Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

○°○

Ba ngày thời gian trôi nhanh nhưng cảm tưởng dài đằng đẵng. Từ sáng sớm ngày thứ ba đã nghe Chu Chí Hâm lẫn Trương Tuấn Hào nhôn nhao ồn ào, hết gọi điện lại nhắn tin đòi quà khiến cho Trương Cực lẫn Tả Hàng phải gào rú trong group nhóm.

< Người ta về có công việc mà mấy ông tướng này cứ đòi siêu nhân với hộp giày. Hết việc để làm hả! >

Tô Tân Hạo lúc này vừa nấu ăn trong bếp vừa video call với Trương Trạch Vũ, tình hình là trong nhà chỉ còn mỗi bạn là biết nấu ăn cho đúng nghĩa bữa ăn thôi nên bạn tự đảm đang nhận việc.

" Hai anh chàng công tử bột kia có giúp đỡ bạn rửa chén không? "

Trương Trạch Vũ nằm ềnh trên giường, tay chống lên cằm nhìn chăm chú vào màn hình quan sát bạn nhỏ.

" Có, còn lau nhà, quét nhà nữa. Đặc biệt là Chu Chí Hâm, ảnh tay trên chỉ bảo tay dưới cầm điện thoại chơi game. "

Tô Tân Hạo mách xấu nhưng thực tế thì ông anh Chu Chí Hâm có dọn dẹp việc nhà, chỉ là tần suất không nhiều như Trương Tuấn Hào. Trương Tuấn Hào có khả năng sau ba ngày cứ chán là cầm chổi quét sẽ hình thành thói quen cho mà xem. Biết đâu lại có thêm nghề tay trái làm bảo mẫu.

" Ngày mai bạn lên sân bay lúc mấy giờ? "

Tô Tân Hạo tạm thời rời ánh nhìn khỏi những mỡ thịt đang chiên giòn trên chảo, tập trung vào bạn trai đang rất thư thái nghịch filter.

" Xem nào, chắc là bằng với giờ mà tớ lên đường về quê. "

" Có đi cùng Trương Cực với Tả Hàng không? "

" Không chắc. "

Trương Trạch Vũ nhíu mắt đăm chiêu, bộ dạng của cậu ta suy tính gì đó nhưng Tô Tân Hạo không nhìn ra, chỉ hỏi vặn lại vì sao không đi cùng hai người kia.

" Dù sao chúng mình cũng khác quê nhau. Hơn nữa tớ có thể sẽ về sớm hơn, ai biết được? "

" Nhớ tớ chứ gì? "

Tô Tân Hạo không khách khí cười đùa, lại nở một nụ cười hình hộp tròn trĩnh đáng yêu. Hôm nay cậu còn mặc một chiếc áo cũn tay màu trắng, có vẻ vì đây là loại áo ba lỗ nên vải cũng mỏng hơn so với loại áo bình thường.

Mặc dù là video call, camera không chĩa thẳng vào người Tô Tân Hạo nhưng mỗi khi cậu xoay qua nhìn hay với tay lên lấy một thứ gì đó trên kệ tủ thì...

Trương Trạch Vũ đánh mắt xuống, lặng thầm hít một hơi, bàn tay gác trên cằm bỗng nhiên lại xếch lên trên mũi, cố gắng phân tán ánh nhìn kì quặc của mình vào filter điện thoại.

" Không trả lời tức là không nhớ tớ sao? "

Tô Tân Hạo dẫu đùa nhưng vẫn muốn bạn trai hưởng ứng, nào đâu bạn trai lại im lặng làm cậu có chút ỉu (?)

Trương Trạch Vũ mỉm cười, vẫn không dám liếc lên nhìn bạn nhưng giọng nói đã có phần trầm hơn.

" Nhớ chứ.. "

" Nhớ bạn đến chết đây. "

Tô Tân Hạo bỗng rùng mình, câu cậu ta vừa dứt thì cái ánh mắt đang tránh né kia trực diện xoáy sâu vào đáy mắt cậu. Hoàn toàn khiến Tô Tân Hạo trong vài giây chết sững.

" TÔ TÂN HẠO!! CHÁY THỊT!!! "

Tiếng la hét của Chu Chí Hâm ngay phía sau làm Tô Tân Hạo giật bắn mình luống cuống quay vội vào chảo thịt. Lửa bập bùng cháy muốn xém cả thịt heo.

" Ây gô ây gô! "

Trương Tuấn Hào ngó đầu vào, trông Tô Tân Hạo luống cuống đến đụng cả đầu gối vào kệ thì lắc đầu, cậu bạn đi tới đứng trước camera điện thoại.

" Ông Trương Trạch Vũ kia! Có biết Tô đầu bếp đang làm gì không mà call liến thoắng thế hả? Cháy cả đĩa thịt ngon của tôi! "

" Hai đứa bây bớt trò chuyện riêng tư lại nha. Anh mày thấy tần suất hơi nhiều rồi đó, ở nhà nói chưa chán hả? "

Chu Chí Hâm cũng ló đầu vào, vừa giúp Tô Tân Hạo lau chỗ dầu bắn vừa càu nhàu khó hiểu nhìn Trương Trạch Vũ trong điện thoại.

Trương Trạch Vũ ngồi dậy, đầu cậu ta cứ ngó nghiêng hết bên trái lại bên phải để kiếm người yêu mà khổ nỗi hai cha này cứ thò kín cái đầu vô, che mất Tô Tân Hạo.

" Chậc, ghen tị với tụi tui ha gì? Mà hai người tránh ra xem nào! "

Trương Tuấn Hào không biết cậu ta kêu mình tránh ra làm gì nhưng bản thân cũng tự tránh, lòi ở phía sau là Tô Tân Hạo đang đổ thịt chiên vào đĩa. Hoàn toàn tập trung vào việc của mình, không thèm nhìn Trương Trạch Vũ một cái.

" Có mê người ta quá không vại? "

Chu Chí Hâm thì thầm to nhỏ, nói như chọc nhưng Trương Trạch Vũ không phủ nhận, chỉ xua tay đuổi.

" Hai người không có việc gì làm thì đi ra xem nào. Hai đứa tui đang tâm tình mà. "

" Không có anh la lên thì nhà bếp bị thiêu cmnr nhé! Khỏi tâm với tình nha em. "

Buổi tối kết thúc..

Khoảnh khắc hạnh phúc nhất có lẽ là khi mình tỉnh giấc và gương mặt của người thân thương xuất hiện ở bên cạnh.

Tô Tân Hạo có mơ cũng không nghĩ rằng Trương Trạch Vũ đang nằm ở ngay bên cạnh. Cậu ta gối đầu lên cánh tay rồi chăm chú nhìn Tô Tân Hạo một cách tràn đầy yêu thương.

" Bạn.. bạn?... "

Tô Tân Hạo lắp bắp.

Cái gì cơ?

" Tớ về rồi đây tình yêu. "

Trương Trạch Vũ khẽ cười, nụ cười tỏa nắng ấm áp nhất mà Tô Tân Hạo từng được chứng kiến.

Bỗng dưng nơi trái tim lại thổn thức tới lạ..

Tô Tân Hạo mím môi sà vào lòng Trương Trạch Vũ, mùi hương thân quen quẩn quanh mũi bạn. Mặc dù mới hôm qua gọi điện nhưng quả thực không thể lấp đầy nỗi nhớ bằng việc gặp trực tiếp được.

Trương Trạch Vũ xoa đầu Tô Tân Hạo, mái đầu bồng bềnh đang ngọ nguậy bên ngực.

" Xem vẻ có người còn nhớ tớ hơn cả tớ nhớ người ta. "

" ... Đúng là vậy mà. "

" Sao cơ? "

Trương Trạch Vũ nhướn hàng lông mày, cúi mặt trông bạn đang nép mình vào sát ngực, tay thì ôm eo cậu ta cảm giác như muốn hòa tan cả cơ thể vào chung luôn vậy.

" Soái Soái nói gì thế? Lí nhí tớ chẳng nghe rõ gì cả. "

Trương Trạch Vũ tỏ ra bất mãn, cậu ta thích chọc cho người yêu đỏ bừng mặt lên lắm.

" Tớ nói tớ nhớ bạn! "

Tô Tân Hạo gần như la lên, bạn bất ngờ ngẩng đầu khiến khuôn mặt cả hai bỗng gần hơn bao giờ hết. Sự nổi loạn trong đôi mắt bỗng chìm xuống, đọng lại trên trán là một nụ hôn ngọt ngào thường ngày mỗi khi cả hai có dịp gần kề không ai quản giáo.

" Yêu bạn. "

Cậu ta bày tỏ lời thương sát bên tai Tô Tân Hạo, lời nói có tính cường điệu cao khiến vành tai Tô Tân Hạo hồng lên trông ngượng nghịu vô cùng.

Phải rồi, Trương Trạch Vũ là trùm thả thính, là thánh bạo dạn, bất kể là hoàn cảnh gì cũng không ngăn cản được cậu ta quấn quanh người yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro