chương 1:
-"Khả Khả,em chính là người mà anh yêu nhất"
-"Khả Khả,sau này chúng mình sẽ lấy nhau nhé "
-"Khả Khả sau này anh sẽ mua căn nhà thật to,để mình có thể sống trong đó nhé "
-" Khả Khả anh yêu em đến chết mất"
- "Khả Khả sau này em sẽ sinh con cho anh nhé "
.......................
-"Khả Khả chị của em thật tốt"
-"Khả Khả anh yêu Mạn Mạn"
-" Khả Khả mình ngưng việc kết hôn lại nhé"
-" Khả Khả...mình hủy hôn đi"
...............
-"Tề Minh tại sao anh lại muốn hủy hôn với em ,chẳng lẽ tình cảm 3 năm của mình anh lại coi như là cơn gió lướt qua sao "
-" Tề Minh em đã hy sinh 3 năm thanh xuân của mình để ở bên anh,bây giờ anh nói hủy hôn là hủy được sao ?!"
-"Tề Minh ,anh đã 25 tuổi rồi,đâu còn trẻ con,sao nói hủy hôn là hủy được"
-" Tề Minh ,anh nói anh yêu Cố Dư Mạn,vậy còn Cố Dư Khả em thì sao ?! Hay là gặp ai anh cũng nói yêu được ?!"
-" Tề Minh,em hy sinh nhiều như thế,còn Dư Mạn chỉ đến gặp anh lần đầu,anh liền yêu ?!"
-" Tế Minh,công ty Tề Thị là anh cùng với em khổ công mới có thể cho nó phát triển như bây giờ,bây giờ anh tính dâng nó cho Cố Dư Mạn ư ?!"
-" Tề Minh,công ty muốn phá sản rồi,anh ngừng lại đi"
-" Tề Minh,anh đi gặp Hoắc Thần,chính là làm gì vậy ?!"
-" Tề Minh,anh muốn bán tôi để cứu công ty của mình sao ?!"
-" phải Khả Khả,xin em hãy giúp anh "
-" Tề Minh, anh muốn mang tôi đi đâu"
-" xin em hãy cứu công ty của anh Khả Khả"
-" Tề Minh anh giết tôi đi,đừng đem tôi bán cho Hoắc Thần"
-" sao anh có thể giết em được,Khả Khả,chẳng phải em yêu anh lắm sao,vậy giờ hãy giúp anh đi"
-" Tề Minh,tại sao anh không đem Cố Dư Mạn,bảo bối của anh cho Hoặc Thần,anh lại muốn mang tôi đi"
-" Dư Mạn tốt hơn cô nhiều,với Hoắc tiên sinh đã nói,tôi chỉ cần mang người phụ nữ của tôi cho anh ta,anh ta liền giúp tôi cứu Tề Thị"
-" Tề Minh ,anh phản bội tôi yêu Cố Dư Mạn ,tôi đã không nói. Bây giờ anh còn có thể bán tôi đi sao ?!"
- "có trách thì trách cô không bằng Mạn Mạn"
🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸
-" Tề Minh ,tôi chỉ muốn nói với anh và Cố Dư Mạn một câu,sau này cho dù như thế nào thì Cố Dư Khả tôi không đội trời chung với các người"
-" Khả Khả,chị với Minh là yêu nhau thật lòng,với chuyện bán em chị cũng không muốn,nhưng xin em hãy giúp anh chị"
-" Mạn Mạn,em nói nhiều với cô ta làm gì,mau mang cô ta cho Hoắc tiên sinh thôi"
-" yêu nhau,các người nói dễ nghe như thế sao ?! Được các người yêu nhau như vậy,thì tôi chúc cho các người có thể chết cùng nhau"
-" Khả à ,hic hic "
-" Mạn Mạn em đừng khóc"
-" Ả đàn bà chanh chua này,chẳng hiểu sao lúc trước tôi có thể yêu cô,cút đi"
Hự
-" Tề Minh anh dám đá tôi"
- " không chỉ đá cô,tôi còn có thể giết cô,nếu không phải Hoắc tiên sinh muốn người phụ nữ của tôi,tôi liền giết cô"
-" Khả à,gia cảnh của Hoắc tiên sinh rất tốt,em theo anh ta sẽ hạnh phúc mà"
-" được rồi,mau mang cô ta cho Hoắc tiên sinh"
- không "
Bốp
-" đừng la nữa,ồn ào chết đi được"
-" Khả em im lặng đi ,chị xin em"
Hừ
-" em cười cái gì vậy Khả ?!"
-" các người muốn bán tôi cứu Tề Thị ?! Được cho dù tôi có nửa cái mạng cũng cho nó phá sản "
-" Cố Dư Khả chết tiệt ,cô liền im cái miệng thối của cô lại"
Tề Minh,Cố Dư Mạn, tôi thề sẽ không tha cho các người
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro