Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1 : " Cậu ấy là quan trọng nhất"

Trung Quốc , năm 3025.
Nơi đây công nghe thông tin cực kì phát triển , con người sống và làm việc theo khoa học , chỉ có một số ít những người tin vào siêu nhiên và những điều kì lạ , họ tìm kiếm tất cả mọi thứ để giải thích cho các hiện tượng mà khoa học không thể lí giải , đương nhiên , các hiện tượng siêu nhiên vẫn luôn tồn tại , chỉ có điều rất ít ai có thể nhìn thấy chúng , ít nhất thì vẫn có những gia đình vẫn luôn được rèn luyện và giảng dạy về truyền thống này , hay vẫn còn có những gia đình tồn tại những năng lực thực sự , những không ai biết đã thực sự thất truyền hay chưa
.
.
.

" Bíp!! Bíp!!" Một con xe ô tô lao trên đường , chủ xe bóp còi liên tục cảnh báo con người đang lao qua đường mà không để ý
" Lưu Vũ!!!!!Cẩn thận!!!!!!!!"
.
.
.
"Châu Kha Vũ , em sao rồi , em sao rồi , anh không cho phép em nhắm mắt , nhìn anh này , Kha Vũ , Kha Vũ , Daniel....."
" Tiểu Vũ , đừng khóc , em sẽ đau lòng , anh cười lên là đẹp nhất , em cứ nghĩ ...." cứ nghĩ không bao giờ nghe được cách gọi đó từ anh nữa , ánh sáng của em.....
" Daniel , Daniel , tỉnh lại, Châu Kha Vũ!!!"
.
.
.
Ai đó , làm ơn , gọi cấp cứu đi , em ấy.... làm ơn
" Gọi cấp cứu cho cậu ấy đi , nhanh lên!!" Người đàn ông chạy tới hét lớn .
" Santa , em ấy , không sao chứ ?"
" Châu Kha Vũ sẽ...... ổn thôi , Lưu Vũ , đừng lo lắng "
Một người hét lớn " xe cứu thương tới rồi , nhanh , đưa cậu ấy đi "
Kha Vũ , đừng có chuyện gì , xin em ....
.
●Vài tiếng sau●
Phong cấp cứu mở ra , bác sĩ bước ra ngoài với vẻ mặt thất vọng ..
" Thật sự rất tiếc...."
Cùng lúc đó ..
" Lưu Vũ !!!! " Hắn " mới chính làm người đổ tội lên ba mẹ cậu, hủy hoại danh tiếng nhà cậu, khiến ba cậu bị bắt tù ... Lưu... "
" Lâm Mặc , cậu nói sao cơ ? Nói lại tôi nghe , thật sự không phải Châu Kha Vũ ????"
" Lưu Vũ , bình tĩnh , cậu nghe tôi nói , tôi tìm ra người đàn ông giấu mặt giao dịch và hỗ trợ chúng ta để hoàn thành mục đích kia , lại chính là thư kí của Kha Vũ ... Cậu nghe tôi nói..."
" Dừng .. dừng lại..."
Lưu Vũ bàng hoàng , vội xông vào phòng cấp cứu , anh sợ hãi nhìn xuống thân xác của Châu Kha Vũ , nước mặt lại một lần nữa rơi xuống , anh sờ lên khuôn mặt của người con trai năm đó, năm đó vẫn là một tên nhóc ngốc nghếch , bám lưng anh giờ lại là người giúp anh phục thù , phục thù cái người mà anh luôn nhầm tưởng là kẻ hãm hại cả nhà anh ra nông nỗi này , cậu ấy có lợi gì cơ chứ? Cái con người luôn hỗ trợ anh , bảo vệ anh , luôn đứng đằng sau lưng anh , chở che anh mà không đòi hỏi bất cứ điều gì . Anh đã làm cái gì thế này , hại cậu ra nông nỗi này , cái con người ngốc nghếch này , anh lại nhỡ lòng nào làm hại hắn sao... rốt cuộc , anh đã làm cái gì vậy???
.
Lâm Mặc thấy Lưu Vũ vẫn chưa ra , suốt ruột , bước vào . Cậu nhìn thấy Lưu Vũ ngồi bệt dưới đất , nắm lấy tay của Châu Kha Vũ , tinh thần suy sụp , ánh trở nên trống rỗng nặng nề , lảm nhảm cái gì đó rất nhỏ , nhỏ đến nỗi , chỉ có một mình Lưu Vũ mới biết , bản thân mình đã nói những gì...
.
Lâm Mặc lên tiếng : " Lưu Vũ.."
" Lâm Mặc , cậu nói xem , nếu tôi có thể quay lại khoảng thời gian trước đó , liệu tôi có đánh mất em ấy một lần nữa hay không?"
" Có lẽ là không đi..?"
" Châu Kha Vũ , đợi anh , anh xuống đó dắt tay em lên , chúng ta lại quay lại lần nữa có được hay không? "
" Lưu Vũ , đừng dùng cái đó , cậu không được dùng , nó là viên cuối cùng để của cậu rồi không thể dùng nó nữa , thực sự rất nguy hiểm "
" Lâm Mặc , ổn thôi , ông ấy đã đưa lại cho tớ , chắc chắn là đã lường trước chuyện này "
" Lưu Vũ , nhưng mà..."
" Sẽ ổn thôi... Châu Kha Vũ , đợi anh .."
.
.
.
Mắt Lưu Vũ mờ dần , trước lúc nhắm lại , cậu chỉ còn thấy hình ảnh người con trai năm đó đi theo cậu không biết lớn nhỏ mà gọi Tiểu Vũ....
.
.
Lâm Mặc nhanh chóng đút vào miệng 2 tên phiền phức kia mỗi người một viên thuốc , thật là , mãi mới tạo ra được một đống thuốc thí nghiệm trong sách của ông bác , bố Lưu Vũ trước khi sách bị đốt , vậy mà phải đưa cho 2 tên phiền phức này dùng , thật kì lạ . Thôi , đằng nào ngoài mình và Lưu Vũ cũng chỉ có một vài người thân thiết mới biết , cũng không vội
"Santa , Riki , nhanh lên , đưa 2 người này ra ngoài , đưa vào phòng hồi sức "
"Còn Châu Kha Vũ thì sao?"
" Gọi tên bác sĩ kia lại , bảo hắn không bảo toàn được cái cơ thể của Châu Kha Vũ , thì cứ xác định cái bệnh viện này sụp đi "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro