Đèn Khuya
TỎ
Anh không phải nhà thơ
Anh không phải người hùng
Anh chỉ là kẻ tình si theo em say đắm
Mơ có em như mặt đất bầu trời
Ngày rong ruổi đưa tình ca vào gió
Đêm băn khoăn em có hiểu cho lòng
Anh không sợ em vờn anh như gió
Anh chẳng buồn khi em mãi đắn đo
Tình là nợ, thời gian là dư vị
Mãi một ngày em sẽ phải tin anh
Anh chỉ sợ, sợ em vụt đi mất
Sợ duyên mình bơn ngắn ngủi như mây
Đời con gái duy một lần mãi mãi
Chọn và không hai thái cực muôn màu.
06.06.2016
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro