
Chương 91: Vô Cùng Lúng Túng
Hai người ngây ngốc, ngơ ngác nhìn nhau. Cho đến khi bảo bối ở trong ngực Taehyung lại mất hứng làm ầm ĩ, hai người bộ dáng sợ hãi mới hồi hồi trở lại.
"A ——!"
Giống như giết heo vậy, Jisoo đột nhiên hét một tiếng, xoay người liền hướng phòng vệ sinh chạy. Nhưng cô chạy quá mau, không thấy rõ phương hướng liền nhào tới. Chỉ nghe ‘bùm’ một tiếng, cô vô cùng dứt khoát cả người trực tiếp đụng phải cạnh cửa trên vách tường phòng vệ sinh.
Thấy thế, đang muốn mang theo bảo bối chạy đi Taehyung nhất thời lại dừng bước, ân cần dò hỏi: "Cô không sao chứ?"
"A!" Vừa nghe thấy giọng của hắn, bị đụng thất lạc bát tố , Jisoo giống như bị điện giật chấn động toàn thân, mò mẫm vội vàng trốn vào phòng vệ sinh. Kết quả, dưới chân chợt trượt, cô lập tức liền tương đối bi thống, tương đối nhếch nhác té nằm trên đất. Thân thể cùng mặt đất cứng rắn va chạm, đau đớn khiến cô mồ hôi lạnh cũng chảy ra ngoài.
"Cô làm sao vậy?" Nghe từ trong phòng vệ sinh truyền tới các loại kêu thảm thiết, Taehyung bị sợ giật mình. Hắn vội vàng đem bảo bối thả vào trên giường, sải bước đi hướng phòng vệ sinh. Chỉ thấy Jisoo ướt nhẹp nằm trên đất, giùng giằng làm như muốn bò dậy. Nhưng cô bò nửa ngày cũng không thể bò dậy.
"Anh vào để làm gì, mau đi ra!" Jisoo điên rồi, liều mạng giơ tay lên muốn nắm chắc thứ gì đem thân thể mình che lấp. Nhưng cô nằm trên mặt đất bắt nửa ngày cũng không bắt được thứ gì.
Taehyung sửng sốt, vèo một cái liền chạy ra khỏi phòng vệ sinh. Từ trong tủ quần áo tìm được áo choàng tắm của Jisoo, mới lại chạy trở lại phòng vệ sinh. Hắn mím chặt đôi môi, đem áo choàng tắm hướng trên người của cô khẽ quấn, lại cúi người xuống, dễ dàng liền đem cô vẫn còn ở giùng giằng muốn đứng lên bế lên. Tiếp đó, hắn nhanh chóng đi ra phòng vệ sinh, đem cô bỏ vào trên giường.
Jisoo mặt đỏ tới mang tai, căn bản cũng không dám nhìn Taehyung . Cố tình lúc này, bảo bối cũng ở trên giường, ê a bò đến bên người cô, tay nhỏ bé trực tiếp đã bắt được áo choàng tắm chỉ là khoác lên trên người cô.
"A! Yeonie , con làm gì đấy?" Trên bả vai chợt lạnh, Lan Sơ mới phát hiện bảo bối cư nhiên ở lôi kéo áo choàng tắm của cô. Cô bị giật mình vội vàng bắt được áo choàng tắm, không khách khí đẩy bảo bối sang một bên.
Nào có thể đoán được, bảo bối chẳng những không biết hối cải, còn muốn tiếp tục tới kéo áo choàng tắm của cô.
Jisoo phát bực, giơ tay lên ở trên mông đít nhỏ của bảo bối vỗ hai cái. Bảo bối lúc này mới không tình nguyện chuyển sang hướng nơi khác bò.
"Cô. . . . . . Nghỉ ngơi thật tốt, tôi đi rót sữa tươi cho Yeonie ." Taehyung lần nữa điều chỉnh hô hấp của mình, muốn đè nén một cỗ nhiệt huyết dâng trào kịch liệt ở đáy lòng. Có chút lúng túng dặn dò đôi câu, sau đó hắn tựa như chạy trốn vội vàng rời khỏi phòng ngủ của Jisoo
Nghe được động tĩnh lúc cửa phòng đóng lại phát ra, Jisoo lập tức thở dài một hơi. thần kinh căng thẳng vừa buông lỏng, cô mới phát hiện, lúc được che đậy, nơi bị đụng phải có bao nhiêu đau. Nhìn bảo bối bò ở bên cạnh đang vui mừng, cô không nhịn được có chút phiền não. Tên tiểu tử này, sớm không đói bụng muộn không đói bụng, thế nào cố tình muốn ở lúc này đói bụng? Nếu không phải là bởi vì tên tiểu tử này vẫn chỉ là một tiểu bảo bối, cô thật muốn hoài nghi nó có phải là cố ý tự cấp cho Taehyung và cô cơ hội lúng túng hay không.
Jisoo càng nghĩ càng cảm thấy tức giận, không khách khí lại ở trên mông đít nhỏ của bảo bảo vỗ mấy cái. Sau đó, cô vội vàng mặc quần áo thật tốt, chỉ sợ Taehyung lúc nào thì lại xông vào.
Taehyung một hơi chạy đến phòng bếp, cũng không biết là hắn chạy quá nhanh, hay là còn nguyên nhân gì. Hô hấp của hắn, không khỏi hết sức dồn dập. Tốc độ tim đập, cũng so bình thường loạn hơn rất nhiều.
Hắn cố nén tâm tình có chút phức tạp quá đáng, bắt đầu rót sữa tươi cho bảo bối. Vậy mà, bất luận hắn tập trung tinh thần pha sữa tươi như thế nào, hình ảnh Jisoo không một mảnh vải che thân, cũng thủy chung không cách nào khống chế không ngừng xuất hiện ở trong đầu của hắn. Làm cho hắn khó có thể kiềm chế huyết mạch căng phồng, hạ thể thậm chí mơ hồ có một cỗ xung động muốn rục rịch.
Taehyung hơi có chút không chịu được hít một hơi thật sâu, hắn không nên mất khống chế như vậy.
Không phải là vô ý thấy được thân thể Jisoo sao? Hắn cũng không phải là chưa có xem qua. Bọn họ ngay cả con gái cũng đã sinh, chuyện nên làm, loại nào chưa làm qua? Mặc dù đối với với chuyện đêm hôm đó, hắn không có chút trí nhớ nào.
Mặc dù trong lòng là nghĩ như vậy, nhưng lúc rót sữa tươi đã pha xong, sau đó hắn vẫn còn do dự. Hắn có thể cứ như vậy coi như không có chuyện gì xảy ra đem sữa tươi đến phòng ngủ của Jisoo đút cho bảo bối sao? Giống như bất luận như thế nào làm, cũng có chút lúng túng.
Jisoo ở trong phòng ngủ đợi nửa ngày cũng không thấy Taehyung cầm sữa tươi đi lên, chỉ có thể tự mình ôm lấy bảo bối đi xuống lầu tìm hắn. Bình thường cho dù là đói bụng như thế nào cũng sẽ không nháo như vậy, hôm nay bảo bối tựa hồ cực kỳ không nghe lời, bất luận cô dụ dỗ như thế nào đều vô dụng. Xem ra, bảo bối Chi Chi của cô là thật sự đói bụng lắm. Mặc dù mới trải qua chuyện vừa rồi, giữa người lớn với nhau có thể sẽ tương đối lúng túng. Nhưng không thể vì vậy làm bảo bối vô tội mệt mỏi. Cô thật sự không thể nhắm mắt làm ngơ để cho bảo bối Chi Chi của cô đói thêm một giây đồng hồ nào nữa.
Ở trong đại sảnh không có tìm được Taehyung , Jisoo mang theo bảo bối đi đến phòng bếp tìm. Quả nhiên, Taehyung còn vùi ở trong phòng bếp, tựa hồ đang ngẩn người. Jisoo nuốt ngụm nước miếng, hít sâu một hơi. Sau đó, nhắm mắt hỏi: "Cái đó, sữa tươi pha xong chưa? Yeonie đói bụng một mực ầm ĩ."
"A, được rồi." Taehyung ngẩn ra, vội vàng hồi hồn đi tới trước mặt của Jisoo, nhận lấy bảo bối. Sau đó ôm bảo bối đi tới đại sảnh ngồi xuống, bắt đầu cho bảo bối uống sữa tươi.
Bảo bối thật sự đói bụng lắm, tay bé ôm chiết bình sữa dùng sức hút.
Jisoo lặng lẽ nhìn Taehyung chuyên tâm ở trong đại sảnh đút cục cưng uống sữa tươi, không nhịn được thở phào nhẹ nhõm. May mắn có cục cưng ở đây, hai người vây quanh bảo bối cũng không tìm được thời giờ để lúng túng. Nếu không, cô khẳng định ngay nhìn cũng không dám nhìn hắn.
Ngoài mặt, Jisoo cùng Taehyung giống như cũng không chuyện gì. Nhưng là trên thực tế, lần lúng túng ngoài ý muốn này vẫn mang đến ảnh hưởng.
Hai người giống như trong một đêm ước định gì đó, bắt đầu ăn ý cùng nhau tránh né. Cho dù có đụng phải nhau, cũng đều sẽ nghĩ biện pháp nhanh chóng tách ra. Đừng nói gì đến ánh mắt hay trao đổi lời nói.
Vậy mà trên thực tế, vẫn luôn chỉ là Jisoo tự mình đang cố gắng trốn tránh. Chỉ cần cô và Taehyung mỗi lần chạm mặt nhau lúc dừng lại thêm chốc lát, sẽ liền phát hiện, hắn cũng không có tránh né. Hắn thậm chí là có chút nhớ nhung muốn nói chuyện với cô. Nhưng nếu cô cho hắn đầy đủ thời gian, có lẽ đáy lòng cô một điểm nhỏ lúng túng cũng sớm đã bị hóa giải rồi.
Đối với lần này, Taehyung vẫn cảm thấy bất đắc dĩ đồng thời lại bất lực. Hắn rất muốn cùng Jisoo khôi phục lại trạng thái trong quá khứ, nhưng thủy chung không tìm được cơ hội thích hợp cùng cô nói vài câu bình thường. Hắn nghĩ, nếu không có bảo bối ở đây, đoán chừng coi như là ở dưới một mái hiên, hắn cũng không còn nhìn thấy Jisoo.
Đang lúc Taehyung không biết nên làm sao phá giải cục diện bế tắc giữa mình và Jisoo, thời điểm cô cố gắng kéo dài tránh né hắn , mẹ Kim* không biết là từ đâu tra được địa chỉ nhà hắn, đột nhiên tìm tới cửa.
Mẹ Kim* tới cũng thật là khéo, đúng lúc là Chủ nhật, Taehyung và Jisoo tất cả đều ở đây. Bà ở dưới lầu nhà trọ của Jisoo tùy tiện chặn chiếc taxi, liền khí thế hung hăng xông về nhà Taehyung .
Nghe được tiếng chuông cửa thì Jisoo đang vùi ở trong phòng ngủ của cô xem phim truyền hình. Cho nên, cô cũng không biết người đến là ai, cũng không muốn đi quan tâm. Đây là nhà Taehyung , bất luận là ai tới, đều không liên quan tới cô.
Đồng dạng, Taehyung cũng không biết là người nào tới. Hắn đang mang theo bảo bối ở trong hoa viên tản bộ chơi đùa.
Người giúp việc đi tới cửa trước trả lời chuông cửa, người tới cũng không khách khí la hét nói là mẹ Jisoo. Người giúp việc không làm chủ được, chỉ có thể chạy đến vườn hoa, đi hỏi thăm Taehyung .
Hắn vô cùng kinh ngạc, vừa sai người giúp việc trước tiên mời mẹ Jisoo tiến vào, vừa vội vàng chạy đến phòng ngủ Jisoo, muốn tìm cô thương lượng đối sách.
" Jisoo, mẹ cô tới." Chạy quá nhanh, Taehyung liền cửa cũng không kịp gõ liền trực tiếp đẩy cửa vào. Còn chưa có nhìn thấy Jisoo cũng đã không kịp đợi trước tiên đem mục đích đến nói sáng tỏ ra ngoài.
"Mẹ tôi? Làm sao có thể, bà lại không biết địa chỉ nhà anh." Nghe vậy, Jisoo nơi nào còn nhớ được lúng túng. Cô giống như là bị kim châm, cả người từ trên ghế salon nhảy bắn lên. Nhà Taehyung xa như vậy hẻo lánh như vậy, mẹ cô là thế nào đi tới tìm? Bà cũng không sợ mình bị người ta lừa bán sao.
Taehyung vẻ mặt thành thật gật đầu một cái, "Là thật, tôi đã bảo người giúp việc mời bà ấy vào." Hắn cũng hi vọng không phải thật, dựa vào người giúp việc miêu tả. Hắn căn bản có thể khẳng định, người tới nhất định là mẹ Jisoo. Thật ra thì nếu người đến là mẹ cô, hắn tựa hồ cũng không cần khẩn trương. Đây là nhà hắn, Jisoo cũng là tự nguyện muốn chạy đến nhà hắn để tránh né.Kang Sung Ho . Nhưng là rất kỳ quái, vừa nghe nói là mẹ Jisoo, trong lòng hắn nhưng lại một hồi khẩn trương. Giống như là ở lo lắng, mẹ cô có thể sẽ càng thêm không thích hắn.
"Một mình bà ấy chạy tới, tại sao không có bị người xấu lừa bán hết?" Jisoo thở dài một cái, giống như cô rất thất vọng mẹ cô thuận lợi đến được nhà Taehyung , mà trên đường không có xảy ra chút gì ngoài ý muốn.
Taehyung khóe miệng không nhịn được liên tiếp co quắp vài cái, Jisoo và mẹ thật sự là mẹ con ruột thịt sao?
"Làm sao bây giờ a?" Jisoo vẻ mặt buồn bực nhìn Taehyung, cô vốn định đợi đến khi Kang Sung Ho rời đi mới trở về nhà. Chưa từng nghĩ mẹ cô thế nhưng lại không kịp đợi tìm tới trước. Nói cách khác, Sung Ho nhất định còn không có rời đi. Nói không chừng lần này mẹ cô mặc dù có thể một mình tìm tới cửa, chính là chủ ý cùi bắp của tên Sung Ho kia xuất ra.
Taehyung không khỏi hỏi ngược lại, "Cô cứ nói đi?" Hắn là tìm đến Jisoo thương lượng đối sách , nếu như cô cũng không biết, vậy hắn cũng không biết. Người đến là mẹ cô, không phải mẹ của hắn.
Jisoo nặng nề thở dài một cái, suy nghĩ một chút, trả lời: "Trước tôi từng nói qua với mẹ tôi, nói người tôi yêu là anh, anh lát nữa đừng để lộ ra."
"Được." Taehyung gật đầu một cái, trong lòng mơ hồ sinh ra cảm giác vui sướng.
"Có thể không nói chuyện, chúng ta đừng nói, thật sự nhịn không được rồi, tôi sẽ nói. Nếu không được nữa thì, để chú đầu bếp và người gips việc cùng nhau đẩy bà ấy đi ra ngoài." Jisoo hết sức dứt khoát làm quyết định, nơi này là nhà Taehyung , cô không thể để cho mẹ cô ở trong nhà hắn phá hư. Nếu là mẹ cô để lời nói qua đầu, vậy cô cũng chỉ có thể không khách khí. Dù sao Taehyung là vô tội, cô không thể để cho người vô tội xui xẻo chịu dính líu.
Taehyung khóe miệng không cách nào khống chế lần nữa co quắp, hắn hiện tại chưa bao giờ suy nghĩ sẽ bất kính với mẹ Jisoo. Nhưng là cô là con gái ruột thịt, vì sao sẽ đối với mẹ mình không khách khí như vậy?
Trong lòng có biện pháp ứng đối, Jisoo cũng liền an tâm đi xuống dưới. Cô chầm rì rì lấy ra một cái cô thích nhất, váy dài hưu nhàn mà Taehyung bảo Lim Ji Hoon đặt mua cho cô, sửa sang lại tóc một chút, rửa mặt. Lúc này mới lôi kéo Taehyung đang ôm bảo bối đợi ở ngoài cửa đi xuống lầu gặp mẹ cô.
Trong đại sảnh, mẹ Kim* sớm bị người giúp việc mời tiến vào, ngồi ngay ngắn ở trên ghế sofa, ưu nhã uống trà quả chú đầu bếp làm. Thời điểm khi bà nhìn thấy Jisoo và Taehyung từ trên lầu đi xuống, bà không nhúc nhích.
Thấy mẹ của cô rõ ràng cố ý rửa mặt ăn mặc một phen, Jisoo không nhịn được khinh bỉ bĩu môi.
Cố gắng trên mặt nở nụ cười sáng lạn, cô tựa như làm nũng chen đến bên cạnh mẹ cô ngồi xuống."Mẹ, sao mẹ lại tới đây?"
Mẹ Kim tức giận hung hăng oán Lan Sơ một cái, hỏi ngược lại: "Mẹ mà không tới, con tính toán lúc nào thì về nhà?"
"Kang Sung Ho lúc nào sẽ rời đi, con liền về nhà lúc đó." Jisoo nói thật, cái nhà trọ của cô cũng sớm đã không phải là nhà cô. Ngày ngày bị người ngoài chiếm cứ, cũng có thể coi như là nhà sao?
Mẹ Kim* giương mắt quét Taehyung một vòng, hơi có chút nhẹ nhàng hỏi: "Cậu ta ở trong căn hộ của con lắp đặt máy theo dõi, con chẳng lẽ không biết?"
Jisoo dùng sức gật đầu một cái, trả lời: "Con biết rõ a, con làm sao sẽ không biết, là con để cho anh ấy lắp đặt, con không hy vọng anh ấy bỏ qua mỗi một ngày Yeonie lớn lên, cho nên con cố ý để cho anh ấy ở trong căn hộ của con lắp đặt máy theo dõi." Sau đó, cô vừa nói xong, đột nhiên hỏi ngược lại: "Chỉ là, con thật sự rất tò mò, mẹ làm sao biết được chuyện này?" Nếu không phải là mẹ cô nhắc tới, cô đã nhớ không nổi cái tin nhắn ngày đó Kang Sung Ho gửi cho cô rồi. Coi như Taehyung thật sự ở nhà cô lắp đặt máy theo dõi thì thế nào, so với Kang Sung Ho mà nói, Taehyung không biết an toàn gấp bao nhiêu lần. Hơn nữa, mục đích hắn lắp máy theo dõi, sẽ chỉ là muốn bảo vệ cô cùng cục cưng. Tuyệt sẽ không là muốn hại cô cùng cục cưng.
Nghe được mẹ Kim* hỏi thăm thì Taehyung không nhịn được có chút kinh hãi. Nhưng chưa từng nghĩ, Jisoo thế nhưng lại bảo vệ cho hắn như vậy. Điều này làm cho đáy lòng của hắn, không hiểu vì sao sinh ra vài tia vui sướng.
Mẹ Kim* tựa hồ có chút lúng túng, không khỏi đề cao âm lượng, hét lên: "Ta cũng không phải là ngu ngốc, ta có thể không phát hiện được sao?"
"Là Kang Sung Ho giở trò quỷ đi, địa chỉ cũng là anh ta đưa cho mẹ đi." Jisoo giễu cợt cười cười, đối với Sung Ho cảm giác chán ghét nhất thời lại thâm sâu khắc cốt mấy phần. Anh ta tại sao nhất định phải dụ dỗ mẹ cô? Chẳng lẽ không thể quang minh chính đại theo đuổi cầu xin cô sao? Tại sao cần phải dùng những thứ thủ đoạn hèn hạ này? Hơn nữa còn vô sỉ lợi dụng mẹ cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro