Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

bao mong

BÁO M?NG 

Ði qua, di l?i h?ng ch?c l?n mà Huong Lan v?n chua có d? can d?m d? bu?c vô cái c?a hi?u mang tên Hoàng Huy làm b?ng ch? n?i to dùng ch?y dài g?n h?t c? m?t ti?n.

Không ph?i cô s? mà là c?m giác e ng?i dang ch? ng?. G?n m?t tháng tr?i nay, v?i b? h? so xin vi?c cô dã ph?i xông xáo d?n nhi?u noi hòng mong ki?m du?c m?t ch? làm ?n d?nh. Nhung ni?m hy v?ng trong cô dang d?n d?n t?t l?m vì ch?ng có noi nào ch?u nh?n. Toan nghi d?n chuy?n tr? v? quê l?y ch?ng, chi?u qua Huong Lan dã ra ga d?t vé song kho?ng th?i gian ch? d?i, cô mua m?t t? báo d?c d? bu?n và phát hi?n ra noi dang c?n ngu?i, dó là co s? Hoàng Huy mà cô dã qua l?i lúc nãy gi?. Hi?n t?i Huong Lan không mong d?i vi?c làm phù h?p v?i mình, cô ch? hy v?ng ki?m du?c d?ng luong d? s?ng, d? không ph?i tr? v? quê nh?n cu?c hôn nhân d?t d? c?a m? cha. Cô có yêu thuong gì k? ?y dâu. Thà làm d?a con b?t hi?u còn hon là ph?i giam hãm d?i mình vào cu?c s?ng gia dình gu?ng ép. V?i ý nghi dó, Huong Lan dã r?i b? ngu?i thân tr?n d?n thành ph? hoa l? này d? t? tìm cu?c s?ng m?i. M?t tháng tr?i lang thang, rong r?i s? n? trang mang theo dã chi tiêu h?t nh?n. N?u m?t vài ngày n?a không ki?m du?c vi?c làm cô ch?ng bi?t ph?i sinh s?ng ra sao? Mãi nghi v?n vo, d?n khi gi?t mình ng?ng d?u lên, Huong Lan m?i bi?t mình dã d?ng tru?c c?a hi?u: 

- Xin l?i, tôi mu?n g?p ông ch?...

Bên trong c?a hi?u r?ng l?n ch?ng có ai ngoài m?t ngu?i dàn ông tr?c tu?i trung niên nhung dáng v? b? ngoài r?t tr? và l?ch lãm. Ông ta dang hí hoáy gì dó noi chi?c bàn làm vi?c kê mãi t?n bên trong nên hình nhu không nghe du?c câu nói c?a Huong Lan. Cô ph?i l?p l?i b?ng âm di?u l?n hon: 

- Thua ông, tôi mu?n xin vi?c làm. 

Lúc này ngu?i dàn ông m?i ng?ng d?u lên, c?p chân mày chau nh?: 

- Cô v?a nói cái gì? 

Huong Lan b?i r?i không dám nhìn th?ng vào tia m?t ngu?i dàn ông: 

- D?, có ph?i noi dây dang c?n ngu?i giúp vi?c không ?? 

Ngu?i dàn ông dáp ch?m rãi: 

- Ph?i cô d?n dúng noi r?i. 

V?a nghe qua Huong Lan kh?p kh?i m?ng bu?c nhanh t?i d?t b? h? so lên trên bàn: 

- Thua ông, dây là don xin vi?c c?a tôi. 

Ngu?i dàn ông quan sát Huong Lan r?i ph?y tay: 

- Không c?n th? t?c ru?m rà dâu. Tôi ch? mu?n thuê m?t ngu?i giúp vi?c c?n m?n và trung thành. 

Huong Lan nói v?i vã: 

- N?u ch? có th? thì tôi d? di?u ki?n. 

Ngu?i dàn ông nh?ch mép: 

- Sao cô không h?i công vi?c c?a mình s? làm gì? 

Huong Lan ch?p m?t d? l? nét ngây ngô c?a m?t cô gái nhà quê: 

- Tôi nghi vi?c gì mình cung có th? làm du?c, n?u nhu b?n thân c? g?ng. 

Ngu?i dàn ông g?t gù: 

- Bi?t th? thì t?t l?m! Tôi nh?n cô vào làm ngay hôm nay. 

Huong Lan ngh?ch m?t ra vì m?ng r?: 

- Ông nói th?t d?y ch?? 

Gi?ng ngu?i dàn ông khá l?nh lùng: 

- Cô nghi tôi dang dùa u? 

- ?, không. Tôi ch? s? mình nghe l?m. 

- Cô c?n vi?c làm d?n th? sao? 

- Vâng. B?i vì tôi c?n ph?i s?ng, ? thành ph? này tôi không có ngu?i thân d? nh? v? lúc khó khan. 

- Cô t? dâu d?n dây? 

- Quê tôi ? mi?n Trung. Tôi r?i b? gia dình vì m?t lý do riêng. 

Ng? mình s? b? truy c?u t?i noi v? lai l?ch b?n thân, nhung ngu?i dàn ông t? ra không quan tâm mà di th?ng vào v?n d? chính c?a s? vi?c: 

- C?a ti?m c?a tôi không ph?i là noi kinh doanh buôn bán mà là ch? trung bày tác ph?m ngh? thu?t cho nh?ng ngu?i có tâm h?n chiêm ngu?ng. Công vi?c c?a cô là trông coi và lau b?i cho các pho tu?ng ? dây. 

M?t l?n n?a Huong Lan l?i m?ng ron vì công vi?c du?c giao quá nh? nhàng. Cô th?m cám on Tr?i dã thuong tình giúp d?. 

- Th? nào? Cô có kham n?i hay không? 

Huong Lan g?t d?u lia khi nghe h?i: 

- Thua, n?i ?. 

- V?y thì cô hãy thu x?p d? d?n dây vào ngày mai. Th?i gian làm vi?c c?a cô t? b?y gi? sáng d?n nam gi? chi?u. Tôi cung nói tru?c di?u c?m k? ? dây là không nên tò mò vu?t quá ph?m vi công vi?c. 

Có du?c m?t ch? làm d?i v?i Huong Lan là t?t c? nên cô ch?p nh?n m?i di?u ki?n: 

- Thua, tôi hi?u ?. 

Ngu?i dàn ông nói ti?p: 

- Hãy g?i tôi là Hoàng Huy. Còn cô...? 

- D?, tôi tên là Huong Lan. 

- Nghe cung thu hút d?y. 

Huong Lan b?n l?n b? ngón tay: 

- Tôi ch? là m?t cô gái nhà quê thôi, không dám nh?n l?i khen dâu ?. 

Ánh m?t ngu?i dàn ông l? rõ s? d?m du?i: 

- Tôi không tán duong theo ki?u n?nh b? dâu, mà là nói theo nh?n xét ai dám b?o hoa d?ng n?i không huong s?c b?ng hoa trong vu?n. 

Ðôi má Huong Lan hây hây d? b?i l?i khen t?ng c?a ông ch? c?a hi?u. T? nhiên cô th?y có thi?n c?m v?i ông ta dù tu?i tác khá chênh l?ch nhau. Cô bu?t mi?ng: 

- Thua, gia dình ông dông ngu?i không? 

Ngu?i dàn ông ngó cham chú vào cô: 

- M?i ngày d?u cô dã vi ph?m n?i quy r?i. Nhung thôi, d? tôi nói cho cô bi?t b?n thân tôi hi?n gi? là m?t k? d?c thân. 

M?c dù dã b? c?nh cáo nhung b?n tính tò mò c?a ph? n? trong Huong Lan v?n chua ch?u d?ng l?i. Cô ti?p t?c: 

- Ông chua t?ng l?y v? u? 

S?c m?t ngu?i dàn ông danh l?i kèm theo s? co gi?t trên làn da. Ông ta rít nh? qua k? rang: 

- Sao cô nghi r?ng tôi chua t?ng l?y v?? H?, mà dàn bà là cái thá gì ch?. Ch? là m?t lu b?c nghia, b?c tình gi?ng nhau thôi! 

B?ng dung b? m?ng lây, Huong Lan tính cãi l?i nhung nghi d?n thân ph?n ngu?i giúp vi?c c?a mình, cô dành ph?i ng?m mi?ng h?ng ch?u s? gi?n d? d?t xu?t c?a ông ch? c?a hi?u, nhung suy ra cho cùng thì cung do l?i c?a cô. Huong Lan v?i nghi d?n phuong pháp xoa d?u: 

- Thua ông ch?, tôi xin l?i. 

Ð?nh tuôn ra hàng lo?t nh?ng l?i n?ng n? n?a song th?y Huong Lan khép nép cúi d?u, ông Hoàng Huy bèn thu h?i con b?c phát trong lòng l?i. Tuy nhiên, s? khó ch?u v?n còn d? l? ra bên ngoài: 

- Tôi mong r?ng cô d?ng làm cho tôi b?c b?i thêm l?n n?a. 

- Tôi bi?t r?i, thua ông ch?. 

- Không c?n ph?i l? nghia nhu th?! C? g?i tôi b?ng tên là du?c r?i. Bây gi? cô có th? ra v?. 

Trong thâm tâm Huong Lan mu?n nán l?i d? xem xét ch? làm c?a mình nhung cô ch?ng t?o ra du?c c? gì c?: 

- Chào ông! Sáng mai tôi s? t?i nh?n vi?c s?m. 

Ông Hoàng Huy kh? g?t d?u v?i cô: 

- H?n g?p l?i! 

Huong Lan r?i kh?i c?a ti?m Hoàng Huy v?i bao n?i hoang mang. Cô th?t s? không bi?t mình có nên m?ng r? vì dã ki?m du?c vi?c làm hay c?n ph?i lo xa ngu?i dàn ông v?a g?p m?t.

Qu? th?t, công vi?c c?a Huong Lan ? c?a hi?u Hoàng Huy nhàn h? t?i m?c cô không th? ng? du?c. V?i hon hai ch?c pho tu?ng m? n? d? m?i ki?u dáng d? ng?n ngang trong c?a hi?u, ngày d?u tiên Huong Lan cung c?m th?y hoi c?c vì chua quen vi?c lau chùi. Nhung sau dó cô dã làm thành th?o nên rút ng?n du?c th?i gian và cung th?t r?nh rang. T? khi Huong Lan d?n nh?n vi?c, ông Hoàng Huy ít có m?t ? c?a hi?u hon. Ch?c ông ta b?n vi?c, Huong Lan doán th? qua quá trình t? tìm hi?u. 

- Xin l?i tôi mu?n g?p ông Hoàng Huy. 

Huong Lan ng?ng tay lau b?i quay m?t ra. Tru?c m?t cô m?t cô gái r?t xinh nho?n mi?ng cu?i thân thi?n: 

- Ông Hoàng Huy có ? dây ch? ?? 

Không ch?m tr?, Huong Lan dáp l?i: 

- Vâng. Ông ch? tôi có ? nhà. 

Cô gái t? gi?i thi?u mình: 

- Tôi là ngu?i m?u Di?m Hà tôi du?c ông Hoàng Huy m?i d?n d? c?ng tác. 

S?c nh? l?i b?n ph?n, Huong Lan v?i ni?m n?: 

- N?u cô là ngu?i ông ch? tôi m?i d?n thì xin c? vào trong. 

Cô ngu?i m?u ngúng ngu?y thân hình làm m?i bu?c trông nhu m?t di?u nh?y. Huong Lan nhìn theo cho d?n khi cô ta khu?t h?n sau cánh c?a kính màu s?m m?i quay ra ti?p t?c công vi?c thu?ng ngày. Su?t c? m?t bu?i chi?u, Huong Lan có ý ch? cô ngu?i m?u tr? ra d? du?c nhìn th?y cái dáng di nhún nh?y c?a cô ta, nhung mãi t?i nam gi? chi?u, cánh c?a kính cách ly v?i c?a hi?u bên ngoài v?n im lìm không ch?u m?. Bây gi? thì Huong Lan ph?i t? doán mò r?ng có l? cô ngu?i m?u Di?m Hà kia là nhân tình c?a ông ch?. Ch?c ch?n h? dang qu?n quýt bên nhau nên không d? ý gì d?n gi? gi?c. Dù trong lòng luôn th?c m?c, Huong Lan v?n không dám l?i g?n cánh c?a kính d? kh? d?y nó hé ra mà nhìn tr?m. M?c k? h?, can chi t?i cô ch?. Ðàn ông không v?, ph? n? không ch?ng quan h? tình c?m là chuy?n thu?ng có gì dáng cho cô ph?i rình mò, ng?p ngó dâu. H?t gi? làm vi?c c? dóng c?a hi?u mà v?. V?i ý nghi ?y Huong Lan th?c hi?n ngay sau khi vi?t vài ch? d? l?i trên bàn gi?y.

Thong dong di trên ph?, s? dông vui c?a bu?i chi?u th? b?y làm lòng cô r?n lên c?m giác yêu d?i. D?u sao cô cung dang ? l?a tu?i mu?i chín, dôi muoi sao tránh kh?i nh?ng u?c ao, khát v?ng. N?i nh? quê, nh? nhà trong Huong Lan t?m voi di. Cô dang suy nghi t?i chuy?n ph?i t? t?o cho mình m?t tuong lai noi thành ph? mà cô dang ?n náu. 

- Ái! 

Mãi suy tu v?i nh?ng d? d?nh m?i m? v?a hình thành trong tâm tu?ng, Huong Lan dã tông vào ngu?i m?t thanh niên dang d?ng d?i xe buýt ? tr?m. V?n tính tình x?c n?i, cô không nh?n l?i mà còn c? n?: 

- Ngu?i gì dâu mà di d?ng lung tung! 

Anh thanh niên ngó cô r?i chau mày: 

- Th?t k? l?, dã xô vào ngu?i ta mà còn l?n ti?ng. 

Huong Lan nghênh nghênh m?t: 

- Thì sao ch?? Ai b?o d?ng ch?n du?ng làm chi. 

Anh thanh niên không ch?u b? b?t n?t, ph?n ?ng ngay: 

- Cô nói nang cho c?n th?n nhé. Ð?ng vào ngu?i ta dã không thèm xin l?i, l?i gi? thói ngang tàng, th?t quá qu?t! 

Huong Lan cao gi?ng lên: 

- Anh nói ai ngang tàng? 

Ánh m?t ngu?i thanh niên l? l?: 

- T?t nhiên là cô r?i. 

- H?ng dám dâu. K? dó là anh thì có! 

- Cô! 

- Anh! 

- Hôm nay dúng là ngày xui nên m?i g?p ph?i n? quái gi?a du?ng! 

L?i than c?a anh thanh niên làm Huong Lan nh?y d?ng. Cô tr?ng m?t: 

- Anh nói cái gì ch?? 

Anh thanh niên cu?i gi?ng mui: 

- Nói cái gì m?c m? chi cô ph?i h?i. Rõ là k? l?m di?u! 

Không d? cho ngu?i thanh niên k?p quay di, Huong Lan ch?p l?y vai áo anh ta kéo l?i, v? m?t th?t danh dá: 

- Anh không du?c phép b? di! 

Ð? nguyên tu th? b? n?m gi?, anh thanh niên h?t m?t: 

- Cô l?y quy?n gì mà c?m tôi? Ph? n? thành ph? qu? là d? t?n. 

Ðang làm m?t ng?u, Huong Lan b?ng b?t cu?i: 

- Hí hí hí, anh nói th? mà không s? b? b? gãy rang à. May cho anh, tôi không ph?i là ph? n? thành ph? d?y. 

Anh thanh niên không thèm l? nét thi?n c?m v?i cô: 

- Ai mà dám tin cô là gái nhà quê. 

- V?y là anh có m?t mà không có tròng r?i. Tôi là gái nhà quê chính hi?u dó! 

Ð?n lu?t anh thanh niên phì cu?i: 

- Ha ha ha, con gái ki?u nhu cô ? quê tôi th?t khó ki?m nhung l?i d?y dãy các khu v?c b?n xe ho?c ch? tr?i. Thôi, hi?n nguyên hình di cô oi. Cô không th? nh?p vai thôn n? nhà quê du?c.

Huong Lan ngu?ng chín ngu?i thay vì t?c gi?n. Cô mà không ph?i là gái nhà quê h?? L? nào m?i d?t chân d?n thành ph? này m?t th?i gian ng?n cô dã l?t xác r?i sao? Không, cô v?n hi?n lành và ch?t phác nhu xua. Ng?m l?i nh?ng l?i mình v?a d?u kh?u v?i ngu?i thanh niên, Huong Lan nh?n ra s? quá dáng. Qu? là cô dã quá chanh chua. Ð?ng vào ngu?i ta còn buông gi?ng l?n l?i. Chàng trai này có v? con nhà t? t?, ch? g?p ph?i b?n ngang tàng ch?c ch?n nãy gi? cô dã lãnh vài b?t tai. H? mình xu?ng m?t chút d? làm hòa v?i ngu?i ta. Tri giác cô mách b?o và Huong Lan nhanh chóng ph?c thi?n b?ng n? cu?i hi?n hoà: 

- Anh th?t s? không tin tôi là gái nhà quê? 

Ngu?i thanh niên nheo m?t: 

- Tin hay không vi?c ?y ch?ng có gì quan tr?ng, b?i cô và tôi là hai k? xa l? ch? vu?ng m?c qua cái d?ng v?a r?i. 

Ðôi b? môi c?a Huong Lan m?p máy: 

- L?i ? tôi vô ý, mong anh b? qua cho. 

- Cô làm tôi ng?c nhiên ghê. Ph?i chang cô dang mu?n t?o ra m?t trò dùa m?i m?? Thú th?t, tôi cung là m?t anh chàng nhà quê v?a chân u?t, chân ráo d?n thành ph? này d? tìm ngu?i. 

Huong Lan thoáng ng? ngàng: 

- Thì ra anh cung "Hai lúa" th? thi?t h?? Ôi, th? mà tôi c? tu?ng anh là con trai thành ph? nên m?i ph?i v? danh dá d? không b? b?t n?t. 

- Thiên Lôi th?y cô cung vác búa ch?y dài hu?ng h? gì ngu?i phàm ai an hi?p cô n?i. 

Cô gái b?n l?n c?n móng tay: 

- Anh nói quá l?i r?i. B?n thân tôi cung d? thuong l?m ch?. 

Ngu?i thanh niên le lu?i: 

- V?y mà lúc nãy tôi có c?m tu?ng s?p s?a b? cô nu?t tr?ng vào b?ng r?i. 

- Ðâu d? d?n t?i d? ?y, tôi ch? d? l? chút cá tính thôi mà. 

- Cá tính c?a cô làm ngu?i khác n?i da gà. 

Huong Lan nghe su?ng c?ng c? m?t: 

- Tôi dã xin l?i anh, ch?ng l? anh c? ch?p d?n th? sao? 

Ngu?i thanh niên nhún vai: 

- Tôi dâu có hoi s?c gi?n ngu?i dung. Chào cô, tôi dang b?n. 

Nói r?i ngu?i thanh niên bu?c lên chi?c xe buýt v?a tr? t?i làm Huong Lan chung h?ng, nhung cô dã ra s?c hét l?n: 

- Anh chua nói tên cho tôi bi?t. 

Âm vang t? xe buýt v?ng tr? xu?ng: 

- Bi?t d? m?i l?n b?c t?c cô l?i réo tên tôi lên mà ch?i u? 

Huong Lan r?t mu?n dáp tr? nhung chi?c xe dã ? kho?ng cách khá xa khi?n cô ch? có th? khi?ng chân d?ng nhìn theo. Khi chi?c xe dã m?t hút ? cu?i du?ng cô m?i ch?u l?i th?i v? khu nhà tr? v?i tâm tr?ng d?y luy?n ti?c. B?i guong m?t ngu?i thanh niên v?a g?p g? dã l?t th?m vào b? nh? và bu?c Huong Lan ph?i nghi mãi v? anh ta.

Sáng nay, v?a d?n c?a hi?u Huong Lan dã b? ông Hoàng Huy ch?n l?i: 

- Tôi cho phép cô du?c ngh? hai ngày. 

Huong Lan giuong m?t nhìn ông ch? l? l?m: 

- Thua, không c?n ph?i du?ng s?c dâu ?. Tôi th?y mình r?t kh?e. 

Ông Hoàng Huy hoi nghiêm m?t v?i cô: 

- B?o ngh? thì c? ngh?. Cô d?ng t? ra mình quá siêng nang. 

- Nhung hôm nay là ngày d?u tu?n. 

- Thì dã sao? Tôi không tr? luong cô dâu mà ph?i cu?ng quít lên nhu th?! 

- Nhung... 

- Không nhung gì c?, hôm nay tôi mu?n du?c yên tinh. 

- Thua, ông b? b?nh? 

- Nghi th? cung du?c. 

- Nhung công vi?c c?a tôi ngoài c?a hi?u dâu ?nh hu?ng gì d?n s? ngh? ngoi c?a ông. 

V?ng trán khá cao c?a ông Hoàng Huy kh? nhan l?i: 

- Tôi không mu?n b? làm r?n. R?t có th? s? có ngu?i d?n g?p tôi. 

Huong Lan mau m?n dáp: 

- Tôi s? không cho ai vào c?. Tôi s? nói ông di v?ng. 

Ánh m?t ông Hoàng Huy dán ch?t vào ngu?i t?o cho Huong Lan s? nh?t nh?t: 

- N?u cô thích làm vi?c thì ? l?i, nhung nói tru?c tôi không mu?n ti?p xúc v?i b?t k? ai, ngay c? cô.

Ng? ông ch? dang trong tình tr?ng khó ? nên Huong Lan cung ch?ng b?n tâm. Sau khi b? ông Hoàng Huy sai di mua ít th?c an dem v?, cô b?t d?u công vi?c thu?ng ngày c?a mình ? c?a hi?u. Ch?t ánh m?t cô quét ph?i m?t dôi giày ph? n? màu den còn r?t m?i d? g?n c?a kính vào nhà trong. Ông ch? dang ti?p khách ph? n? chang. T? sáng t?i gi? dâu có ai d?n c?a hi?u, v?y mà có dôi giày này xu?t hi?n ? dây. V?a th?c m?c, v?a ng?c nhiên. Huong Lan r?t mu?n bi?t bên trong cánh c?a kính s?m màu kia, ông ch? c?a cô dang trò chuy?n v?i ai. Không l? là m?t ? giang h?? Ch?ng th? nào nhu v?y du?c b?i qua th?i gian d?n dây ph? vi?c cô th?y ông Hoàng Huy r?t nghiêm túc, th?m chí v? tình c?m còn khô khan hay nói dúng hon ông ta ch?a trong ngu?i dòng máu l?nh. T? khi Huong Lan d?n giúp vi?c t?i c?a hi?u t?i nay cô ch? th?y m?i m?t mình cô ngu?i m?u Di?m Hà tìm ông ch? c?a mình. Nhung m?i quan h? c?a h? có l? là do công vi?c. Không thèm suy nghi n?a, Huong Lan ng?i xu?ng chi?c gh? v?n dành cho mình t?i c?a hi?u. V?ng khách l?i g?p s? im l?ng nên cô dã liên t?c ngáp và g?c d?u xu?ng m?t bàn. 

- Em oi, có th? khoác cho tôi m?t chi?c khan choàng lên ngu?i du?c không. Tôi không mu?n bi?n thành k? tro tr?n phoi bày thân th? cho ngu?i ngu?i nhìn th?y. 

- Ti?ng nói c?a ai v?y? 

Huong Lan v?nh tai lên nghe ngóng nhung âm thanh dó không l?p l?i l?n th? hai. Có l? cô dang mo gi?a ban ngày. Huong Lan v?a t? nh? thì gi?ng nghèn ngh?n c?a m?t nhân v?t khác vang lên: 

- Tôi m?i chân quá, không th? d?ng mãi v?i tu th? này du?c. Hãy cho tôi n?m yên. 

Ui cha... gi?ng nói này v?ng d?n t? dâu khi trong c?a hi?u ch? có mình cô và m?y ch?c pho tu?ng b?ng th?ch cao d?ng, ng?i l?n ng?n? L? th?t, hay âm thanh phát ra t? m?t chi?c máy d?t ng?m ch? nào dó? Huong Lan dang c? doán ra di?u bí ?n thì... 

- Ôi tôi không quen làm k? n?, không quen v?i cây dàn và phím nh?c. Xua nay, tôi ch? thích làm d?p d? m?i ngu?i chiêm ngu?ng, nh?t là cánh dàn ông. V?y mà gi? dây... hu hu hu, tôi không thích... không thích...

Huong Lan th?t s? l?nh gáy vì dây là l?n th? ba ti?ng nói c?a k? vô hình nào dó l?t vào tai cô m?t cách rõ ràng ch? không ph?i là mo h?. Cô dua m?t nhìn quanh nhu c? ý s?c s?o xem có ngu?i nào ?n khu?t d?ng sau các pho tu?ng hay không, nhung tuy?t nhiên ch?ng th?y gì. Lúc này cô không còn cho là chuy?n l? mà có ph?n s? s?. Ch?ng l?... Muôn vàn ý nghi v?t ?p d?n làm tim cô co th?t l?i. C?a hi?u này có ma hay t?i cô dang b? ám ?nh b?i m?t s? ki?n nào dó. Ch?u, không th? phán doán du?c Huong Lan l?m lét thu nh? ngu?i trên gh?, dùng hai bàn tay úp lên m?t d? tránh không nhìn th?y di?u gì dang di?n ra ? chung quanh. Th? nhung nh?ng k? h? c?a ngón tay dã bu?c dôi m?t tò mò c?a cô ph?i ch?ng ki?n m?t c?nh tu?ng h?t s?c kinh hãi. Mà làm sao Huong Lan l?i không kinh hãi du?c ch? khi cô dang nhìn th?y các pho tu?ng chuy?n d?ng nhu ngu?i th?t. Ch?ng ph?i chúng du?c làm b?ng th?ch cao hay sao? Dù dã bi?t ch?c ch?n là nhu th?, cô v?n há h?c mi?ng ra, dôi m?t không th? nh?m mà chân tay cung b?t d?ng. Mãi d?n lúc b? m?t cánh tay túm ch?t cô m?i ú ? r?i b?t hét toáng lên. 

- Oái! 

Khi tr?n tinh du?c con s? hãi r?i, Huong Lan th?y mình té ch?ng k?nh cùng chi?c gh? ngay bên bàn làm vi?c. Chuy?n v?a x?y ra là th?t hay cô v?a tr?i qua m?t gi?c mo? Không th? t? doán du?c mà c?n ph?i ki?m tra l?i ch? d?ng c?a các pho tu?ng. Huong Lan l?m lét nhìn kh?p m?i ngõ ngách trong c?a hi?u, nhung nh?ng pho tu?ng v?n gi? nguyên tu th? và ch? d?ng ch? ch?ng h? b? xê d?ch nhu cô dã t?n m?t trông th?y. V?y là cô v?a m?i n?m mo? Huong Lan c? không tin di?u ?y và dua tay s? th? vào m?t pho tu?ng g?n mình nh?t. Hoàn toàn là th?ch cao th? thi?t ch? ch?ng ph?i da th?t m?m m?i c?a con ngu?i. Th? mà lúc nãy chúng dã c? d?ng du?c, n?u không ph?i th?t thì ch?c ch?n cô v?a tr?i qua gi?c m?ng r?i. Ðua bàn tay lên d?i m?t, c?m giác triu n?ng c?a b? mi làm Huong Lan d?u b?t s? cang th?ng vì kh?ng d?nh mình dã ng? thi?p ngay trong gi? làm vi?c. May mà ông ch? c?a cô dang giam mình ? nhà trong không bu?c ra c?a hi?u. Và cung th?t may m?n là cô dã ng? g?c ch? n?u không s? ki?n v?a r?i s? khi?n cô ph?i m?t vía kinh h?n ch?ng còn dám nán l?i c?a hi?u trung bày hàng m? ngh? l? d?i này. 

Nhu thu?ng l?, c? ba ngày Huong Lan l?p l?i công vi?c lau chùi các pho tu?ng m?t l?n. Cô v?a làm v?a nh?m d?m t? m?t t?i hai muoi lam theo th? t? s? deo c?a t?ng pho tu?ng. Nhung du?ng nhu quân s? b?ng gia tang d?t ng?t. ?, có thêm pho tu?ng th? hai muoi sáu t? bao gi? th? nh?? Ch?c ch?n l?i là m?t tác ph?m m?i ra lò c?a ông ch? cô dây. Huong Lan ng?ng tay ngu?c m?t nhìn pho tu?ng b?ng thái d? chiêm ngu?ng. L?i cung là m? nhân nhung pho tu?ng này th?t tuy?t tác hon t?t c?, t? du?ng nét d?n tu th?. Huong Lan th?m thán ph?c tài sáng t?o c?a ông Hoàng Huy song cô cung không tránh du?c s? khó hi?u noi ngu?i dàn ông l? thu?ng này. Là ngh? nhân tài hoa, th? nhung ông Hoàng Huy ch? t?o nên s?n ph?m d? trung bày trong c?a hi?u c?a mình ch? không ch?u dem bán dù có r?t nhi?u ngu?i thích tr? giá cao. Ðúng là ngh? si thu?ng có máu hâm. Huong Lan v?n nghi v? ông ch? mình nhu th?, d?u trong lòng luôn khâm ph?c nh?ng tác ph?m mà ông dã làm ra. Không dám lau m?nh tay pho tu?ng th? hai muoi sáu, s?n ph?m m?i v?a có m?t trong c?a hi?u nên Huong Lan ch? kh? ph?i b?i so sài. Cô không ng? r?ng phía sau lung mình có ngu?i dang theo dõi: 

- Cô hài lòng v?i công vi?c du?c giao ch?? 

Thoáng gi?t mình, Huong Lan quay m?t l?i v?i n? n? cu?i tuoi trên môi: 

- Thua, vi?c làm r?t h?p v?i tôi. 

Ông Hoàng Huy bu?c lên d?i di?n cùng pho tu?ng th? hai muoi sáu, thong th? nói: 

- Cô th?y nh?ng tác ph?m c?a tôi có v?a m?t hay không? 

Huong Lan bu?t mi?ng khen: 

- Tôi không có kh? nang dánh giá tài nang c?a ông dâu. Nhung n?u du?c phép thì tôi xin b?o dó là tuy?t tác. 

Nét m?t ông Hoàng Huy tuoi hon: 

- Cô không n?nh tôi dó ch?? 

- Thua, ích gì cho tôi ?. Ch?c ch?n là không du?c tang luong r?i. 

Ti?ng cu?i c?a ông Hoàng Huy b?t ra: 

- Ha ha ha, cô cung b?m mép l?m. Th?y cô làm vi?c t?t, tôi dang nghi t?i chuy?n thu?ng thêm ti?n cho cô. 

Trong lòng m?ng ron, Huong Lan ph?i c? nén d? không bi?u l? ra m?t. Cô gi? v? bình th?n: 

- Cám on ông uu dãi. Tôi nghi mình th?t may m?n nên m?i du?c ông nh?n vào giúp vi?c t?i dây. 

- Cô có yêu công vi?c c?a mình không? 

- R?t yêu. Nhung có m?t di?u làm cho tôi th?c m?c mà không th? nào t? lý gi?i. T?i sao ông không ch?u bán b?t nh?ng pho tu?ng này di? Tôi nghi s? hi?n di?n dông d?o này s? làm cho c?a hi?u c?a ông m?t di ph?n th?m m?. 

Ông Hoàng Huy không l? chút khó ch?u vì Huong Lan dã ph?m vào di?u lu?t mà trái l?i ông còn h? h?i gi?i thích: 

- T?t c? nh?ng tác ph?m tôi t?o d?u mang tính ch?t ngh? thu?t l?n. Mà dã là ngh? thu?t thì ti?n b?c so v?i nó có nghia lý gì. 

- Nhung ông cung c?n ph?i s?ng d? t?o nên ngh? thu?t ch?. 

- Thì cô dang th?y dó, tôi có thi?u th?n gì dâu. 

- Ông th?t s? là m?t ngu?i giàu có hon tôi nghi. 

B? môi ông Hoàng Huy kh? mím ch?t vào nhau: 

- Cô ch? có cái nhìn b? ngoài thôi. 

Huong Lan hoi t? ái: 

- Tôi không ph?i là m?t k? h?i h?t nhu ông nghi. Tôi cung bi?t nh?n th?c b?ng tâm h?n. 

- Cô cho tôi là lo?i ngu?i nhu th? nào? 

C?p chân mày Huong Lan nhu?ng lên trông th?t ngh?ch ng?m: 

- Ông là m?u ngu?i khó g?n gui, cô d?c và khép kín. 

Hoi th? ông Hoàng Huy khá m?nh: 

- Chà, v?i l?i nh?n xét c?a cô thì tôi th?t s? ch?ng thu hút n?i ai r?i. 

Huong Lan r?t mu?n tìm hi?u d?i tu c?a ông Hoàng Huy nhung l?i s? b? ông m?ng nhu l?n tru?c. Cô l?ng di b?ng cách ch? vào pho tu?ng m?i: 

- Tác ph?m này c?a ông th?t d?c s?c. Tôi tin ch?c s? có r?t nhi?u ngu?i mu?n tr? cao giá d? mua. 

Ánh m?t ông Hoàng Huy d?y th?a mãn: 

- Tôi thích nhìn th?y s? ham mu?n c?a ngu?i khác, m?t s? ham mu?n không d?t du?c ý nguy?n. 

- Nghia là sao, thua ông? 

- Không c?n cô ph?i hi?u tu?ng t?n. Ðó ch? là chuy?n riêng c?a mình tôi. 

R?i ông chuy?n d? tài qua hu?ng khác: 

- Tu?n sau tôi có vi?c ph?i di xa ít ngày. Cô có th? ngh? ho?c d?n c?a hi?u tùy ý. 

Huong Lan h?i h? nói khi nghi t?i vi?c m?t mình ph?i duong d?u v?i nh?ng pho tu?ng nhu ngu?i s?ng t?i dây: 

- Thua, n?u không b? tr? luong, tôi xin du?c ngh? ?. 

Ti?ng cu?i c?a ông Hoàng Huy v? ra: 

- Trông cô có v? quan tr?ng v?n d? ti?n b?c quá. 

- Xin ông thông c?m. B?i cu?c s?ng c?a tôi r?t khó khan gi?a x? l? quê ngu?i. 

- Tôi cung mu?n giúp cô nhung ng?t n?i cô l?i là ph? n?. 

- Ph? n? thì sao? 

Huong Lan m? to m?t. Gi?ng ông Hoàng Huy nghe chát d?ng: 

- H? là nh?ng k? mà tôi nguy?n ph?i t?n di?t. 

- Ông? 

Huong Lan t? v? s? nên d?ng lui ra sau vài bu?c, b?i tru?c m?t cô ông Hoàng Huy trông gi?ng nhu m?t con thú d? t?ng b? thuong dang toát lên s? cam thù: 

- Cô khi?p hãi r?i u? 

Huong Lan l?c d?u d? xua di n?i run s? b?t ra t? l?ng ng?c. Cô c? gi? âm thanh d? nói không l?c gi?ng: 

- Thua, tôi dâu có s?. Ch? t?i ông làm cho tôi ph?i gi?t mình. 

S?c m?t ông Hoàng Huy d?u xu?ng nhung cung chua h?n dã d? nhìn. Ông d?ng tru?c pho tu?ng th? hai muoi sáu ng?m nghía h?i lâu r?i m?i quay sang phía cô nói: 

- Ð?ng ch?m m?nh vào "con búp bê" này nhé! N?u c?n thì cho nó m?c áo khoác m?t th?i gian. 

Huong Lan ch?t d? ngh?: 

- Pho tu?ng này không kh?a thân, tôi nghi ông nên cho phép "con búp bê" th? mu?i lam m?c áo ho?c choàng t?m khan s? thích h?p hon. Nó s? không làm cho ngu?i chiêm ngu?ng c?m giác ngu?ng. 

V?a nghe qua, ông Hoàng Huy dã ph?n d?i k?ch li?t: 

- ?, không du?c. Tôi mu?n "con búp bê" th? mu?i lam này mãi mãi ph?i nhu th?! 

Huong Lan nói theo suy nghi: 

- Tôi có c?m tu?ng dây là s? tr?ng ph?t. 

- Cô mu?n nghi sao cung du?c mi?n là d?ng làm gì trái ý tôi. 

- Sao ông không d?p tu?ng nam mà ch? chuyên v? ph? n?? 

- Ðó là cái "gu" mà b?n thân ngu?i sáng t?o m?i hi?u rõ. 

- Tôi xin m?n phép nói ông là ngu?i r?t dam mê ph? n?. 

Nói xong, Huong Lan v?i dua tay lên b?t mi?ng vì bi?t mình s?p s?a làm cho ông ch? n?i gi?n. Thái d? ho?ng h?t c?a cô dã khi?n ông Hoàng Huy quên m?t con th?nh n? không cho nó có co h?i tuôn ra. Ông ngó cô r?i nói v?i v? châm ch?c: 

- Có gan nói còn bi?t s? gì. 

Huong Lan lí nhí: 

- Tôi xin l?i. 

Ông Hoàng Huy chua r?i m?t kh?i cô: 

- Du?ng nhu dàn bà thu?ng thích ph?m sai l?m d? r?i ch? vu?t ve dàn ông b?ng m?t câu nói nh? nhõm nhu v?y! 

Tuy r?t kiêng dè ông ch? nhung Huong Lan v?n cãi l?i: 

- Không ph?i th?! Riêng b?n thân tôi không ph?i là h?ng ngu?i nhu ông nói. 

- Cô cung có cá tính d?c bi?t dó. 

- Cám on s? nh?n xét c?a ông. 

- Huong Lan, cô dã có ngu?i yêu chua? 

Ð?t nhiên b? tra h?i chuy?n th?m kín, m?t Huong Lan d? lên: 

- Ông mu?n bi?t d?i tu c?a tôi d? làm gì ?? 

Thái d? c?a ông Hoàng Huy d?i khác: 

- N?u không thích nói thì thôi v?y. Chuy?n riêng mà ph?i không? 

R?i ch?ng ch? trông th?y s? ph?n ?ng c?a Huong Lan, ông Hoàng Huy bu?c ra kh?i c?a hi?u v?i dáng di m?t m?i. Huong Lan nhìn theo trong lòng ch?t d?y lên ni?m thuong h?i vì cô hi?u dù cao ng?o, b?n g?t th? nào ông ta v?n là m?t k? cô d?c không có s? ?m áp c?a tình ngu?i. 

Ðã s?p t?i gi? dóng c?a hi?u d? ra v?, Huong Lan b?ng phát hi?n ra có k? gian dang ?n n?p sau lung pho tu?ng th? mu?i lam. Cô ho?ng h?t toan kêu hét ?m lên thì t?c th?i b? h?n lao ra dùng tay b?t l?y mi?ng. Ti?ng n?t c?a h?n nghe quen quen: 

- Cô không du?c kêu la! 

Huong Lan run gi?ng h?i: 

- Anh... anh là ai? 

K? dang kh?ng ch? cô du?ng nhu có ý d?nh dùa b?n nên h?n b?t cu?i t? phía sau: 

- Là ai cô không c?n ph?i bi?t n?u nhu còn mu?n s?ng d? hu?ng cu?c d?i tuoi d?p. 

M?c dù r?t s? tru?c tình hu?ng nguy hi?m b?t ng? này, Huong Lan v?n k?p th?i tr?n tinh d? tìm cách thoát thân. Cô c? c?a qu?y b? môi dang b? ki?m ch?t b?i m?t bàn tay c?ng nh?c: 

- Buông ra di k?o tôi ng?p th? ch?t bây gi?. 

Câu nói c?a k? gian t? phía sau lung cô v?ng bên tai: 

- Yên tâm di, cô không th? ch?t du?c dâu b?i chi?c mui xinh d?p c?a cô v?n còn hít th? khí ôxy d?u d?u mà. 

- Nhung anh mu?n gì ? tôi? 

Tên kia b?m tr?n: 

- T?t nhiên tôi không h? có ý d?nh vào dây d? dánh c?p nh?ng pho tu?ng n?ng n? này. 

V?a nghe th?y v?y, Huong Lan dã l?nh toát c? ngu?i. Cô l?p b?p: 

- Anh... anh d?nh làm gì tôi? 

K? gian có l? thu?c vào hàng ua dí d?m. H?n buông l?ng bàn tay b?t mi?ng cô d? làm d?ng tác xoa nhè nh? b? môi m?ng d? c?a cô. Ngay l?p t?c h?n ph?i b? tr? giá: 

- Á! 

Thì ra Huong Lan dã c?n vào ngón tay h?n, ngón tay dã dám xúc ph?m b? môi trinh nguyên c?a cô. Và nh? th? mà Huong Lan dã thoát ra kh?i s? ki?m t?a c?a k? gian. Cô b?t ng? d?n há h?c c? m?m vì k? gian dáng nguy?n r?a tru?c m?t cô chính là anh chàng thanh niên dã m?t l?n g?p và d?u kh?u cùng nhau trên ph?. Kho?ng s?ng s?t c?a Huong Lan d? d? cô ti?p t?c b? kh?ng ch?. Nhung l?n này cô không t? ra s? hãi n?a, mà giãy gi?a ?m i lên: 

- Buông ra mau! B? anh không còn ngh? nào d? làm sao mà l?i di an cu?p? 

Gã thanh niên dang n?m gi? cô ngh?ch m?t ra: 

- Tôi an cu?p h?i nào? 

- Không an cu?p mà l?i choi trò quái d?n nhu v?y h?? 

Huong Lan h?t hàm. 

- Ch? t?i cô bu?c tôi ph?i làm th?. 

Nghe dính chính, Huong Lan ph?ng m?m m?ng: 

- Ai bu?c? Ai khi?n? D?u anh có nói gì cung không l?p li?m du?c hành vi ph?m t?i c?a anh dâu. Tôi thông báo cho anh bi?t, anh ch?n l?m noi d? cu?p r?i, b?i dây ch? là m?t c?a hi?u trung bày hàng m? ngh? cho ngu?i ta d?n coi choi ch? không ph?i noi mua bán. N?u mu?n cu?p ti?n thì hãy tìm d?n các ti?m kim hoàn kìa. 

Hai cánh tay gã thanh niên buông thõng cùng v?i b? m?t khá cang th?ng: 

- Tôi không h? có ý d?nh x?u xa này. Ch?ng qua là t?i cô d?nh tri hô nên tôi m?i bu?c lòng ph?i làm th?! 

V?a thoát kh?i s? kh?ng ch?, Huong Lan v?i gi? kho?ng cách an toàn cho mình r?i m?i tranh cãi ti?p: 

- Trong tình hu?ng v?a r?i b?t c? ngu?i nào cung d?u ph?i la to lên c?. 

- Nhung tôi dâu có làm h?i cô. 

- Ai mà dám tin l?i c?a anh. 

- Thì cô hãy ki?m l?i thân th? mình coi dã m?t mi?ng th?t nào chua. 

Làn da m?t Huong Lan nóng rân ran: 

- Chua m?t th?t, nhung anh dã l?i d?ng d? d?ng vào ngu?i tôi. 

Gã thanh niên kh? mím môi: 

- V?y cô d?ng l?i vào tôi cho hu?. 

- Ai thèm ch?. N? tình dã g?p g? hôm n?, tôi không truy c?u nhung anh ph?i ra kh?i dây ngay. 

Huong Lan cong môi h?. Gã thanh niên v?t xu?ng gi?ng: 

- Mong cô t? rõ lòng t?t thêm chút n?a d? tôi du?c nán l?i dây vài gi?. 

Huong Lan la toáng lên: 

- Không du?c. Ðã t?i lúc tôi ph?i dóng c?a hi?u d? v?. Anh d?ng bày trò ma qu? d? th?c hi?n ý d?nh x?u. Nh?ng pho tu?ng này n?ng l?m, ch?ng th? t? di chuy?n di noi khác mà không b? phát hi?n dâu. 

Ð?n lu?t gã thanh niên gãi d?u: 

- Tr?i oi, bi?t nói sao cho cô hi?u. Tôi th?t s? không ph?i là k? cu?p dâu mà. 

Huong Lan ho?nh h?e t?i noi, t?i ch?n: 

- Không t? nh?n an cu?p thì ph?i có lý do chính dáng vi?c d?t nh?p vào c?a hi?u c?a tôi. 

- Ch? t?i cô không ch?u nghe thôi. N?u mà tôi là tên cu?p th?t s? thì tôi dã xoi tái cô nãy gi? r?i, không d? cô có co h?i d?ng dó mà ti toe cái mi?ng. 

L?i gã thanh niên làm tim Huong Lan thóp l?i r?i nhói lên m?t cái th?t dau. Nhung cô ph?i công nh?n r?ng gã nói dúng. C? t? ra hòa nhã, cô nhìn k? d?i di?n b?ng ánh m?t khác hon: 

- Anh nói di. Sao anh ph?i ?n n?p trong c?a hi?u d? khi?n tôi hi?u l?m? 

Gã thanh niên không dáp th?ng vào câu h?i mà ch? ra hu?ng ngoài: 

- Tru?c khi tôi k? l?i s? tình thì nh? cô bu?c ra xem nh?ng tên kh?ng b? tôi còn l?n qu?n bên ngoài không. 

- L?i chuy?n gì n?a dây? Anh thu?c thành ph?n nào trong gi?i xã h?i den mà d? b? ru?t du?i? 

Huong Lan tr?n m?t lên. Gã thanh niên th? h?t ra: 

- Cô toàn d?t d? cho tôi nh?ng vai trò ghê g?m. N?u tôi là m?t tay anh ch? th?t s? tôi dâu c?n ph?i tr?n chui, tr?n nh?i trong c?a hi?u này làm gì. 

- V?y thì anh nói di. 

- Tôi nghi cô dâu có tin tôi thành th?t. 

- Anh d?ng kéo dài th?i gian n?a, tôi c?n ph?i dóng c?a hi?u d? v?. 

Gã thanh niên d? ngh?: 

- Cô có th? cho tôi luu l?i c?a ti?m này t?i sáng mai du?c không? Tôi xin h?a s? không d?ng ch?m vào v?t gì c?. 

Thêm l?n n?a, Huong Lan t? thái d? s?ng s?t: 

- Anh dang dùa dó h?? 

Bàn tay gã thanh niên ch?m vào tay cô: 

- Không. Tôi dang r?t nghiêm túc. Tôi c?n cô giúp d? d? tránh tai h?a. 

V?a ch?t nghe nh?ng l?i l? ?y Huong Lan rùng mình, toàn thân run l?y b?y: 

- Ôi, tôi dang nghe di?u gì v?y? 

Gã thanh niên v?i tr?n an: 

- Cô d?ng quá s? hãi. S? không có chuy?n gì x?y ra n?u tôi du?c cô gi?u trong c?a hi?u này. 

R?i th?y Huong Lan c? tr? m?t ra nhìn mình, gã gi?i thích c?n k?: 

- Ð? tôi nói rõ cho cô bi?t v? tình hình c?a tôi hi?n t?i. K? ra thì dúng là giúp ngu?i mang h?a vào thân. H?i trua này khi tôi dang làm công vi?c ph? h? ? do?n du?ng d?ng kia thì trông th?y m?t s? ki?n b?t bình, hai tên côn d? ?c hi?p th?ng bé bán báo d? tr?n l?t ti?n nên li?n ra tay ngan c?n. Không ng? c?u giúp du?c ngu?i khác thì l?i ru?c tai h?a vào thân, ít phút sau b?n côn d? dã dem mã t?u t?i ch? làm tìm tôi. May nh? anh b?n d?ng nghi?p tinh m?t dã k?p th?i báo l?i nên tôi m?i ch?y thoát và l?n vào c?a hi?u này ?n náu su?t nãy gi?. 

Nghe xong Huong Lan ng?n ngo n?a tin, n?a ng?: 

- Li?u l?i c?a anh có ph?i là th?t không? Ngu?i d?i bây gi? có l?m trò l?a b?p l?m, tôi không th? d? tin. 

Gã thanh niên gi?m hai chân xu?ng n?n g?ch, v? m?t b?c d?c: 

- C?nh giác cao nhu cô r?t t?t, nhung không ph?i vì th? mà cô l?n l?n vàng v?i thau, den v?i tr?ng. 

- H?. Anh bi?n h? cho mình nhi?u r?i d?y. 

Có l? không còn l?i nào d? gi?i thích thanh minh cho mình n?a, gã thanh niên bèn th? ngu?i ng?i ph?ch xu?ng gi?a nhà lung d?a vào pho tu?ng th? mu?i lam: 

- ?y coi ch?ng anh s? làm nó h?ng. 

Huong Lan h?i h? ch?p vai áo gã lôi d?ng d?y, m?ng luôn m?t tràng: 

- Li?u anh có d?n n?i chúng hay không? Toàn là nh?ng th? vô giá c?. Ông ch? c?a tôi mà trông th?y ch?c ch?n s? n?i con th?nh n? du?i tôi và anh ra kh?i c?a hi?u này. 

Thái d? gã thanh niên b?t c?n: 

- Ðu?i thì di! N?u không g?p s? c?, d?u có yêu c?u tôi cung ch?ng ham ? l?i. Mà trong c?a hi?u ngoài pho tu?ng này dây thì có gì h?p d?n dâu. 

H?t m?t vào pho tu?ng th? mu?i lam, ánh m?t gã thanh niên nhu d?m chìm s? dam mê khi?n Huong Lan n?i cáu: 

- Anh dúng là ngu?i có cái d?u den t?i. 

Gã thanh niên c?i chính: 

- Không ph?i den t?i mà là bi?t chiêm ngu?ng ngh? thu?t. 

- Chiêm ngu?ng gì? Ngh? thu?t gì? Cái ki?u nhìn c?a anh ch?. M?t "dê c?" thì có. 

- Nói nang nhu th? mà không bi?t x?u h? h?? Cô th?y tôi sàm s? bao gi? chua mà dám dùng t? "dê c?" gán cho tôi? 

B? v?n l?i Huong Lan lúng túng dáp không xuôi: 

- Tôi... tôi nói t?i ánh m?t c?a anh! 

- Tôi ph?n d?i s? nh?n d?nh l?ch l?c ?y. Ch?ng qua tôi thích ng?m pho tu?ng này vì nó có s?c thu hút ngu?i khác mà thôi. 

Huong Lan nói to?c suy nghi mình: 

- B?i vì nó kh?a thân, nó làm cho cánh dàn ông các anh không th? không ham mu?n. 

- Ph? n? các cô tâm lý hon nam gi?i r?t nhi?u. 

Gã thanh niên li?n cu?i c?t. Bây gi? k? b? ngu?ng là Huong Lan b?i t? cô dã làm cho r?i r?m tình hình. N?u nhu gã thanh niên này dang nuôi ý d? x?u trong lòng thì cô tránh sao du?c gã ch?. Ð? b?o v? ti?t h?nh. Huong Lan bèn d?u gi?ng: 

- Tôi không tranh cãi v?i anh n?a. Nhung anh làm on hi?u cho r?ng tôi ch? là m?t k? giúp vi?c thôi. Tôi không th? giao c?a hi?u cho anh. 

- Ôi, tôi có yêu c?u l?n lao d?n nhu v?y. Tôi ch? xin du?c nán l?i d? tránh h?a r?i s? r?i kh?i ngay ?y mà. 

Huong Lan ngu?c nhìn d?ng h? r?i nh?p nh?m: 

- Mu?n n?a gi? r?i, tôi ph?i ra v?. 

Gã thanh niên nh?n m?nh m?t câu nói: 

- N?u cô tin tôi là ngu?i ngay thì c? khóa c?a hi?u l?i. Tôi t? nguy?n làm "tù nhân" c?a cô t?i sáng mai. 

R?t nóng lòng ra v?, l?i thêm s? lì l?m c?a gã thanh niên, Huong Lan không thèm d?n do n?a. Cô khoác chi?c ví lên vai r?i hu?m quay lung: 

- Tôi s? nh?t anh r?i di trình báo v?i co quan chính quy?n t?i gi?i quy?t. 

Nào ng? gã thanh niên l?i mau m?n ch?p nh?n: 

- Ð?ng ý g?p. Vì nhu th? tôi dã du?c b?o v?, còn s? gì. 

Nói xong gã t? tìm cho mình m?t ch? ng? lung mà không màng d?n s? b?c d?c c?a Huong Lan: 

- Tôi s? yên tâm ch? cô nh? ngu?i t?i gi?i vây. Nhung c? g?ng mau lên nhé! Tôi cung không thích ph?i s?ng trong tâm tr?ng c?a k? b? giam c?m dâu. Hon n?a tôi l?i còn chua an b?a com chi?u.

T?c mình, Huong Lan d?n m?nh dôi chân bu?c ra ngoài không d? l?i l?i nào. Cô xoay tròn ? khóa noi c?a kính, r?i th? t?m c?a s?t ch?c ch?n bên ngoài xu?ng. D?u có thu?t tàng hình tên thanh niên kia cung không th? thoát ra ngoài khi cô chua quay tr? l?i. V?i ý nghi nhu v?y, Huong Lan t?m yên tâm b? di nhung ch? du?c m?t kho?ng cách ng?n cô dã ph?i d?ng chân ngo?nh d?u ngó v? phía c?a hi?u v?i n?i lo âu khác r?ng không bi?t gã khùng ?y có phá phách gì các pho tu?ng hay không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #nothing