như tôi đang lợi dụng con cháu của tộc Rồng, nhưng tôi lại không nghĩ ra cách nào tốt hơn.
"Ngày 5 tháng 5. Ném cú ném đầu tiên tại Sân vận động bóng chày Jamsil và xem trận đấu cho đến khi kết thúc. Ngoài ra, cậu phải giữ bí mật về việc bạn sẽ ném cú ném đầu tiên vào ngày hôm đó"
Vào ngày 5 tháng 5 hằng năm
Sẽ tổ chức Giải đấu Ngày Thiếu Nhi Jamsil một trong những giải đấu có doanh thu phòng vé cao nhất trong làng bóng chày chuyên nghiệp Hàn Quốc, với lượng khán giả tích lũy lên tới 8 triệu người mỗi năm
Rồng Joooh
Hiệp sĩ TC
Trong mỗi loạt trận Ngày thiếu nhi, cả hai đội đều chơi với tư cách là đội chủ nhà vào mỗi năm.
Nếu Rồng Joooh trở thành đội chủ nhà theo thông lệ họ sẽ chọn một thành viên tộc Rồng để thực hiện cú ném đầu tiên vào Ngày thiếu nhi.
"...Ngài đang nói về Trận Derby Jamsil vào Ngày thiếu nhi giữa Rồng JooOh và Hiệp sĩ TC? Khi JooOh là đội chủ nhà, các chú rồng sẽ đến xem trận đấu và thể hiện Gwanglim của mình và thực hiện cú ném đầu tiên sau mỗi hai năm"
"Đúng thế. Đổi người trong tộc Rồng để thực hiện cú ném đầu tiên. Đợi cho trận đấu kết thúc, tôi sẽ là người cố vấn của cậu"
Đội Sư Tử Đỏ, cũng nằm trong số 10 đội bóng hàng đầu thế giới, là đội bóng được yêu thích nhất tại Hàn Quốc.
Những con rồng cũng vậy.
Vì đội Rồng JooOh có một chú rồng gắn liền với đội nên họ đã thu hút các thành viên Rồng và Sư Tử Đỏ đến sân đấu.
"....Những người anh em và chú của tộc Rồng ghét phải ở đó, vì vậy mà họ luôn lẻn ra ngoài vào khoảng hiệp thứ 4 hoặc thứ 5. Ngài có thực sự muốn tôi trở thành đệ tử của ngài nếu tôi ném cú đầu tiên và xem trận đấu cho đến khi kết thúc không?"
"Đúng vậy và đừng quên giữ bí mật cho đến ngày đến ngày đó nhé"
"Tôi sẽ!"
Yeom Junyeol trả lời một cách mạnh mẽ mà không hỏi thêm gì nữa.
Tôi nghĩ mình sẽ hỏi và thắc mắc nhiều hơn.
Yeom Junyeol im lặng và nhìn tôi với vẻ mặt tự tin.
"Tôi nghĩ mình sẽ có cơ hội làm quen với ngài. Bài tập lần này là một thử thách với tôi?"
Nghĩ theo cách như vậy thì đúng vậy.
Tôi không hề nghi ngờ rằng Yeom Junyeol sẽ đóng tốt vai này.
"Ngày 5 tháng 5 sẽ là ngày ngài sẽ trở thành cố vấn của tôi"
Cậu ấy thêm vào những từ vô dụng sau những từ hay.
"XIn hãy đợi, Siêu trộm vượt tường đỏ"
Tâm trí tôi gần như trống rỗng.
Nếu tôi trở thành người cố vấn của Yeom Junyeol, tôi sẽ bắt cậu ta không gọi tôi như thế nữa.
***
Ngày hôm sau.
Các học sinh nghỉ ngơi sau khi hoàn tất kỳ thi.
Bầu không khí điền cuống bao trùm trường trung học Silver Light đã lắng xuống.
Cảm xúc đan xen nhau khi tự chấm điểm.
Trên bảng thông báo chung của nhà trường cũng có lời phàn nàn rằng nhiệt độ nước sông Hàn vẫn còn quá thấp để bơi.
'Nghe có vẻ như đùa, nhưng dù sao cũng khó mà nói vậy vì đó là Đội đua xe đạp Sông Hàn của Song Manseok'
Với nụ cười cay đắng, tôi đọc một vài bài đăng trên bảng tin trường..
Đã đến giờ phải đến trường sớm vào buổi sáng và dành thời gian trong lớp học.
Trượt
Cách cửa tự động mở ra và đóng lại vang lên.
Cậu ta bước vào lớp và chỉ nói chuyện mà không chào hỏi.
"Sao gọi tôi sớm thế? Có chuyện gì khó nói qua máy à?"
Hwang Jiho người tôi đang đợi cũng đã đến.
Trong khi những người khác chưa đến, tôi nói thắng vấn đề.
"Từ hai tuần trước khi bắt đầu kỳ thi giữa kỳ cho đến ngày hôm qua. Có học sinh đã kiểm tra mắt toàn diện tại phòng y tế trường và nộp đơn xin thay thế thiết bị. Trong số đó, có học sinh thuộc ban biên tập tạp chí của trường. Tôi cần danh sách học sinh đáp ứng nhiều hơn một trong ba điều này"
Lời nguyền được kích hoạt ngay sau kỳ thi giữa kỳ.
'Nếu tôi cố tình ngăn cản việc này, có khả năng tôi sẽ nguyền rủa một đứa trẻ mà tôi không biết'
Vì vậy, mặc dù biết điều đó nhưng tôi vẫn bỏ qua nó.
Cũng có lý do khiến những học sinh phải chịu những lời nguyền này.
'Có lẽ khó để vượt qua được sự cám dỗ'
Mọi học sinh đều muốn đạt điểm cao trong kỳ thi.
Muốn chọn con đường dễ dàng hơn là chuyện tự nhiên
Đôi khi họ làm vậy để đưa ra những lựa chọn sai lầm.
"Có vấn để giữa ban biên tập tạp chí và ban báo chi. Có liên quan gì đến chuyện này không?"
"Vâng"
"Sau khi nghe câu chuyện của Moon Daeron, tôi đã tìm hiểu về ban biên tập tạp chí của trường và thấy kỳ lạ"
Liệu ông ấy có thực sự tìm kiếm thông tin không?
Tôi cảm thấy thái độ của Hwang Jiho đã thay đổi.
Cảm giác như tôi đang nói chuyện với một người khác chứ không phải chú tích, người luôn trả lời "thì sao" khi mọi chuyện trong trường đang vô cùng hổn loạn...
"Tôi không chắc những người được ban biên tập hậu thuẫn có liên quan đến Choi PyeonDuek không."
Với tôi thì có lẽ la đúng
"Từ biên bản cuộc họp về các vấn đề học thuật, người ta suy đoán rằng Choi Pyeondeuk đã tích cực ủng họ công việc do chính trị thúc đẩy...nhưng họ không có quan hệ cá nhân với những người chủ chốt và chưa bao giờ đạt được bất kỳ lợi ích nào"
Hwang Jiho đã sống hơn 5000 năm nhưng cũng hơi khó hiểu.
Ngay cả con người cũng khó có thể hiểu được điều này.
"Họ là những 'người theo dõi'"
"...À, bọn họ có thứ như vậy"
Toàn bộ nhóm của Choi Pyeon Deuk có liên quan tới nhân vật cấp cao đều bị bắt.
Choi Pyeon Deuk đang mục nát dưới tầng hầm Eun Younggwan, còn những người khác bị đuổi ra khỏi ra trường trung học Silver Light sau khi bị pháp luật phán xét.
'Nhưng mọi việc vẫn chưa kết thúc'
Nếu sự phản diện lan rộng, sẽ có những kẻ theo đuôi xuất hiện.
Ngay cả khi không được trả tiền, vẫn có một số người hài lòng khi làm điều gì đó cho thần tượng của mình.
Choi Pyeon Deuk có nhiều người theo vì ông ta rất giỏi trong việc thực hiện mọi hành vi xấu xa và là một kẻ phản diện đích thực.
"Jo Euishin, có lẽ những học sinh đáp ứng những điều kiện mà cậu nói đến là..."
"Đúng vậy. Họ là những sinh viên chịu ảnh hưởng của những người theo dõi đó"
"Tại sao những người theo dõi lại làm như vậy trong ban biên tập?"
Nó liên quan đến lịch sử trường trung học Silver Light.
"Cậu có nhớ lý do tại sao Hội trí thức được thành lập cách đây 15 năm không? Vì Hội trí thức mà kế hoạch của họ bị trì hoãn và những giám đốc dần dần bị sa thải"
"....Vâng, tôi nhớ. Tôi cũng nhớ khuôn mặt của chủ tịch hội học sinh đã nói chuyện riêng với tôi"
"Chiến dịch ký tên, tất cả các sinh viên đều phải ký tên nhưng điều đó không thành công. Chỉ sau khi hội đồng sinh viên đưa vụ việc ra truyền thông, ban giám đốc mới bị dồn vào đường cùng"
Người liên quan đến vụ án đó chính là Hwang Jiho.
Thấy ngài ấy đã giúp đỡ chủ tịch hội học sinh hẳn là ngài ấy đã tự mình điều tra sơ bộ vụ án.
Hwang Jiho không phản bác.
"Những người theo dõi chứng kiến vụ việc đó đã tự hỏi liệu họ có lợi gì khi nắm quyền kiểm soát câu lạc bộ truyền thông nổi tiếng của trường không. Đó là lý do tại sao họ lập ra ban biên tập tạp chí của trường cách đây 10 nam9"
"Việc thống trị một câu lạc bộ trung học có ích gì cho họ?"
"Sẽ khác nếu nó trở thành câu lạc bộ truyền thông chính thức duy nhất của trường trung học danh tiếng hàng đầu Hàn Quốc. Ngay cả khi sử dụng tên của học sinh và nói về những điều nhảm nhí, thì cũng không có chỗ tích cực cho những bài viết. Ngoài ra nhìn từ bên ngoài, nó có vẻ hợp lý như 'ý kiến của tất cả học sinh trong Silver Light'"
"Đúng thế. Câu lạc bộ truyền thông rất khó để phá hoại. Giáo viên hoặc tổ chức sinh viên khó có thể áp dụng biện pháp trừng phạt trừ khi họ trắng trợn liên tục nộp các bài viết sai sự thật. Có thể coi đó là một hình thức để kiểm soát truyền thông"
Đôi mắt của Hwang Jiho nheo lại.
Tôi quyết định làm người giải thích.
"Ví dụ, giả sử 100% Choi Pyeon Deuk bị phát hiện khi làm gì sai trái. Tuy nhiên, nếu họ nói rằng các sinh viên cũng sai, họ có thể khiến hai bên đều có lỗi. Nếu dư luận tăng cao bằng cách xem những bài báo khi hai bên có lỗi thì đều lợi cho họ. Việc lan truyền một vài bằng chứng thao túng tinh thần cũng có thể khiến cho nạn nhân mất trí"
"....Tôi hiểu tại sao họ lại làm thế ngay cả khi Choi Pyeon Deuk biến mất"
Hwang Jiho, người lắng nghe, đường như cũng đưa ra suy đoán.
Có vẻ như ông ấy bối rối vì không hiểu hết con người, nhưng khi tôi đưa gợi ý ra Hwang Jiho đã hiểu ngay vì ông lớn tuổi.
"Khi Choi Pyeon Deuk còn hoạt động, họ muốn giúp đỡ, và giờ thì hắn đã biến mất có lẽ họ muốn tôn vinh quá khứ của hắn ta. Có lẽ họ làm vậy phòng ngừa trường hợp Choi Pyeon Deuk trở lại."
Tôi gật đầu trước lời nói của Hwang Jho.
Ban đầu, kẻ phản diện rất giỏi suy nghĩ những điều vô ích.
Trong trò chơi, nhóm người theo dõi đó đã gây ra rắc rối nên họ không thể dễ dàng thay đổi khi Choi Pyeon Deuk đã bị đuổi khỏi trường.
"Tôi hiểu rồi. Cậu có cần gì khác ngoài danh sách không?"
"Chuẩn bị chọn giáo viên mới để sa thải. Và trông chừng lũ lợn cho cẩn thận"
Nếu nhà trường can thiệp quá nhiều vào vấn đề này thì sẽ thất bại.
Tôi cũng cảm thấy khó chịu khi sử dụng sức mạnh của những con hổ vì họ có rất nhiều việc phải làm.
'Nếu tôi sai, Jaegal Jaegeol có thể nhận ra và cố gắng ngăn cản những gì mà tôi làm'
Tôi nghĩ xem mình nên làm gì
***
Sau giờ học
Hôm nay, cuộc họp đại điện sinh viên quý đầu tiên đã được tổ chức.
Những người tham gia trong lớp của tôi gồm có lớp trường Kim Yuri và tôi lớp phó.
Trong trường hợp của Kim Yuri, cô ấy cũng là thành viên của hội học sinh, nhưng nếu có sự tham gia của ban quản lý lớp và các tổ chức sinh viên thì việc tham gia với tư cách là ban quản lý lớp sẽ được ưu tiên.
Đó là lý do tại sao có chủ tịch hội học sinh, quản lý lãnh đạo, chủ tịch hội trí thức và chủ tịch câu lạc bộ chung.
Về nguyên tắc, đại diện của mỗi tổ chức đều được bầu vào năm thứ hai, và đến năm ba họ không được phép làm ban chấp hành lớp.
"Tôi nghĩ cơ sở vật chất ở đây thật tốt, bất kể tôi có đến ký túc xá sinh viên bao nhiêu lần đi nữa"
Hanh lang của ký túc xá sinh viên ở khu vực trung tâm nơi tôi đã đến cùng Kim Yuri.
Ở hành lang, một ảnh ba chiều chứa đựng lịch sử của Silver Light và các hoạt động của các tổ chức sinh viên hiện ra,
"Hãy hỏi nếu các bạn có thắc mắc"
Kim Yuri người quen thuộc với với ký túc xá sinh viên, đi trước tôi vì cô là thành viên của hội học sinh và dẫn tôi qua ký túc xá sinh viên.
"Ồ, đúng rồi. EuiShin! Cậu đã đọc tài liệu chưa?"
"Ừ. Tất nhiên rồi. Xin lỗi vì không giúp được gì"
"Không sao đâu, tớ cũng chẳng nói với cậu mà "
Trong lúc trò chuyện với Kim Yuri và di chuyển đến phòng hội nghị A để họp thì đột nhiên có người lên tiếng.
"Này, Jo Eui Shin"
"Yoo Sanghoon, sao cậu lại ở đây?"
Yoo Sanghoon học cùng lớp với An Dain.
Trong trò chơi, lớp trưởng lớp 1-1 là An Dain và lớp phó là người nhập học bất hợp pháp.
Yoo Sanghoon có thành lớp phó không?
"Cậu cũng là lớp trưởng à?"
Họ học những lớp khác nhau và họ không phải kiểu người hay nói về tình hình học tập của lớp mình nên họ không biết gì về đối phương.
Yoo Sanghoon thường ít nói về bản thân trừ khi đó là bóng rổ.
"Đúng vậy. Tớ thành lớp phó khi người nhập học bất hợp pháo bị duôi"
Nhìn vẻ mặt miễn cưỡng của cậu ấy, có vẻ như cậu ấy bị ép.
Có rất ít tài năng có thể đứng cạnh An Dain, thế nhưng cậu ấy không nản lòng mà đảm nhiệm vị trí lớp phó.
Những người nhập học bất hợp phép có lẽ chịu đựng vì lòng tự trọng của họ.
Và đó là lí do tại sao trong trò chơi, họ và CHoi Pyeon Deuk đã cố gắng quấy rối An Dain.
"À, tôi không muốn đi dự cuộc họp đại diện học sinh"
Yoo Sanghoon đang cau mày.
Tôi ghét bị làm phiền, nhưng tôi còn lý do nào khác không?
"Suỵt!"
Vào lúc đó, Moon Saeron xuất hiện với ngón tay đặt trên môi.
Moon Saeron là lớp phó lớp 1-2
Trong trò chơi cô ấy tự nguyện làm lớp phó vì muốn đến nhiều cuộc họp khác nhau để lấy thông tin.
'Lớp trường lớp 1-2 là Joo Soohuyk'
Moon Saeron chỉ vào cuối hành lang bằng tay còn lại.
"....Tôi thích đoạn nhân vật chính mở cửa sổ và nói 'Không sao đâu, ngay cả khi không có mặt trời"
"Ồ, tôi cũng vậy...! Sau đó, còn có một câu nói rằng "cho đến khi hoa rơi""
Joo Soohyuk và An Dain.
Hai người đang giả vờ tổ chức tiệc tri ân sách ở một góc hành lang và cùng nhau làm gì đó.
Có vẻ như họ đã giới thiệu sách của nhau và đọc chúng sau khi thi.
Nhưng làm sao họ có thể nhớ được toàn bộ câu nói vậy?
Họ có thuộc lòng cuốn sách không?
"...Mấy người hiểu ý tôi chứ?"
Moon Saeron ra hiệu bằng mắt, yêu cầu đừng làm phiền.
Kim Yuri ngạc nhiên khi nhìn thấy An Dain và gật đầu với vẻ mặt vui vẻ.
'Họ hẳn đã nói chuyện rất tốt ngay sau khi tôi rời đi'
Tôi thấy mừng cho họ.
Bụp.
Có người va vào vai tôi.
Có phải là cố ý không?
Hành lang rộng thế cơ mà.
"Tránh ra học sinh năm nhất"
Một trong những nhân vật mà tôi chơi đã va vào vai tôi.
Đó là chủ tịch hội học sinh, Do Wonwoo, Người Đàn Ông Thép.
'Đây là lần đầu tiên tôi tận mắt nhìn thấy anh ấy'
Đó là nhân vật mà tôi sử dụng và Cá tháng tư để đối phó với sinh viên nhập học bất hợp pháp.
Một nhân vật chỉ có thể được kỹ năng mà không cần tài năng, mà phải thông qua sự chăm chỉ.
Người lãnh đạo ủng hộ Yoo Sanghee săn lùng loài quỷ, một viên chức hội học sinh ngày càng trở nên điên loạn sau cái chết của Yoo Sanghoon.
Đó là Do Wonwoo, chủ tịch hội học sinh, người chưa tốt nghiệp và hy sinh một cách anh dũng để bảo vệ cho ngôi trường cho đến phút cuối cùng như một anh hùng.
'Tính cách của anh ấy ban đầu có như vậy không? Tại sao lại thô lỗ như vậy?'
Đột nhiên, Do Wonwoo nhìn Yoo Sanghoon bên cạnh và vẻ mặt đột nhiên tươi tắn.
"Ồ, em rể tôi cũng đến"
Chuyện vớ vẩn gì thế này?
Khi Moon Saeron lấp lánh khi nghe từ em rể....
Suỵt!
Một đòn tấn công vào bụng và lưng của Do Wonwoo diễn ra với tốc độ kinh hoàng cùng với âm thanh xé toạc cả gió.
Người đấm anh ta từ phía trước là Yoo Sanghoon, còn người đánh anh ta từ phía sau là Yoo Sanghee.
Do Wonwoo không thèm tránh đòn tấn công, loạng choạng sau khi trúng cả hai đòn,
"Này Wonwoo, nếu muốn phát điên thì tự đi kiếm chỗ mà phát điên. Sau lại nói nhảm trước mặt đàn em thế?"
"Còn đĩ điên"
Yoo Sanghee, người đang mỉm cười, và Yoo Sanghoon người có khuôn mặt nhăn nhó, trông rất hợp nhau.
Thời điểm họ tấn công có thể nhận thấy họ là chị em ruột.
"Haha...Ha, bị người nhà tương lai đập yêu thì không đau chút nào!"
Anh ấy nói gì khi trong anh ấy như sắp ngã vì đau chứ?
Nhân vật mà tôi chơi, thực chất là một gã điên.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro