[9 - H].
[ĐỌC KĨ HƯỚNG DẪN SỬ DỤNG TRƯỚC KHI DÙNG: chương này có yếu tố CAO H, theo cảm nhận của tôi là khá bạo. Cô nào chưa đủ tuổi hoặc ăn không nổi xin quay xe và đợi chương sau].
...
Trên đời có một câu nói rất hay, thứ gì đã xuất hiện lần một thì chắc chắn sẽ có lần hai. Dù cho thích hay không, chấp nhận hay không vẫn phải đối mặt với nó. Châu Kha Vũ chẳng ưa gì cái cảm giác khổ sở lúc này, hắn chưa từng trải qua cũng chưa từng mong muốn được trải qua. Nhưng hình như từ khi quen biết Lưu Vũ, nó đã xuất hiện rất nhiều lần.
"Không thể không đi đâu ông xã, đây là nhiệm vụ mà".
"Nhưng em đã nói sẽ đi cùng anh".
Trên gương mặt Châu Kha Vũ lúc này chỉ toàn là uất ức và thất vọng. Nếu so sánh, Lưu Vũ cảm thấy hắn còn nũng tính hơn cả đám trẻ con nữa .
Vùi mặt vào gáy người yêu, Châu Kha Vũ không ngừng rầu rĩ. Hắn cần nhanh chóng nghĩ ra biện pháp nào đó để hóa giải tình huống này, dù có bệnh tật hay liệt giường gì cũng được. Rồi hắn làm thật, chính là ép cả người Lưu Vũ lên giường, nóng bỏng hôn môi.
"Ưm... ha... hôm nay không thể làm đâu... a...".
"Ngoan cưng à, anh không làm đâu. Chỉ là em đi rất lâu, anh có chút nhớ em rồi".
"Đồ dẻo miệng nhà anh... hức... a... đừng có gặm...".
Nghiêng trái nghiêng phải, Lưu Vũ vất vả tránh thoát mấy đòn tấn công của người khổng lồ lớn tướng. Nhưng sức cậu sao đọ nổi với hắn, lại cộng thêm bản tính dễ dậy lửa cuối cùng Lưu Vũ đành khóc lóc nằm im.
"Ưm... ưm... bên trái cũng muốn... a... hức...".
Hai tay cậu như loài thực vật thân mềm, leo đến bên cổ hắn mà quấn lên. Chân cũng không chịu kém cạnh bám thành một vòng quanh phần eo rắn chắc. Lưu Vũ hơi ưỡn người, thành công nhô cao hai đầu nhũ xinh đẹp như quả anh đào chín mọng. Một quả đang được chứa trong khoang miệng của đối phương, mặt cho người thưởng thức.
"Hức... a... lưỡi ông xã thật nóng ưm... liếm người ta thích lắm... a... a...".
"Ngoan, tay đút vào chậm một chút, không cho làm hỏng miệng nhỏ của anh".
Thì ra nhân lúc Châu Kha Vũ không để ý, cậu đã lén ăn vụng trước dùng ngón tay tự mình cắm vào lỗ nhỏ đầy nước. Nghe hắn nói đến, Lưu Vũ xấu hổ đỏ rần tai. Ngón tay thoát ra khỏi huyệt mềm kêu một tiếng phốc nho nhỏ, kéo theo trận nước ướt rượt mảng nệm dưới thân.
"Hức... ông xã ưm... mau đến thương thương người ta... a...".
"Không phải hôm nay không được làm sao?".
"Làm... làm... cho ông xã làm em cả đêm...".
Khóe miệng nhếch lên ý cười gian xảo, Châu kha Vũ cúi người liếm qua một lượt hai viên anh đào đã sưng húp óng nước. Hắn buông cậu ra, lùi đến sát mép giường ung dung nhìn qua.
"Cưng tự làm cho anh xem trước đã, nếu hài lòng anh sẽ cho miệng nhỏ của cưng ăn xúc xích lớn".
"Nhưng mà... nhưng mà...".
Lưu Vũ ngượng ngùng cắn môi dưới, vành mắt vì động tình đã đỏ hoe. Biểu cảm vừa ngây thơ vừa lả lơi của cậu làm Châu Kha Vũ nhịn không được nghiến răng ken két, hắn lần nữa bắt đầu dụ dỗ.
"Không muốn sao? Vậy thì thôi, xúc xích lớn vẫn là của anh".
Dưới cái nhìn trừng trừng của Lưu Vũ, hắn vươn tay nắm lấy vật thô nóng giữa hai chân mình không ngừng lên xuống. Nhận được kích thích, tên khổng lồ lớn thêm một vòng, ngạo nghễ giương cái đầu nấm đang rỉ dịch về phía Lưu Vũ. Cậu nuốt xuống mấy ngụm nước bọt, nhìn sợi tinh trắng đục sắp nhỏ xuống gấp không chịu nổi.
"Em làm... hức... em làm mà... ưm...".
Hai chân cậu tách ra thành chữ M cực lớn, tiểu khả ái đã đứng sững từ lâu. Lưu Vũ sờ đến mảng ướt nhẹp nước dưới thân mình, bất lực nói không ra hơi. Cậu đảo quanh miệng huyệt mấy vòng rồi dùng hai ngón tay cắm vào, rên rỉ đâm rút.
"A... a... hức... ngón tay đang làm lỗ nhỏ của em ưm... hức...".
"Thích lắm sao?".
"Thích a... nhưng a... muốn của ông xã hức...".
Châu Kha Vũ đỏ mắt nhìn chằm chằm lỗ nhỏ không ngừng nuốt vào nhả ra ngón tay, hắn cũng nhịn đến sắp hỏng đến nơi rồi.
"Cưng của anh thật giỏi, còn tự làm bản thân sướng như vậy. Tới đây, thưởng cho em".
Hắn ngửa người, mở rộng hai chân. Vật cứng rắn khẽ giật mấy cái, bề mặt đã phủ đầy gân xanh. Lưu Vũ cầu còn không kịp, vừa định rút tay bò qua liền bị người yêu quát nhẹ một tiếng.
"Không cho rút tay ra".
Cậu xịu mặt uất ức lại gần, ngậm lấy quy đầu thô to say mê liếm mút, ngón tay trong lỗ nhỏ cũng chậm rãi tăng lên. Nhưng khi cao trào gần đến, Châu Kha Vũ lại nhẫn tâm tát vào má mông căng đầy, ép buộc cậu xoay người dâng lên cặp đào tròn mọng.
"A...".
"Ha, yêu tinh không có tiền đồ. Sao lại mút chặt như vậy? Thả lỏng một chút, cục cưng".
Vừa được vật lớn đút vào, Lưu Vũ nhịn không được lập tức lên đỉnh. Huyệt non gắt gao hút chặt, tiểu khả ái một đường bắn đến cả trên bụng cậu.
"A... ha... chồng ơi ha... chồng ơi hức... chơi chết em a... anh chơi chết em rồi... hức...".
"Cục cưng, ngậm cho chặt vào".
"Ư... a... thích muốn chết... a... sướng muốn chết hức... không a... không ngậm nổi ưm... hức... không...".
"Ngoan, chưa ai bị chơi sướng tới chết đâu. Em có muốn là người đầu tiên không, hửm?".
Đến cuối cùng, khi Châu Kha Vũ bắn vào sâu bên trong cậu Lưu Vũ đã không còn sức để mà kêu khóc, chính thức rơi vào hôn mê.
...
"Ưm... hức... em phải đi An Huy... a...".
Sáng sớm, ánh nắng vừa nứt bầu trời rọi qua tán cây Lưu Vũ đã theo đồng hồ báo thức tỉnh dậy. Nhưng cả người cậu lúc này mệt đến một ngón tay cũng không nhấc lên được.
"Em mệt đến vậy rồi, hay là gọi người khác đi thế lần này".
"Làm vậy sao được, em... em... tất cả là tại anh hết".
"Được, tại anh tại anh hết".
Trước sự tức giận của người yêu hắn lại cảm thấy trong lòng nở đầy hoa. Cũng chẳng để tâm mà vạch trần đêm qua ai là người cứ không ngừng đòi sâu nữa, mạnh nữa, còn muốn nữa.
"Mặc Mặc, mày đi hướng dẫn năm nhất đợt này dùm tao với".
"Đâu có gì đâu, tại tao muốn đợi đợt sau để đi với ông xã đó mà".
"Cảm ơn mày, nhớ cẩn thận nha".
Sau khi ngắt cuộc gọi, Lưu Vũ ném di động ra xa, rút vào lòng ngực ấm áp của người yêu tiếp tục chìm vào giấc ngủ yên lành.
...
"Ha, đúng là tiểu hồ ly gian xảo".
Lâm Mặc thích thú khi thấy người gặp nạn mà nhìn tờ thông báo trong tay mình. Ngay từ lúc đầu hướng dẫn sinh của Lưu Chương chính là Lâm Mặc siêu cấp đẹp trai này chứ ai. Xem ra có người lại bị yêu tinh xinh đẹp kia lừa rồi.
...
[Vì chương 🚗 lần trước hơi ngắn nên lần này bù cho các cô nhó 🤭🤭🤭].
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro