Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Chap 40] . . .

@Bun_lemon ❤

Trân trọng thông báo cho mấy chế biết: EM BỊ ĐÌNH CHỈ HỌC THÊM MỘT TUẦN.
______________

[Tối hôm đó]

Cả căn phòng tắt đèn tối thui, chỉ còn chừa đúng một cái đèn chùm màu trắng chiếu từ phía trên trần thẳng xuống giường. Jun nằm đó với chiếc khăn bịt trên mắt, Jin đứng sát một bên còn Jimin thì trên tay cầm một túi đồ đầy dụng cụ trong đó có đinh, vít, kiềm, dây điện và dưới chân anh là một cái xác chết.

"Cái xác này chỉ bị cho uống thuốc ngủ thôi. Nhưng mà cũng sẽ coi như đã chết bởi vì anh sẽ sử dụng tất cả dây gân và mạch máu của nó để thay cho em. Em sẽ không phải chịu dày vò về thể xác nữa." Jimim nói lời trấn tĩnh khiến cho Jun cảm thấy yên tâm, nhưng cậu vẫn thở gấp và thật sự rất sợ.

Jun hít một hơi thật sâu và mỉm cười.
"Em đã chịu đau đớn suốt 10 năm nay chút xíu này thì cũng chả là gì đâu anh ơi. Ủa mà hồi nãy anh cho em ăn kẹo gì mà đắng quá dzợ?"

Jimin "Thuốc mê chứ cái gì?"

Sau đó không còn nghe thấy tiếng của Jun nữa, cậu bị thuốc mê làm cho ngủ mất rồi.

Jin "Tiến hành luôn đi Jim Small."

*liếc*
"Ok!"

_____________

Một mình Chaeyoung đến phố căn tin đi lang thang nhìn xung quanh tìm xem có cái gì ngon để ăn không. Nhưng thật ra cô đến đây để liên tưởng lại những chuyện trước đây của mình và Jimin. Ở cái phố căn tin này, cô và Jimin đã có biết bao nhiêu kỷ niệm.

Đi mua một tô phở, một đĩa gỏi cuốn đến bàn số 69 mà ngồi ăn riêng. Nhìn xung quanh, có lẽ xung quanh mỗi bàn cũng có ít nhất là 2 người và đương nhiên cô không thể nghĩ chuyện gì khác hơn đó chính là họ là cộng sự của nhau. Có lẽ cái cảm giác được ngồi ăn cùng với cộng sự đã quá quen thuộc với cô cho nên hôm nay Chaeyoung cảm thấy rất trống trải.

"Jisoo đã tìm được cách liên lạc với Jin. Không biết mình có nên tìm cách liên lạc với Jimin không ta?" Chaeyoung ngồi suy nghĩ.

Mà mặc kệ, đói rồi. Mọi chuyện tính sau, ăn trước đã.

Cô cầm đũa lên chuẩn bị chọt và tô phở thì một bàn tay nào đó hất văng tô phở của Chaeyoung, hất luôn đôi đũa cô đang cầm và bay luôn nguyên dĩa gỏi cuốn. Hên nó bay hướng khác, không văng trúng quần áo của cô hay người ta.

"Ngồi đây ăn ngon quá ha!"

"Il Young! Tao đã nói rồi. Nếu mày muốn giữ cái đầu của mày thì mày nên . . ."

"Tao xin trân trọng thông báo cho mày biết ngày hôm đó tao sợ mày chỉ vì cái cầu thang sau lưng mày có Jimin. Một khi mày đã bước chân vào cái trường này mà học thì cái mạng của mày sẽ ở trong cái trường này. Mày không có quyền nói mày là công chúa hay là hoàng hậu ở đâu hết. Ở trong đây ai lớn hơn người đó có quyền. Bây giờ tao giết mày cũng không ai làm được gì tao, cùng lắm là bị đánh vài roi thôi." Il Young cười lớn.

"Mày . . ."

"Sao? Cứng họng rồi chứ gì? Tao nghe nói hình như Jimin đang có một cuộc kiểm tra gì đó cho nên sẽ vắng mặt một vài ngày. Có lẽ anh ấy làm khổ mày rồi. Tội nghiệp mày quá! HA HA HA HA!"

"Tao không muốn nói chuyện với cái thứ như mày. Tao có nói tiếng người cỡ nào thì súc vật nó cũng đâu có hiểu."

Ngay sau đó Chaeyoung ăn một bàn tay trời giáng từ Il Young.

"Có một cái trò tán hoài mày không chán sao? Có hay á thì solo đi."

Cả một cái căn tin bắt đầu rần rần lên. Solo??? Không phải chứ???

"Con Jisoo chỉ là do may mắn, mày tưởng mày sẽ được đi trên con đường hoa hồng như nó à? Solo? HA HA HA HA! Tao phỉ vào mặt mày." Il Young nặng lời mỉa mai.

"Tao không nghĩ vậy, nếu bây giờ mày giết tao như này thì cũng chẳng hay ho gì. Thay vì như vậy, sao không đấu một ván xem ai hơn ai."

"Vậy là mày vẫn ngoan cố quyết định đấu???"

"Đúng vậy." cô kiên quyết gật đâu

"Được. Lịch như thế nào?"

"3 giờ sáng ngày mai."

"?????????"

Chaeyoung cưỡi chổi bỏ đi và không nói thêm một lời nào nữa.

_______________

Đèn được bật lên, cả phòng lại sáng lên bình thường. Jimin tháo bao tay và chiếc áo trắng dính đầy máu quăng vào lò sưởi cho cháy rụi. Anh lại bàn uống một miếng nước và thở dài, ông Jin nằm trên sofa ngủ mất tiêu rồi.

*Ting*
*Ting*
*Ting*
*Ting*

Điện thoại Jin kêu lên bắt buộc anh giật mình tỉnh dậy.

"Xong rồi à?" Anh hỏi Jimin.

"Mới xong. An toàn rồi, bây giờ sẽ không còn rút được năng lượng trong người Seok Jun ra nữa." Jimin nói.

Jin đứng lên và đi tới chỗ chiếc giường. Anh phải gọi là hơi ớn một chút, Seok Jun vẫn nằm đó bình thường với chiếc khăn bịt trên mắt. Nhưng . . . từ bàn chân lên đến hông của cậu, từ cổ tay lên đến gần cằm của cậu là những đường chỉ khâu liên tiếp thẳng theo mạch máu. Mặc dù không máu me gì nhiều nhưng nhìn . . . ghê lắm.

"Trời ơi! Em tui! Rồi bây giờ làm sak nó sống?" hoang mang.

"Anh yên tâm, 24 giờ nữa tự động nó liền lại, sau đó tôi sẽ rút chỉ ra."

"Nghe đau đớn quá à! Tội thằng nhỏ." bàn tay nhẹ nhàng đặt lên má Seok Jun, anh vuốt má cậu.

"Tôi đã nói rồi, anh không cần phải lo. Bộ anh không tin tưởng tôi à, trước sau gì tôi và anh cũng là đồng đội mà."

"Đó giờ cậu tin tưởng tôi chắc."

Jimin im lặng, hai bàn tay anh xoa nắn hai bên đầu. Mệt mỏi uống thêm vài ly nước nữa.

"Rồi chừng nào thằng Seok Jun mới có thể tỉnh lại đây?"

"2-3 năm gì đó."

"CÁI GÌ?"

"Một chút nó tỉnh liền bây giờ nè! Khổ quá!" Jimin tỏ thái độ bực mình.

Jin không muốn nói tới, cơ bản đó giờ anh và Jimin không có thuận nên nói chuyện cùng lắm được một hai câu thì cãi lộn ngay. Trong tình cảnh như thế này thì IM LẶNG LÀ VÀNG.

"Aa! Em . . . đau! Anh hai ơi!" Seok Jun phát ra tiếng động.

Jin ngay tức khắc quay qua nhìn thằng em môi đang mấp máy.
"Seok Jun! Em tỉnh rồi à?"

"Sao tối thui dzợ? Bộ . . . hic! Em mù rồi hả? Hu hu! Em không muốn mù đâu."

"Jimin! Jimin ơi!" Jin gọi một cách gấp gáp.

Jimin không kịp uống thêm một miếng nước nào nữa anh đứng lên chạy lại giường. Jun thì đang mếu kêu đau trông rất tội nghiệp.

Anh tháo chiếc khắn bịt mắt ra cho cậu. Jun từ từ hé mắt mình ra.

"Seok Jun! Em cảm thấy thế nào?" Jin ân cần hỏi.

"Em đau lắm, chỉ cần nhúc nhích một chút xíu là em cảm thấy rất đau. Có phải em sắp chết rồi không anh hai ơi? Hu hu hu."

Jimin "Em đừng có lo, vết khâu còn mới nên rất đau, cứ nằm yên đó và đừng nhúc nhích, sau 24 giờ anh rút chỉ ra rồi em có thể hoạt động bay nhảy đánh lộn tùy thích."

"Vậy ạ? Em cám mơn anh Jimin nhiều lắm." Jun cười đáng yêu.

"Không có gì, chuyện anh nên làm thôi."

"Thôi được rồi Seok Jun, em nhắm mắt nghỉ ngơi đi. Quên đi cơn đau đi ha, cứ nghỉ một cách rích cực hơn, giống như là em chơi trò chơi thử thách 24 giờ nằm bại liệt đi ha!" Jin xoa đầu Jun.

"Dạ! Rồi . . . anh Jimin sẽ ngủ đâu?" cậu ngước nhìn Jimin đang đứng dựa cửa.

"Anh không ngủ, anh sẽ canh cho hai người, với lại, anh phải nghiên cứu thêm một chút."

Jin "Vậy sak được? Cả đêm hôm qua cậu không ngủ, hôm nay cũng làm biết bao nhiêu là việc. Rồi bây giờ không ngủ nữa thì làm sao mà chịu nổi?"

Jimin "Mặc tôi, anh lo cho em anh đi kìa."

Jin "Thì cậu cũng có khác gì em tôi đâu. Bây giờ như này, cậu ra cái sofa đó ngủ đi, nó hơi chật hơn cái giường một chút nhưng ngủ vẫn thoải mái."

Jimin "Vậy còn anh?"

Jin "Tôi . . . kệ tôi! Bây giờ ở đây tôi có quyền, cậu phải nghe lời tôi. Trên ghế có mền gối sẵn, đi ngủ đi."

Jimin "Nhưng mà . . ."

"LẸ!"

Sài xong thì bị đuổi cổ đi. Jimin đi tới sofa nằm lên gối.

Jin "Nhắm mắt lại."

Jimin liền nhắm mắt.

Sau khi tất cả đèn tắt đi, cả căn phòng lại tỉnh lặng trong màn đêm. Jimin vì quá mệt nên vừa nằm xuống nhắm mắt đã khò ngay lập tức.

"Để lạnh như vậy mà ngủ cũng hay thật." bàn tay kéo chăn lên đắp cho Jimin, sau đó Jin đi qua chiếc ghế sofa ngăn đối diện ngồi.

Bây giờ anh mới mở điện thoại lên xem cái đống tin nhắn làm anh thức giấc đây.

______________

[Phòng khách]

"CÁI GÌ??? 3 GIỜ SÁNG CÓ THÊM MỘT TRẬN SOLO Ở SÂN ĐẤU NỮA HẢ?" Taehyung cầm điện thoại rãnh rỗi lên trang confession của trường đọc chơi, thấy bài đăng mới còn nóng hổi, cậu hét lên.

"Ai khùng mà đấu ngay cái giờ lụ đạn vậy trời?" Jungkook nhiều chuyện ngó lên xem.

"Bây giờ ai đấu cũng mặc kệ, không quan tâm." Jennie bưng từ trong bếp ra đĩa trái cây đặt lên bàn.

Taehyung "Chị! Nếu người đó là Chaeyoung thì sao?"

*Phụt!!!* Lisa sặc nước.
*Khụ khụ khụ!*
"Cậu nói cái gì? Chaeyoung là người đấu? Với ai?"

JungKook "Dạ bà Il Young."

Jisoo "Có lộn không vậy má?"

"Không lộn đâu, là tôi hẹn nó đấu đấy." Chaeyoung cũng vừa về và bước vào nhà, như một vị thần.

"Chae! Đang yên đang lành tự nhiên kiếm chuyện chi vậy?" Jisoo chạy tới áp tay vào mặt Chaeyoung.

"Là nó kiếm chuyện tôi trước. Thân phận bây giờ không có giá trị nữa, nếu nó thích bạo lực, tôi sẽ chơi bạo lực."

JungKook "Chị Chae! Nguy hiểm lắm đó chị ơi, anh Jimin mà biết thì . . ."

"Kệ ổng. Chuyện này không đến lượt ổng lo. Nhờ ơn ổng mà tôi hết lần này đến lần khác bị đánh đây nè." Chaeyoung như sắp khóc vậy.

"Ấu~" Chichu và Benben chà mặt vào chân Chaeyoung.

Chaeyoung "Mọi người đừng lo cho tôi. Tôi sẽ không để mọi người thất vọng."

Lisa ôm lấy Chaeyoung như một lời động viên "Cố lên. Jisoo hạng 853 còn làm được thì hạng 4 như cô nhằm nhò gì? Đúng không? Chúng ta sẽ khẳng định bản thân mình, đừng để người khác đè đầu cưỡi cổ, chà đạp vô điều kiện."

Jisoo liếc Lisa "Wuê! Dẹp cái con số đó đi nha, sao nhắc quài vậy?"

Lisa "Hì hì!"

Chaeyoung buông Lisa ra, vẻ mặt rất cương quyết.
"Lisa, cô nói đúng. Nhất là tôi không muốn thấy những kẻ kia nói hậu bối nhà này dựa hơi 4Gold."

JungKook đột nhiên núp ra sau lưng Taehyung "Anh Trà ơi! Hai đứa mình có nguy cơ sắp bị rớt hạng nữa rồi."

"Vài bữa nữa cũng kiếm ai đó đấu leo rank mày ơi!"

"Dạ!"

*Ting!*

Jennie "Điện thoại ai kìa?"

Jisoo "Của tui!"

Jisoo chạy tới cầm điện thoại lên.
"À mọi người! Tôi lên phòng trước nha, nghỉ ngơi đặng nửa đêm có sức đi coi thi đấu." nói xong bả chạy vọt đi luôn.

Jennie "Ê! Không ăn trái cây hả? Chị Jisoo! CHỊ JISOO!"

Taehyung "Bả đi luôn rồi. Ai nhắn tin mà háo hức dữ vậy không biết."

Lisa nhíu mài nghi ngờ "Hong lẽ . . . bà Chichu có người yêu???"

JungKook "Không được không được! Sú phải là của Đại Ca. Sú không được có người yêu."

"Chưa rõ ràng mà hai mẹ làm cái gì vậy? Làm như Jisoo của hai mẹ không bằng vậy ở đó mà ghen tuông." Jennie nhìn hai má Lisa Jungkook còn nóng máu hơn người trong cuộc.

Taehyung kéo Chaeyoung vô ghế sofa ngồi.
"Nè chị! Ăn trái cây bồi bổ vô. Uống sữa nha! Để em đi lấy sữa cho ha!"

"Ừm!"

Cả căn phòng khách sau đó nhộn nhịp chuẩn bị cho Chaeyoung. Cho cô ăn, cho cô uống và dặn dò các kiểu. Như con vậy í.

_______________________

Kim03011995
Jin

Kim03011995
Anh onl được mà đúng không?

Kim03011995
Trả lời tôi đi

Kim03011995
Tại sao anh lại cắt liên lạc với tôi

Kim03011995
KIM SEOK JIN

Jin Seok
Ủa mình có quen hả bạn?
Bạn là ai dzợ?

Kim03011995
Kim Jisoo
(seen)

Kim03011995
Anh không trả lời à?

Jin Seok
Jisoo! Tôi xin lỗi
Thiệt ra tôi chỉ không
muốn cô phải lo lắng

Kim03011995
Bo xì anh
Về đây đừng hòng vào phòng
Tôi thay khóa hết luôn
Muốn đi thì đi luôn đi
Đừng có về nữa

Jin Seok
An tuê dzô

Kim03011995
Dzô dzô con khỉ khô

Jin Seok
Đừng đối xử với tôi như vậy
Khóc đó
Hic

Kim03011995 đã off 1phút trước

Jin Seok
Tan nát đời trai :(((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro