Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bạn trai nhỏ hôm nay học hư rồi 🔞

Lí do cho cái shot này ra đời là do Jeff Satur và cái bộ dạng yêu nghiệt của anh ta.

Tiếng chuông cửa dồn dập làm bước chân Jeff trở nên vội vàng. Anh chỉ mới thức dậy cách đây vài tiếng trước do sự kiện ngày hôm qua kết thúc khá muộn, dẫn đến thời gian nửa ngày hôm nay của Jeff chỉ dành cho việc nằm trên chiếc giường êm ái và lên mạng xã hội. Đăng ảnh sự kiện hôm qua, trả lời comment của người quen bao gồm stylist, đám anh em cây khế dám gọi mình là Violette và đương nhiên không thể quên em người yêu Barcode của anh. Đột nhiên bé yêu của anh đăng twitter, nội dung trên đó làm anh lo lắng quá đỗi, nhưng trước khi anh kịp gọi điện hay nhắn tin thì đã nghe thấy tiếng chuông cửa. Và làm anh ngạc nhiên chính là Barcode đang ở trước mặt anh với gương mặt đỏ bừng, hơi thở gấp gáp do vội vã chạy đến đây. Không kịp suy nghĩ xem vì sao cậu lại chạy tới studio của anh thay vì ở nhà nghỉ ngơi, Jeff vội kéo em vào trong nhà, kiểm tra cho em một lượt từ trên xuống dưới.

"Barcode sao lại chạy tới đây? Em đang mệt mà, có khó chịu ở đâu..." Chưa kịp dứt câu, cơ thể anh đã bị đè lên ghế sofa, môi anh bị một đôi môi khác chặn lại, tham lam mút mát, nuốt trọn những từ còn lại trong những lời chưa kịp nói. 

"P'Jeff vừa nãy chẳng phải hỏi em cảm thấy gì sao?" Barcode chen đầu gối giữa hai bắp đùi anh, hai cơ thể dán sát không một khe hở, đến mức độ Jeff có thể cảm nhận được nhiệt độ của thứ đang cương cứng trong lớp vải quần kia truyền đến cơ thể mình, khiến vành tai anh nóng bừng như phát sốt.

"Em đang sốt tình đó, chỉ có P'Jeff mới chữa được cho em thôi." Cậu ôm chặt lấy bạn trai mình, dụi đầu vào ngực anh nũng nịu hệt như một chú mèo lớn, ngước đôi mắt to tròn lên nhìn anh với ánh mắt mà cậu biết chắc chắn rằng anh của cậu sẽ chẳng bao giờ từ chối. "P'Jeff đã hứa với em rồi mà."

.

Sắc đẹp cũng là một loại vũ khí nguy hiểm. Chẳng trách người ta có câu "Chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu." Và điều gì nguy hiểm hơn một người đẹp. Đó là một người đẹp biết bản thân mình đẹp đến mức nào.

Và Jeff Satur biết điều đó. Anh biết mình nên mặc gì, nên dùng phụ kiện nào và nên nhờ stylist tạo kiểu tóc sao để tôn lên vẻ đẹp của mình và phù hợp với những sự kiện mình tham gia. Jeff là người có phong cách thời trang linh động, và dạo gần đây, anh hay khoác lên mình những bộ trang phục nửa kín đáo, nửa lộ liễu gây tác động mạnh về thị giác cũng như kích thích tâm trí của mọi người, giống hệt như chiếc hộp pandora.

Barcode có tính chiếm hữu cao, nhưng cậu cũng là một đứa trẻ hiểu chuyện. Cậu biết mình không thể vì ghen tuông mà cấm đoán anh mặc những bộ đồ mình thích. Và cậu cũng biết rằng, dù bao nhiêu người ngoài kia khao khát anh đến mức nào, thì người con trai kia chỉ có thể thuộc về cậu. Họ có thể nhìn một phần cơ thể anh qua lớp trang phục đó, nhưng người duy nhất có thể chạm vào và đặt dấu sở hữu lên đó, chỉ có mình Barcode mà thôi. Và Jeff cũng đã hứa rằng mỗi khi có sự kiện cá nhân thì sau đó anh sẽ mặc những trang phục đó cho em ngắm riêng một ngày, coi như để thỏa mãn fanboy bé bỏng của anh.

Barcode đã nghĩ rằng thời gian qua cậu đã ngắm đủ các kiểu dáng trang phục của Jeff rồi, cho đến ngày hôm qua, khi cậu dùng acc clone vào twitter để chuẩn bị đẩy trend cổ vũ cho sự kiện mới của anh, thì một tấm ảnh vô cùng mờ nhạt nhưng cũng vô cùng gây chấn động  đã đập vào mắt cậu. Cho đến khi cậu tìm được ảnh rõ nét hơn, thì bản thân đã phải vô cùng kiềm chế mà không buông ra những từ ngữ mà một đứa nhóc ngoan ngoãn nên nói.

Trong ảnh là Jeff Satur trên thảm đỏ. Dresscode của sự kiện mang chủ đề thanh lịch với 3 màu đen, đỏ và trắng. Anh khoác trên mình một chiếc áo vest đen với họa tiết chìm hình ngọn lửa và quần tây đen lịch lãm, và nó sẽ chẳng có gì, Barcode và toàn bộ fangirl fanboy sẽ tiếp tục chìm trong nhan sắc vô thực của anh một cách bình thường, nếu như bên trong chiếc áo vest đó là một chiếc áo sơ mi hay áo thun bình thường.

Nhưng không, Jeff Satur hôm nay mặc vest với croptop đen. 

Và nó siêu ngắn.

Chiếc áo anh mặc còn ngắn hơn áo croptop khi cậu mặc biểu diễn WT nữa, và dù có áo khoác, nhưng Barcode vẫn có thể nhìn thấy vùng eo bụng trắng ngần và cơ bắp tuy không rõ ràng nhưng vô cùng săn chắc. Cổ áo khoét sâu để lộ phần xương quai xanh tinh tế lấp ló sau chiếc choker Saint Laurent mà cậu hay nói trông giống hệt như chuông mèo. Khuôn mặt đẹp như điêu khắc đó hôm nay trông thật ma mị, đôi mắt đeo lens nhạt màu kia đẹp đến vô thực, và Barcode gần như ngừng thở khi nhìn thấy chiếc khuyên lông mày sau phần tóc mai. 

Anh của cậu hôm nay giống như một ly tình dược, khiến mọi người trúng độc ngay từ cái nhìn đầu tiên. Anh đẹp như vậy, giống hệt như một bông hoa rực rỡ, nhất định sẽ thu hút biết bao côn trùng vây quanh. Từ những video khác nhau, Barcode có thể nghe thấy những tiếng hét của các fan hâm mộ, có thể nhìn thấy vô số ánh mắt từ những vị khách khác trên sự kiện hướng về anh, có thể lướt thấy hàng trăm, hàng nghìn twitter ca ngợi vẻ đẹp của anh, khao khát anh.

Cả đêm hôm đó, Barcode vừa ngắm nhìn người yêu của mình trên ảnh và video, vừa tự an ủi bản thân. Ngày mai sẽ đến nhanh thôi, Barcode tự nhủ sau khi bước ra khỏi phòng tắm. Ngày mai cậu có thể qua nhà P'Jeff rồi. 

.

Tiếng thở gấp gáp vang vọng trong phòng ngủ, hòa lẫn với tiếng rên rỉ trầm thấp mang dư vị như chocolate ngọt đắng. Hai thân ảnh quấn lấy nhau trên chiếc giường đơn, cùng nhau tạo nên một vũ điệu tình ái.

"P'Jeff à, anh thực sự đẹp đến mức làm người khác điên cuồng. "

Barcode chống tay ngồi dậy, chỉnh điện thoại sao cho có thể bắt được góc độ đẹp nhất của người đẹp dưới thân mình, mà cũng chẳng cần phải làm vậy khi dù chỉ là camera độ phân giải thấp nhất cũng chẳng thể làm lu mờ vẻ đẹp ấy. Mái tóc đen dài xõa tung tán loạn trên nền gối trắng tinh, gò má ửng màu đào mà không cần đến phấn, đôi môi bị mút liếm đến sưng đỏ. Đặc biệt là đôi mắt đen kia không cần đến lens nhạt màu vẫn mê hoặc người khác, giống hệt như mặt hồ sâu thẳm, khiến người khác chìm sâu chỉ bằng một cái liếc mắt ấy giờ đang ngập nước dưới hàng mi mềm như lụa.

Trên người Jeff là trang phục dự thảm đỏ ngày hôm qua, áo vest đen có họa tiết chìm hình ngọn lửa và áo croptop đen. Áo trong vốn đã ngắn giờ đây lại bị vén lên đến quá ngực, để lộ rõ bộ ngực nở nang đang nhấp nhô theo nhịp thở, hai đầu vú được yêu thương kĩ càng mà sưng đỏ như quả anh đào, quầng vú bên trái còn hằn một vết răng mờ nhạt. Vòng eo thon nhỏ đêm qua làm bao người điên đảo giờ chi chít những dấu hôn đỏ rực như những cánh hoa, những vết ngón tay siết chặt hai bên eo nhạy cảm. Barcode thỏa mãn ném điện thoại sang một bên, nhìn những nét vẽ mình tạo nên trên tấm vải thượng hạng kia, tiếp tục dùng môi mình tạo nên những nét vẽ mới. Những dấu hôn còn trải dài xuống dưới, rải rác quanh hông, men theo đùi trong non mịn. Barcode tiếp tục đánh dấu sở hữu của mình ở khắp nơi trên cơ thể Jeff, đặt những nụ hôn lên những nơi thậm chí Jeff chẳng thể nhìn được, ở những nơi chỉ có cậu mới có thể trông thấy.

Tay của Barcode cũng không hề rảnh rỗi, một tay cậu giữ chặt chân Jeff, tay còn lại vuốt ve nơi đáy chậu nằm giữa tinh hoàn và lỗ nhỏ đang mấp máy, ngón tay trỏ nhấn xuống. 

"A!"

Cơ thể Jeff giống như bị điện giật, cảm giác giống hệt như khi tuyến tiền liệt bị kích thích làm anh hét lên giãy dụa. Nhưng Barcode đã nhanh chóng ghìm chặt anh xuống lớp nệm êm ái, những ngón tay vẫn tiếp tục vuốt ve đáy chậu, thậm chí còn liên tục nhấn vào đó. Cảm giác bị kích thích liên tục làm Jeff sướng đến điên rồi, nước mắt liên tục trào ra trước xúc cảm vừa quen thuộc, vừa lạ lẫm này. Những tiếng nỉ non liên tục tuôn ra khỏi bờ môi sưng đỏ, tạo thành bản nhạc gợi tình khiến ai nghe cũng phải đỏ mặt tía tai.

"Barcode... Chỗ đó đừng... a...." Những tiếng rên ngọt lịm như mật ong, lúc này giống hệt như aphrodisac làm lu mờ lí trí của con người, làm cậu nhóc ngoan ngoãn nghe lời mọi bữa lờ đi lời khẩn cầu của anh mà tiếp tục tấn công vào điểm nhạy cảm mình vừa tìm thấy đó. Không lâu sau, Jeff lên đỉnh cùng một tiếng hét lớn, lưng uốn thành một đường cong đẹp đẽ. Cơ thể sau cơn cực khoái không ngừng run rẩy, những ngón chân không tự chủ được mà miết mạnh lên lưng Barcode, tạo thành một vệt đỏ dài trên tấm lưng trần của cậu. Tinh dịch bắn ra bám đầy trên eo, màu trắng đục đan xem với vết hôn đỏ hỏn. Barcode thỏa mãn nhìn người yêu mình giờ đã mềm như nước, càng thỏa mãn hơn khi biết rằng chỉ có cậu mới có thể khiến anh như thế.

"P'Jeff thật dâm nha, em còn chưa chạm vào đằng trước lẫn đằng sau mà anh đã bắn rồi." Đôi mắt to tròn ngây thơ là vậy, thế mà đôi môi lại nói những lời hư hỏng làm sao. "P'Jeff thỏa mãn rồi, nhưng em vẫn còn chưa bắn đâu." 

"Barcode... Em có mang bao không?" Jeff cố gắng điều hòa nhịp thở, hỏi em người yêu và nhận được sự im lặng khoảng chừng nửa phút. Nhìn đôi mắt nai con bối rối kia, anh chợt nhớ ra bé con của anh da mặt mỏng, bình thường những vấn đề này thường là hai người đi cùng nhau chọn chứ cậu chưa bao giờ đi một mình cả. 

Nếu chỉ dùng tay thì sẽ không thể thỏa mãn em ấy, và cổ họng của anh cần phải dưỡng tốt cho buổi diễn sắp tới của cả hai. Anh nhìn cậu nhỏ đang cương của Barcode cạ vào đùi trong của mình, và một ý tưởng lóe lên.

"P'Jeff!" Barcode rên rỉ khi cảm thấy phần thân dưới của mình bị siết chặt đến mức suýt nữa thì bắn ra. Cậu nhìn côn thịt nhìn nằm giữa hai bắp đùi non mịn nhớp nháp, rồi nhìn Jeff nâng hai đùi lên rồi khép chặt lại, chặt đến mức độ Barcode nghĩ nếu cậu đẩy vào lần nữa, có thể bản thân sẽ không kiềm chế nổi mà lên đỉnh ngay lập tức.

"Chúng mình chưa thử tư thế này bao giờ, nhưng nhìn phản ứng của em vừa nãy thì có vẻ cũng không tồi." Một nụ cười quyến rũ nở trên đôi môi đỏ mọng, hai ngón tay chen vào giữa hai đùi rồi tách ra một khe hở nhỏ. "Muốn thử không?"

Và Barcode nhào tới.

.

Bây giờ, cả hai đang ngồi trong phòng thu, luyện tập cho sự kiện cuối tuần của cả hai. Jeff nhìn twitter xin nghỉ của em người yêu, một ý nghĩ xấu xa hiện lên trong đầu. Anh cầm máy lên quay em nhỏ đang làm nũng dụi đầu vào người mình rồi up lên twitter.

Quả nhiên, chưa đầy 5 phút các fan hâm mộ đã phân tích ngày giờ trên video và bắt đầu quá trình high ke tới tận nóc, và đương nhiên Barcode cũng đã thấy rồi. Bé con ngượng đến đỏ mặt, ôm lấy vai anh thỏ thẻ. "P'Jeff..."

"Bé không thích à, hay anh xóa nhé?" Anh trêu cậu.

"Hông cần đâu ạ, với cả mọi người nói đúng mà. P'Jeff là sức khỏe của em đó. Mỗi lần em mệt em gặp P'Jeff là em khỏe liền à." Bé con này là ăn đường lớn lên đúng không, sao cái miệng nhỏ lại nói ngọt như thế chứ?

Véo cặp má sữa kia mấy cái, Jeff đứng dậy tìm dây buộc tóc. Khi ngồi xuống và tìm điện thoại, anh đã thấy bé con bên cạnh rep twitter của anh rồi, hơn nữa còn là tấm ảnh vừa chụp anh đang buộc tóc. Jeff có thể đoán được hôm nay fans của cả hai sẽ high đến mức sảng cả đêm không ngủ được mất. 

Jeff và Barcode lại tiếp tục luyện cho sự kiện sắp tới đến tận khi gần tối muộn. Anh trước đó đã gọi điện cho Creamy và cô cũng rất vui vẻ đồng ý cho em trai mình ngủ lại. Nhìn đồng hồ và nhận ra đã đến lúc phải cho bạn nhỏ đi ngủ, anh quay sang Barcode.

"Bé buồn ngủ chưa?"

Nhưng Barcode lắc đầu, giọng mềm mềm. "Anh ơi, em đói."

Bọn họ vừa mới ăn cách đây mấy tiếng trước, sao bé con đói nhanh thế nhỉ? Nhưng Jeff cũng chẳng suy nghĩ nhiều, định vào bếp thì bị một bàn tay kéo lại. Nhìn vào đôi mắt to tròn kia, chàng nghệ sĩ đôi lúc hận mình quá thông minh để hiểu bé con nhà mình đang nghĩ gì. Ví dụ như lúc này đây, Barcode quả thật rất đói, nhưng cậu không muốn ăn đồ ăn trong bếp, cậu muốn ăn người con trai trước mặt kìa.

"Anh ơi, em vẫn chưa ăn đủ, vẫn còn đói." Bé con lại dùng hành động làm nũng mà dụi đầu vào ngực anh. Chỉ khác là cách một lớp vải áo, cái miệng hư hỏng kia tìm chính xác ở nơi mình muốn mà mút mạnh. Chỗ nhạy cảm bị lớp vải áo cọ xát đau đến tê dại, khiến người kia rít lên khe khẽ.

"Anh ơi, hôm qua anh mặc hai bộ tham gia sự kiện mà. Em mới chỉ được thấy một bộ thôi." Nghĩ về chiếc áo sơ mi xanh bó sát đến mức làm lộ rõ mọi đường cong trên cơ thể tuyệt mỹ ấy, đặc biệt là phần xương bướm, kết hợp với corset đen tôn lên vòng eo hoàn hảo, làm cho vật ngủ say trong quần cậu bắt đầu ngóc dậy. Barcode hôn lên tai anh, đầu lưỡi liếm láp vành tay nhạy cảm, giọng ngọt ngào nũng nịu như kẹo đường.

"P'Jeff đã hứa với em rồi đó."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro