Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: KHÔNG PHẢI LÀ BỊ KÍCH THÍCH ĐẾN NGU RỒI CHỨ?

Từ nhỏ Tiêu Diệp đã được ba Tiêu mẹ Tiêu giáo dục vô cùng kĩ lưỡng, cho nên cô đối với việc nảy sinh quan hệ với người khác giới trước hôn nhân vô cùng cẩn thận. Cung Luân cũng bởi vậy mà có nhiều bất mãn.

Đúng gia đoạn này, ảnh chụp được đăng lên, Cung Luân lại công khai làm sáng tỏ, dư luận ngay lập tức cuồng hắc Tiêu Diệp, làm cho cô nảy sinh ý nghĩ tự sát......

Tiêu Diệp là một hoàng hậu nơi thâm cung cổ đại lại mượn xác hoàn hồn ký sinh trên người nguyên chủ, lại trên góc độ người đứng xem hồi tưởng lúc đó "Tiêu Diệp" tự sát. Cô nàng "Tiêu Diệp" này xác thực là yêu Cung Luân, nhưng cũng không thể phủ nhận cô vẫn luôn có tư tưởng "Ôm đùi Cung Luân, cẩm y ngọc thực" cả đời. Quả là ý tưởng ngây thơ mà.

Ngày trôi qua, ngân hàng liên tục thông báo đến hạn trả tiền, Cung Luân nghiễm nhiên trở thành miếng bánh từ trên trời rơi xuống. Số tiền kiếm được đã không cách nào duy trì được. Lại thêm đúng lúc Cung Luân trở mặt, vừa mới xuất đạo liền bị mắng yêu tinh, sự nghiệp chưa bắt đầu đã xuống dốc không phanh... Hồi tưởng hoàn cảnh ngắn ngủi khi nguyên chủ còn sống, Tiêu Diệp chỉ không khỏi nhìn trời câm nín... Mấy cái lỗ này là chờ cô đi lấp sao?

Đúng lúc này tiếng bước chân vang lên dồn dập ngoài phòng bệnh, thành công đánh gãy suy nghĩ của Tiêu Diệp.

Ngẩng đầu nhìn liền thấy hai vợ chồng trung niên vẻ mặt vội vàng xen lẫn lo lắng đi về phía cô.

"Ai ui! Con gái, làm sao lại thành ra nông nỗi này a!.."

Hai người tiến vào chính là cha mẹ thân sinh của thân thể này- Tiêu Mặc Sinh cùng Kiều Hân . Đôi vợ chồng già quanh năm cũng chỉ dựa vào việc mở tiệm buôn bán mà sống, tuy không tính là giàu có gì, nhưng cũng là no đủ.

Tiêu Diệp chớp chớp mắt, nội tâm có chút mê mang...

Này cô cũng là lần đầu tiên gặp được "ba mẹ" nha....

Mẹ Tiêu thấy Tiêu Diệp gặp họ lại không có phản ứng gì, nước mắt liền ào ào rơi xuống.

"Lão Tiêu a, ông xem con gái chúng ta không phải là bị kích thích gì đến ngu rồi chứ? Này thấy chúng ta một chút phản ứng cũng không có?"

Nghe thấy lời này khóe miệng Tiêu Diệp không khỏi co rút, một đường hắc tuyến chạy dọc trên trán.... Trí tưởng tượng này... cũng quá phong phú đi...

Tiêu Mặc Sinh nhìn vợ mình tỏ vẻ đã quen rồi nói lớn: " Phi phi phi! Bà là từ đâu nhìn thấy ngu đi? "

Tiêu Diệp bất dắc dĩ nói: "Ba mẹ.. Con không sao."

Ba Tiêu mẹ Tiêu nghe vậy lập tức nhìn về phía Tiêu Diệp. Kỳ thực từ lúc Tiêu Diệp học đại học, mỗi khi về nhà chưa được hai ngày đã vội vã đi khỏi, hơn nữa tính cách lại trở nên khác trước, thời điểm ở nhà cũng là một mình ở trong phòng.... Sau này có khi tết đến cũng không về nhà.

Mẹ Tiêu vô cùng lo lắng, hàng tháng đều đặn gọi điện cho con gái, tuy rằng đa số đều không bắt máy, nhưng đã ba tháng rồi không liên lạc được. Liền như vậy vô cùng lo lắng.

Bon họ tuy rằng quanh năm ở trong thị trấn, nhưng ở thành phố sức sống có bao nhiêu áp lực, bọn họ xem tin tức cũng ít nhiều hiểu được đôi chút. Nghe tin con gái tự sát liền vội vã chạy tới bệnh viện.

Mẹ Tiêu nước mắt càng là không dừng được mãnh liệt rơi xuống, lấy tay áo lau lau nước mắt, nhìn con gái mình đã gầy đi một vòng lớn, sắc mặt xanh xao cẩn trọng nói: "Tiểu Diệp a, vòng giải trí nếu không tốt, liền cùng chúng ta trở về nhà đi... Ba mẹ kiếm tiền tuy không nhiều lắm, nhưng nuôi con còn không có vấn đề, đừng khó xử bản thân có được không?"

Tiêu Mặc Sinh ngồi ở một bên ghế, lấy ra một điếu thuốc, dừng một chút lại yên lặng bỏ lại trong túi. Nghe được lời của mẹ Tiêu cũng gật gật đầu, ánh mắt hiền từ nhìn về phía Tiêu Diệp: " Con gái, cùng ba trở về nhà. "

Tiêu Mặc Sinh cùng Kiều Hân mỗi ngày đều mở cửa hàng, thời gian nhàn hạ cũng chính là xem một chút phim truyền hình, đối với những chuyện thị phi trên mạng hoàn toàn không biết, càng không thời gian này Tiêu Diệp ở trên mạng đã bị bôi đen thảm hại. Chỉ cho là người trẻ mới tốt nghiệp, cuộc sống ở thành phố lớn quá áp lực mới có suy nghĩ luẩn quẩn trong lòng...

Đến lúc hai người không khỏi suy nghĩ, nếu chỉ chậm một chút nữa, con gái nhà mình không phải sẽ thật sự mất rồi? Tiêu gia chỉ có độc nhất một đứa con gái này, người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, thống khổ như thế là thế nào bọn họ chịu được?

Trong thâm tâm lại tự trách, là do bọn họ ngày thường không đủ quan tâm, cứ nghĩ lên đại học là tốt lắm, lại xem nhẹ cuộc sống áp lực....

Tiêu Diệp nghe lời ba Tiêu mẹ Tiêu nói, không khỏi cũng đỏ vành mắt. Một đời trước vốn sinh ra đã mang trọng trách trên người, từ bé đã chỉ có sự quan tâm của vú nuôi, một chút tình thân cũng còn chưa cảm nhận được. Hiện tại nhìn thấy Tiêu Mặc Sinh cùng Kiều Hân, nước mắt đều muốn trào ra.

Hít sâu một hơi, Tiêu Diệp đem cảm xức cố gắng chôn dứoi đáy lòng: "Ba mẹ, hai người thật sự không cần lo cho con đâu...lần này.. Là do con không hiểu chuyện, về sau ba mẹ yên tâm, con tuyệt đối sẽ không như vậy nữa."

Rời khỏi vòng giải trí? Tiêu Diệp lúc trước không phải không có ý nghĩ này, dù sao thì, vòng giải trí này so với hậu cung ngươi lừa ta gạt cũng không kém bao nhiêu. Song hai mươi vạn nợ ngân hàng kia nếu thật sự rút khỏi cô tuyệt đối không có khả năng chi trả. Tiêu Diệp vốn dĩ đối với việc làm diễn viên cũng không có mấy bài xích.

Cổ nhân có lẽ sẽ không xem nghề nghiệp này ra gì, khả năng là một cái nha hoàn sai sử cũng so ra cao quý hơn những người hát tuồng.

Đối với tình huống kinh tế hiện tại của mình mà nói, Tiêu Diệp không tính để cho ba Tiêu mẹ Tiêu thêm phiền não. Hai mươi vạn nói nhiều không nhiều nhưng cũng không ít, nếu là thật sự hướng hai người mở miệng, sợ là ngay cả tiền dưỡng lão cũng phải lấy ra.

[Xem đi. Bổn bánh bao quả nhiên là quá lương thiện mà =v=]

[Mau đến mau đến khen đi, bánh bao vô địch thiên hạ!]

Tiêu Diệp cảm thấy, nguyên chủ mặc dù khi ở cùng cha mẹ rất lạnh nhạt, không thích biệt đạt tình cảm, thậm chí đôi khi còn oán giận ở trường mà trút lên hai người họ. Nhưng dù gì cũng là ba mẹ của mình, làm cho bọn họ ưu phiền, Tiêu Diệp vẫn là lựa chọn cái chết.

Này Tiêu Diệp cũng coi như là còn nhân tính đi.

Tiêu Diệp thoáng suy nghĩ, nhìn hai người mặt ủ mày trau, lại cười nói: "Ba, mẹ. Hai người vất vả cho con vào đại học, lại là học viện điện ảnh, không phải là hy vọng con một ngày có thể nổi tiếng sao? Nếu hiện tại từ bỏ, không phải đều lãng phí rồi sao?"

Tiêu Mặc Sinh thở dài: "Cũng không biết lúc trước cho con vào học viện điện ảnh là đúng hay sai đây..."

Kiều Hân xoa xoa gò má ướt át của mình, cũng gật đầu phụ họa: "Phải rồi, sớm biết rằng tốt nghiệp xong còn áp lực như vậy, lúc trước không nên quyết định như vậy đâu..."

Ba Tiêu lại nói: "Này bà nói cái gì vậy? Đứa nhỏ nó cũng muốn có công việc riêng của mình, tương lai chúng ta đều đi rồi thì nó phải làm sao?"

Ba mẹ Tiêu lần này đến đây rất vội vàng, trong nhà còn rất nhiều chuyện chưa lo xong, đến đây thăm Tiêu Diệp xong chính là liền trở về.

Tiêu Diệp mấy ngày nay luôn không khống chế được cảm xúc, lúc tiễn ba Tiêu mẹ Tiêu lại không nhịn được đỏ vành mắt.

"Đừng khóc, con ở đây phải chiếu cố bản thân cho tốt, không có tiền liền nói với mẹ!" mẹ Tiêu một bên vỗ về vừa nói.

Ba Tiêu cũng một bộ dáng lưỡng lự không rời, sau một lúc lâu mới nhẹ giọng dặn dò : "Có rảnh rỗi thì về nhà một chút."

Tiêu Diệp chỉ có thể một bên lau nước mắt một bên gật đầu.

Ba Tiêu mẹ Tiêu đến lúc lên xe lửa, mẹ Tiêu mới đăm chiêu hỏi: "Ông nó, ông có thấy con gái chúng ta có vẻ thay đổi..."

Ba Tiêu nhíu mày, cuối cùng thở dài nói: Dù sao rời xa chúng ta đã lâu, tính cách có chút thay đổi cũng là hợp lý... Huống chi con gái hiện tại so với trước kia hiểu chuyện biết bao nhiêu... "

Mẹ Tiêu tuy đáy lòng vẫn có chút nghi ngờ, nghe xong lời này cũng gật đầu, con gái trưởng thành hơn, cũng ngày càng biết săn sóc cha mẹ, như vậy không phải là rất tốt sao?

Bên này, Tiêu Diệp cũng xong xuôi thủ tục xuất viện, dựa vào trí nhớ bản thân trở về nhà trọ đang thuê của mình.....

27/1/2019
Hết chương 5

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro