Chap 3 : Đường Khánh Minh
' Nếu bạn thích một ai đó, thật sự thích thì hãy theo đuổi người đó đi, thanh xuân có giới hạn vì thế nếu có thể hãy làm điều bạn thích'
" Kiều Hân đừng theo tôi nữa vào lớp rồi đấy"
" Ừ"
" Không về chỗ đi".
" Chốc về"
Tiếng lớp trưởng thánh thót vang lên
" HỌC SINH"
Cái bà Trương Ánh Tuyết này là vô cùng khó tình à. Không phải ai cũng đụng bà đâu. Nhớ hồi xưa cùng học chung với bà ấy ở trường SEN HONG HIGHT SCHOOL , là bạn tâm giao từ nhỏ . Vậy mà, không bao giờ nể tình bạn bè xíu nào.
Vậy là Kiều Hân chạy xăng xăng về chỗ. Hân ngồi bạn hai, Trư ngồi bàn bốn lận cơ.
Tiểu Trư nói là tiểu trư chứ thật ra không phải tiểu trư. Tên cậu cũng hay lắm chứ Đường Khánh Minh, hay thiệt. Mịa hồi đầu năm học ý, nhờ ơn bộ tam lớp trưởng, soái ca, đại dâm tặc mới trở thành tiểu Trư xinh đẹp khổ, não lòng thế
Hôm ấy, tớ trên đường tới trường vào lớp có gặp một một chiếc xe chở heo, nhìn nhiều lắm của nhà tớ. Nhà tớ không phải nuôi heo mà nhà tớ là trang trại sạch. Công ty của nhà tớ mẹ bảo to nhất cả nước í , công ty GREEN GROUP, đấy.
Tớ vào lớp, nghĩ bụng sao hôm nay gặp heo nhỉ? Bụng cứ nghĩ.
Chả hiểu sao hôm nay soái ca Hàn Thiên Dương với soái tỷ Trương Ánh Tuyết làm sao mà cãi nhau ghê lắm, nói là cãi chứ miệng bà Tuyết cứ chửi, ông Dương nhìn khép nép lắm. Họ tranh cái gì mà đại hội thể thao í. Tớ không biết, Tuyết kém thể thao, Dương giỏi đăng ký thi ba môn, Tuyết không đăng ký nhưng bị Dương lôi đi thi, tham dự cầu lông hay sao í. Thua thảm bại , nàng bực đổ tội sang Dương.
Đại dâm tặc thấy thương Dương quá lại vào bênh, miệng tỏm tẻm
"Không phải cậu thua tại chạy bộ mà tại.."
" heo"
Chả hiểu rõ ràng lúc đầu tôi không nói gì vậy mà tự nhiên lúc này lại nói. Ừ heo, từ đấy tôi trở thành Trư bát giới.
Quá thiêng liêng.
Nhờ thiêng liêng quá, hiện tại tôi đang phải dọn rác. Rõ ràng lỗi không phải tại tôi mà, tại con bé Kiều Hân lắm chuyện trong giờ học cứ ném giấy về chỗ tôi rõ ràng nó biết tôi không nhặt rồi cứ ném. Rõ tức.
Quét, quét chả lẽ Trư Bát Giới cũng phải quét nhà. Nói vậy chứ đại công tử như tôi sao phải làm mấy việc này, lần đầu tiên của tôi. Ôi, làm sao gọi bác giúp việc ra á, không thể, về mẹ tôi chòng mất.
Bắt đầu tôi múa cây chồi quay vòng vòng, tôi phục mình quá cơ, từng lớp bụi bay vào khong trung. Khụ khụ khói quá
" Để tớ quét cho"
" Kiều Hân cậu về đi, tôi không mượn"
Nhìn con bé thủi lủi bỏ về kìa, thương quá xem hàng của tôi thì sao. Hại tôi như vầy đã thảm chưa. Muốn sao nữa. Thích gì. Đấy tôi không hiền đâu đừng động vào. Đừng động vào tôi trừ người đó....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro