Chương 8
"Hai người có thể tắm chung. Nhưng đừng làm gì cả. Cả chuyến đi. "Kim đưa ra lời đề nghị. Kamol cùng nhướng mày.
Em không nghĩ anh sẽ chết vì Cao sao?" Kamol giả vờ hỏi ngược lại.
"Vậy mời Cao chết đi. Tôi sẽ đi tắm. Có muốn đi tắm chung không? "Kim không khỏi hỏi. Mặc dù tôi cảm thấy xấu hổ
"Đi tắm," Kamol nói trước khi đưa Kim vào phòng tắm. Hai người tắm cho nhau. Đó là điều bình thường đối với Kamol khi bí mật tìm kiếm một số mẩu tin lưu niệm với Kim. Cho Kim chút bối rối và tức giận. Sau khi tắm và thay quần áo Kamol đưa Kim xuống tụ tập cùng mọi người ở bãi biển trước biệt thự. mà bây giờ đã được thiết lập để sẵn sàng ăn thuộc hạ của Kamol, người đang tắm và mặc quần áo, sắp xếp một nơi và giúp dì Nee quản lý thức ăn.
"Thưa sếp, cậu Kim, lối này." Kit bước tới chỗ hai người họ. cùng với việc đi về phía chỗ ngồi đặc biệt của hai người đó là một cái bàn riêng biệt ở phía bên kia Nhưng không xa bàn của cấp dưới
"Tôi sẽ giúp họ nướng nó," Kim nói với Kamol. Nhưng Kamol lắc đầu.
"Ngồi đây và đợi. Họ sẽ chỉ rang chúng cho chính họ. Nếu em đi giúp họ đứng nướng. Em nghĩ có ai dám chơi và nói chuyện gì đó không? "Kamol hỏi ngược lại Kim quay lại nhìn thuộc hạ của Kamol đang xúm xít bên bếp nướng hải sản và cười nói rôm rả.
"Vậy tại sao mọi người không dám chơi và không nói chuyện với nhau?" Kim hỏi ngược lại, Kamol quay lại lấy đồ uống từ Ruth và đặt cho Kim và mình.
"Em thực sự không biết rằng mọi người đều sợ em hơn sợ anh sao, "Kamol cười nói.
"Ôi, chết tiệt, tôi không đáng sợ như vậy," Kim ngay lập tức phản đối. Nhưng cũng thầm nghĩ một chút.
"Vậy thì hãy đi giúp họ đi" Kamol nói lại.
"Tôi không thể đi, tôi sẽ chỉ gây rối với cấp dưới của anh," Kim nói, đặt ly nước sang một bên.
"Hải sản hỗn hợp Tom yum nóng quá. "Dì Nee bưng một bát Tom Yum Yum vừa nấu xong đặt lên bàn cho Kamol và Kim cùng với nhiều loại thực phẩm khác
"Cám ơn dì. Và Baiboon vẫn chưa xuống? "Kim hỏi vì anh vẫn chưa nhìn thấy Baiboon và Kom.
"Họ sẽ xuống sớm. Khun Kim và Khun Kamol có thể ăn trước. "Dì nói với giọng dịu dàng.
"Dì à, tôi nghĩ nên ngồi ăn với chúng tôi trước đã. Tôi đưa dì đi nghỉ không mang lại cho dig mệt mỏi mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng ở đây. Hãy để họ tự xử lý. Hãy đến ngồi với chúng tôi, "Kamol nói.
"Ừ, thôi nào, cháu đi lấy đĩa cho dì. Dì không cần phải từ chối nó. "Kim nói, đứng dậy lấy một đĩa riêng cho dì Nee. Dì ngồi xuống ghế gần Kim. vừa chăm sóc Kim vừa mỉm cười.
"Dì cảm thấy Kim thế nào?" Kamol giả vờ hỏi dì về Kim.
"Đó là kể từ ngày đầu tiên ông Kamol đưa con về nhà," Dì mỉm cười nói. Kamol nhìn vào khuôn mặt của Dì một chút. trước khi hít thở sâu
"Dì có thể chấp nhận chuyện nam nam yêu nhau không? Tôi hỏi thật đấy. Dì trả lời thật lòng. Đừng sợ tôi tức giận", Kamol nghiêm giọng hỏi bởi vì tôi muốn biết suy nghĩ của dì trong trường hợp đi đến vấn đề của Kom và Baiboon
"Lúc đầu tôi vẫn chưa hiểu về tình yêu đồng giới nhưng khi Khun Kim chuyển đến sống cùng Khun Kamol thì tôi đã hiểu đôi chút tôi biết ngài Kamol là người như thế nào và tôi nghĩ đó là chuyện của riêng ngài Kamol người làm như chúng tôi không nên xen vào hơn nữa thế giới cũng đang phát triển khá nhanh và tôi cũng phải chạy theo thế giới để sống hiện đại và thoáng hơn nếu không sao tôi có thể ở với khun kamol lâu hơn được"Dì nói với một nụ cười nhẹ nhàng.
"Mặc dù Khun Kamol có khẩu vị hơi khác mọi người một chút và ngài cũng làm trong ngành này nhưng ngài là một người tốt, phải không? Điều này làm cho dì hiểu và chấp nhận những gì ngài đang có. Con người chúng ta có thị hiếu khác với những người khác. Ngay cả khi đó là tình yêu đồng giới nó cũng không quan trọng bằng việc chúng ta có tốt hay không miễn hạnh phúc là được rồi, "Dì nói từ trái tim Kamol mỉm cười.
"Cảm ơn dì rất nhiều người chấp nhận và chăm sóc tôi mọi lúc nhưng tôi không phải là một người tốt, dì biết rõ điều đó, "Kamol tiếp tục, bởi vì Kom làm cùng ngành với anh. Chúng tôi đã làm những điều tồi tệ với nhau trước đây.
"Khun Kamol phải làm điều gì đó tồi tệ bởi vì nhiệm vụ công việc phải được đáp ứng Nlnhưng bên trong Khun Kamol là một người tốt. Tại sao dì lại không thể chấp nhận điểm này? "Dì nói lại, Kamol mỉm cười, trước khi Kim bước vào cùng Kom và Baiboon.
"Đây, dì." Kim đặt đĩa và thìa cho dì Nee rồi quay sang Baiboon.
"Baiboon và Kom ngồi cùng nhau đi" Kim nói lần nữa, trước khi Kamol quay sang cấp dưới của mình đang nướng hải sản.
"Này, các người, hãy nướng một ít ngao ngọt cho vợ tôi trước đã," Kamol nói, và các thuộc hạ đồng thanh đáp lại. Kim nhướng mày với một nụ cười nhỏ.
"Anh biết em muốn ăn gì, "Kamol nói trước khi chặn lại.
"Sếp biết Khun Kim," Kom trêu chọc một chút. khiến Kim mỉm cười.
" Chỉ là đồ ăn thôi." Kim xấu hổ hét lên. trước khi quay lại nhìn Kamol, người đang ngồi mỉm cười trên khóe miệng Mọi người bắt đầu ăn nhiều thức ăn mà Dì làm hơn đồng thời đợi hải sản nướng
"Được rồi, thưa ngài," Ruth nói, đặt một đĩa hải sản nướng lên bàn trong đó có tất cả mọi thứ bản thân Sharp cũng đi xúc riêng bởi vì anh ấy không muốn ăn cùng món với Kamol và Kim
"Đến đây anh sẽ bóc nó cho em," Kamol háo hức nói và giả vờ nhặt một con cua và đưa nó cho Kim
Chát ..
Kim đánh vào tay Kamol, không quá mạnh.
"Không tôi sẽ tự bóc nó ừm tôi cũng sẽ bóc cho cả anh," Kim nói nhẹ nhàng ở cuối. Vì muốn làm gì đó để đền đáp công sức đưa cậu đi du lịch của Kamol, Kamol khẽ mỉm cười rồi ngồi đợi Kim bóc tôm cho mình. Kamol không muốn xúc phạm Kim quá nhiều vì điều đó sẽ làm không khí bị ủ rũ một cách vô ích. Kamol ngồi nhìn Kim người đã cẩn thận bóc cua cho mình và mỉm cười.
"Em cũng có thể ăn thức ăn của mình không cần phải quan tâm anh quá nhiều, "Kamol nói, và Kim gật đầu mặc dù bận rộn với đống cua
"Đây," Kim đưa những con cua đã lột chỉ để lại phần thịt cho Kamol. trước khi nhặt một vài con ngao ngọt để ăn một mình
"A, nóng quá!" Kim thốt lên khi thả những con ngao ngọt ngào xuống đĩa. vì vỏ vẫn giữ nhiệt
"Này để anh xem xem nào." Kamol vội vàng đưa cho Kim khăn giấy để lau tay và nhấc lên nhìn những đầu ngón tay đang đỏ bừng vì nóng. Kamol thổi nhẹ xuống những đầu ngón tay mảnh mai của cậu. Điều đó khiến Kim cảm thấy nóng những người khác trên bàn giả vờ như vô hình và nín cười.
"Ừm .. anh không cần phải thổi nó. Nó không quá nóng, "Kim nói nhẹ nhàng. Với sự xấu hổ, anh rút ngón tay ra khỏi tay Kamol.
"Cứ ngồi yên. Chờ một chút, snh sẽ làm một ít cho em ăn. "Kamol nói với một giọng nghiêm khắc. Sau đó, Kim đồng ý ngồi yên và để Kamol tự làm đồ ăn cho mình. Kamol từ từ mở gói ngao ngọt và đặt chúng vào đĩa cho Kim. Kim ngồi nhâm nhi những món ăn ngon thuộc hạ của Kamol tiếp tục rót bia vào ly cho Kamol.
"Đừng uống cho đến khi quá say," Kim cảnh báo, không quá lớn tiếng. Khi thấy Kamol uống vài ly
"Ang không say, chỉ một chút thôi," Kamol đáp với giọng nhẹ nhàng.
"Tôi có thể uống một ly không?" Kim hỏi.
"Được rồi," Kamol trả lời, và gọi cấp dưới của mình rót một cốc bia cho Kim.
// Đừng uống nhiều đến mức say như hôm đó // Kamol khẽ thì thầm. Kim nhướng mày bối rối.
"Ngày đó là ngày nào?" Kim tò mò hỏi. bởi vì thực sự không thể tìm ra nó cậu đã bao giờ say như vậy?
// Đó là ngày chúng ta gặp nhau lần đầu tiên // Kamol thì thầm đáp lại. làm cho Kim nóng bởi vì tất cả những ký ức ngay lập tức trở lại
// Nếu em say quá, hãy đến và yêu cầu anh ôm em vào buổi sáng hoặc không nói bất cứ điều gì. Nếu em không thể đứng dậy // Kamol giả vờ nói và trêu chọc Kim trở lại. Khiến Kim trông nóng bỏng hơn trước trước khi quay sang nhéo chân Kamol một cách miễn cưỡng. Kamol cười, nhưng không khóc vì đau.
"Kom, anh uống bia này thay cho tôi. Tôi không uống nữa. "Kim đưa ly bia mà cấp dưới của Kamol vừa rót vào ly giao cho ghế đối diện. Kom nhíu mày bối rối.
"Cậu Kim, không uống ạ?" Kom hỏi, Kim lắc đầu.
"Tôi không uống rượu, tôi sợ sẽ say và tôi không thể thức dậy vào ngày mai để ngắm mặt trời mọc", Kim nói đơn giản.
"Ha.." Kamol bật cười trong cổ họng, khiến những người trong bàn bối rối.
"Khun Kamol." Kim quay sang Kamol với giọng trầm. Kamol ngồi cười như không cười. Điều này khiến nhiều người tự hỏi liệu chắc chắn Kamol có đang chế giễu Kim hay không. Sau đó, mọi người ngồi uống rượu. Ngồi và nói chuyện một cách thoải mái. Thuộc hạ của Kamol cũng ngồi chơi guitar và hát một số bài hát. Một lúc sau, Kom đưa Baiboon về ngủ. Trước khi xuống kiểm tra và giúp thu dọn cho dì Nee, Mai và Da đi nghỉ ngơi vì họ sẽ để cấp dưới dọn dẹp chỗ ở cho mình.
"Baiboon đã ngủ chưa, Kom?" Kim hỏi. Sau khi chuyển đến ngồi bên hồ bơi cạnh nhà với Kamol Kom đi mang đồ uống.
"Tôi cũng không chắc nữa. Tôi đã bảo em ấy ngủ đi, đừng đợi, "Kom cười đáp.
"Baiboon cũng nghe theo lời anh nhủ," Kim nói khi anh uống nước ngọt trong ly của mình Kamol và Kom nhìn nhau một chút.
"Vâng," anh ta trả lời ngay ngắn. Trước khi tránh để trông gọn gàng
"Vậy bây giờ chúng ta có thể đi ngủ được không? Ngày mai em có thức dậy để ngắm bình minh không? "Kamol hỏi, vẫn nhìn Kamol.
"Hãy hứa với tôi rằng anh sẽ không làm bất cứ điều gì tối nay." Kim hỏi Kamol một lời hứa trước khi Kamol cười nhẹ.
"Được rồi, anh hứa sẽ không làm gì tối nay. Chỉ cần nằm xuống và ôm anh, được không? "Kamol nói với giọng nghiêm túc khiến Kim mỉm cười.
"Chúng ta hãy lên lầu," Kim nói.
"Em lên trước đi. Tôi muốn xem chúng đã gọn gàng chưa, "Kamol nói, và Kim gật đầu. trước khi bước lên phòng một mình Kim vội vàng đi tắm. cùng với việc thay đồ ngủ sau một lúc, Kamol theo vào phòng ngủ.
"Hmmm, tắm nhanh nhỉ em sợ anh rủ em đi tắm chung à?" Kamol trêu chọc.
"Một chút. Anh có thể đi tắm mùi hôi của bia nhiều quá. Đồ ngủ tôi đã chuẩn bị sẵn, "Kim nói, chỉ vào tủ quần áo nơi đồ ngủ của Kamol được treo Kamol cảm thấy tốt rằng Kim chăm sóc bản thân như thế này sau đó Kamol bước đến và hôn nhẹ lên đôi má rạng rỡ đang ngồi trước chiếc bàn kính.
"Cảm ơn," Kamol nói trước khi lấy khăn tắm và bước vào phòng tắm.
Kim sững sờ khi quay lại thì thấy Kamol đã mở rèm phòng tắm để đi tắm. Điều này khiến Kim nhìn qua tấm kính để thấy rõ Kamol đang đứng trần truồng và đang tắm. Mặt anh nóng bừng bừng trở lại. Kamol quay lại và nở một nụ cười nhẹ với Kim.
"Wow, điên à, thật không biết xấu hổ," Kim nói trước khi trốn ra ngoài đứng hóng gió ngoài ban công. không dám ngồi trong phòng ngủ bởi vì anh ấy sợ rằng anh ấy không thể cưỡng lại việc quay lại nhìn Kamol Kim đưa hai tay lên vỗ nhẹ vào má. triệu tập
"Không ai thực sự biết điều gì là dâm dục," Kim thì thầm, nhưng môi anh lại cong lên thành một nụ cười. Trước khi đứng và suy nghĩ về bất cứ điều gì. Làn gió từ biển mang theo linh khí của biển khơi. Những cơn gió tạt vào mặt khiến Kim cảm thấy thư thái hơn. Kim nghĩ rằng bây giờ mình có đang hạnh phúc không? Nhưng điều mà Kim nhận ra là...
Mmm ..
Lực vuốt ve từ phía sau với mùi dầu gội nhẹ điều này khiến Kim mỉm cười một chút và quay lại nhìn Kamol đang ôm mình sau lưng.
"Tôi đã nghĩ mình anh sẽ khỏa thân và bước ra ngoài một lần nữa. Thật tốt khi anh đã mặc đồ ngủ, "Kim nói một cách mỉa mai. Bóng dáng cường tráng mỉm cười. Hai tay đan vào nhau trên bụng phẳng lì của Kim.
"Anh sẽ sửa nó khi chúng ta ở với hai người," Kamol nói với một nụ cười và hôn nhẹ lên má cậu Kim cũng ôm lấy cánh tay đang ôm lấy mình của Kamol.
"Tôi cũng có thể nghe thấy tiếng sóng," Kim nói, Kamol hôn lên má cậu, hôn lên cổ họng trắng nõn của cậu cho đến khi Kim phải rụt cổ lại
"Kamol, anh có say không?" Kim hỏi, quay lại nhìn anh. Kamol cười nhẹ.
"Nếu anh say, em đã không đứng như thế này," Kamol nói lại, và hạ tay xuống bụng của Kim.
"Ối," Kamol khẽ kêu lên. Nhưng cũng không quá đau khi Kim nhéo vào mu bàn tay anh.
"Miệng lưới anh thật trơn tru" Kim nói, phát ra với một giọng nghiêm nghị, với một nụ cười.
"Hiện tại, em đã lạm dụng cơ thể anh rất nhiều. Kamol giả vờ hỏi, nhướng mày bối rối.
"Kế hoạch là gì?" Kim hỏi ngược lại, Kamon ghé sát vào tai Kim.
"Đó là một kế hoạch để anh có thể giúp em trở lại để làm tổn thương anh nhiều hơn là em làm tổn thương anh," Kamol trêu chọc. làm cho mặt Kim nóng bừng bởi vì anh ấy hiểu rõ ý nghĩa mà Kamol muốn truyền đạt
"Anh nói gì vậy tôi không biết anh đang nói gì. Tôi buồn ngủ, chúng ta đi ngủ. Mai anh gọi tôi dậy đi ngắm bình minh nhé? "Kim lập tức đổi chủ đề. Kamol biết ngay lập tức nhưng không nói gì vì không muốn bị Kim giận thêm.
"Đánh thức anh đi, anh muốn dậy ngắm bình minh với em," Kamol đáp trước khi hai người đi ngủ. Kamol kéo Kim vào lòng và ôm sát vào ngực. Mà bản thân Kim đã di chuyển một cách quen thuộc. Hai người ngủ ôm nhau trong im lặng. sớm chìm vào giấc ngủ
..
..
..
..
// Aghhhh // Tiếng kêu của ai đó, không quá lớn, bước vào phòng ngủ vào lúc nửa đêm. Kamol ngay lập tức mở mắt và tỉnh dậy. Mạnh mẽ nhìn người trong tay thì thấy Kim vẫn đang ngủ. Vì vậy, Kamol từ từ thoát khỏi vòng tay của cậu và di chuyển xuống giường. Anh lấy một chiếc áo choàng và mặc vào trước khi bước nhẹ ra khỏi phòng ngủ Kamol đi xuống cầu thang và thấy Kom đang đi vào nhà.
"Chuyện gì đã xảy ra vậy?" Kamal hỏi nhẹ nhàng.
"Chà, một người của chúng ta đã bắt được một con chuột. Cảm giác như đó là con chuột của ông Chen. Vì vậy, tôi đã giết nó rồi ạ. Sếp không cần phải lo lắng, "Kom nói.
"Ừm, tôi đến để nghỉ ngơi. Vậy mà bị theo dõi và quấy rầy nó đáng bị giết, "Kamol nói với giọng trầm. trước khi nhìn Kom
"Cảm ơn rất nhiều vì đã sắp xếp các vệ sĩ. và nói với mọi người đừng hoảng sợ về điều này tôi không muốn Kim biết em ấy sẽ không vui khi đi du lịch, "Kamol ra lệnh.
"Vâng, thưa ngài," Kom trả lời.
"Anh có thể lên và ngủ ngay bây giờ. Nếu họ có thể xử lý nó, hãy để họ giải quyết nó trước, "Kamol cúi đầu nói. Trước khi Kamol quay trở lại phòng ngủ một lần nữa khi anh biết nguồn gốc của âm thanh. Kamol cởi áo choàng và trở lại chiếc giường rộng.
"Ồ, anh đã đi đâu vậy?" Giọng Kim hỏi.
"Đi vào phòng tắm và ngủ tiếp đi," Kamol nói nhẹ nhàng khi anh nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể gầy gò của Kim Kim cũng từ từ chìm vào giấc ngủ. Kamol khẽ thở dài. Anh không muốn Kim biết về điều đó bởi vì anh ấy sợ rằng Kim cũng sẽ lo lắng
"Kim, dậy đi, em không ngắm bình minh à, hmm?" Báo thức của Kamol vang lên. khiến Kim từ từ mở mắt.
"Mấy giờ rồi?" Kim hỏi với giọng kín tiếng.
"Bây giờ là 5 giờ sáng, chuyện gì đang xảy ra vậy? Anh nói em là người đánh thức anh mà?" Kamol, người đang nằm trên cánh tay cậu, nhìn bóng dáng gầy gò, mỉm cười hỏi. Kim rúc vào lồng ngực mạnh mẽ của Kamol một cách miễn cưỡng. được thực hiện một cách vô thức
"Chà, tôi buồn ngủ," Kim nói với giọng như bị bóp nghẹt. Vì chơi Banana Boat ngày hôm qua khiến anh ấy khá mệt.
"Em có định ngủ lại không?" Kamol hỏi ngược lại, mỉm cười khi nhìn thấy biểu hiện của Kim.
"Không, tôi muốn nhìn thấy mặt trời," Kim nói, khiến Kamol bật cười trong cổ họng. bởi vì Kim nói rằng muốn nhìn thấy mặt trời mọc nhưng mắt anh vẫn nửa mê, nửa tỉnh. Không chịu ra khỏi giường
"Em không dậy được à?" Kamol giả vờ hỏi, và Kim gật đầu chấp nhận. Trước khi Kamol rời khỏi giường ..
"Ối, Kamol, anh đang làm gì vậy?" Kim mở to mắt vì kinh ngạc. Đột nhiên, một thân hình gầy gò bay vút lên giữa không trung vì Kamol bồng Kim lẻn.
"Anh sẽ đưa em đi xem mặt trời. Chúng ta ngồi quan sát từ ban công cũng thấy rõ, "Kamol nói, trước khi mở cửa ban công và đưa Kim ngồi trên chiếc ghế gỗ tựa ngoài ban công. Kamol ngồi trên lưng và nắm lấy Kim khi bế Kim ôm chăn theo. Sau đó Kamol đắp chăn cho anh và Ki.. Vì gió biển thổi vào vẫn lạnh Bầu trời vẫn còn tối nhưng nó bắt đầu sáng lên từ đường chân trời một chút trước tiếng người nói chuyện và sự hối hả và nhộn nhịp từ tầng dưới sẽ đổ chuông cho Kim nghe
"Những người khác tỉnh rồi à?" Kim hỏi nhẹ nhàng. Khuôn mặt ngọt ngào vẫn nằm gọn trong ngực Kamol.
"Ừm, chắc hẳn một số người đã thức dậy," Kamol trả lời, trước khi quay lại nhìn ban công phòng Kom và Baiboon. bởi vì tiếng mở cửa Kom và Baiboon bước ra ngoài và ngồi trên ban công.
"Dậy đi, Baiboon," Kamol nói.
"Này, P'Kim." Baiboon chào lại vì không thấy Kim đâu. Vì Kim trùm chăn kín cả người. Và cũng úp mặt vào ngực Kamol.
"Kim đang ngủ ? Em ấy nói muốn nhìn mặt trời mọc nhưng em ấy không chịu dậy và phải bế em ấy ra thế này, "Kamol nhẹ nhàng nói.
Bộp
Kim bực bội vỗ vào bộ ngực rắn chắc của Kamol.
"Tôi đã tỉnh, nhưng mặt trời vẫn chưa mọc. Vì vậy, chỉ cần cho mắt nghỉ ngơi một chút, "Kim nói. cùng với việc ngước nhìn Kamol với khuôn mặt rũ rượi
"Baiboon, em có muốn đến xem với anh không?" Kim gật đầu và hỏi Baiboon ở phía bên kia ban công.
"Không sao đâu. Baiboon và tôi nói rằng chúng tôi sẽ đi xuống bãi biển. Ngài Kamol và cậu Kim có đi không? "- Kom hỏi ngược lại Kim quay lại nhìn Kamol.
"Ngày mai chúng ta hãy đi xuống bãi biển, "Kamol nói trở lại, biết rằng Kim đang muốn hỏi. Kim mím môi trầm ngâm.
"Anh có thể mang theo Baiboon bên mình. Tôu lười xuống quá. "Kim đáp, khiến Kamol mỉm cười hài lòng vì anh biết rằng Kim cũng muốn cưng chiều Kamol.
"Vâng," Kom đáp, trước khi nhẹ nhàng nói với Baiboon. Sau đó đưa Baiboon trở lại phòng và đóng cửa ban công. Chỉ còn lại Kamol và Kim hai người trên ban công của phòng riêng của họ Kim rúc vào người một chút khi gió thổi vào người. Kamol cũng ôm lấy Kim.
"Em này, em định làm anh lạc đường đi đâu vậy?" Kamol nói khi Kim đang nằm nhìn ra đường chân trời.
"Vừa mới bị lạc à?" Kim hỏi ngược lại, Kamon khẽ hôn lên vầng trán mịn màng của Kim.
"Nó không chỉ bị ám ảnh. Nhưng cũng có những cảm giác khác. Nhưng nếu anh nói với em. Em sẽ tin anh chứ? "Kamol hỏi ngược lại, Kim cũng biết Kamol định nói gì.
"Anh có thể chỉ nói về nó không? Để tôi chuẩn bị tinh thần trước, "Kim trả lời, khiến Kamol bật cười.
"Được rồi, khi nào em sẵn sàng, hãy nói với anh," Kamol nói, trước khi siết chặt vòng tay của mình. Hai người họ đang nằm trên ghế tựa và nói về những điều chung. Dù gió có lạnh đến đâu nhưng Kamol và Kim cảm thấy hơi ấm khi ôm nhau.
Cốc cốc
Tiếng gõ cửa vang lên. Kamol đi mở thấy Da đang bưng một khay có hai cốc cà phê nóng.
"P'Kom nói rằng Khun Kamol và Khun Kim đã thức dậy. Vì vậy, dì đã yêu cầu Da mang một ít cà phê, "người phụ nữ nói.
"Cảm ơn," Kamol đáp, cầm lấy khay cà phê trên tay, đóng cửa lại và đi về phía Kim trên ban công.
"Ai đã gõ cửa?" Kim nhướng mày hỏi khi nhìn thấy khay cà phê trên tay Kamol.
"Da, mang cho chúng ta một ít cà phê, đứng dậy và uống một chút đi. "Kamol nói, Kim từ từ ngồi dậy. Kamol ngồi xuống chỗ cũ và đưa một tách cà phê cho Kim và đặt ly của mình trên bàn cạnh ghế Kamol dang chân ôm lấy thân hình gầy gò của Kim đang ngồi và để Kim dựa vào lồng ngực cường tráng của mình với một tấm chăn che chân của Kim
"Ha .. Tôi cảm thấy khá tốt khi ngồi nhâm nhi ly cà phê nóng và chờ bình minh thế này. "Kim cười nói. khi bắt đầu nhìn thấy mặt trời hơi nhô lên từ đường chân trời
"Anh rất vui vì em đang cảm thấy ổn," Kamol đáp, nhấp một ngụm cà phê. Kim khẽ quay lại nhìn.
"Lần cuối cùng anh nghỉ ngơi như thế này là khi nào?" Kim tò mò hỏi. Kamol im lặng một lúc trước khi lắc đầu qua lại.
"Anh không biết, anh không thể nhớ, nhưng amh biết đã lâu rồi. Và sau đó hầu hết thời gian anh đi anh không biết liệu nó có được nghỉ ngơi hay không. Bởi vì nó sẽ luôn gắn liền với công việc, "Kamol trả lời.
"Và lần này? Anh có dính líu đến công việc không? "Kim hỏi ngay.
"Hừ, không, lần này, anh rất muốn cùng em nghỉ ngơi. Anh có thể đảm bảo với em rằng hoàn toàn không có liên quan đến công việc, "Kamol nói với giọng nghiêm túc. khiến Kim mỉm cười. và quay lại nhìn mặt trời với tấm lưng gầy tựa vào lồng ngực cường tráng của Kamol lúc nào không hay
"Hôm nay chúng ta đi đâu?" Kim hỏi khi ngồi ăn cháo buổi sáng với Kamol Kom Baiboon và dì Nee, trong khi những người khác đã giải tán. Vì dì Nee đã dậy làm cho mọi người từ sáng sớm.
"Em có muốn đi lặn với ống thở ở Đảo Nồm Sao không?" Kamol hỏi làm cho đôi mắt của Kim lấp lánh
"Hãy đi khi chúng ta đến Koh Chang. Day đã đưa Itt đi lặn với ống thở trước khi tôi đến đó. Vì vậy, tôi đã không đi lặn với họ ", Kim hào hứng cho biết. Kamol cười nhẹ. trước khi quay lại nhìn Kit đang ngồi cách đó không xa
"Kit, nếu cậu ăn xong liên hệ với những người quen của chúng ta xung quanh Pak Nam Pran nói rằng tôi sẽ đưa mọi người đi lặn và chuẩn bị thuyền và thiết bị cho mọi người, "Kamol trầm giọng nói với thuộc hạ của mình.
"Vâng," Kit trả lời.
"Mọi người ăn tiếp đi tôi khi nào xong hãy liên hệ với tôi. " Kit nhìn Kamol một chút.
"Chà, Khun Kamol đã nói rằng nếu cậu ăn xong, nhưng cậu vẫn chưa ăn xong. Tôi vẫn chưa ăn xong, "Kim nói với giọng trách mắng.
"Hãy làm theo lời vợ tôi," Kamol nói với cấp dưới của mình với một nụ cười nhẹ.
"Ừm .. vâng." Kit trả lời trước khi tiếp tục ăn cháo. Khi mọi người đã ăn sáng xong. Họ giải tán để nghỉ ngơi. mà Kamol đã hẹn tụ tập vào khoảng giữa trưa
..
..
"Khun Kamol, khi nào chúng ta quay lại Bangkok?" Kim hỏi khi chuẩn bị quần áo và khăn tắm để lặn.
"Vậy khi nào em muốn quay lại?" Kamol hỏi.
"Buổi tối ngày mai là được rồi. Trong thực tế, tôi muốn ở lại lâu hơn. Nhưng tôi không muốn can thiệp vào công việc của anh, "Kim cười nói đáp lại.
"Em đang lo lắng về công việc của anh phải không?" Kamol giả vờ hỏi, mỉm cười nhẹ.
"Đúng vậy," Kim cười nhỏ nói. Khi việc chuẩn bị hoàn tất Kamol và Kim bước xuống phòng. Kim bước vào bếp để tìm Baiboon bởi vì cậu thanh niên đã giúp đỡ bà của cậu ấy và những người khác Đóng gói đồ ăn để ăn trên thuyền. Sau đó Kamol bước sang một ngôi nhà khác bên cạnh.
"Có phải người của chúng ta đã đến để nhặt những con chuột mà cậu bắt được không?" Kamol trầm giọng hỏi. Kamol ra lệnh cho Kom liên lạc với cấp dưới của mình ở Bangkok. Lái xe đến đón thuộc hạ của Chen đã lẻn vào đêm qua và đưa về nhà trước bởi vì Kamol không muốn Kim nhìn thấy.
"Vâng," Ruth trả lời.
"Ừm, Kit, gọi bọn trẻ ở nhà để sắp xếp mọi người gây rối với nhà hàng của vợ Chen và cử người đến đốt nhà kho A của nó ở Samut Sakhon. Tôi muốn nhắc nhở anh ta một chút. " Anh muốn thoát khỏi mọi chông gai cùng một lúc.
"Vâng, thưa ngài," Kit trả lời ngay lập tức.
"Trong thời gian này, các cậu cũng phải cẩn thận. Tai nhạy cảm hơn trước chơi với chó hay cắn sảng chúng ta không được bất cẩn, "Kamol nhắc lại. Mọi người đồng thanh đáp lại. Trước khi Kamol để mọi người chuẩn bị sau đó cùng nhau lên ô tô để đi lặn biển và khi mọi người đã sẵn sàng sau đó xe ô tô đi thẳng đến điểm hẹn. Đến hẹn ngay lập tức là một người quen của Kamol.
"Xin chào ngài," một giọng nam cất lên. Điều này khiến Kim, người xuống xe sau Kamol, tò mò nhìn. Trước khi người ta phát hiện ra đó là một người đàn ông trạc 60 tuổi, nước da ngăm đen, dáng người gầy nhưng cường tráng.
"Chú Som, tôi đã nói với chú rằng chúng ta không cần phải giơ tay để tỏ lòng tôn kính," Kamol nói khi người bên kia khi giơ tay tỏ lòng kính trọng với Kamol.
"Không có gì. Tôi rất biết ơn ngài. Tôi thực sự tôn trọng ngài "Bác Som nói một cách kính trọng. Kamol lắc đầu yếu ớt trước khi quay sang Kim bởi vì bị khiêu khích bởi một số nhân vật
// Ai vậy? // Kim tò mò hỏi.
"Chú Som là người lái thuyền đưa du khách đi du lịch các hòn đảo khác nhau. Chúng tôi đã biết nhau từ trước, "Kamol nói ngắn gọn.
"Chú, đây là Kim, vợ của cháu." Kamol giới thiệu chú Som với vợ mình. Vì chú Som cũng biết khẩu vị của Kamol là như thế nào.
"Xin chào." Chú Som vẫy tay chào. Cho đến khi Kim bàng hoàng, phải đưa tay lên cúi đầu chào lại.
"A, bác đừng kính trọng cháu như vậy cháu không muốn đoản mệnh." Kim vội vàng nói. Chú Som cười nhẹ.
"Không sao đâu. Vợ của ngài Kamol cũng giống như sếp của tôi, "chú Som nói.
"Chú, chú bướng bỉnh thế này," Kamol đáp, khiến Kim cười nhẹ. Trước khi chú Som cho mọi người lên thuyền có áo phao và thiết bị lặn trên tàu.
"Kom, chú ý nhìn Baiboon. Hãy cẩn thận để không bị rơi xuống nước. "Kim quay lại nói với Kom khi anh xuống thuyền với Kamol.
"P'Kim Baiboon không phải là một đứa trẻ," người thanh niên khàn giọng đáp. Kim chỉ cười. Khi mọi người đã lên thuyền Chú Som lập tức đưa mọi người đi Kamol quay lại nhìn Kim và thấy người thanh niên đang nhìn về phía trước với nụ cười trên môi. Tóc anh bay tung bay trong gió.
"Em đang cười cái gì vậy?" Kamol hỏi, Kim quay lại nhìn Kamol.
"Chà, có một chút phấn khích," Kim vẫn mỉm cười đáp.
"Em đã bao giờ lặn trước đây chưa?" Kamol hỏi lại.
"Có, nhưng đã lâu rồi. Khi tôi còn nhỏ, tôi đã ở với bố mẹ tôi, "Kim cười đáp.
"Nói về cha mẹ của em. Anh vẫn chưa chính thức giới thiệu bản thân với mọi người "Kamol nói khi nhớ lại.
"Tôi sẽ tự giới thiệu bản thân như một ai đó mà tôi không biết," Kim giả vờ hỏi, với một nụ cười trên môi.
"Làm con rể thì sao?" Kamol ngay lập tức trả lời. làm cho khuôn mặt của Kim nóng lên
"Anh định làm cho bố mẹ tôi đau tim à?" Kim nói nhẹ nhàng.
"Tại sao, bố mẹ em không biết rằng hai người thích con trai với nhau?" Kamol hơi nhướng mày. hỏi ngược lại
"Ừm, không phải là không biết, tôi nghĩ họ biết, nhưng họ không nói ra. Sau đó, một điều nữa tôi nói rằng họ sắp lên cơn đau tim. Bởi vì ông ấy sẽ bị sốc khi thấy tôi đưa một ai đó là nam mà còn có nhiều người bảo vệ theo về nhà "Kim trầm giọng nói làm cho Kamol mỉm cười
"Vì vậy, nếu đi vào anh chỉ đi với hai người thôi, được không? "Kamol nói với giọng nghiêm túc, Kim im lặng một chút trước khi khẽ thở dài.
"Tôi nghĩ chúng ta sẽ nói về nó sau," Kim nói với một nụ cười gượng gạo. Vì vậy, Kamol không nghĩ phải hỏi thêm. vì cũng đủ hiểu Kim Không giống như Kamol, người một mình không có bất kỳ người thân nào để suy nghĩ khi quyết định làm điều gì đó. Và Kamol không muốn Kim phải suy nghĩ nhiều khi đi nghỉ như thế này.
"À, em nhìn đi." Kamol chỉ Kim ở đảo Nôm Sao. nơi mọi người sẽ cùng nhau lặn biển Chú Somdap xuống thuyền để mọi người chuẩn bị.
"Khun Kamol, ngài định ăn gì trước? Hay đi lặn trước ạ. "Dì Nee bước vào và hỏi Kamol, người đang dạy Kim cách sử dụng các thiết bị khác nhau.
"Sao Kim?" Kamol hỏi ý kiến của Kim.
"Tôi thà đi lặn trước. Vậy thì lên ăn đi, còn những người khác muốn ăn thì ăn trước đã. Bởi vì bây giờ là buổi trưa. "Kim nói lại, dì Nee đi gọi những người khác đi ăn cơm trưa trước.
"Em đã bôi kem chống nắng chưa?" Kamol hỏi khi nhớ ra.
"Vẫn chưa," Kim trả lời, và Kamol lục tìm chiếc túi mà Kim đã cung cấp. Lấy kem chống nắng ra khỏi túi.
"Nào, anh sẽ làm điều đó cho em," Kamol trả lời, trước khi thoa kem lên tay và chân của Kim, tất cả những nơi anh ấy có thể thoa.
"Được rồi," Kamol nói với một nụ cười. Kim cầm lấy cây kem trong tay Kamol.
"Tôi cũng sẽ thoa cho anh. Đừng phản đối anh vẫn làm điều đó cho tôi, "Kim nhanh chóng can ngăn. Kamol phải cho phép Kim thoa một ít kem cho mình. Xong xuôi, cả hai đến để chuẩn bị xuống nước.
"Luôn phải ở bên và theo sát anh," Kamol nói một cách trấn an.
"Vâng," Kim trả lời. Dần dần xuống nước để xem san hô. Một số thuộc hạ của Kamol đã bắt đầu bơi. Kamol biết điều đó cấp dưới đi xuống trước bởi vì anh ấy cũng muốn nhìn thấy những con dốc cho Kamol Kamol đưa Kim đến đuôi thuyền, nơi có bệ để anh thả mình xuống nước.
"Sẵn sàng chưa?" Kamol hỏi Kim, người hiện đang đeo mặt nạ và chuẩn bị ống thở.
"Sẵn sàng," Kim trả lời, trước khi cả hai đưa đầu ống thở vào miệng và hạ mình xuống nước cùng lúc. Kamol đã dùng một trong những cánh tay của mình để khóa cơ thể của Kim. Cả hai đều không sử dụng chân chèo. Vì Kim không thích. Kim kinh ngạc nhìn xuống san hô dưới nước. Cả hai cùng nhau bơi cùng thuộc hạ của Kamol bơi lội và ngắm những rặng san hô cách đó không xa. Theo định kỳ, Kim phải ngẩng đầu lên khỏi mặt nước để thở. vì lâu ngày không quen thở bằng ống thở.
Cú thúc mạnh của Kim khiến Kamol quay lại nhìn bàn tay mà Kim đang chỉ. Kim muốn Kamol nhìn những con cá sặc sỡ bơi trong san hô. Đừng nhìn chằm chằm vào mắt Kim. Kamol biết rằng đôi mắt của người bên kia chắc chắn sẽ sáng rực rỡ. Cả bọn xúm vào ngắm san hô một lúc. trôi trở lại tàu Kamol lên thuyền trướcnrồi kéo Kim lên Dì Nee đã đợi sẵn để đưa khăn tắm cho cả hai.
"Dì ơi dì không đi lặn ạ?" Kim ngạc nhiên hỏi khi thấy dì đang ngồi trên thuyền. bởi vì khi ở trong nước Kim quên để ý rằng có nhũng ai đang lặn.
"Dì già rồi, sẽ không thể xuống dưới như tất cả các chú được," Dì cười nói. Kamol cởi áo phao và đặt thiết bị lặn vào vị trí.
"Em sẽ có muốn lặn nữa không?" Kamol hỏi.
"Không tốt hơn. Như vậy là đủ rồi, "Kim trả lời, trước khi Kamol nắm lấy tấm vải cho đến khi con chuột kéo dài trên cơ thể Kim.
"Anh đang làm gì vậy?" Kim hỏi khi anh cởi áo để lau người và thay quần áo. Kim không muốn ngồi chờ mọi người ướt hết.
"Ang không muốn ai nhìn thấy em thay quần áo. Nhanh lên, những người khác sẽ đến sớm", Kamol nói khi Kim lắc đầu.
"Anh thật sự kaj lùng. Tôi là một người đàn ông. "Kim nói rằng anh ấy không nghiêm túc. Nhưng anh nhanh chóng thay quần áo theo ý muốn của Kamol.
"Hãy lau tóc của em nếu em không muốn bị cảm lạnh," Kamol nói, trước khi cởi quần áo để thay. Kim ngồi và nhìn vào hình xăm của Kamol với đôi mắt tĩnh lặng. trước khi đưa tay ra và chạm nhẹ vào nó. Khiến Kamol phải dừng lại và quay lại nhìn Kim.
"Có chuyện gì vậy?" Kamol hỏi, lắc đầu nhẹ.
"Tôi cũng muốn xăm?" Kim hỏi, mỉm cười đáp lại.
"Không thể nào, anh đã nói với em là anh sẽ không để cơ thể em để lại bất kỳ dấu vết nào ngoài những vết sẹo do anh gây ra. "Kamol trả lời với một tràng cười trong cổ họng.
Bốp ..
Kim đánh vào lưng Kamol một cách miễn cưỡng.
"Vậy thì mau mặc áo vào đi. Anh có thể đừng khoe dáng. "Kim nói lại, vì vậy Kamol vội vã thay quần áo. Trước khi đưa Kim vào ngồi ăn đồ ăn mà Dì đã chuẩn bị.
"Tối nay có muốn ăn hải sản nướng nữa không? Trên đường trở về nhà, anh sẽ cho họ ghé qua mua đồ ăn và nấu nướng, "Kamol thông cảm hỏi.
"Ăn thì ăn, mua cua lột cũng được. Tôi muốn ăn cua lột với tỏi. Dì có thể làm cho con ăn một ít được không? "Kim quay sang dì.
"Được rồi," dì cười đáp.
"Vậy thì tôi muốn dì nghĩ ra một thực đơn khác với món này. Tôi sẽ yêu cầu họ mua tài liệu cho dì. Và ngày mai chúng ta sẽ quay trở lại vào buổi chiều. Dì chỉ nấu bữa sáng thôi, "Kamol trả lời, biết rằng không thể ngăn cản dì nấu.
"Vâng," Dì trả lời, trước khi để Kamol và Kim ngồi ăn một lúc, sau đó mọi người quay trở lại thuyền. Kamol sau đó đưa chú Sompa trở lại bờ.
..
..
..
sau khi lặn trở về Kim và Kamol quay lại tắm và thay quần áo mới sau đó vì quá mệt mỏi mà Kim đã chìm vào giấc ngủ Kamol để Kim ngủ trước. Về phần anh ấy xuống xem xét và nói chuyện với cấp dưới về công việc và những chuyện chung. Cho đến 5 giờ chiều, Kim bước ra khỏi nhà trong khi Kamol đang uống rượu với cấp dưới của mình bên hồ bơi.
"Kamol, tại sao anh không đánh thức tôi?" Kim hỏi với giọng im lặng. trước khi ngồi cạnh Kamol
"Anh thấy em đang ngủ rất ngon và không muốn đánh thức em. Anh sẽ thức dậy vào khoảng 5 giờ, "Kamol nói với giọng nhẹ nhàng.
"Vì vậy, tôi đã ngừng bơi vào buổi tối. Giờ chúng ta chơi được chưa? "Kim lẩm bẩm.
"Không, đến giờ ăn rồi," Kamol nói lại, Kim im lặng một chút trước khi gật đầu đồng ý và ngồi với Kamol cho đến khi thuộc hạ của Kamol thiết lập địa điểm bữa tối hôm nay nó giống như ngày hôm qua Mọi người đã nói chuyện vui vẻ. Kim Kamol Kom Baiboon ngồi ăn bên hồ bơi cho đến khi Kim nghĩ đến việc vui vẻ khi bơi trong bể bơi nhưng bị cấm cởi áo mà Kim đành miễn cưỡng đồng ý làm theo, còn Kamol ngồi uống rượu và trò chuyện với Kom. Đôi mắt anh luôn nhìn chằm chằm vào Kim. Về phần Baiboon, anh ấy ngồi xuống bên cạnh hồ bơi và nói chuyện với Kim, người đang bơi xung quanh. Thỉnh thoảng Kim cũng nhìn Kamol.
"Kim em mới dậy vag đã chơi dưới nước quá lâu em sẽ không được khỏe "Kamol nói, và Kim nhảy ra khỏi hồ bơi. Lấy áo choàng tắm từ Kamol để choàng.
"Mọi người cứ ngồi uống nước và ăn uống với nhau. Chiều mai chúng ta sẽ trở lại. Tôi sẽ đưa Kim lên phòng của tôi, "Kamol nói, thấy rằng đã khá muộn. Sau đó Kim lại phải tắm rửa và thay quần áo.
"Vâng," Kom trả lời, trước khi Kamol dẫn Kim lên phòng.
"Tốt hơn là chúng ta nên đi tắm cùng nhau," Kamol nói, và Kim gật đầu. Kamol vặn nước nóng vào chậu cùng với việc cởi bỏ quần áo để ngâm mình Kim cũng đi xuống. Kamol bắt Kim ngồi trên ngực mình.
"Nước ấm có tốt không?" Kamol hỏi, Kim gật đầu. trước khi ngả người ra sau để đỡ bờ vai mạnh mẽ của Kamol một cách thoải mái. Kamol tiếp tục xoa bóp lòng bàn tay cho Kim. Sau đó Kim với Kamol nói chuyện một lúc.
"Kim" Kamol gọi Kim bằng một giọng nghiêm túc.
"Vâng," Kim đáp nhẹ nhàng khi anh cảm thấy thư giãn khi Kamol ngồi và xoa bóp lòng bàn tay anh.
"Em có nhớ rằng em đã nói với anh điều đó và hãy hỏi ý kiến em khi anh quyết định làm điều gì đó làm ơn nói cho anh biết, "Kamol nhận xét, khi Kim cau mày vì không thể nhớ ra.
"Cái gì vậy?" Kim hỏi.
"Những gì em đã nói nếu anh quyết định nghỉ việc trong ngành này.Em muốn anh nói cho em biết, - Kamol nói lại, khiến Kim đơ người ra. Sau đó, anh ngồi thẳng và ngay lập tức quay lại nhìn Kamol.
"Ý của anh là... anh định nói .. anh sẽ ngừng trở thành mafia?" Kim hỏi trong sự ngạc nhiên.
"Anh không biết. Từ Mafia nó có thể kết thúc được không? Nhưng những gì anh sẽ ngừng làm là anh sẽ không làm việc bất hợp pháp nữa. Anh sẽ bỏ nghề buôn bán vũ khí, bỏ cờ bạc, nhưng cần phải có thời gian. Đó là lý do tại sao anh muốn cho em biết trước, "Kamol nói với giọng nghiêm túc. Kim nhìn Kamol với đôi mắt run rẩy. Tôi không nghĩ Kamol thực sự dám làm những gì anh ấy yêu cầu.
"Tại sao anh quyết định nghỉ việc?" Kim hỏi nhẹ nhàng.
"Là do em," Kamol nói, nắm lấy tay Kim và nhẹ nhàng hôn lên mu bàn tay cô.
"Anh sẽ từ chức vì em. Anh không muốn em phải lo lắng về điều này một lần nữa, Kim. Em biết cảm giác của anh về em. Em đã làm cho anh cảm thấy rằng trong cuộc sống của anh vẫn còn có người ở bên cạnh để lo lắng. Trước đây chỉ có một mình, anh có thể làm bất cứ việc gì, sống chết cũng không có gì khác nhau. Bởi vì anh không có ai để lo lắng. Nhưng khi anh gặp em, Kim. Ngay từ đầu anh đã có cảm giác rằng anh thích em. Nhưng bây giờ còn hơn thế nữa, ang cảm thấy mình không thể để em rời xa ang được nữa""Kamol nói, nhìn Kim chằm chằm. Kim nhìn Kamol với đôi mắt run rẩy. Trong lòng hắn điên cuồng nhảy múa.
"Anh không muốn làm cho em lo lắng. Amh không muốn em đau khổ anh không muốn em gặp rắc rối với những kẻ thù đang vây quanh anh, "Kamol nói một lần nữa.
"Anh thực sự đã làm mọi thứ cho em?" Kim hỏi, giọng anh run run. Trái tim của Kim bây giờ như thể được ôm ấp bởi một cảm giác sung sướng
"Anh có thể làm bất cứ điều gì cho em. Nhưng anh cần thời gian em sẽ hiểu anh chứ, "Kamol nói một lần nữa.
"Vậy anh định làm gì tiếp theo .. và những người khác? Họ sẽ làm gì? "Kim hỏi, biết rõ rằng nếu Kamol nghỉ làm ở mặt tối như thế này có thể ảnh hưởng đến nhiều người khác trong sự cai trị của anh ấy
"Anh đã nói chuyện với Kom. Rằng anh sẽ chuyển sang làm việc trong lĩnh vực bất động sản, trong khi những người khác sẽ giúp anh làm việc như bình thường có những nhiệm vụ khác cho mọi người. Em không cần phải lo lắng, "Kamol nói lại, và rất vui vì Kim đã thông cảm cho cấp dưới của mình. Kim kinh ngạc nhìn Kamol không nghĩ hay mơ rằng người kia sẽ thực sự làm những gì mình yêu cầu.
"Em... em... em thực sự không biết phải nói gì." Kim thật sự không nói nên lời. không biết làm thế nào để giải thích nó bằng lời khi nghe điều này từ miệng Kamol
"Trước đây, anh đưa em vào nhà. Nó được gọi là buộc em phải vào. Ngay từ đầu em đã không đồng ý, nhưng bây giờ, ang có thể hỏi em một lần nữa được không? Em đã sẵn sàng ở bên anh theo ý mình chưa? "Kamol hỏi, nhìn Kim với đôi mắt dịu dàng.
"Anh có chắc không? Em thực sự tốt. "Kim hỏi ngược lại.
"Hơn cả sự tự tin," Kamol ngay lập tức trả lời.
"Đó là nhiều hơn tình cảm của em dành cho ang là gì? Nhưng ang đã nói với em trước đây không có vấn đề gì em trả lời dù ra sao anh cũng sẽ không bao giờ để em đi. "Kamol nói, khiến Kim hơi nhướng mày.
"Ồ, đó là một chế độ độc tài như thế này. không có vấn đề gì khi em trả lời ang đang làm như anh muốn. "Kim hỏi một cách mỉa mai.
"Đúng, ngay cả khi anh là một nhà độc tài. Nhưng ang vẫn muốn nghe cảm giác từ miệng của em. Nhân tiện, em có thích chế độ độc tài của ang không? "Kamol hỏi ngược lại, lúc này Kim đang ôm chặt lấy lòng Kamol. Cả hai thân thể trần truồng dưới làn nước ấm. Kim mím môi lại.
"Em thích, tại sao lại không thích?" Kim trầm giọng đáp. Nhưng Kamol đã nghe Dáng người mạnh mẽ nở nụ cười hài lòng.
"Hmm, em thích gì? Thích chế độ độc tài. Hay em thích anh? "Kamol gầm gừ.
"Đó là cả hai," Kim nói, với khuôn mặt đỏ bừng. Kim cảm thấy rằng anh ấy thực sự thích Kamol. Không chỉ trên giường nhưng nhiều điều mà Kamol đã làm cho Kim Kim cảm nhận được sự chân thành Kim thậm chí không nghĩ rằng Kim sẽ gặp Kamol đã gặp một người khiến Kim quên đi quá khứ trong một đêm. Và quay lại để nhớ về câu chuyện của Kamol cho đến khi anh cũng không thể quên nó trong một đêm. Kamol mỉm cười hạnh phúc. Một bàn tay mạnh mẽ vuốt ve bờ vai nào đó và đưa lên xoa má cậu
"Anh rất vui vì em và anh cùng đẳng cấp," Kamol nói lại, mỉm cười nhẹ.
"Và không có vấn đề gì xảy ra như anh đã nói với em rằng anh sẽ không bao giờ để em đi. Anh muốn em tin tưởng tuyệt đối vào anh "Kamol nói một lần nữa.
"Thực ra, anh nên cảm ơn người đó của em," Kamol nói, nghi ngờ nhìn Kim.
"Ai vậy?" Kim bối rối hỏi.
"Đó là người mà em muốn quên đi cái ôm của anh ta. Nếu em không muốn quên em có thể sẽ không tìm thấy ai đó để ôm em. Và hai chúng ta có lẽ sẽ không gặp được nhau, "Kamol trầm giọng. khiến Kim khựng lại. Bởi vì câu chuyện này từ trước đến nay vẫn là một vấn đề đáng quan tâm của Kim. Kim muốn nói với Kamol mọi thứ về nó người mà Kim muốn quên là Day người biết đến Kamol
"Khun Kamol, em có chuyện muốn nói với anh," Kim nói nhẹ nhàng. trong khi suy nghĩ trong đầu làm thế nào để bắt đầu nói chuyện với Kamol Kamol sẽ chấp nhận nó chứ?
"Hả, cái gì vậy?" Kamol hỏi ngược lại.
"Có phải... anh muốn biết không? Người mà em muốn quên ôm là ai? "Kim hỏi ngược lại, Kamon vẫn im lặng trước khi lắc đầu.
"Nó không cần thiết đối với ang, Kim. Đó là quá khứ của em mà em muốn quên và anh không muốn em hồi sinh nó, "Kamol nói một cách nghiêm túc.
"Cá nhân anh phải hỏi em nhiều hơn. Em đã quên người đó chưa? "Kamol hỏi ngược lại.
"Em đã quên anh ta quên lâu rồi nhưng em phải nói với anh vì em sợ rằng .. nếu sau này anh phát hiện ra anh sẽ ghét em, "Kim nói với giọng run rẩy.
"Không sao đâu, anh sẽ không bao giờ ghét em. Em không cần phải nói bởi vì nếu em nói với anh nó giống như việc đào bới câu chuyện của người đó để em nhớ lại điều mà anh không muốn"Kamol nói với giọng nghiêm túc. khiến Kim không nói nên lời.
"Bây giờ chúng ta đang ở bên nhau. Chúng ta chỉ phải nói về bản thân, đúng không? "Kamol nói trước khi cúi xuống cổ Kim để từ từ tiến về phía mình.
Môi của Kim dính chặt vào môi Kamol. Chiếc lưỡi nóng bỏng của Kamol đút vào chiếc lưỡi nhỏ một cách say mê. Một bàn tay mạnh mẽ luồn lên vén tóc Kim ra sau. Điều này khiến Kim cảm thấy da đầu hơi đau. Nhưng cũng cảm thấy một cảm xúc dâng trào.
"Ưmmm... uh," một tiếng rên khàn khàn phát ra từ cổ họng của Kim khi anh cảm thấy nó gợn lên khắp ngực và bụng mình. Kamol hôn Kim say đắm. cùng với việc cắn môi của Kim trước khi Kim thở phào nhẹ nhõm.
"Chờ một chút," Kamol nói, trước khi ra khỏi bồn tắm. Đã đi lấy khăn dài và đến với Kim.
"Hãy chơi theo cách em thích. Và anh thích nó hơn. "Kamol nói với một nụ cười trước khi nắm lấy cả hai cánh tay của Kim trượt ra sau Sau đó dùng khăn để thắt nút lại. Kim nhìn Kamol với ánh mắt ngọt ngào Kamol ngồi xuống mép bồn tắm, nơi có một cái kệ Sau đó Kim quỳ trong bồn tắm vẫn còn đầy nước ấm.
"Anh định làm gì?" Kim nhẹ giọng hỏi. Kamol nắm tóc Kim và kéo nó lại gần giữa cô.
"Hãy cho anh một sự ưu ái để anh cảm thấy xúc động hơn. Vậy thì anh sẽ cho em những gì em muốn. "Kamol nói với giọng trầm. Trái tim của Kim khẽ đập cả hai tay đều không thể chống đỡ cơ thể hay chạm vào bất cứ thứ gì vì bị trói sau lưng. Kamil túm tóc Kim để giữ đầu Kim ở vị trí thích hợp. Kim nhìn cây gậy ngày càng nóng bỏng của Kamol với khuôn mặt như thiêu đốt.
"A!" Kim hét lên khi Kamol giật tóc Kim.
"Làm đi, bé yêu," Kamol nói với nụ cười trên môi chuyện giường chiếu Kim cho phép Kamol kiểm soát tất cả các trò chơi. Khi Kamol thả lỏng lực kéo tóc Kim Sau đó Kim cúi xuống dùng đầu lưỡi nhỏ nhắn. Chạm vào côn thịt nóng hổi của Kamol
"A...," Kamol rên rỉ thỏa mãn. Chỉ là đầu lưỡi của Kim thôi mà Kamol gần như ngay lập tức muốn nổ tung. Chiếc lưỡi nhỏ liếm khắp côn thịt nóng hổi. Kéo qua lại chiều dài của côn thịt. Khi côn thịt của Kamol đã cứng hoàn toàn Kim ngậm đầu ti.
"Ư..đau quá, Kamol," Kim kêu lên khi Kamol giật tóc Kim lên một lần nữa. Ngay cả khi nó làm gián đoạn sự phấn khích của anh ấy nhưng Kamol không quên Kim muốn gì và thích gì.
"Đau lắm, nhưng em thích nó, phải không?" Kamol cắn môi hỏi bởi vì họ không thể phủ nhận cảm xúc của chính họ rằng họ thực sự cảm thấy tốt Kamol giảm bớt căng thẳng một lần nữa. Kim lại cúi xuống dùng miệng ngậm lấy côn thịt nóng hổi của Kamol Kamol ấn đầu Kim vào và kéo ra vào xen kẽ trong một khoảng thời gian. Khiến Kim ngậm lấy côn thịt nóng hổi của Kamol trong miệng.
"Ư... ư..." Tiếng rên rỉ vang lên trong cổ họng Kim trong khi sử dụng môi để di chuyển. Côn thịt của Kamol camgf lúc càng lớn khiến Kim bật khóc vì mỗi khi Kamol giả vờ kéo tóc Kim. Trong khi Kim đang chu môi ngậm côn thịt của Kamol.
"Tốt lắm Kim. Anh muốn hoàn thành nó ngay bây giờ, "Kamol nói, trước khi mấp máy môi để kéo ra. Quỳ trong bồn tắm, Kim ngước đôi mắt run rẩy nhìn Kamol Khóe mắt anh rưng rưng. Kamol cúi xuống hôn nhẹ lên khóe mắt Kim.
"Khuôn mặt của em bây giờ khiến ang cực kỳ xúc động, em biết không, Kim? Nó khiến anh muốn làm cho em khóc nhiều hơn nữa, "Kamol nói với vẻ hài lòng.
"Vậy thì làm ơn làm cho em khóc nhiều hơn," Kim van xin với một giọng khàn khàn. Điều này khiến Kamol khá hài lòng. Một dáng người mạnh mẽ đứng dậy kéo Kim đứng quay mặt vào gương nhìn ra phòng ngủ. Vì cả hai người họ đều không đóng rèm trong phòng tắm. Kamol đã làm mọi thứ bằng bạo lực. Kamon ấn thân trên của Kim vào gương. Điều này khiến cho vai Kim vốn đã chống tay ra sau lưng, cảm thấy hơi đau hông được uốn cong về phía sau. Trước khi được Kamol nhấc lên, một chân của Kim đã được nhấc lên. Điều này khiến Kim phải chống đỡ bằng một chân. Anh cũng bị đẩy vào tấm kính cho đến khi anh không thể di chuyển theo ý muốn.
"Ồ ... Khun Kamol," Kim gọi Kamol, giọng cậu run run. Kamol dùng cùi chỏ để đẩy cơ thể Kim và sau đó dùng chính đầu gối của mình để hỗ trợ đôi chân đang nâng lên của Kim. Điều này giúp Kamol có một tay đủ rảnh để bóp cặp mông tròn trịa của Kim Kamol đưa tay ấn vào cục xà phòng lỏng đặt gần đó. rồi đến tấm biển, vòng qua hậu huyệt phía sau Kim, từ từ qua lại đó là một vở kịch về tâm trạng của Kim.
"Đây, không cần biết trước đó là ai Nhưng bây giờ nó chỉ thuộc về một mình amh, "Kamol nói. Bản thân anh ấy cũng muốn được ra mắt hoàn toàn. Nhưng lại muốn chơi với cơ thể của Kim nhiều hơn. Kim nuốt nước bọt ừng ực trong cổ họng nhịp đập tim vì không biết bao giờ Kamol mới nhét côn thịt nóng hổi vào hậu huyệt của Kim. Những ngón tay dài vẫn xoay tròn như vậy cho đến khi Kim gần như phát điên gợn sóng
"Aaaaaaaaah," Kim kêu lên khi những ngón tay nóng bỏng của Kamol trượt vào hậu huyệt mà anh không hề nhận ra. Nước mắt anh lại trào ra trên khóe mắt Kamol mỉm cười hài lòng trước khi dập mạnh ngón tay nóng bỏng của mình vào và ra môi anh cũng nắm chặt lấy tay mình. Mọi dấu vết mà Kamol cắn không hề nhẹ nhưng cắn cho đến khi thành sẹo và có máu rỉ ra điều này khiến Kim cảm thấy hơi nhột nhạt, mặc dù rất đau nhưng đó là một cảm giác rất tốt. Các ngón tay dài nhanh chóng được thêm vào hai và ba hậu huyệt bị những ngón tay nóng bỏng của Kamol ra vào không ngừng.
"Chỉ một ngón tay thôi, vậy đủ chưa Kim?" Kamol giả vờ hỏi. Kim thở hổn hển. Anh cảm thấy toàn thân tê dại vì bị đè xuống nên không thể cử động được. Bên chân đứng run lên.
"Ừm..không đủ..ah," Kim nói với giọng khàn khàn. Cùng với sự giật mình khi Kamol đập ngón tay vào khi Kim đáp lại.
"Vậy em muốn gì tiếp theo?" Kamol hỏi lại, hít một hơi thật sâu và thật sâu.
"Em muốn của anh. Hãy đưa nó vào ... Uh-huh, "Kim nói, rên rỉ vì tác động của ngón tay anh.
Phập ..
"Aaaaaaaah!" Kim kêu lên trong phòng tắm. Khi Kamol rút ngón tay ra và nắm lấy côn thịt của chính mình và đưa nó vào vị trí của ba ngón tay dài với một cú đánh mạnh cho đến khi Kim kinh hãi, cơn đau thắt ở bụng dưới lập tức nổi lên. Kim cảm thấy mình hụt hơi.
"Ha," tiếng cười của Kamol vang lên sau lưng anh. Kamol sử dụng cánh tay còn lại của mình để giữ chân Kim đã được nâng lên thay vì đầu gối của anh ấy. Điều này khiến Kim có cảm giác nhẹ nhõm giữa người.
Sọp...sọp...sọp....
phía sau liên tục đưa đẩy khiến Kim không khỏi run sợ ở bụng dưới và lõi của cơ thể của chính mình Phần thân trên của Kim đập vào gương phòng tắm.
"Ah..ah..ah," Kim rên rỉ khi anh thở hổn hển. Kamol cũng hét lên từ cổ họng của mình. đau khổ nhung nó làm cho Kim cảm thấy tốt hơn và nhiều cảm xúc hơn bởi vì không thể di chuyển nên gây ra khá nhiều đau khổ. Kamol cũng có cảm giác ngứa ran ở đầu côn thịt hậu huyệt của Kim gặm chặt côn thịt của Kamol
"Chết tiệt .... để anh hoàn thành một hiệp trong phòng tắm trước, Kim..ah," Kamol nói, khi anh bắt đầu mất kiểm soát bản thân. Dáng người mạnh mẽ đập vào hông một cách không kiểm soát cho đến khi cơ thể của Kim va vào tấm kính và phát ra âm thanh cót két. Kim cũng cảm thấy có cảm giác ngứa ran nhẹ nơi đầu ti. Mặc dù Kamol chưa chạm vào nó.
Sop, sop, sop
Tiếng thâm nhập càng lúc càng lớn, một lúc sau thì Kim căng cứng cả người.
"Aaaaaa.... Kim rên rỉ khi bắn tinh.Kamol đánh vào hông anh vài cái, và cơ thể anh ta cũng co giật.
"Sỵt" Kamol rên rỉ vì phấn khích khi cậu giải phóng tinh dịch vào hậu huyệt của cơ thể mỏng manh.
Tuy nhiên, anh không đợi Kim nghỉ ngơi. Kamol rút côn thịt ra. Trước khi cõng Kim người vẫn còn tinh dịch chảy trên chân và cũng bị trói từ phòng tắm sau đó đặt xuống giường
..
Lực ly tâm từ Kamol, mặc dù nó đau nhưng Kim cảm thấy tốt. Kim bị ném úp mặt xuống giường.
"Ugh!" Kim thốt lên khi Kamol đi theo sau anh. Cùng với việc vò tóc Kim, quay mặt lại để đón nhận nụ hôn mãnh liệt của Kamol.
"Hmmm," Kamol gầm lên từ cổ họng khi ham muốn của cơ thể anh vẫn còn dai dẳng. Côn thịt của Kamol Vẫn đẩy mông Kim. Tuy nhiên, không có dấu hiệu nào cho thấy kích thước sẽ giảm. Trước khi Kamol quay lại buộc Kim phải nằm ngửa trở lại. Hành động như Kim như một con búp bê có thể lộn ngược tùy thích và không phải Kim không thích những gì Kamol làm Kim cảm thấy rạo rực trong lồng ngực với sự phấn khích và nhu cầu về cường độ này Cả hai cánh tay vẫn bị trói sau lưng và Kim đang nằm trên tay anh. Kamol đặt một cái đệm vào hông Kim. Sau đó đứng dậy và lấy một cái gì đó trong túi Kim nhìn anh với một đôi mắt sáng Kamol nhặt chiếc ruy băng vải dùng để buộc hộp kẹo xuống giường, Kim không biết Kamol sẽ làm gì.
"Em có thích đau khổ không, Kim?" Kamol cười hỏi, và Kim đang thở hổn hển. không trả lời nhưng Kamol biết chính xác những gì Kim sẽ trả lời. Kamol giũ chặt lấy côn thịt của Kim và sử dụng một dải ruy băng. buộc chặt lại
"Ầm ầm..đau quá," Kim đột nhiên kêu lên bởi vì anh ấy cảm thấy đau và khó chịu
"Nó đẹp, phải không?" Kamol nói với một nụ cười gượng gạo cả hai tay của Kamol khóa chặt hông của Kim. trước khi cúi xuống giữa cơ thể của Kim sau đó dùng đầu lưỡi nóng hổi chạm nhẹ vào đầu Kim châm Kim sợ hãi bởi vì cảm thấy như không thoải mái
"Oh..Khun Kamol... Tôi không thoải mái," Kim nói, giọng run run.
"Anh muốn em đau khổ, Kim," Kamol nói, trước khi giữ chặt hông Kim một lần nữa. Sau đó tiếp tục đẩy côn thịt vào hậu huyệt Kim
Lần này, côn thịt được đưa vào dễ dàng. Vì vẫn còn tinh dịch của Kamol đã tiết ra bên trong cơ thể Kim giúp bôi trơn khá tốt Kim không khỏi vặn vẹo. Khuôn mặt anh biến dạng với sự run rẩy ở hậu huyệt và sự khó chịu ở côn thịt
"Ahh..hmm," Kamol rên rỉ thấp. cùng với việc nhìn vào Kim Kim không thể biết anh ấy đã lo lắng đến mức nào. Nhưng Kim cảm thấy mình căng thẳng tột độ tra tấn nước mắt anh bắt đầu trào ra. Cơn đau đớn khiến Kim thở hổn hển Kamol tiếp tục đánh hông không ngừng nghỉ tiếng xác thịt va vào nhau qua lại lúc nào cũng nghe thấy đỉnh đầu côn thịt của Kim run lên. Có một giọt nước trong veo.
"Hả... Khun Kamol..Á..Á... Hự..Trời ơi," Kim run giọng kêu lên. Nước mắt bắt đầu chảy dài trên má.
"À... hát nữa đi Kim... anh thích quá," Kamol nói với vẻ hài lòng điều đó đã làm cho Kim khóc Kim thấy đau khắp vai bởi vì anh ấy bị đặt tay ra sau lưng và nằm xuống và đặt trọng lượng của mình lên nó một lần nữa nhưng nó không giống như được buộc vào cơ thể bằng một dải ruy băng.
"Kim ... khi em khóc nhiều hơn càng siết chặt hơn, em biết không... Uh-huh. "Kamol nói với vẻ rất hài lòng.
"Em ... em ... Ô ... đau quá .... cởi dải băng ra" Kim van nài Kamol tiếp tục đánh vào hông Kim mà không dừng lại. Bộ dáng cường tráng đến đâu cũng chỉ có Kamol cúi xuống hôn liếm Kim lệ rơi nước mắt.
"Khun Kamol... hek..làm ơn... em không thể chịu đựng được nữa." Kim cảm thấy vui mừng nhưng đó là niềm hạnh phúc khôn nguôi Kim đã không thể cởi bỏ cốt lõi của chính mình. Một khuôn mặt ngọt ngào thoáng qua những giọt nước mắt.
"Anh sẽ cởi trói cho em. Nhưng em phải hứa trước... à...... đó.. là sẽ mãi là cậu bé ngoan của anh. "Kamol nói xen kẽ với tiếng rên rỉ Kim liền gật đầu đồng thời bị lắc lư do va chạm.
"V-vâng-vâng... em sẽ mãi mãi là cậu bé ngoan của ang, uh," Kim đột nhiên gọi. Kamol tháo dải băng nó khiến Kim cảm thấy như có thứ gì đó đang chạy khắp cơ thể mình. Kamol luồn tay dưới lưng Kim. và cởi cúc chiếc khăn đang trói tay Kim Kim ngay lập tức quàng tay qua cổ Kamol. Khi Kamol nhấc Kim ngồi lên đùi mình. Kamol dùng một tay để vuốt côn thịt Kim một cách hài lòng. Kim không thể chịu đựng được khi anh nhanh chóng đung đưa trên đùi mạnh mẽ của Kamol.
"Tốt lắm Kim..rất tốt..Kim... ohhhh...." Kamol rên lên đầy thỏa mãn
"Ahhh ... ah ... ừm... không thể chịu đựng được nữa ..." Kim kêu lên, trước khi một thân hình gầy gò vùi mặt vào bờ vai mạnh mẽ của Kamol cùng với việc Kamol cũng phóng vào cơ thể Kim một lần nữa. Hơi ấm trong bụng gần như khiến Kim cạn kiệt sức lực. Hai người xen kẽ thở hổn hển. Kamol hôn qua mái tóc ướt đẫm mồ hôi của Kim. Dáng người gầy gò của Kim run lên vì đã lâu không cử động.
"Em kiệt sức rồi hả?" Kamol trầm giọng hỏi. khác với cái trước Kim gật đầu. không nói gì cả
"SAnh sẽ đưa em vào phòng tắm một lần nữa. Sau đó chúng ta có thể đi ngủ. "Kamol nói trước khi đưa Kim vào phòng tắm một lần nữa sắp xếp việc tắm rửa cho Kim và anh
Sau khi tắm và mặc quần áo Hai người ôm nhau trên chiếc giường rộng. Từng chút một, đôi mắt Kim bắt đầu xốn xang vì cả hai mệt mỏi vì chuyện tình cảm và mệt mỏi vì khóc
"Chúc ngủ ngon," Kamol nói, hôn nhẹ lên trán Kim. Thực ra, anh muốn bắt nạt Kim thêm một lần nữa. nhưng thông cảm cho Kim vì mai phải quay trở lại Bangkok
"Mơ giấc mơ đẹp." Kim nói nhẹ nhàng. Mặc dù tôi đã nhắm mắt Kamol cười nhẹ trước khi chìm vào giấc ngủ, theo Kim từ từ
"Sao vậy, hừ, để amh mang bữa sáng cho em hãy ăn trong phòng đi, "Kamol nói, khi thấy Kim bước ra khỏi phòng tắm vào buổi sáng với vẻ mặt yếu ớt. Sáng nay, Kamol và Kim không đi ăn sáng với những người khác. Vì Kim thức dậy muộn nên Kamol đã đợi để đi ăn cùng Kim ngay lập tức.
"Được rồi," Kim đáp, bước đi chậm rãi để mặc quần áo. Kamol cười nhẹ.
"Lạ thật, hôm nay amg không thấy bất kỳ lời nói nào về việc anh bắt em trở thành như thế này," Kamon giả vờ hỏi. Kim hơi nhìn cây búa.
// hét lên và sau đó anh sẽ quay lại và nói rằng em đang mời gọi anh// Kim khẽ lẩm bẩm vì cảm thấy hơi xấu hổ.
"Hả, em nói gì vậy?" Kamol nghe thấy. nhưng dám hỏi
"Đừng nói nữa, đừng hỏi nữa, Khun Kamol." Kim quay lại, giọng nghiêm nghị nhưng không quá nghiêm trọng điều đó giải quyết sự bối rối hơn
"Huh, ang cảm thấy như chỉ có thể lớn như chỉ có ở trên giường em mới thành thật thôi," Kamol nói một cách thản nhiên.
"Anh bị khùng hả," Kim nói, không thể không đi ra ngoài. Kamol cười nhẹ trong cổ họng. Sau khi Kim thay đồ xong, anh ngồi ăn với Kamol trên ban công phòng bởi vì hôm nay mặt trời không mạnh lắm
"Hôm nay chúng ta quay lại với nhau," Kim thản nhiên nói.
"Tại sao em không muốn quay lại, hả?" Kamol hỏi.
"Không chính xác. Em thấy lạ, không biết làm thế nào. Khi em tỉnh dậy cảm thấy uể oải trong lòng, em không thể nói được. Trái tim muốn ở lại nhưng em lại muốn quay trở lại, "Kim nói với một giọng trầm.bởi vì anh ấy thực sự cảm thấy như vậy
"Ngủ không đủ sao? Hay là em vẫn còn mệt? "Kamol lo lắng hỏi bởi vì anh nghĩ rằng các triệu chứng của Kim có thể là do nghỉ ngơi không đủ
"Em không biết," Kim đáp và thở dài. Kamol nắm lấy tay Kim và siết nhẹ.
"Nếu có chuyện gì hoặc em không được khỏe, em cần phải nói với anh, em biết đấy," Kamol nói với giọng nghiêm túc. Kim gật đầu và cười nhẹ trước khi ngồi và ăn cho đến khi no Sau đó Kim đi thu dọn quần áo và đồ đạc vào cặp để chuẩn bị cho buổi chiều về. Và giữ cái túi cho Kamol nữa.
..
..
..
..
..
"Mọi người đã kiểm tra hành lý của mình chưa?" Kamol hỏi mọi người khi họ tập trung trên xe. để chuẩn bị trở về Bangkok
"Vâng," thuộc hạ của Kamol trả lời. trước khi lên xe và ngồi bình thường như trước
..
..
"Kim em bị sao vậy?" Kamol hỏi với giọng khó chịu. Thấy Kim nhìn ra khỏi xe với vẻ mặt u ám. Kim quay lại nhìn Kamol với một nụ cười nhẹ.
"Không, em chỉ đang nghĩ về điều đó," Kim trả lời, trước khi tựa đầu vào bờ vai mạnh mẽ của Kamol. Kim cảm thấy kỳ lạ. cảm thấy như lần này trở lại Bangkok cảm thấy chóng mặt mà không thể nói. Khi nói với Kamol về cảm xúc của mình, anh sợ rằng Kamol sẽ buộc tội Kim quá nhiều.
"Chúng ta ghé qua mua vài thứ cho những người ở nhà nhé?" Kamol nói, Kim mỉm cười và gật đầu. và trên đường đi sau đó Kamol ghé vào một cửa hàng lưu niệm nổi tiếng trên đường đi. Mọi người đi lại mua khá nhiều thứ. Kamon đưa tiền cho Lop để mua quà lưu niệm cho tất cả những thuộc hạ đang trông coi ngôi nhà.
"Khun Kamol, ăn thử đi, ngon lắm." Kim đến và chỉ vào miệng Kamol Kamol mở miệng chấp nhận.
"Ừm, ngon thật. Mua đi," Kamol nói, đưa tiền cho Kim mua về nhà. Hai người đi mua sắm một lúc rồi ngồi xuống ghế. sắp xếp cho khách hàng ngồi một lúc sau, Khom tiến về phía trước với vẻ căng thẳng.
"Uh, thưa ngài. Tôi muốn nói chuyện với ngài một lát. "Kom nói với giọng trầm ngâm khi thấy Kamol đang ngồi với Kim. Kamol có một cái nhìn sắc bén trên khuôn mặt của mình. trước khi quay sang Kim
"Anh sẽ quay lại ngay," Kamol nói.
"Ang đang nói về công việc? Tại sao không thể nói chuyện ở đây? "Kim hỏi, cảm giác như anh ấy muốn biết hầu hết mọi câu chuyện của Kamol.
"Đó là về công việc," Kom đáp, Kim ngồi yên một lúc trước khi gật đầu sau đó Kamol đứng dậy và đến nói chuyện với Kom ở xa hơn một chút.
"Cái gì?" Kamol hỏi.
"Cậu đã tắt điện thoại à?" Anh hỏi với giọng nghiêm túc.
"Tại sao?" Kamol hỏi ngược lại.
"Chà .. những người trông coi ngôi nhà của chúng ta đã bí mật gọi cho tôi vừa rồi. Là vì tại nhà của chúng ta, chúng ta có một vị khách. "Kom nói với giọng căng thẳng. Lông mày của Kamol nhíu lại.
"khách mời? Ai? "Kamal nghiêm giọng hỏi.
..
..
..
"Danil," Kom trả lời, khiến Kamol đứng hình một chút. trước khi nghiến răng
"Daniel đến một mình, phải không?" Kamol hỏi ngược lại.
"Người của chúng ta nói rằng ông Danil đến cùng với 2 vệ sĩ khác, vậy thôi." Kom trả lời khiến Kamol mỉm cười chế giễu.
Kamol nói: "Huh, chắc nó đã đến mà không cần nói cho Ivan biết.
"Vậy, ngài có định gọi điện với ông Ivan không?" Kom hỏi.
"Tuy nhiên, Ivan hiện đang tham gia vào việc buôn bán kim cương với người Ả Rập. không trả lời cuộc gọi của bất kỳ ai Tôi đang đợi Ivan làm xong những việc lặt vặt của anh ấy. Vậy chúng ta đi nói chuyện với cậu ta sau? "Kamol nói với giọng căng thẳng.
"Vậy sếp định làm gì với Danil? và nếu chúng ta quay trở lại Khun Kim chắc chắn phải gặp Khun Danil, "Kom nói lại, Kamon vẫn nghĩ.
"Chờ đã, tôi sẽ nhân cơ hội nói với Kim mọi chuyện trước. Tôi hy vọng Kim hiểu cho tôi ", Kamol nói.
"Cậu Kim có thể hiểu sếp. Nhưng còn sếp, Danil? Điều này thậm chí còn khó hiểu hơn. Tôi sợ cậu Kim sẽ gặp rắc rối. "Kom nói với cảm xúc của mình.
"Nếu Danil dám làm khó Kim, hãy thử xem," Kamol nói với giọng nghiêm nghị. trước khi quay trở lại với Kim người bây giờ ngồi và nhìn Kamol và Kom mà không nhắm mắt nhưng không nghe thấy hai người họ nói chuyện.
"Có chuyện gì sao?" Kim nghiêm mặt hỏi. bởi vì anh ấy thấy rằng cả Kamol và Kom có một khuôn mặt căng thẳng
"Không có gì, um, Kim, chúng ta sẽ ngủ ở căn hộ của em tối nay chứ? Em đã không trở lại căn hộ của mình lâu rồi, "Kamol nói.
"Chuyện gì vậy? Tại sao anh lại mời em đến căn hộ của mình? "Kim căng thẳng hỏi. Kamal thở phào nhẹ nhõm.
"Anh có một vài điều muốn thảo luận với em. Và anh muốn nói chuyện với em một mình, "Kamol nói với giọng trầm.
"Anh có thể quay lại và nói chuyện với ngôi nhà của mình ở đây. Chúng ta có thể nói chuyện trong phòng. Không ai làm phiền cả, "Kim trả lời.
"Anh muốn nói với em trước khi vào nhà anh, "Kamol nói lại. Điều này khiến khuôn mặt của Kim cũng có chút căng thẳng.
"Được rồi," Kim đáp, giờ Kim không dám nói nhiều với Kamol nữa. Bởi vì Kamol cũng đang căng thẳng. Bất chợt im lặng. Khi tất cả mọi người hoàn thành đưa họ trở lại xe ngay khi mọi người vào Bangkok, trời nhá nhem tối và Kamol yêu cầu tài xế đưa tôi đến căn hộ của Kim trước.
"Sếp có chắc không? Đó là sếp sẽ không để tôi ở lại với sếp? "Kom hỏi một lần nữa. Khi xuống để gửi Kamol và Kim ở bên cạnh xe. Kim bây giờ đang đứng và nói chuyện với Baiboon ở hướng khác.
"Không sao đâu nếu anh quay lại sau đó Danil yêu cầu tôi nói với anh ta rằng tôi sẽ quay lại vào ngày mai. Nếu cần hãy gọi điện thoại cho Kim đừng cho Danil biết tôi đang ở đâu, "Kamol lại ra lệnh cho Kom.
"Vâng," Kom trả lời trước khi lên xe, trong khi Kamol đưa Kim lên phòng chung cư của anh ấy. Cả Kim và Kamol đều im lặng, không nói gì nhiều.
"Em đã lâu không trở lại. Em không biết liệu có dính bụi hay không", Kim nói giọng đều đều khi vào phòng Kim đặt chiếc túi trong phòng ngủ. Kamol theo sau Kim bước vào phòng tắm rửa mặt. Bước ra ngoài, anh thấy Kamol đang cầm sẵn một chiếc khăn tắm nhỏ cho anh. Bóng dáng cường tráng nhẹ nhàng lau mặt cho Kim. Kim hơi cau mày nhìn Kamol.
"Anh có thể cho em biết chưa? Có chuyện gì muốn nói với em không? "Kim nghiêm mặt hỏi. Kamol thở phào nhẹ nhõm trước khi kéo Kim vào giường và ngồi xuống cuối giường đôi
"Anh có một câu chuyện muốn kể với em. Và anh muốn em hiểu và tin vào những gì anh sẽ nói, "Kamol nói với giọng trầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro