Hai
Trong vòng bạn bè ai cũng biết, lúc trước tôi và Kỷ Viễn Chi kết hôn, là hôn ước của hai gia đình từ trước. Kỳ thực nói đến hôn ước đúng là hơi cứng nhắc, nói một cách khó nghe hơn là tôi bị "bán" cho gia đình của Kỷ Viễn Chi.
Khi đó, có gia đình họ Kỷ và khối tài sản khổng lồ chống lưng nên nhà họ Sở mới không đứng trước bờ vực phá sản.
Nhưng vì chính được cứu đúng thời điểm, họ mới không muốn gả em gái tôi đi. Bởi họ nghe nói Kỷ Viễn Chi là người trầm mặc, nhìn anh ở trên thương trường hơn thua cực kỳ quyết đoán, phần nào cũng có thể đoán ra.
Trong lòng mọi người ai cũng đều rõ, nếu một ngày nào đó có cô gái yêu anh đến chết đi sống lại, họ đều phải chạy ra cửa để nhìn xem... Nhìn xem Trái Đất có phải đang quay không.
Bố tôi nghĩ rằng, loại người này chắc chắn sẽ chẳng bao giờ đặt gia đình lên người, nếu gả em gái tôi sang, nó sẽ không hạnh phúc, cho nên dứt khoát đem tôi gả đi.
Dù sao cũng là con gái của vợ trước, đem "bán" đi cho nhà người ta vì hôn ước, cố gắng duy trì hôn nhân trong ba năm, rốt cuộc nếu không được thì bỏ, đúng thật là "Hảo tính toán."
Tự ba người họ cùng nhau tính kế, cũng biết rõ hôn ước này nên nhất quyết gả tôi đi.
Về điểm này, tôi kỳ thực biết rõ.
Tôi từ nhỏ cũng đã biết, mình không thể tranh giành với em gái.
Mẹ tôi sau khi ly hôn để tôi ở lại nhà họ Sở, ngay sau đó liền cưới người khác, theo đuổi hạnh phúc của chính mình.
Bố tôi cũng bước thêm bước nữa, nói rằng bà ta mới chính là mẹ tôi, ông ấy nhìn bà ta giống như một ngôi sao trên trời.
Ba người họ mới là người một nhà, còn tôi thì giống một người ngoài, ăn nhờ ở đậu trong nhà họ.
Cho nên từ nhỏ tôi đã biết, bản thân mình không là gì trong mắt họ, tôi không thể so thiệt hơn với em gái, cái gì cũng đều phải nhường em.
Bởi vì chỉ có vậy, mới có thể không tiếp tục ôm hi vọng về bố.
Bởi vì không hi vọng thì sẽ không có thất vọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro