Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15. Sở đại gia

Tô Ngôn: Chắc là em sẽ tặng anh ấy một chiếc đồng hồ mới. Em thấy Sở Mộ Lâu thường xuyên thay đổi kiểu dáng đồng hồ, nên nghĩ rằng tặng anh ấy một chiếc đồng hồ mới có lẽ anh ấy sẽ thích. 

Mấy ngày nay Tô Ngôn cũng vẫn luôn xem đồng hồ, đã nhắm được thương hiệu, nhưng còn hơi phân vân giữa các kiểu dáng, định vài ngày nữa sẽ đi mua.

Nam Ca: Tặng đồng hồ cũng hay đấy, haha, tặng cậu ấy một chiếc đồng hồ, để cậu ấy lúc nào cũng nhớ đến cậu, chị thấy được đấy. 

Tô Ngôn:...... 

Sao Nam Ca còn biết nói chuyện hơn cả người viết văn như cậu nữa?

Cùng lúc đó, bạn bè của Sở Mộ Lâu cũng đang hỏi Sở Mộ Lâu.

"Anh Sở, mấy ngày nữa là Giáng Sinh rồi, anh đã chuẩn bị quà cho anh dâu chưa?"

Sở Mộ Lâu nhướn mày cười khẽ: "Đương nhiên rồi."

"Uầy, quà gì vậy?"

Sở Mộ Lâu nhìn đối phương, hờ hững lắc đầu: "Không thể nói."

"Tại sao không thể nói? Nói nhỏ cho bọn em biết cũng không được sao?"

"Vì tôi muốn em ấy là người đầu tiên biết món quà."

"......Chuyện này cũng phải so đo nữa...... Nói mới nhớ, anh Sở, bao giờ bọn em mới được gặp anh dâu vậy? Anh kết hôn lâu như vậy rồi, cũng không nói dẫn anh dâu ra ngoài chơi......"

"Đợi thêm đi." Mắt phượng của Sở Mộ Lâu hơi híp lại: "Thời cơ chưa đến."

 ......

Vì tham gia Cuộc Thi Bình Chọn Độ Nổi Tiếng, Tô Ngôn càng chăm chỉ viết lách hơn, số chương đăng cũng nhiều hơn trước kia không ít.

Dạ Hành Giả của cậu vẫn luôn đứng đầu bảng xếp hạng độ nổi tiếng, lần này bảng xếp hạng độ nổi tiếng còn thu hút thêm không ít độc giả mới cho cậu.

【Trước kia nghe nói đây là truyện huyền huyễn đại nam chủ, còn tưởng là kiểu truyện đánh quái thăng cấp nhàm chán, không ngờ lại hay như vậy.】

【Tôi thích đọc truyện tình cảm, truyện không có tình cảm là tôi không thèm đọc, nhưng thấy truyện không CP này mà độ nổi tiếng cao hơn hạng hai nhiều quá, nên không nhịn được mà click vào...... Sau đó, ừm, thơm thật!】

Độc giả vốn có của bộ truyện cũng trở thành fan cứng, đi khắp nơi giới thiệu bộ truyện này để tăng độ nổi tiếng cho nó.

Điều này khiến độ nổi tiếng của Dạ Hành Giả tăng lên với tốc độ khủng khiếp, chỉ trong hai ngày, độ nổi tiếng của nó đã bỏ xa các đối thủ, dẫn đầu hơn hạng hai tới tận tám lần.

Đến ngày thứ ba, Nam Ca chính thức từ chức, hệ thống trang web thông báo Tô Ngôn được phân công cho một biên tập mới tên là Tiền Trinh.

Cậu làm theo hướng dẫn của hệ thống để thêm Tiền Trinh làm bạn bè, có lẽ Tiền Trinh đang bận, chưa chấp nhận, Tô Ngôn cũng không để ý, tiếp tục viết lách.

"Muộn thế này rồi, em còn chưa ngủ?"

Sở Mộ Lâu cũng nhận thấy Tô Ngôn ngủ càng ngày càng muộn, hơn nữa buổi sáng cậu còn phải dậy sớm nấu cơm, hai ngày nay, mắt Tô Ngôn đã thâm quầng.

Da Tô Ngôn trắng, quầng thâm mắt hiện rõ trên mặt, nhìn thoáng qua giống như mắt gấu trúc, khiến Sở Mộ Lâu vừa buồn cười vừa tức giận.

"Ừm, sắp xong rồi, lát nữa em đi ngủ ngay."

Tô Ngôn miệng thì trả lời, nhưng sự chú ý vẫn đặt trên máy tính, thậm chí còn không thèm ngẩng đầu lên.

Sở Mộ Lâu thấy cậu viết chăm chú, đành im lặng lui về phòng mình, lấy điện thoại ra, đăng nhập vào trang web Tinh Mộng Văn Học, mở truyện của Tô Ngôn ra, tặng 50 mặt trăng lớn.

Ở trang web Tinh Mộng Văn Học, một mặt trăng lớn trị giá 5000 tệ, 50 mặt trăng là 25 vạn tệ.

*25 vạn tệ là cỡ 875 triệu VND nha. Là phá sản dữ chưa Mộ Mộ =))))

Anh vừa tặng xong, đã có không ít độc giả cũ vào bình luận.

【Bái lạy đại gia.】

【Ha ha ha, xuất hiện rồi, xuất hiện rồi, người đàn ông họ Sở kia, mang theo mặt trăng lớn và ngôi sao nhỏ của anh ấy xuất hiện rồi.】

【Fan số một của Tô Ngôn, đại gia đứng đầu bảng xếp hạng có thể đến muộn nhưng sẽ không bao giờ vắng mặt.】

【Cọ cọ đại gia, xin vía may mắn.】

Còn có độc giả mới tò mò vị Sở đại gia này là ai.

Lập tức có người đọc giải thích.

【Vị Sở đại gia này, xuất hiện từ khi Dạ Hành Giả mới bắt đầu đăng phần đầu, vừa ra tay đã trực tiếp tặng Dạ Hành Giả lên top 1 bảng xếp hạng. Từ đó về sau, hầu như tháng nào anh ấy cũng xuất hiện ở khu bình luận của Tô Ngôn để tặng quà, bạn cứ vào xem các truyện cũ của Tô Ngôn là biết, đại thần Tô Ngôn của chúng ta tổng cộng chỉ có ba bộ truyện này, bộ nào cũng có Sở đại gia đứng đầu bảng xếp hạng, hơn nữa số tiền đại gia tiêu cho mỗi bộ đều trên trăm vạn tệ...... Điều tuyệt vời nhất là, Sở đại gia này hình như chỉ đọc truyện của đại thần Tô Ngôn, ngoài truyện của đại thần Tô Ngôn ra, trên giá sách của anh ấy không có truyện nào khác, cũng chưa từng tặng quà cho ai khác.】

【Oa! Chẳng phải đây là tình yêu tuyệt đẹp giữa tổng tài đại gia và tác giả nhỏ sao?】

【Suỵt, các bạn nữ tự mình ship vui vẻ là được rồi, đại thần Tô Ngôn từng nói, không thích bị ghép CP.】

【Đúng rồi, dạo trước trên diễn đàn còn nói đại thần Tô Ngôn đã kết hôn, ghép CP khác đúng là không hay......】

Sở Mộ Lâu tặng xong mặt trăng lớn, lại xem qua bộ truyện mà Tô Ngôn đang viết, càng xem càng muốn biết nội dung tiếp theo, không khỏi tự hỏi khả năng Tô Ngôn tha thứ cho anh khi anh tiết lộ thân phận thật của mình là bao nhiêu.

Nhưng rất nhanh, anh lại từ bỏ ý định đó.

Trong mắt Tô Ngôn, anh chỉ là một kẻ nghèo hèn phá sản, mỗi tháng còn phải lấy mười vạn tệ tiền tiêu vặt từ Tô Ngôn để sinh hoạt, việc anh vừa tặng 25 vạn tệ hào phóng như vậy, hoàn toàn không giống một người phá sản.

"Đợi chút nữa vậy."

Bây giờ nói ra, anh sợ vợ anh sẽ bỏ đi luôn.

(wp: olongcheese)

Hơn một giờ sáng.

Sở Mộ Lâu đi vệ sinh, phát hiện đèn phòng sách vẫn sáng. Sở Mộ Lâu nhíu mày, tiến lên gõ cửa, nhưng không ai trả lời. Anh trực tiếp đẩy cửa phòng sách, phát hiện Tô Ngôn không biết từ lúc nào đã gục xuống bàn ngủ say.

Sở Mộ Lâu bước nhẹ nhàng, tiến lên tắt máy tính cho Tô Ngôn, còn tiện tay dọn dẹp bàn làm việc.

Trong lúc đó, Tô Ngôn vẫn ngủ rất say.

Sở Mộ Lâu cúi đầu, nhìn dáng vẻ ngủ ngoan ngoãn đáng yêu của cậu, không khỏi vén lọn tóc đen rũ xuống, vuốt ve vầng trán trắng ngần của cậu.

"Thỏ ngốc."

Sở Mộ Lâu khẽ nói, ngón tay còn nhẹ nhàng nhéo khuôn mặt mềm mại của Tô Ngôn.

Rõ ràng độ nổi tiếng đã cao như vậy rồi, còn liều mạng như thế.

(kiếm tiền nuôi con, mua kim cương, mua đồng hồ hàng hiệu cho con đó Mộ Mộ :>)

Không ngốc thì là gì?

Sở Mộ Lâu tuy miệng chê bai, nhưng động tác lại vô cùng nhẹ nhàng, nhẹ nhàng bế Tô Ngôn lên. Cậu cao gần 1m8, không hề thấp bé so với các chàng trai khác, nhưng ở trong vòng tay Sở Mộ Lâu, cậu lại nhẹ bẫng.

Sở Mộ Lâu nghi hoặc, liệu trên người Tô Ngôn, ngoài những đường cong mềm mại, đàn hồi kia ra, có phải tất cả đều là xương cốt hay không? Nhưng anh cũng không tiện xác minh phỏng đoán này.

Sau khi bế Tô Ngôn về phòng ngủ, Sở Mộ Lâu cẩn thận cởi dép cho cậu, nhẹ nhàng đắp tấm chăn tơ tằm mềm mại. Anh kiên nhẫn đợi đến khi chắc chắn cậu đã say giấc nồng, mới cúi đầu, tự nhiên đặt lên vầng trán trắng mịn của cậu một nụ hôn nhẹ nhàng. 

Khoảnh khắc môi chạm vào làn da ấm áp, Sở Mộ Lâu không thể kiềm chế được dòng ký ức ùa về, gợi nhớ đến cảnh tượng kinh diễm khó quên nhiều năm về trước. 

Cổ họng anh nghẹn lại, đôi mắt rũ xuống, ngắm nhìn khuôn mặt thanh tú của Tô Ngôn, đẹp hơn bất kỳ người nào anh từng gặp.

Cuối cùng, ngay khi ngón tay anh chạm vào công tắc đèn ngủ, anh vẫn không thể cưỡng lại được sự thôi thúc mãnh liệt trong lòng. 

Anh nhẹ nhàng đặt môi lên đôi môi hé mở của Tô Ngôn, một nụ hôn lướt nhẹ như cánh bướm, rồi nhanh chóng rời đi, để lại một dư vị ngọt ngào, vấn vương trong không gian tĩnh lặng.

"Anh thu tiền lãi." Trong bóng tối, anh còn tìm cho mình một lý do hợp lý.

Đêm nay, Tô Ngôn ngủ không được yên giấc, cậu mơ một giấc mơ không mấy tốt đẹp, nội dung cụ thể đã quên, chỉ nhớ là khó thở như sắp chết đuối, khiến cậu có chút khó chịu.

Tỉnh lại, phát hiện mình đang ngủ trên giường, cậu còn ngơ ngác, có chút quên mất mình đã về phòng như thế nào.

Có lẽ là...... lúc ngủ mơ màng, tự mình về chăng?

Từ hôm đó trở đi, Tô Ngôn phát hiện Dạ Hành Giả của mình dường như đã bão hòa số liệu, độ nổi tiếng tăng trưởng chậm lại.

Hơn nữa không phải chậm bình thường, mà là cực kỳ chậm, còn chậm hơn cả những tác phẩm xếp hạng mấy chục phía sau.

Đồng thời, cũng có độc giả bình luận.

【Gần đây trang web Tinh Mộng Văn Học bị sao vậy? Lag quá trời luôn.】

【Đúng đó, không biết có phải do độ nổi tiếng của đại thần Tô Ngôn nhà chúng ta cao quá không, tôi chỉ bị lag khi mở truyện của cậu ấy, những lúc khác thì bình thường.】

【Đúng vậy đó, tôi đọc truyện khác thì bình thường, nhưng khi bình luận cho đại thần Tô Ngôn, phải viết bốn năm lần mới đăng được một cái.】

【Haizz, trang web Tinh Mộng Văn Học chẳng phải vẫn luôn như vậy sao? Quen rồi là được.】

【Nếu tôi có tiền, tôi sẽ mua cho nó một cái server mới, để nó mỗi ngày đều mượt mà như lụa......】

Tô Ngôn thấy những bình luận này, hỏi thăm các tác giả quen biết, phát hiện truyện của người khác không gặp vấn đề như vậy.

Tiểu Lý Bông Gòn: Người anh em, hay là cậu đi hỏi biên tập xem có phải hậu trường gặp vấn đề không.

Tô Ngôn: Được, cảm ơn cậu.

Lúc này Tô Ngôn mới phát hiện, đã hai ngày trôi qua, Tiền Trinh vẫn chưa thêm cậu làm bạn bè.

Tô Ngôn lại gửi yêu cầu kết bạn với tài khoản của Tiền Trinh.

Lần này rất nhanh đã được chấp nhận.

Tô Ngôn: Biên tập Tiền Trinh, chào chị.

Tiền Trinh: Chào cậu, đại thần Tô Ngôn, có chuyện gì sao?

Tô Ngôn kể lại chuyện hệ thống truyện của mình bị lag, còn có chuyện độc giả không thể bình luận.

Tiền Trinh: Được, tôi nhớ rồi, tôi sẽ phản ánh lên cấp trên, nhanh chóng giải quyết giúp cậu.

Tô Ngôn: Cảm ơn chị.

Nhưng sự việc vẫn không được giải quyết.

Mấy ngày tiếp theo, số liệu truyện giảm mạnh.

Độ nổi tiếng gần như đứng im, bình luận thưa thớt.

Ngược lại, những truyện phía sau lại bắt đầu bứt phá, độ nổi tiếng tăng vọt, liên tiếp vượt qua Tô Ngôn.

Tốc độ tăng trưởng còn rất khủng khiếp, so với Tô Ngôn mấy ngày trước còn hơn chứ không kém, rất nhanh đã đẩy Tô Ngôn xuống hơn mười bậc.

Chỉ trong vài ngày, truyện đã tụt hơn mười bậc, Tô Ngôn có chút không tin nổi.

Cậu cũng đã xem qua mười truyện đứng đầu bảng xếp hạng hiện tại, thành tích của những truyện đó quả thật không tệ, nhưng vẫn kém Dạ Hành Giả một chút.

Mười truyện đó, bình luận nhiều nhất cũng không bằng một phần hai mươi của Dạ Hành Giả, tiền thưởng lại càng cách biệt một trời.

Nói chung là nhìn thế nào cũng không giống những truyện có thể đẩy Dạ Hành Giả xuống.

Ban đầu Tô Ngôn còn tưởng là chất lượng truyện có vấn đề, cậu dồn hết sức viết một cốt truyện cao trào, kết quả tiền thưởng tăng vọt, nhưng bình luận và phiếu bầu độ nổi tiếng lại không hề tiến triển.

Sau đó độc giả cũ xinchun nhắc cậu vào diễn đàn xem, cậu mới phát hiện có không ít người đang bàn tán về truyện của cậu trên diễn đàn.

Khởi đầu là có người chua ngoa nói thành tích truyện của cậu đều là dùng tiền tệ mua, bây giờ tham gia Cuộc Thi Bình Chọn Độ Nổi Tiếng liền lộ nguyên hình.

Nhưng càng có nhiều độc giả của cậu, đều bình luận dưới bài viết nói không thể bình luận dưới Dạ Hành Giả, cũng không thể bỏ phiếu độ nổi tiếng.

xinchun: Tô Ngôn đại thần, thật ra các chị em đã sớm nói chuyện này trong nhóm độc giả rồi, tại tôi, dạo này tôi bận quá, không online nhiều, nên bây giờ mới phát hiện chuyện này.

Tô Ngôn: Không sao, chắc là hậu trường trang web gặp vấn đề, tôi đi tìm biên tập giải quyết.

Tô Ngôn lại phản ánh chuyện này với Tiền Trinh.

Tiền Trinh: Tôi biết rồi, chẳng phải cậu đã nói chuyện này rồi sao? Tôi đã nhắn cho người bên trên rồi, họ không giải quyết thì tôi cũng chịu thôi? Cậu cứ viết truyện đi, đợi bên trên phản hồi tôi sẽ báo cho cậu.

Tô Ngôn: Nhưng tình trạng này đã kéo dài mấy ngày rồi, cuộc thi chỉ diễn ra một tháng, mấy ngày cũng rất quý giá.

Tiền Trinh không trả lời Tô Ngôn nữa.

Tô Ngôn mơ hồ cảm thấy không thể trông cậy vào cô ta, liền gọi điện thoại cho bộ phận chăm sóc khách hàng của trang web Tinh Mộng Văn Học.

Đối phương bảo cậu đợi một lát.

Cậu đợi nửa tiếng, bộ phận chăm sóc khách hàng trả lời cậu: "Vì số tiền thưởng của truyện cậu quá lớn, có người tố cáo cậu gian lận, biên tập của cậu đã yêu cầu đóng cửa kênh bình luận và bình chọn độ nổi tiếng của cậu."

olongkemcheese 💛🧀🍼

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro