Chap 48
Ăn cơm xong, Minjeong lại ăn trái cây ở dưới sảnh, nàng nằm gối đầu lên đùi cô, còn cô thì vừa xem tin tức vừa vuốt tóc nàng. Chợt có vị khách xuất hiện...
- Xin chào, có quấy rối hai người không?
Minjeong ngước mắt nhìn, đôi mắt to tròn sáng lên.
- Kibum oppa, chào oppa.
Jimin mắt vẫn không liếc nhìn Kibum một lần, miệng thì phun ra một chữ lạnh lùng.
- Chào.
- Oppa, mời ngồi.
Nàng híp mắt nói.
Hắn ngồi xuống, vẫn nụ cười thân thiện ấy và ánh mắt vô cùng yêu thương nhìn Minjeong khiến cho Jimin rất khó chịu, cô liền nhếch miệng cười.
- Phải rồi, Minjeong...em đã nói tin vui của chúng ta cho cậu ta biết chưa?
- A, phải rồi, oppa em có một tin rất vui.
Minjeong vui vẻ nói, hai gò má chợt ửng hồng.
- Chuyện gì vậy?
- Em có thai rồi, hai tuần rồi đó.
Nụ cười trên khuôn mặt hắn tắt lịm, hắn sững người khi nghe tin đó. Nàng có thai???? Là con của Yu Jimin...Không được...Không thể được....Chuyện này không thể xảy ra. Thấy hắn im lặng Jimin biết chắc hắn đang rất tức giận khiến cho cô rất thích thú nàng thì cau mày khó hiểu nhìn.
- Oppa...
- À...thật vậy sao? Chúc mừng em. Là con trai hay con gái?
Kibum giật mình, hắn gượng cười, nhưng trong lòng lửa giận đang dâng cao. Jimin từ đầu đến cuối rất có hứng thú với thái độ của hắn.
- Hihi...Sao này khi bảo bảo được sinh ra thì em mới biết. Em nghĩ đợi khi sinh rồi mới bất ngờ.
- Vậy sao?
Minjeong ngồi nói chuyện với Kibum một hồi, rồi hắn đi về. Jimin khi thấy thái độ của hắn lúc nghe nàng có thai thật sự rất hụt hẫng khiến cô vô cùng vui thích. Cô muốn cho hắn biết, ai...mới thật sự là người mà Minjeong yêu...
__________
Tại căn hộ gần đó...
- Không được, tôi...sẽ không để chuyện này xảy ra...
Kibum đập mạnh xuống bàn, hắn rít lên từng tiếng.
- Ông chủ, ngài định làm thế nào?
Một giọng nói phát ra, người đàn ông đứng nghiêm nghị phía sau hắn cung kính nói.
- Phải xử lí cái thai đó. Tôi.... không muốn đứa bé đó, nó không thể ra đời ra đời.
Kibum lạnh lùng trả lời.
Ánh mắt lúc này không còn chút tính người. Hắn muốn giết chết đứa con mà nàng và Jimin tạo ra. Hắn không muốn nàng có con với cô. Chỉ có hắn mới có thể tạo cho nàng đứa bé mà nàng mong đợi, vì vậy bằng mọi giá hắn phải giết chết tinh linh nhỏ bé ấy....
- Vậy, bây giờ chúng ta tiến hành luôn sao?
- Không! Bây giờ chưa phải lúc. Tôi phải giải quyết xong chuyện ở Anh đã.
- Nhưng, nếu để lâu cái thai đó sẽ lớn lên. Lúc đó e rằng đã quá trễ.
- Không sao, dù cho nó có ra đời cũng sẽ không sống được lâu.
- Vâng.
Dứt lời, Kibum đăm chiêu nhìn vào khung hình trên bàn. Hắn cầm lấy, tay chạm vào khuôn mặt trong hình, ánh mắt vô cùng trìu mến.
- Minjeong...dù không chiếm được trái tim em, nhưng thể xác của em...anh phải có được.
Âm thanh trầm thấp vang lên khe khẽ, lời nói ấy cũng chính là lòng quyết tâm của hắn. Bằng mọi giá.... cho dù có khiến cho nàng hận hắn thì Kibum vẫn sẽ phá nát cái hạnh phúc mà Yu Jimin đang có được.
__________
Minjeong mang thai cũng đã gần 3 tháng. Bụng nàng càng ngày lộ ra hơn. Jimin đã sai người may cho nàng nhiều bộ đầm bầu để cho nàng thoải mái, cô cũng đã tìm hiểu rất nhiều về phụ nữ khi mang thai. Lúc nào cũng chăm sóc cho nàng thật cẩn thận.
Jeno, Aeri và Seungmin từ khi biết tin cũng hay đến nhà chơi. Được mọi người quan tâm như vậy nàng cảm thấy rất vui. Chớp mắt đã đến mùa hè, bây giờ hiện đang là tháng năm, cái thai cũng tròn 4 tháng.
Người ta thường nói phụ nữ có thai cảm xúc thường rất kì lạ, rất khó chịu. Minjeong cũng vậy, tuy không quá khó chịu nhưng cảm xúc nàng mỗi lúc mỗi khác. Đang cười nếu gặp một chuyện gì đó thì lại òa khóc, lại hay khó chịu với cô. Jimin cũng không khó chịu hay bực bội, ngược lại cô càng nuông chiều nàng hơn. Vì cô rất am hiểu về những vấn đề đó nên dù nàng có ra sao, hay làm gì quá đáng cô cũng chấp nhận được. Biết cơ thể nàng vốn yếu đuối nên cô đang cố hối thúc nàng ăn nhiều hơn, nuôi nàng mập mạp một chút như vậy sẽ tốt cho lúc sinh.
- Jimin, hôm nay Jimin lại không đi làm sao?
Minjeong ngồi bên cạnh chăm chú nhìn chồng. Cô hiện đang ngồi xem tivi, chỉ trả lời gọn một câu.
- Phải.
- Jimin không sợ như vậy công ty sẽ phá sản sa ?
- Haha...nếu chỉ vì Jimin không đến công ty thường xuyên mà công ty đã phá sản thì Jimin cần gì phải tốn công nuôi những người đó. Còn nữa trong công ty còn có Jeno và Aeri. Tuy hai cậu ấy hay thích nói đùa lại ham chơi nhưng phân chia công việc rất rõ ràng.
Jimin cười tươi nói.
- Nói cũng phải. Ưm....Jimin, chán quá.
Nàng vươn vai một cái.
Aiz...quả thật từ lúc nàng có bảo bảo, nàng chỉ toàn ở nhà không đi đâu cả. Thật là chán chết.
- Mai Jimin sẽ dẫn em đi chơi. Có được không?
Thấy nàng chán nãn như vậy, Jimin mới cất tiếng. Để nàng ở nhà mãi cũng sẽ không tốt cho nàng và bảo bảo. Ra ngoài hóng gió sẽ tốt hơn.
- Thật sao?
- Phải.
Minjeong dựa vào vai cô, nàng vừa xoa cái bụng vừa híp mắt cười.
- Jimin...Jimin nghĩ con mình sẽ là con trai hay con gái?
- Chắc sẽ là con trai.
Cô khẽ cười vuốt tóc nàng.
- Vậy sao? Baby ngoan sau này phải giống như mami của con, thật tài giỏi nhé.
Nàng vuốt bụng, dịu dàng nói, ánh mắt vô cùng cưng chiều nhưng sau đó nàng lại nói thì thầm.
- Nhưng không được bắt chước tính xấu của mami, luôn ăn hiếp người khác đó nhé.
Jimin ngưng việc đang làm quay sang nhìn nàng, người vừa nói xấu cô thì lại đang rất vui vẻ nói tiếp. Cô đặt tay lên eo nàng, thanh âm chùn xuống, khe khẽ nói.
- Minjeong...em vừa nói gì?
Minjeong giật mình nhìn Jimin, nàng mím môi lắc đầu, cô lại giả vờ cười gian lên tiếng.
- Em vừa nói gì?
- Không...không có...em...chỉ...
Nàng lắp bắp trả lời, vừa nói vừa xua tay.
Jimin nhếch miệng cười, bắt đầu cù léc, Minjeong hốt hoảng hét lên.
- Đừng...Jimin...hah.a...nhột quá...
Cô vẫn mặc kệ, tiếp tục cù, động tác của cô không quá nhanh, chỉ nhẹ nhàng, chỉ sợ động đến thai nhi.
- Em...hahha...xin lỗi mà...Sẽ...không dám nói xấu Jimin nữa đâu...
Nàng vừa cười vừa nài nỉ cô.
Thật nhột chết nàng mà... Đột nhiên bụng nàng có một lực nhẹ, sinh linh nhỏ bé trong bụng nàng vừa mới đạp, nàng nhíu mày, khẽ nói.
- Ưm...Jimin...
Thấy biểu hiện khó chịu của nàng, cô vội dừng lại, lo lắng hỏi.
- Sao vậy? Em đau ở đâu sao?
- Baby...baby vừa mới đạp em đó...
Đôi mắt to tròn mở căng lên, nàng đưa tay đặt lên bụng, lại một hành động đáng yêu nữa xảy ra.
- Nè, lại đạp nữa rồi. Jimin xem.
- Thật sao?
Cô vui mừng vội áp mặt vào bụng nàng, lắng nghe âm thanh hạnh phúc ấy, quả thật nó đang đạp. Jimin cười tươi nói.
- Chắc chắc là con trai! Haha...
Khuôn mặt cô rạng ngời hạnh phúc, nàng đưa tay vuốt nhẹ, lém lỉnh nói.
- Baby à, con muốn bảo vệ umma phải không? Ngoan lắm...
Jimin nghe câu nói của nàng, đưa tay nhéo nhẹ bên má của Minjeong, cô khẽ cười, kéo nàng lại, để đầu nàng dựa vào vai cô, vòng tay ôm lấy nàng, nỉ non nói.
- Xem ra bảo bảo sau này sẽ rất giỏi.
- Jimin, sau này baby ra đời, Jimin không được yêu thương baby hơn em đó.
Minjeong thấy cô lúc nào cũng khen đứa bé trong bụng nàng, liền phụng phịu nói.
- Em xem em kìa, sao lại đi ghen với con chứ?
- Hứ...không biết, Jimin không được thiên vị đấy.
Nàng ngước mắt nhìn cô. Vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
Vợ cô, thật là trẻ con, lại đi ghen tị với chính con mình sao? Haha...nàng thật là đáng yêu. Jimin cúi người hôn lên cánh môi đỏ mọng của nàng, cưng chiều mà nói.
- Jimin sẽ luôn yêu em.
- Ưm...
Nàng ôm lấy cô, dụi cái đầu nhỏ vào lồng ngực cô. Jimin khẽ cười, nàng bây giờ là như thế, nhưng sau này có khi nào khi bảo bảo ra đời lại sẽ không thèm ngó tới cô không???
_____________
⭐
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro