Tám
Ăn xong bữa sáng, tôi cùng anh lên xe, Kỷ Viễn Chi đến công ty, còn tôi đến một cô nhi viện phúc lợi.
Nơi này cũng là do nhà họ Kỷ thiết lập quỹ từ thiện.
Lúc trước, sau khi tôi tốt nghiệp đại học liền gả cho Kỷ Viễn Chi, bố tôi vì muốn nịnh bợ nhà họ Kỷ, bảo tôi không cần đi làm, chuyên tâm chăm cho Kỷ Viễn Chi là tốt nhất. Kỷ Viễn Chi cũng cảm thấy không cần để vợ mình ra ngoài kiếm tiền, nhưng lại nhìn ra rằng, tôi cũng không thích ngồi yên.
Vừa vặn lúc ấy, trong vòng lưu hành thiết lập quỹ từ thiện, Kỷ Viễn Chi liền đem quyền quản lý hội quỹ giao cho tôi.
Khi mới thành lập, anh còn hỏi tôi: "Em muốn làm loại hình từ thiện nào? Động vật? Bảo vệ môi trường? Bệnh tật? Tất cả đều có thể, em cứ quyết định đi."
Tôi nghĩ ngợi, trả lời anh: "Vậy trợ giúp cô nhi đi, dù sao họ cũng chưa có người giúp đỡ."
Nơi này cũng là do quỹ từ thiện xây dựng.
Dù nói rằng tôi là quản lý, Kỷ Viễn Chi đã giúp đỡ tôi khá nhiều, những thứ yêu cầu tôi làm cũng chẳng còn gì mấy, tôi thích mỗi khi không có việc gì sẽ lại đến cô nhi viện đi dạo, thuận tiện làm giáo viên dạy dương cầm cho mấy đứa nhỏ.
Bởi chuyện của tối qua và sáng nay khiến tâm tình của tôi hơi thất thần, sau khi kết thúc tiết học, tôi làm nhân viên mua kem cho mấy đứa nhỏ, còn mình ngồi trên bậc thang từ xa nhìn đám nhỏ vui đùa.
Di động đột nhiên nhận được tin nhắn từ trợ lý của Kỷ Viễn Chi.
[Chị Nhiên, tổng giám đốc Kỷ và tổng giám đốc Kỳ gần đây có một dự án đầu tư phim, tối nay muốn mở tiệc ở khách sạn Quân Hoa để chiêu đãi nhân viên, tổng giám đốc Kỷ nói sợ chính mình sẽ quên, bảo tôi nói với chị một tiếng.]
Lại là bữa tiệc cần đưa theo gia quyến đi cùng, tôi đối với việc này cũng không xa lạ.
Tôi kỳ thật đã lý giải được vì sao Kỷ Viễn Chi không muốn ly hôn, gia đình chúng tôi trước giờ vô cùng hòa thuận trước mặt bao nhiêu người, huống chi một người như tôi chỉ từ phòng khách vào phòng bếp, ngoan ngoãn lại nghe lời, hiểu cách đối nhân xử thế, một người như vậy rất khó tìm.
Từ xưa đã có rất nhiều thể loại vợ chồng cắn xé nhau, kết hôn để lừa tiền rồi cướp đoạt gia sản đã khiến tôi tự tin hơn, tôi chưa bao giờ để Kỷ Viễn Chi thất bại trong phương diện gia đình, anh ra ngoài làm việc, còn tôi ở nhà sẽ làm hậu phương vững chắc giúp đỡ anh.
Nếu giữa tôi và Kỷ Viễn Chi vẫn không có tình yêu, tôi cũng nguyện làm một người vợ tốt như một phần sự nghiệp, đã làm thì sẽ làm tốt, không thể bị người khác bắt bẻ - từ nhỏ tôi đã sống trong một gia đình không được chắp vá bởi tình yêu thương, đã sớm phân định được "bổn phận" của mình, cũng đã học được không cần phải cãi cọ để đổi lấy địa vị trong gia đình.
Tôi nghĩ ngợi một hồi rồi nhắn lại với trợ lý: [Được, phiền cậu gửi giúp tôi danh sách khách mời tham dự, tôi muốn chuẩn bị một chút.]
Trợ lý này là người đã theo Kỷ Viễn Chi rất nhiều năm, lập tức đem danh sách sửa sang lại một chút rồi gửi cho tôi.
Tôi ngồi trên cầu thang, một bên tra danh sách, một bên lên mạng tra tìm ảnh của họ, tôi nhắm mắt lại, tưởng tượng đến bối cảnh cũng như các khách mời khi đến dự bữa tiệc đó, chỉ sợ bản thân sẽ nhớ lầm, làm Kỷ Viễn Chi mất mặt.
Xem danh sách một lát, mắt tôi bỗng hoa lên bởi tên của một người.
[Nhiễm Nhiễm, khách mời đặc biệt, người sáng tác ca khúc chủ đề.]
Trong phút chốc, lòng bàn tay tôi đã lạnh toát.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro