Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Tiết tử

Trong điện Tư Mệnh tinh quân, tiếng đồng hồ nước vang nhỏ tí tách quanh quẩn trong căn phòng lớn, rõ ràng lại đơn điệu. Tiểu đồng cột hai búi tóc dựa vào cây cột sơn đỏ, miệng vô thức mà khép mở, hiển nhiên là mơ thấy mộng đẹp.

Đây là một ngày trung bình trên Thiên cung, điện Tư Mệnh tinh quân là điện thứ nhất trong 72 điện, bình thường sẽ không có người tự tiện công tới. Vị tiểu đồng tuy phụ trách trông coi cửa điện, bất tri bất giác liền buồn ngủ. Đột nhiên, hắn nhíu mày, giống như nghe được tiếng bước chân từ xa. Tiếng bước chân càng ngày càng gần, cũng càng ngày càng rõ ràng, tiểu đồng mở mắt ra, chỉ thấy một bộ tà váy Tương phi gồm mười sáu phần từ bên cạnh hắn xẹt qua, giống như yên hà rực rỡ làm người say mê.

Tà váy kia đã đi xa, tiểu đồng đột nhiên nhảy dựng lên, dùng giọng lớn nhất cuộc đời la lên, "Tinh quân! Không tốt! Dao Cơ tiên tử tới!"
——————————
"Tiên tử." Tư Mệnh tinh quân một thân bạch y ngồi trước bàn gỗ, vẻ mặt bất đắc dĩ, "Cũng không phải bổn quân làm khó dễ ngươi, mệnh sách là đồ vật quan trọng có liên quan quỹ đạo luân hồi, cho dù như thế nào bổn quân cũng không thể cho ngươi." Hắn thấy thiếu nữ đối diện mặt mày ủ rũ xuống, ôn tồn khuyên nhủ, "Tiên tử nên nghe bổn quân một lời, tiên tử không đành lòng nhìn thần tướng Phi Quang bị đánh xuống phàm trần, nhưng Phi Quang làm mất Bình Yêu lệnh, theo luật nên hồn phi phách táng mới đúng, hiện giờ hắn chịu luân hồi qua hết, vẫn có cơ hội trở về Thiên cung, tiên tử hà tất gì muốn xả thân đuổi theo hắn."

Thiếu nữ kia dương nhiên là Dao Cơ tiên tử trong miệng tiểu đồng, nàng hiện giờ bất quá chỉ 16 tuổi, giống như nụ hoa mới vừa nở rộ, dù chưa phóng xuất ra toàn bộ sự diễm lệ, nhưng nhan sắc hiện giờ cũng đủ câu hồn đoạt phách, cho dù là Tư Mệnh tinh quân nhìn quen nữ tiên, cũng không thể không tán thưởng một câu, vị tiểu nữ nhi của Thiên Đế này, thật là đại mỹ nhân số một Thiên giới.

Chỉ nghe Dao Cơ ôn nhu nói, "Tinh quân tư chương tinh mệnh, tự nhiên sẽ hiểu, ta nếu chờ hắn luân hồi vô số kiếp, số lần luân hồi càng nhiều, thần tính trên người liền sẽ càng loãng, đợi cho thần tính hoàn toàn biến mất, cũng không có cách nào trở lại Thiên cung." Nàng nghĩ đến một màn Phi Quang từ cửa Thiên môn rơi xuống, trong lòng liền có chút có rút đau đớn, "Ta đã cầu phụ thần ân chuẩn, trợ giúp Phi Quang ca ca một tay, nếu sau khi hạ phàm có thể giúp hắn khôi phục ký ức kiếp trước, cho dù hắn không tìm thấy Bình Yêu lệnh, phụ thần cũng có thể làm hắn trở về."

"Nga?" Nghe xong lời này, Tư Mệnh tiên nâu an không khỏi kinh ngạc.

Đều nói Thiên đế sủng ái nhất là ấu nữ Dao Cơ, hiện giờ xem ra, lời nói không phải vô căn cứ.

Phi Quang làm thần tướng trấn thủ Hồng Uyên các, khi vật lộn cùng yêu vật lại sơ ý làm rơi chí bảo trong các là Bình Yêu lệnh, dẫn tới Bình Yêu lệnh bị rơi xuống vô biên thế giới. Bình Yêu lệnh này liên hệ cực lớn, Thiên đế trong cơn giận dữ, lập tức liền phải đánh Phi Quang hồn phi phách tán, ai ngờ lúc sau lại sửa chủ ý, để Phi Quang trốn xuống phàm trần, ở thế giới luân hồi vô biên, cho đến lúc tìm thấy Bình Yêu lệnh mới có thể trở về Thiên cung.

Sau khi tin tức truyền ra, Dao Cơ vội vàng đuổi tới của Thiên Môn, nhưng Phi Quang đã xuống hạ giới. Dao Cơ liền tìm đến điện Tư mệnh tinh quân, khẩn cầu Tư Mệnh tiên quân đem mệnh sách Phi Quang chuyển thế cho nàng. Tư Mệnh tiên quân tất nhiên là không có khả năng đồng ý, như thế kéo dài mấy tháng, không nghĩ tới Thiên đế thật sự ân chuẩn Dao Cơ cử chỉ hồ nháo.

"Vậy được, nếu là ý tứ của Thiên đế, bổn quân cũng sẽ không chối từ." Tư Mệnh tiên quân lắc chuông đồng trên bàn, "Đồng nhi, mau lấy quyển mệnh sách thứ 182 tới đây."

"Đa tạ tinh quân." Khuôn mặt nhỏ tinh xảo của Dao Cơ lộ ra nụ cười, nàng uốn gối nhẹ nhàng một bái, tóc dài màu đen tối tung trên tà váy, giống như ngân hà đổ xuống, nhanh nhẹn trong mây.

Tư Mệnh tinh quân nhìn nàng thật lâu, bỗng nhiên cười nói, "Bổn quân mạo muội hỏi một câu, tiên tử vì Phi Quang bôn ba như thế, nguyên do là gì?"

Trên mặt Dao Cơ đỏ lên, chỉ hàm hồ nói, "Ta lớn lên cùng Phi Quang ca ca, hiện giờ hắn gặp đại nạn, ta vì hắn bôn tẩu, chỉ vì làm tròn phần tình nghĩa."

"Nga." Tư Mệnh tinh quân nhàn nhạt lên tiếng, hắn là cỡ nào nhìn rõ nhân tâm của con người, chỉ cần xem khóe mắt đuôi lông mày Dao Cơ lộ vẻ ngượng ngùng, liền biết lời đồn đãi là thật, Dao Cơ tiên tử khuynh mộ thần tướng Phi Quang đã lâu.

Lúc này, tiểu đồng phụng mệnh đi lấy mệnh sách đã tới, cung cung kính kính đưa một quyển sách phiến u quang đưa Tư Mệnh tinh quân, Tư Mệnh tinh quân ngược lại giao cho Dao Cơ, "Tiên tử thỉnh cầm tốt, đây là mệnh sách Phi Quang chuyển thế."

Nghe được lời này, tiểu đồng không khỏi kinh ngạc liếc mắt nhìn Tư Mệnh tinh quân một cái, muốn nói lại thôi. Dao Cơ như đạt được trân bảo mà đem mệnh sách nâng niu trong tay, tự nhiên không có chú ý một màn ngắn ngủi này.

Dao Cơ quyết định hạ phàm giúp Phi Quang tìm lại ký ức, nàng không phải thần tiên bị đánh xuống phàm trần, không cần đâu thái chịu khổ luân hồi. Nhưng linh hồn cần bám vào trên người người phàm, bởi vậy cũng bị mất thần lực. Vì mau chóng tìm được Phi Quang, phương pháp duy nhất chính là nắm được mệnh sách của hắn, căn cứ vào miêu tả trong mệnh sách tìm được chuyển thế trong rừng thế giới.

"Bổn quân có một vật muốn tặng tiên tử." Dao Cơ tính toán muốn cáo từ, lại thấy Tư Mệnh tinh quân từ trong tay áo lấy ra một la bàn nho nhỏ, "Vật này là dẫn mệnh bàn, khi mở ra mệnh sách chỉ cần thúc giục nó, tiên tử đã có thể bám vào người có linh hồn tương tự tiên tử."

Dao Cơ không khỏi giật mình nhìn Tư Mệnh tinh quân, vị Tinh quân này đối với việc nàng hạ phàm một chuyến hiển nhiên không quá tán đồng, hiện giờ là vì sao.....

"Đưa Phật đưa đến Tây Thiên, mệnh sách nếu đã cho Tiên tử, bổn quân cũng ngóng trông tiên tử có thể thuận lợi trở về."

Dao Cơ nghe vậy, lại Trịnh trọng bái tạ Tư Mệnh tinh quân một cái, cầm mệnh sách cùng dẫn mệnh bàn rời đi. Đợi khi thân ảnh yểu điệu biến mất ngoài cửa điện, tiểu đồng mới khó hiểu hỏi, "Tinh quân, mới vừa rồi ngài để tiểu nhân đi lấy, không phải mệnh sách chuyển thế của Phong Tuấn thần quân sao, vì sao...."

Tư Mệnh tinh quân cầm ly ngọc trên bàn, đem rượu trong ly uống một hơi cạn sạch, "Đồng nhi ngoan, việc này...... Không thể nói, không thể nói....."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro