Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Sáng hôm sau, ánh nắng nhẹ nhàng xuyên qua khung cửa sổ, đánh thức Dạ Hàn dậy. Anh mở mắt, nhìn thấy Vân Du đang nằm bên cạnh, gương mặt thanh tú của cô ánh lên dưới ánh nắng. Nhìn cô say ngủ, Dạ Hàn cảm thấy trái tim mình ấm áp và nhẹ nhàng hơn bao giờ hết.

"Vợ, dậy đi vợ!" Anh nhẹ nhàng gọi, cố gắng không làm cô tỉnh giấc quá đột ngột.

Vân Du mở mắt, nhìn anh với vẻ ngái ngủ. "Hả? Anh lại gọi em là gì vậy?" Cô cười khúc khích, làm Dạ Hàn không khỏi cảm thấy thích thú.

"Gọi em là vợ, không được à?" Anh cười lại, ánh mắt tinh nghịch.

"Em chưa đồng ý mà!" Vân Du giả vờ tỏ vẻ nghiêm túc, nhưng lại không thể ngăn nụ cười nở trên môi.

"Chúng ta có thể quyết định ngay bây giờ" Dạ Hàn nói, nghiêm túc hơn một chút. "Nếu em đồng ý, anh sẽ làm tất cả để chăm sóc và yêu thương em mãi mãi."

Vân Du chớp mắt, cảm giác trái tim mình như đập mạnh hơn. "Em... em cũng yêu anh mà!" Cô ngập ngừng, rồi lại mỉm cười. "Nhưng chưa đến lúc, anh ạ."

"Thế thì đợi đến khi nào?" Dạ Hàn hỏi, đôi mắt anh đầy sự kỳ vọng. "Hay em sợ anh không đủ tốt để làm chồng?"

"Không phải vậy! Em chỉ muốn mọi thứ diễn ra một cách tự nhiên." Cô cắn môi, rồi nắm tay Dạ Hàn "Nhưng em tin tưởng anh."

"Tin tưởng anh là đủ rồi." Dạ Hàn hứa hẹn, nắm chặt tay cô. Họ đã trải qua quá nhiều kỷ niệm đẹp bên nhau, và anh biết rằng tình cảm này sẽ ngày càng sâu đậm hơn.

Khi cả hai rời khỏi nhà, trời đã đẹp hơn. Họ dạo bước trên con đường quen thuộc, cùng trò chuyện về những dự định tương lai. Vân Du chia sẻ ước mơ trở thành một nhà thiết kế thời trang, trong khi Dạ Hàn ấp ủ giấc mơ trở thành một doanh nhân thành đạt.

"Có lẽ một ngày nào đó, chúng ta sẽ cùng nhau mở một cửa hàng thời trang," Dạ Hàn nói, đầy nhiệt huyết. "Em thiết kế, còn anh sẽ lo việc kinh doanh."

"Ý tưởng tuyệt vời!" Vân Du sáng mắt lên. "Nhưng anh phải học cách làm việc đó nhé, chứ không em sẽ bận rộn lắm đấy!"

"Yên tâm, anh sẽ học thật nhanh." Dạ Hàn cười, rồi bỗng dưng anh chùng xuống, đôi mắt trở nên xa xăm. "Nhưng trước khi mọi thứ đến với chúng ta, anh còn nhiều điều phải vượt qua."

"Anh đang nghĩ gì vậy?" Vân Du nhíu mày, lo lắng nhìn anh.

"Chỉ là... anh cảm thấy cuộc sống này không hề dễ dàng." Dạ Hàn thở dài, "Chúng ta đều có những khó khăn riêng."

"Nhưng đừng lo, em sẽ luôn bên anh. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách." Vân Du nắm chặt tay anh, ánh mắt kiên định.

"Cảm ơn em, Vân Du." Dạ Hàn mỉm cười, sự ấm áp từ bàn tay cô như một liều thuốc xoa dịu những lo lắng trong anh.

Họ tiếp tục đi, tay trong tay, trên con đường trải dài những kỷ niệm đẹp đẽ. Thời gian trôi đi, và Dạ Hàn biết rằng bất cứ điều gì xảy ra trong tương lai, chỉ cần có Vân Du bên cạnh, anh sẽ đủ sức để vượt qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro