Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 12

Cô được Gia Văn dẫn đi chơi nên nỗi buồn cũng vơi đi dần những chuyện buồn , cô thoảng chốt tự xét thấy bản thân mình khá yếu đuối, nên sẽ cho mình mạnh mẽ hơn 

Tống Gia Văn : em đang buồn chuyện gì sao ???

Trạch : ko có ạ . Mà anh này , sao anh rảnh rỗi mà đi tới đây làm gì ?

Tống Gia Văn : anh đi tới nhà để rủ em đi chs thôi , ko thấy tính đi về thì gặp em thôi 

Trạch : Ồ....

Tống Gia Văn : em sao vậy , Kỳ đối xử vs em tệ lắm sao ???

Trạch : Hả ????

Tống Gia Văn : hai đứa nhường nhịn nhau một tí thì sẽ ổn , đừng xích mít vs nhau tan nhà nát cửa nha em ...

Trạch : Mẹ em đã ns gì vs anh ?

Tống Gia Văn : em sắp có chồng ....

Trạch lúc này chỉ biết ngượng mà thôi .

Còn Kỳ thì vô tình trên đường về thì thấy cảnh này nên có chút tức . Anh chặn đường và đi xuống gặp Trạch .

Kỳ : đi chơi đủ chưa hả ???

Trạch : sao chủ tịch  ở đây ??? chẳng phải ....

Kỳ : còn anh là ai mà dám đi chung vs vợ tôi hả ? * quát lớn *

Tống Gia Văn sợ hẳn : Dạ em là anh của Trạch ....

Kỳ : Nghĩ tôi tin .

Tống Gia Văn : Thiệt mà , mà này cậu là ai mà dám lớn tiếng vs tôi hả ???

* BỐP 

Trạch : Anh , anh ko sao chứ * lại đỡ Tống Gia Văn * 

Kỳ : em theo tôi về .....

Lôi Trạch đi nhưng Trạch vùng vẫy ns : Chủ Tịch thả tôi ra , đau quá , anh nắm tay tôi rất đau ...

Kỳ đẩy cô vào trong xe và chở cô về , còn Tống Gia Văn bị ăn đấm của Kỳ cũng chưa nhận biết đc tại sao mình bị ăn đấm 

Anh lái xe nhanh về nhà và lôi cô ra , lôi cô như con mèo nhỏ bị bắt chuẩn bị ném ra đường .

Trạch : tôi xin ngài làm ơn thả tôi ra đi mà * khóc * 

Kỳ lôi cô tới bàn hất đổ mọi thứ trên bàn và đè cô xuống ns : Nói hắn ta là ai ???

Trạch : anh họ , là anh họ ...

Kỳ : em nghĩ tôi tin sao ?? * nhìn thấy sợi dây chuyền *

Trạch : tôi ns thật mà * khóc * 

TOẸT ****

Anh xé rách chiếc áo của cô khom xuống cắn vào xương vai xanh . 

Trạch : á..... huhu đau lắm 

Kỳ : Tôi vs cô là gì hả ???? Cô thật sự ko yêu tôi ? Cô có biết tôi yêu cô cỡ nào ko hả 

Trạch : Tôi ko yêu Ngài , dù là rung động ....

Kỳ nghe thấy thế nên rời khỏi người cô và bỏ đi đâu mất , còn cô ngồi khóc , cô khóc rất nhiều cô ôm lấy thân mà khóc .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #2k6#wiin