Chương 09:
Chương 09: Đều là của anh. Cải trang thành phụ nữ. Liếm hoa huyệt thận trọng đi vào.
Lúc trước hẹn chủ nhật tới bệnh viện tìm Vương Chân Chân kiểm tra thân thể, tối hôm qua nháo hơn nửa đêm nên buổi sáng hai người dậy sớm mà vẫn giùng giằng.
Lúc thường hai người đi làm, thời gian chuẩn bị đều không khác nhau mấy. Ngày hôm nay Mạnh Nhất Tông đã phun thơm quá thủy một hồi lâu, Nguyễn Tri Khiêm vẫn ở trong phòng.
Mạnh Nhất Tông dùng ngón tay thon dài gõ gõ mặt đồng hồ : "Tri Khiêm, đã xong chưa?"
"Chờ một lát nữa..." Âm thanh Nguyễn Tri Khiêm từ bên trong truyền đến, Mạnh Nhất Tông vừa định nói tiếp, lại nghe thấy Nguyễn Tri Khiêm nói : "Nếu không, nếu không ngày hôm nay em đi một mình thôi?"
"Làm sao thế này? Chúng ta không phải nói rồi à. Đương nhiên anh cùng đi với em a." Mạnh Nhất Tông nói xoay mở cửa phòng, bên trong Nguyễn Tri Khiêm kêu a một tiếng.
Mạnh Nhất Tông còn tưởng rằng cậu bị cái gì, nhanh chóng đẩy cửa đi vào, nhìn thấy cậu cũng ngây dại.
Nguyễn Tri Khiêm hôm nay mặc trang phục phụ nữ, một cái váy dài màu xám tro phối hợp với một cái áo dệt len màu vàng nhạt. Trên đầu đội bộ tóc giả đen dài, trước ngực cư nhiên còn có chút hơi nhô ra, đôi môi thì đỏ tươi. Mạnh Nhất Tông biết đến cậu không bôi son môi, là trời sinh đôi môi có màu sắc này. Nhìn thấy Mạnh Nhất Tông đẩy cửa đi vào, Nguyễn Tri Khiêm vô cùng sốt sắng mà cắn cắn môi dưới, lộ ra một chút thẹn thùng.
"Nhất Tông, đi bệnh viện kiểm tra phải mặc đồ con gái..." Như là sợ Mạnh Nhất Tông sinh khí, Nguyễn Tri Khiêm có chút thẹn thùng nhìn anh vài lần : "Đi khám phụ khoa phải là phụ nữ cho nên, cho nên em... anh không ghét bỏ, có được hay không?"
Mạnh Nhất Tông từ trong kinh diễm phục hồi tinh thần lại. Nguyễn Tri Khiêm giả trang như vầy nói là nữ sinh mới vừa lên đại học cũng được, dù anh sớm biết, Nguyễn Tri Khiêm lớn hơn anh hai tuổi.
"Khụ..." Mạnh Nhất Tông dùng nắm tay ngăn chặn đôi môi đang nói của cậu hắng giọng một cái : "Anh không chê, em làm anh cảm thấy anh đang dụ dỗ thanh thuần sinh viên đại thúc."
Nguyễn Tri Khiêm nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, chợt bật cười : "Mạnh thúc thúc, đợi lâu chưa !"
Rốt cục thu thập xong ra khỏi nhà trong lúc chờ thang máy Mạnh Nhất Tông thấy hình chiếu trong thang máy không khỏi đưa tay ra ôm eo Nguyễn Tri Khiêm. Cái mông của Nguyễn Tri Khiêm rất vểnh, mặc váy dài còn có thể hiển hiện ra đường cong êm dịu.
"Không nên sờ loạn!" Nguyễn Tri Khiêm cảm giác được tay Mạnh Nhất Tông tay từ hông mình hướng phía dưới sờ loạn, trong tiểu khu toàn người đến người đi, nên cậu nhanh chóng ngăn anh lại.
"Ai.. Tri Khiêm, anh cảm thấy anh căn bản không phải đồng tính luyến ái ..." Mạnh Nhất Tông khom người xuống, hạ thấp giọng ở bên tai Nguyễn Tri Khiêm nói : "Anh thấy em mặc trang phục này vẫn luôn cứng đến bây giờ."
Nguyễn Tri Khiêm xấu hổ lườm anh một cái, ánh mắt như có móc câu, Mạnh Nhất Tông giả ho khan hai tiếng, mới vừa muốn tiếp tục nói thì thang máy đã đến.
Mạnh Nhất Tông không thể làm gì khác hơn là ôm eo bà xã làm ra vẻ một mặt đứng đắn đi đến nhà để xe dưới hầm.
Lúcđến bệnh viện thì đã có nhiều người Nguyễn Tri Khiêm ra hiệu để Mạnh Nhất Tông ngồi trên băng ghế chờ cậu, cậu tự mình đi vào. Mạnh Nhất Tông hôn cậu một cái nói cẩn thận, rồi cầm điện thoại di động ngồi xuống chơi.
Mạnh Nhất Tông trưởng thành rất cao lớn đẹp trai, mặc một thân âu phục cắt may vừa vặn, ngồi ở hành lang trên cái băng ghế dài vẻ mặt thành thật chơi điện thoại di động, hấp dẫn không ít phụ nữ.
"Anh đẹp trai, cùng bà xã tới kiểm tra à?" Ở tại cửa chờ một số bà nội trợ chủ động cùng anh trò chuyện giết thì giờ.
Mạnh Nhất Tông cười gật gật đầu : "Không yên lòng để một mình em ấy đến."
"Vừa mới đi vào là bà xã anh à? Thoạt nhìn thật nhỏ tuổi nha!"
"Cô đoán như vậy hả? Chúng tôi là tình chị em đó ."
Mọi người nghe vậy cười ha ha lên, dồn dập biểu thị Mạnh Nhất Tông vừa đẹp trai vừa săn sóc, làm người khác phải ước ao.
Mạnh Nhất Tông cùng mấy người phụ nữ nội trợ đánh trống lảng hàn huyên, thời gian cũng không tính là khó qua. Cảm giác không bao lâu Nguyễn Tri Khiêm đã đi ra, cùng đi với cậu còn có Vương Chân Chân.
Vương Chân Chân khí chất khác với Nguyễn Tri Khiêm, Nguyễn Tri Khiêm là ngốc, Vương Chân Chân là lạnh lùng. Mạnh Nhất Tông nhìn thấy hai người đi ra bước nhanh nghênh đón : "Thế nào?"
Nguyễn Tri Khiêm mới vừa muốn nói chuyện, Vương Chân Chân liền mở miệng trước.
"Không vấn đề lớn lao gì, thế nhưng bên dưới của Nguyễn Nguyễn không giống như của phụ nữ, tương đối hẹp cũng khá nhỏ, lúc làm cẩn thận một chút. Còn có, các anh muốn có con, thì anh nên cố gắng một chút." Vương Chân Chân không chút lưu tình đem Nguyễn Tri Khiêm bán :"Tuy rằng bộ phận sinh dục phát dục hoàn toàn, nhưng so với phụ nữ thì khó mang thai hơn. Cho nên, trông cậy vào anh hết."
Mặt của Nguyễn Tri Khiêm toàn bộ đỏ, Vương Chân Chân cố ý nói xấu, chỉ dùng ngữ khí bình thường khi bác sĩ nói chuyện với bệnh nhân. Thế nhưng nội dung cứ kiên trì kiểu này làm cho cậu hỏng mất!
"Nguyễn Nguyễn?" Mạnh Nhất Tông đem hai chữ này ngậm trong miệng tinh tế thưởng thức một chút : "Nhũ danh của em ấy sao? Ân... lời cô nói tôi nhớ rồi, chỉ có mệt chết trâu, không có làm hỏng đất đai."
"Mạnh Nhất Tông! ! !" Nguyễn Tri Khiêm không chịu nổi, đưa tay ra từ hai bên kẹp lấy mặt của anh, gương mặt đẹp trai của Mạnh Nhất Tông lập tức biến hình, miệng biến thành một chữ O.
"Khi còn bé anh ấy như một khúc gỗ, không nói lời nào, chỉ biết làm việc. Không làm việc, đá một cước mới nói một chữ, đâm đâm một cái mới động động miệng, tính cách cũng mềm oặt." Vương Chân Chân nghe vậy khóe miệng nhẹ nhàng cười một chút, giải thích : "Nhưng mà, hiện tại tốt lắm rồi. Xem ra là công lao của anh rồi."
Miệng bị biến hình như thế nhưng chú Mạnh cũng khá kiên nhẫn, còn chuẩn bị nói cái gì lại bị Nguyễn Tri Khiêm kéo đi.
Vừa nãy các bà nội trợ cùng tán gẫu vui vẻ nói với hai người lời tạm biệt, Nguyễn Tri Khiêm quả thực không thể tin được chỉ mười mấy phút đồng hồ Mạnh Nhất Tông có thể trò chuyện thân thiết với mọi người, không thể làm gì khác hơn là đỏ mặt ấp úng nói hẹn gặp lại.
Trở lại trên xe, Nguyễn Tri Khiêm vẫn thở phì phò.
Mạnh Nhất Tông cài đai an toàn, sờ soạng một cái trên đùi trắng mịn của Nguyễn Tri Khiêm : "Được rồi, Nguyễn Nguyễn, đừng nóng giận, hả?"
"Anh, anh ở trước mặt Chân Chân nói lăng nhăng gì đấy!" Nguyễn Tri Khiêm một cái hất tay của anh ra, đồng thời đem chân kẹp chặt lại.
"Anh ăn ngay nói thật a..." Mạnh Nhất Tông vô tội hấp háy mắt.
Nguyễn Tri Khiêm vốn nói không lại anh, Mạnh Nhất Tông còn cố ý chơi xấu, Nguyễn Tri Khiêm có mười tám cái miệng cũng nói không lại anh. Không thể làm gì khác hơn là làm bộ sinh khí ngồi ở bên cạnh không nói.
Mạnh Nhất Tông cảm thấy thú vị, lúc chờ đèn xanh đèn đỏ không nhịn được đùa đùa Nguyễn Tri Khiêm. Một hồi hỏi cậu mặc váy ngắn như vậy có lạnh hay không, một hồi lại hỏi cậu trước ngực lót cái gì thoạt nhìn rất tự nhiên. Một bên hỏi một bên táy máy tay chân, Nguyễn Tri Khiêm về đến nhà xe vừa dừng lại lập tức nhảy xuống.
Mạnh Nhất Tông nhanh chóng đậu xe xong chạy tới hỏi làm sao vậy. Nguyễn Tri Khiêm vẫn luôn cúi đầu, tóc thật dài buông xuống, làm như một bóng ma. Mãi đến khi vào nhà Nguyễn Tri Khiêm cũng không để ý đến anh, Mạnh Nhất Tông lập tức ý thức mình chơi đùa hơi quá.
Mạnh Nhất Tông một phát đem người ôm vào trong ngực, nói một tràng tiếng xin lỗi.
Nguyễn Tri Khiêm đỏ mắt lên nhìn anh, một lát sau mới nói :
"Nhất Tông, em biết... anh kỳ thực vẫn luôn thích nam, cho nên vừa bắt đầu em mới có cơ hội..." Giọng nói Nguyễn Tri Khiêm rất nhẹ, như lông chim quét vào trong lòng Mạnh Nhất Tông : "Xem như là em lừa anh... Nhưng mà em chậm rãi phát hiện, bộ phận trên người em không giống người khác cũng không có cách nào lơ là, anh hiểu không?"
Mạnh Nhất Tông hôn lên mắt của cậu, ôn nhu đáp lại : "Anh hiểu, anh ..."
"Anh hãy nghe em nói" Nguyễn Tri Khiêm đánh gãy lời nói của anh : "Anh thật có thể tiếp thu sao? Coi như là.. là lúc làm tình, anh cũng sẽ thấy nơi đó, nói không chừng sau đó em còn có thể mang thai, bộ ngực sẽ biến lớn... em không sửa đổi được thân thể của em, em muốn anh tiếp thu nó, có được hay không?"
Mạnh Nhất Tông nghe vậy, biết điều này là bởi vì trước đây hành vi và ngôn ngữ của mình có chút lơ đãng, thật sự xúc phạm tới cậu. Mạnh Nhất Tông cảm thấy mình trước đây quả thật khốn nạn, trong miệng nói yêu, lại làm chuyện thương tổn cậu.
Nguyễn Tri Khiêm cho rằng Mạnh Nhất Tông trầm mặc là không đáp lại, lần thứ hai cúi đầu, muốn tránh khỏi lồng ngực của anh. Mạnh Nhất Tông nhất thời không phản ứng lại bị cậu tránh thoát.
Mạnh Nhất Tông đem cậu đè ngã ở trên giường, dùng cả người cầm cố cậu lại. Nguyễn Tri Khiêm không chịu nhìn anh, miệng ngậm thành một đường cong quật cường.
Mạnh Nhất Tông nhẹ nhàng đem mặt của cậu xoay lại, cùng cậu mặt đối mặt, bình tĩnh nhìn đôi mắt ướt át của cậu.
Nguyễn Tri Khiêm cảm giác được bàn tay của Mạnh Nhất Tông tiến vào bên trong váy, theo phản xạ có điều kiện kẹp chặt cái đùi lại, âm thanh mang theo run rẩy.
"Em không muốn làm...em không muốn..."
Mạnh Nhất Tông cho là cậu khóc, nhưng không có.
Ngón tay Mạnh Nhất Tông phất qua dương vật của Nguyễn Tri Khiêm nói: "Nơi này, của anh ..." Tiếp theo vòng qua hoa huyệt, cách quần lót nhẹ nhàng đâm vào hậu huyệt : "Nơi này, của anh ..."
Nguyễn Tri Khiêm nhắm mắt lại cậu cảm giác được Mạnh Nhất Tông tận lực quên nơi đó, trong lòng một mảnh tuyệt vọng. Cậu đang muốn đẩy Mạnh Nhất Tông ra, lại cảm giác được hoa huyệt đột nhiên có một mảnh ấm áp.
"A, a a! Nhất Tông, không muốn, không muốn liếm... Nha..."
Đầu lưỡi Mạnh Nhất Tông mềm mại ôn nhu đâm vào hoa huyệt, đôi môi mút vào hai mép hoa môi, chóp mũi cao thẳng lơ đãng xẹt qua gốc rễ tính khí, Nguyễn Tri Khiêm phát ra một tiếng khóc khó nhịn.
"Nơi này, cũng là của anh..." Âm thanh của Mạnh Nhất Tông hàm hồ từ dưới thân truyền đến, Nguyễn Tri Khiêm lúc này lại khóc lên.
Không phải khoái cảm, mà như là trút được gánh nặng. Tâm lý chỉ cần như vậy là được khai thông, sợ sệt và tuyệt vọng toàn bộ thoát ra ngoài, chỉ để lại vô tận mềm mại.
"Quần lót... Cởi..." Giọng nói Nguyễn Tri Khiêm nho nhỏ, không nhịn được đưa tay ra che miệng cũng muốn ngăn lại tiếng rên rỉ.
Mạnh Nhất Tông rất xấu tâm, anh chưa hề cởi quần lót Nguyễn Tri Khiêm, chỉ ở chỗ miệng huyệt đẩy quần là qua một bên, làm Nguyễn Tri Khiêm rất khó chịu.
"Tri Khiêm..." Mạnh Nhất Tông ngồi dậy, đem quần lót Nguyễn Tri Khiêm cởi ra. Dương vật của Nguyễn Tri Khiêm đã dựng thẳng lên đem váy dài đội nhô lên một khối, đem lại cảm giác dâm đãng khó nhịn.
Nguyễn Tri Khiêm thở hổn hển, không chịu được ánh mắt của Mạnh Nhất Tông muốn đem chân khép lại. Mạnh Nhất Tông cũng không cho cậu cơ hội, nâng cái mông của cậu lên dùng tay lấy nước nhờn ở hoa huyệt đâm vào hậu huyệt làm công tác bôi trơn.
Nguyễn Tri Khiêm không kịp chuẩn bị đột nhiên bị đâm vào, phát ra một tiếng kêu ngắn ngủi rồi ngoan ngoãn ôm cái đùi mở ra đem mình cho Mạnh Nhất Tông muốn gì cứ lấy.
Mạnh Nhất Tông kiên nhẫn mở rộng hậu huyệt, cúi đầu dùng môi lưỡi liếm láp hoa huyệt, phát ra tiếng nước dính nị. Ngón tay thon dài đột nhiên chọc vào một khối nhỏ thịt mềm, hoa huyệt Nguyễn Tri Khiêm cường liệt co rút lại, chảy ra một bãi nước lớn.
Mạnh Nhất Tông bị cổ dâm thủy này làm ướt mũi, lui ra một ít, khẽ cười nói : "Bà xã, bên trong em có cái vòi nước phải không?"
Nguyễn Tri Khiêm mắc cỡ căn bản là không có cách trả lời, dùng một đôi mắt nai con ướt nhẹp, không hề lên tiếng mà liếc anh.
Mạnh Nhất Tông nhìn thấy ánh mắt này cũng không nhịn được nữa, đỡ lấy tính khí cứng đến đau của mình mạnh mẽ đâm vào hậu huyệt vừa mở vừa khép.
"A .." Mạnh Nhất Tông đâm vào rất sâu, ngón tay Nguyễn Tri Khiêm sít sao nắm lấy cánh tay Mạnh Nhất Tông.
Cảm giác huyệt thịt căng mịn làm Mạnh Nhất Tông không khỏi phát ra một tiếng than thở, anh giữ chặt cái đùi của Nguyễn Tri Khiêm rồi bắt đầu thẳng thắn thoải mái mà làm. Mỗi lần đều đâm vào rất sâu mà rất mạnh, cả người Nguyễn Tri Khiêm như là sâu sắc bị ấn vào trong giường.
Váy dài đã bị dâm thủy của Nguyễn Tri Khiêm làm ướt, màu xám nhạt biến thành từng khối từng khối màu xám đậm. Nguyễn Tri Khiêm bị làm đến không nói ra được một câu đầy đủ, không nhịn được lấy tay đẩy Mạnh Nhất Tông ra muốn anh nhẹ chút, Mạnh Nhất Tông lại ngoảnh mặt làm ngơ.
Mạnh Nhất Tông cảm giác được Nguyễn Tri Khiêm đã tiếp thu sức mạnh và tốc độ của mình lấy tay dò vào bên trong áo ngực. Nguyễn Tri Khiêm vẫn không có đem giả ngực lấy xuống, Mạnh Nhất Tông bắt tay để lên bộ ngực lớn mà xoa nắn, làm Nguyễn Tri Khiêm có loại ảo giác thật sự bộ ngực của mình bị xoa bóp.
"Ông xã..... Không muốn bóp ... A! A! Ngực, bộ ngực đau quá a..." Nguyễn Tri Khiêm từ lâu không nhịn được khóc thút thít nghẹn ngào.
"Em ở đâu mà có ngực? Hả?" Mạnh Nhất Tông cách quần áo đem ngực giả lấy ra nhưng không lấy cái áo ngực ra. Cái đường viền hoa áo ngực của Nguyễn Tri Khiêm cọ vào đầu nhũ rất đau, cũng rất sảng khoái.
"Làm sao chỉ có áo lót mà không có quần lót?"
"Có... Có..." Hoa huyệt của Nguyễn Tri Khiêm thật ngứa, rất muốn bị làm, nhưng Mạnh Nhất Tông không rảnh bận tâm, cậu không thể làm gì khác hơn là lén lút đưa tay ra của mình vào hoa huyệt ướt át kia.
"Ở trong tủ treo quần áo... em không dám mặc..."
Mạnh Nhất Tông nghe vậy, đem người xoay chuyển để Nguyễn Tri Khiêm quay lưng lại với mình. Lần này không phải chuyện nhỏ, tính khí của Mạnh Nhất Tông mạnh mẽ đỉnh vào điểm nhạy cảm trong hậu huyệt Nguyễn Tri Khiêm, chịu quá mức kích thích nên Nguyễn Tri Khiêm cứ như vậy mà bắn ra. Mạnh Nhất Tông ôm cả người cậu đi tới tủ quần áo trước mặt, hỏi cậu :"Để ở nơi nào ?"
Nguyễn Tri Khiêm mới vừa trải cao trào, hậu huyệt vẫn còn bị nhồi cả tính khí, cả người đều hỏng mất, chỉ biết kêu khóc : "Nha... Dừng lại... Không muốn..."
"Ngoan, nói cho anh để ở nơi nào ?" Mạnh Nhất Tông cắn lỗ tai cậu thấp giọng nói.
"Ngăn kéo thứ nhất, màu xanh ngọc..." Nguyễn Tri Khiêm híp mắt, đã không biết mình nói cái gì, chỉ có thể nói thuận theo Mạnh Nhất Tông.
Mạnh Nhất Tông đem cậu đè trên tủ quần áo, mở ngăn kéo, lấy ra quần lót của phụ nữ. Quần lót màu xanh ngọc, chỉ có một mảnh vải nhỏ che âm hộ, còn có đường viền hoa tinh xảo vô cùng đẹp đẽ.
"Nguyễn Nguyễn, phía trước có phải không thoải mái hay không?"
Nguyễn Tri Khiêm ngoan ngoãn gật đầu, đầu cọ vào vai Mạnh Nhất Tông : "Ừm... Luôn chảy ra nước... Nha......"
Mạnh Nhất Tông đem cái quần lót của phụ nữ kia vê thành một đoàn, đột nhiên nhét vào hoa huyệt của Nguyễn Tri Khiêm.
"A! Không muốn... Ngăn chặn..." Đường viền hoa quét qua âm vật của Nguyễn Tri Khiêm bên trong thân thể liền tuôn ra dâm thủy, lại bị quần lót ngăn chặn.
?'>
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro