Chương 10: Ép buộc ( Cảnh báo siêu biến thái)
Lời tác giả: Trước khi lao vào mình xin nhắc trước truyện này siêu siêu biến thái, siêu siêu sắc. Bạn nào không xem được mời rời khỏi.
Lúc Huân Y cùng Lôi Kỳ Trấn và Tần Quốc trở về biệt thự thì đã là 9 giờ rồi.
Ở bữa tiệc tận mấy tiếng nhưng vì không có đồ mặc nên bé được bọc trong một cái khăn nhỏ, sau đó còn được anh trai ôm ấp cả buổi. Nhưng bé thật sự rất mệt nha... Anh trai cứ ôm chặt không cho phép bé chạy lung tung. Thỉnh thoảng còn dùng tay vuốt ve mái tóc mềm mượt của bé.
Huân Y ngáp ngáp vài cái, thực sự buồn ngủ chết bé rồi.
"Papa... Anh trai... Y Y muốn ngủ." Huân Y nhõng nhẽo, dạo gần đây papa cùng anh trai ngày nào cũng bắt bé ngủ muộn. Còn nói rằng cơ thể thường xuyên "đau nhức" muốn bé xoa xoa, thổi thổi rồi hút hút.
"Y Y không muốn giúp papa xoa nắn sao? Hôm nay papa rất đau. Con nhìn xem." Lôi Kỳ Trấn cầm bàn tay nhỏ mũm mĩm của cô đặt lên vật thô cứng của mình.
"Ô... Anh trai cũng đau lắm." Tần Quốc vội phụ họa, dạo gần đây bé con ngày một lớn. Nên họ thường xuyên bày trò để bắt nạt bé.
"Nhưng mà... Nhưng mà..." Huân Y vừa nghĩ liền cảm thấy muốn khóc, đêm nào tay cùng miệng Huân Y cũng mỏi muốn chết.
"Vậy chỉ một xíu nha... Papa.. Anh trai."
"Được thôi." Hai con sói cười khà khà đầy ghê tởm, sau đó lập tức kéo khóa quần của mình xuống.
Huân Y theo thói quen quỳ hai chân xuống nệm sau đó bò tới gần hai tên cầm thú, dùng miệng của chính mình mà liếm liếm đầu khấc của Tần Quốc.
Tần Quốc gầm lên một tiếng bàn tay ép chặt mặt bé lại gần mình hơn.
"Cục cưng, còn papa tính sao đây?" Lôi Kỳ Trấn cười khà khà, đứa bé này dưới sự dạy bảo của bọn hắn đã trở nên ngoan ngoãn rồi, chỉ tiếc là bé chỉ có một cái miệng.
Lôi Kỳ Trấn tới sau lưng Huân Y từ đằng sau dùng dương vật kì cọ vào nơi nữ tính của bé. Sau đó cầm hai chân bé khép chặt lại, để hai đùi bé bao bọc thằng em của mình.
"Aa..." Huân Y giật mình, nước mắt rơi lã chã.
"Nghiêm túc phục vụ anh." Tần Quốc tàn nhẫn nói, sau đó trực tiếp đâm dương vật sâu xuống họng bé cắm mấy trăm lần mới chịu bắn ra tinh dịch.
"Ô... Ô..." Bé bị ép phải uống thứ tanh tưởi kia liền òa khóc, hiện tại họng của bé rất đau. Ngay cả đùi cũng rất đau rát.
Nhưng papa cùng anh trai vẫn chưa chịu dừng lại, họ lật người bé lại lúc này toàn thân bé đã bất động. Hai người lập tức trước mặt bé tuốt ống sau đó lại phóng sữa nóng một lần nữa lên mặt bé.
Đây có thể được nói là thứ hoàn mỹ nhất trên đời, người mà bọn họ yêu nhất đang tắm mình trong tinh dịch của họ. Khuôn mặt bé đỏ ửng đang mơ màng không ngừng gọi tên họ.
"Cục cưng... Cục cưng, em mãi mãi là của chúng ta... Dù thế nào đi nữa cũng không được phép phản bội bọn anh." Tần Quốc hôn lên môi cô ngấu nghiến cái miệng bé xíu. Lưỡi hắn chui vào khoang miệng bé, sau đó khuấy đảo chiếc lưỡi phấn nộn của bé. Ép nó triền miên với mình.
Lôi Kỳ Trấn mơn trớn cơ thể nhớp nháp của bé đầy thỏa mãn. Hắn mút lấy từng ngón chân bé, thậm chí dùng răng cạ cạ vào gót chân bé.
"Cục cưng... Papa yêu con"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro