Hạ
HỜN
Anh thấy em tay trong tay người ấy
Thấy nụ cười cùng ánh mắt vui tươi
Nỗi ghen tỵ trong anh trào dâng mãnh liệt
Sao không phải là anh, người em chọn chung đường ?
Với bản thân tự đấu tranh không dễ
Được bao người trong thế giới không tên
Chợt nhận ra nhau như hai người xa lạ
Chẳng lý gì tôi phải đắn phải đo
Và như thể không có quyền tương tự
Một người dưng hai tiếng xót xa lòng
Có phải tôi nhuốm phận người đen bạc
Sánh cho bằng vùng ngự sáng như em
Nên an phận, an lòng rồi an nghỉ
Tận kiếp này chia hai tiếng yêu thương.
07.06.2016
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro