Chương 27: BỔN BÁNH BAO KHÔNG PHẢI LÀ NGƯỜI NHƯ VẬY!
"Luân ca.. "Tiêu Diệp ngập ngừng mở miệng.
Trịnh Minh Luân liếc mắt nhìn cô, bình tĩnh rót cho Tiêu Diệp một ly nước, lại ngồi trên ghế làm việc bày ra tư thế thoải mái nhất. Một lúc lâu mới chậm rãi hỏi: "Nói rõ đi, quan hệ của cô và Cách Chiêu là gì?"
Hỏi xong Trịnh Minh Luân vẫn cau mày gắt gao nhìn thẳng vào mặt Tiêu Diệp, phảng phất chỉ cần cô nói sai một chữ thôi liền sẽ trở mặt.
Tiêu Diệp hoang mang.
[((´д`))!!]
Nghĩ nghĩ mới trả lời, cô đem sự tình mình trở thành người hầu của đại ảnh đế trong một tháng ở đoàn phim mà kể ra rành mạch rõ ràng, tuy nhiên những chi tiết nhỏ thì cô không nhắc tới rồi, ví dụ như xưng hô giữa hai người, ví dụ như hai người họ vẫn còn liên lạc.
Trịnh Minh Luân nghe xong, lông mày vẫn nhíu chặt như cũ: "Cô đối với cậu ta không có tâm tư gì khác chứ? " Cũng không thể trách anh ta hỏi như thế, Tiêu Diệp từng một lần ngã trên tay Cung Luân, chính là bởi vì anh ta trước đó cũng không nhắc nhở, dẫn tới trở tay không kịp, hối hận cũng không kịp.
Chuyện ồn ào lần này quá bất ngờ, bao nhiêu lo lắng Trịnh Minh Luân đều biểu hiện hết trên mặt. Cách Chiêu là người thế nào từ lâu anh ta đã rõ ràng, dùng lời của Đoạn Tinh mà nói thì chính là "trời sinh thiếu dây thần kinh cảm xúc" nên mới hai mươi mấy tuổi đã như đạo sĩ tu hành 40 năm. Hơn nữa theo như Tiêu Diệp giải thích, vị đại gia kia lại vô duyên vô cớ chạy tới weibo của một minh tinh tuyến mười tám bình luận dạo. Theo lập trường của Trịnh Minh Luân, không hề, hoàn toàn không có khả năng Cách Chiêu sẽ thích nghệ sĩ nhà mình. Thứ anh ta lo lắng duy nhất là Tiêu Diệp có suy nghĩ không an phận gì với đại gia nhà người ta không. Không phải anh khinh thường nghệ sĩ nhà mình, nhưng bất luận là thân phận, bối cảnh, thành tựu, Cách Chiêu đều có khoảng cách quá lớn so với Tiêu Diệp, ở bên nhau tuyệt đối không ổn.
Một khi Tiêu Diệp thật sự động tâm với Cách Chiêu, so với lần trước cùng với Cu cậu còn muốn kinh khủng hơn vạn lần. Suy cho cùng thì từ bỏ một tên nam nhân cặn bã dễ dàng hơn nhiều so với một người vẹn toàn vẹn mĩ....
Tiêu Diệp ((´д`)) lần 3 trong ngày. Có tâm tư khác với ảnh đế? Cho dù bổn bánh bao có bị rò thì cũng không bao giờ bánh bao dám có suy nghĩ đáng sợ ấy nhé.
Tiêu Diệp kiên định lắc đầu phủ nhận, vẻ mặt ngây thơ bán manh. Hình ảnh này thật sự.. Khụ.. Có chút khiến người ta suy nghĩ sâu xa.
Thấy Tiêu Diệp phủ nhận, Trịnh Minh Luân vẫn vô cùng lo lắng : "Cô lúc trước có thể coi trọng Cung Luân, hiện tại lại chướng mắt Cách Chiêu? "
[(⊙_⊙) !!?? ]
[Mình có ý như thế từ bao giờ vậy!?]
[Làm sao mà coi thường ảnh đế?!]
[Ai đồn ác vậy!]
[Luân ca! Đề nghị anh ngưng nghĩ rằng bổn bánh bao là người như vậy!]
[Bổn bánh bao không phải là người như vậy! Bổn bánh bao trong sạch! Trong sạch! Trong sạch!]
Tiêu Diệp dùng vẻ mặt khủng hoảng nhìn về phía Trịnh Minh Luân, chỉ thiếu điều viết trên mặt mấy chữ "Không thể nào! ":
"Luân ca anh đùa hả... Làm sao Cung Luân có thể so với Chiêu Thần được đây…"
Tiêu Diệp có chăng cũng chỉ là suy nghĩ tôn kính đối với vị nam thần quốc dân ấy thôi. Bỏ qua một đời đứng đầu thiên hạ bây giờ Tiêu Diệp cô nhỏ bé chỉ có thể nhìn lên, kĩ thuật diễn xuất của Cách Chiêu hoàn toàn khiến cô khâm phục rồi, về sau vì mỗi ngày đều phải nấu cơm cho Cách Chiêu mà dần quen thuộc hơn, chính là một loại bạn bè xã giao.
Trịnh Minh Luân gật đầu, tỏ vẻ tin tưởng. Thật ra trong lòng anh ta vẫn cho rằng Tiêu Diệp thích Cách Chiêu nhưng cố ý che dấu.
Trịnh Minh Luân vẫn khéo léo cố gắng khuyên nhủ Tiêu Diệp : "Chuyện này bất kể là vì nguyên nhân gì, Cách Chiêu muốn giúp đỡ chúng ta hay không, thì ảnh hưởng cũng không tốt, cô nên chuẩn bị trước. "
Nghĩ nghĩ, lại nói thêm: "Tôi đã liên lạc với đạo diễn Tạ rồi, cậu ta sẽ chia sẻ lại Weibo của cô nữa, nhớ rõ trả lời nghiêm túc đó."
Tiêu Diệp ngạc nhiên : "Cái này.. Đạo diễn Tạ sẽ quản loại chuyện nhỏ nhặt này sao? "
Trịnh Minh Luân không thèm để ý nói: "Lần này cô cùng Cách Chiêu nháo, bộ phim kia cũng một ngày lên tới hot search, cậu ta tới giúp đỡ một chút thì có là gì. "
Tiêu Diệp ngoan ngoãn gật gật đầu.
"Cái bình luận kia của Cách Chiêu cô cũng không cần trả lời, để nó tự lắng xuống đi. Thật là, chuyện gì cứ dính đến vị đại gia kia là lại phiền phức. " Trịnh Minh Luân tiếp tục dặn dò.
Tiêu Diệp hơi do dự, cuối cùng vẫn nhẹ giọng đáp: "... Tốt. "
"Làm sao? Không vui? "Trịnh Minh Luân liếc mắt một cái liền nhìn ra Tiêu Diệp có điều băn khoăn.
"Chiêu Thần bình luận như vậy, nếu tôi không trả lời, có phải càng lộ ra điều bất thường không? "
Trịnh Minh Luân cười cười: "Lo gì chứ. Phòng quan hệ xã hội công ty chúng ta cũng không phải chỉ ngồi chơi. Đây là việc của họ. Nếu chuyện này còn không giải quyết được thì nên nghỉ ngơi thôi, cái danh nhất ca Phong Hành của Cách Chiêu cao tới vậy cũng không thiếu phần phòng quan hệ được đâu. "
Tiêu Diệp nghe xong liền thoải mái: "Dạ, tôi đã biết. "
"Được rồi, đã thu dọn đồ xong chưa? Chiều nay liền dọn đến chung cư công ty đi.. "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro