Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3

Ánh nắng nhẹ từ mặt trời vừa mới ló dạng không lâu hắt vào khiến Pon hơi nheo nheo đôi mắt. Cậu chớp mắt liên tục cho đến khi quen dần với ánh sáng mới có thể mở to nhìn cảnh vật xung quanh. Thì ra tối hôm qua cậu ngủ quên ở khu vực ngắm sao của resort, vốn định chỉ ra đây làm dịu cái đầu một chút không ngờ lại ngủ quên mất lúc nào không hay. Pon uể oải giãn cơ, lúc này cậu mới để ý trên người mình sao lại có cái khăn tắm lớn trùm kín? Cậu nghiêng đầu nhìn cái khăn một hồi lại quay tới quay lui nhìn xem xung quanh có ai không nhưng không tìm được câu trả lời. Pon mặc kệ mọi chuyện, hít hà một hơi không khí se se lạnh của buổi ban mai vùng ngoại ô.

"Được rồi, Thanapon. Hôm nay dù cho có chuyện gì xảy ra cũng không được để trong lòng nhé." Cái gật đầu yếu ớt cậu dùng để tự cổ vũ bản thân không khiến cho cậu tự tin hơn chút nào.

Ngày hôm nay sau khi trở lại Bangkok chắc chắn những kỉ niệm đẹp của anh với cậu sẽ phải bỏ lại ở resort này. Bộ phim đã đóng máy, mang theo hết tất cả những niềm hạnh phúc hiếm hoi cậu khó khăn lắm mới chắp nhặt được trong từng cảnh quay gói ghém lại thành một mảnh nhỏ để cậu giấu vào đáy tim mình. Pon buông tiếng thở dài, thật sự là rất muốn cứ như vậy khóc thét hết ra nhưng lại thôi, nếu mỗi lần đều khóc thì nước mắt của cậu sẽ phải rơi bao nhiêu mới đủ đây? Thay vào đó cậu nên tập quen với nó.

Cậu bật người dậy, nhìn một vòng khung cảnh yêu thích lần cuối rồi trở về phòng của mình.
.
.
.
.

Ở một quán cà phê nhỏ trung tâm Bangkok.

"Nè, anh có nghe em nói không vậy?" Cô gái trong bộ váy trắng đưa tay lay lay người yêu của mình.

"À... anh xin lỗi. Em nói lại được không?" Bank lúc này mới lấy lại sự tỉnh táo, chợt nhận ra mình đã vô thức lơ đãng vì cái gì không biết. Anh cười trừ với người yêu của mình.

"Anh nói hôm qua đã quay phim xong rồi đúng không? Bộ phim thế nào?"

"Quay xong rồi. Anh nhớ có nói em rồi mà, một bộ phim ngắn 4 tập."

"Vậy, bạn diễn của anh là cái người tóc bạc cùng nhóm đó hả? Cái người mà mặt mày dễ thương giống Hàn Quốc ấy." Đột nhiên cô gái bĩu môi, làm ra vẻ không hài lòng. Giọng điệu cũng có chút mỉa mai khác hẳn với hình ảnh đáng yêu lúc đầu.

Cô gái xoay xoay lọn tóc uốn trên vai mình, đôi mắt đảo ngang dọc khắp nơi ra hiệu cho người yêu bên cạnh vốn rất cưng chiều mình.

"... Em đã hứa sẽ không giận mà." Bank cười khổ, anh cũng đâu có muốn diễn chung với cái người "mặt mày dễ thương" đó. Nhưng mà anh không làm khác được, là công việc đầu tiên mà.

"Ai thèm giận chứ?"

"Thôi mà, chỉ là diễn thôi. Đâu có...gì." - Bank dừng một chút khi đột nhiên khuôn mặt đẫm nước mắt của Pon tối hôm ấy xuất hiện trong tâm trí anh. Bank không rõ mình lặng người đi bao lâu, chỉ biết lúc này giọng nói của người yêu ở bên tai càng lúc càng nhỏ dần còn hình ảnh kia thì lại càng rõ nét hơn.

Bank nuốt khan khẽ lắc đầu một cái.

"Đừng giận nữa nhé. Anh ghét tên đó như thế nào em cũng biết mà."

"Vậy tối nay em đi cùng được không?" Cô gái nũng nịu ôm lấy cánh tay người yêu mình, đưa tay nghịch nghịch chiếc khẩu trang đen trên mặt anh.

"Đi đâu?" Anh hơi né người khỏi trò đùa của cô, chỉnh sửa lại khẩu trang cho ngay ngắn. Nếu như để lộ mặt ở đây thì không hay lắm. Trốn ra ngoài đã rất khó rồi, không thể để bất cứ sai sót gì xảy ra được.

"Ăn tiệc. Không phải anh nói tối nay đoàn phim sẽ tổ chức tiệc mừng đóng máy bộ phim sao?"

"Ờ thì đúng... nhưng mà..."

"Nhưng cái gì, ai trong đó chả biết anh có bạn gái. Dẫn bạn gái đi cùng thôi cũng khó khăn vậy sao?"

Cô nàng buông tay quay mặt đi chỗ khác, khuôn mặt đầy sự bực tức khó chiều. Bank thở dài thành tiếng cố gắng giảng hoà với cô. Đến cuối cùng anh cũng không thắng được, đành phải gật đầu đồng ý. Bạn gái anh thì vui như vớ được vàng, reo lên một tiếng ôm chặt lấy cổ anh. Còn Bank thì tâm trạng lại rối bời, anh biết dắt cô đi cùng cũng chẳng có gì nhưng mà cứ thấy nhộn nhạo khó chịu trong lồng ngực.
.
.
.
.
Buổi tối, khi mọi người đã có mặt đầy đủ ở bữa tiệc chúc mừng thì vẫn còn một người chưa đến là Bank. Đạo diễn và P'Oh đã uống được vài ly càng trở nên nhạy cảm với những vấn đề nhỏ nhặt liền lớn giọng.

"Bank B1 đâu rồi? Diễn viên chính mà lại để tất cả mọi người đợi như vậy sao? Thật là không ra thể thống gì."

Ở bàn bên này, Junior lén lút gọi điện cho Bank nhưng mãi vẫn không ai bắt máy, Kad và Bank2 thì vốn chỉ là những đứa nhỏ, thật sự cũng không biết phải làm gì trước sự tức giận của những người lớn. Còn duy nhất một người, Pon hít vào một hơi thu hết can đảm sau khi suy nghĩ trong vài phút, cậu bước đến bàn của đạo diễn, nhẹ nhàng mở lời.

"P'Oh, P'Tao và mọi người... em xin lỗi thay cho cậu ấy ạ. Vừa nãy Bank có nhắn tin bảo rằng xe cậu ấy gặp vấn đề giữa đường, nên có thể sẽ đến muộn một chút. Em lại quên báo mọi người ạ."

"Rồi tại sao Bank không đi chung với mấy đứa? Đi đâu hả P'Big?"

Anh quản lý của Superboy bị gọi đến liền giật nảy chạy sang từ một bàn khác. Mồ hôi hột đã chảy ròng ròng vì thực tế anh cũng không nghe Bank nói gì, lúc đến ký túc xá đón tụi nhỏ thì đã không thấy nhóm trưởng đâu. Thằng bé để lại cho anh vỏn vẹn một tin nhắn "Em sẽ tự đến bữa tiệc đúng giờ ạ".

"Cậu ấy... trước khi đi cậu ấy bảo để quên đồ ở phòng tập nên vội chạy đi lấy ạ. Bank... có nhờ em rồi ạ. Nhưng là tại em quên mất không báo lại cho P'Big... Em xin lỗi." Pon phải khó khăn lắm mới có thể nói ra những lời này. Cậu vốn là người không giỏi nói dối.

"Thằng nhóc này, lại giúp nó viện lý do đấy à? Bị phạt mấy lần chưa chừa sao?" P'Oh kéo gáy Pon lại gần, hơi thở đầy mùi bia rượu lè nhè nói.

"Sau lần này phải bỏ luôn chức nhóm trưởng." P'Tao bên cạnh cũng nói muốn không rõ chữ rồi.

"Thôi mà, coi như tụi em xin lỗi đi, nha. Cậu ấy sẽ tới liền mà. Phòng tập đến đây cũng xa nữa. Nếu như Bank không làm nhóm trưởng thì Superboy tiêu mất. Đối với tụi em, chỉ có cậu ấy mới có thể làm nhóm trưởng mà thôi." Pon cười trừ chắp tay vái hai người lớn hơn.

Xong cậu cũng có thể thở ra một hơi nhẹ nhõm trở lại bàn khi hai ông chú cuối cùng cũng chịu bỏ qua cái lý do hư xe củ chuối mà cậu mãi mới thuyết phục được. Thật ra Pon cũng rất lo lắng, không biết Bank có xảy ra chuyện gì hay không nên từ lúc bữa tiệc bắt đầu đến giờ cậu vẫn chưa thể nuốt nổi một miếng nào.

"Ju gọi lại thử cho Bank xem thế nào." Pon nói với bạn của mình bên kia.

"Ừm, đang gọi nãy giờ. Cái thằng này càng lúc càng quá... " Junior có phần bực mình siết chặt cái điện thoại trong tay.

"Bỏ luôn chức nhóm trưởng cho chừa. Anh nói giúp anh ấy làm gì chứ?" Bank2 nuốt vào ngụm nước ngọt, tông giọng đầy sự khó chịu.

"Toranin, em không được nói vậy. Cậu ấy đã giúp nhóm chúng ta nhiều như thế nào em cũng biết mà. Cái danh "nhóm trưởng" rất nặng nề và đầy áp lực em phải hiểu chứ." Pon xoa đầu Bank2. Cậu biết đứa nhỏ không có ý xấu, nhưng có lẽ vì cậu mà làm cho đứa nhỏ có cái nhìn không mấy thiện cảm về nhóm trưởng của mình.

"Lại gọi em như vậy nữa. Anh ấy giúp bao nhiêu thì cũng phá bấy nhiêu thôi. Toàn là P'Pon phải đi theo sau giúp giải quyết, giúp bao che, chịu phạt thay. Em cứ không hiểu đấy, anh làm nhóm trưởng của tụi em đi."

"Ngoan nào... em không được nói những lời này trước mặt cậu ấy và mọi người, biết chưa? Anh sẽ giận đấy." Pon nắm chặt tay Bank2, khiến đứa em nhỏ không cam tâm nhìn vào mắt mình rồi nhanh chóng quay đi. Nhưng cậu biết, nó sẽ nghe lời cậu thôi.

"Xin lỗi mọi người, em đến trễ." Giọng nói quen thuộc xen lẫn hơi thở nặng nhọc lôi kéo sự chú ý của Pon.

"Tới rồi à, xe sửa xong chưa?" Thầy Ta vừa nhai cái đùi gà vừa hỏi.

"... Xe...?" Bank nhất thời không hiểu chuyện gì liền hướng ánh mắt sang bàn của các thành viên, anh nhanh trí nắm bắt ám hiệu từ Junior và Kad liền đáp lời.

"À, em phải ghé qua tiệm để sửa, cũng mất một lúc nên mới tới trễ. Xin lỗi mọi người nhiều."

"Nhóc, sau này xe cộ hay có gặp vấn đề gì thì nên nhắn vào nhóm chung hoặc nhắn cho P'Big ấy. Em cứ nhắn cho một mình Pon thì tụi anh đâu biết gì, nếu như Pon không báo kịp lúc là em gặp rắc rối to với hai cái tên say xỉn này rồi đấy."

Thầy dạy nhảy của Superboy hơi nhướn mày hướng Bank rồi cùng lúc hất đầu sang phía Pon. Anh nhìn theo liền thấy cậu tránh ánh mắt mình, một cảm giác lạ ập vào lồng ngực ngay lúc đó.

"Được rồi về bàn ăn đi, tụi anh đã phát biểu xong từ đầu buổi tiệc rồi. Chúc mừng đóng máy bộ phim đầu tiên nhé nam chính. Đợt quảng bá sắp tới cũng cố gắng nhé." Một nhân viên trong đoàn phim bước đến vỗ vai Bank rồi cùng lúc gật đầu với cô gái đi chung với anh.

Cô gái hất mái tóc vừa được tạo kiểu có chút không hài lòng khi mà cô bước vào cùng với Bank nhưng không một ai đề cập đến sự hiện diện của cô cả. Thêm vào đó, người yêu cô cũng chẳng thèm giới thiệu cô với mọi người, cứ vậy mà kéo tay cô về bàn "trẻ em" bên này. Bank kéo ghế cho Ami ngồi bên cạnh Kad rồi bản thân cũng ngồi xuống chỗ trống còn lại bên cạnh Junior. Anh cười trừ tạ lỗi với người bạn cùng tuổi khi bị phàn nàn rằng đem điện thoại cho ai gặm rồi hay sao mà không thèm bắt máy, lại đảo mắt tới lui khắp bàn khi hết người này đến người kia chúc mừng bộ phim đóng máy. Rồi ánh mắt anh dừng lại ở Pon, từ nãy giờ chỉ có cậu và Bank2 là không dành bất cứ sự chú ý nào cho anh. Trước mặt anh, hai người cứ thì thầm to nhỏ gì đó với nhau, Bank2 thì chưa từng rời cánh tay khỏi vai Pon từ lúc anh bước vào đến giờ. Bank bất giác chau mày, chưa từng nghĩ mình sẽ khó chịu như thế này chỉ vì bị lờ đi.

Anh bất chợt dời ánh mắt khỏi Pon khi mà cuối cùng Bank2 cũng lên tiếng.

"Anh dắt ai theo vậy? Không phải vì đi với chị này nên mới đến trễ đấy chứ?" Đứa nhỏ xoáy sâu đôi mắt vào anh, khiến anh không khỏi chột dạ nuốt vào một ngụm nước bọt. Bank cũng không thể nói rằng vì đợi bạn gái mình trang điểm, làm tóc, chọn đồ gần hai tiếng đồng hồ nên mới tới trễ được.

"À, chị là bạn gái của Bank, Ami. Rất vui được gặp mọi người, em là Bank B2 đúng không? Em trông ngầu hơn trong ảnh nhiều đấy." Ami vui ra mặt khi cuối cùng cũng đã có người chú ý đến cô. Cô gái đứng dậy vén vén cái đuôi váy dài của mình một chút rồi đưa tay hướng Bank2 muốn bắt tay chào hỏi.

"Chị hay theo đuôi bạn trai đến nơi làm việc như vậy lắm à?" Rồi cô khựng lại khi nhận ra đứa nhỏ nhìn cô như cái gai trong mắt vậy, hoàn toàn không phải là sự chú ý mà cô trông đợi. Bàn tay cứng đơ bị lờ đi trong không trung cũng phải mất một lúc mới thu về được.

"Bank!.." Pon kêu lên một tiếng, cậu chợt xấu hổ khi cả hai Bank đều quay đầu nhìn mình. Lúc này cậu chỉ nghĩ được là mình phải ngăn đứa nhỏ này lại trước khi nó khiêu khích thành công cặp đôi vừa ngồi vào bàn.

Pon quay đi ngay khi chạm mắt với Bank ở bên kia, nắm lấy tay kéo nhóc Bank nhỏ cạnh mình đi ra quầy buffet. Đã quay lưng đi rồi thì cậu làm sao biết được có người nào đó vẫn luôn nhìn theo từ đằng sau.

End chap 3

-----
Nhiều khi tuôi muốn ký đầu Khun Thanathip trong fic ghê :))))

Chap 4 ngày mai up luôn nhan, dạo này tâm trạng tệ cực kỳ nên tuôi cũng hong biết có ảnh hưởng gì nhiều tới fic hong nữa 😓

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro