Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 72

Sau khi tiếp xong điện thoại của bà nội Kim, nửa tiếng sau, tài xế của ba Kim cuối cùng đem xe dừng ở ngoài cửa lớn nhà mẹ Kim.

Xuyên thấu qua cửa sổ xe, ba Kim quan sát nhà mẹ Kim một cái. Phòng ốc không lớn, vườn hoa cũng không coi là lớn. Phong cách điền viên , được xây dựng vô cùng ấm áp, rất có cảm giác gia đình. Làm cho người ta buông lỏng, thật ấm áp.

Cho tài xế ba giờ tự do hoạt động, ba Kim một thân một mình nhấn chuông cửa nhà mẹ Kim.

Mặc dù đã có rất nhiều năm chưa từng thấy mặt, nhưng mẹ Kim vẫn liếc mắt một cái liền nhận ra ba Kim. Mà đối với việc ông ấy đột nhiên tới chơi, bà cũng không cảm thấy kinh ngạc. Khi bà quyết định không rời đi nữa, bà cũng đã đoán được, sớm muộn gì ba Kim cũng sẽ tới cửa thăm hỏi. Chỉ là không xác định thời gian, cũng không xác định đại khái ông sẽ nói những gì.

Lần đầu tiên gặp mặt sau nhiều năm chia tay, vẫn có chút lúng túng.

Mẹ Kim dẫn ba Kim tới vườn hoa ngồi xuống, sau đó tự mình rót bình trà lài, chuẩn bị chút điểm tâm. Sau đó, hai người liền mặt đối mặt, trầm mặc ngồi ở trong vườn hoa.

Ba Kim mấy lần nghĩ mở miệng trước, tuy nhiên cũng nghẹn họng trở về. Mặc dù mục đích lần này ông tới là vì Taehyung , nhưng mẹ Kim dù sao cũng là người phụ nữ vô tội năm đó bị ông làm tổn thương. Thật sự muốn ngồi xuống tĩnh tâm trao đổi thì đúng là vẫn còn có chút chột dạ. Nhiều năm trôi qua như vậy, hai người cũng đã không còn trẻ nữa. Dấu vết năm tháng, ông đã trải qua hắn, đồng thời bà cũng đã trải qua. Nếu như bọn họ có thể một nụ cười xóa bỏ hết thù hận, căm hận của Taehyung đối với người ba này, có thể sẽ giảm một chút hay không?

Mẹ Kim an tĩnh thưởng thức trà, cũng không tính mở miệng trước. Nếu là ba Taehyung đã cất công tới cửa hỏi thăm như vậy, có mấy lời nên để cho ông nói trước. Bà có thể không đề cập tới mấy cái tổn thương kia, nhưng trừ chuyện của Taehyung, bà không có gì để nói.

Hồi lâu, ba Kim chần chờ, vẫn là mở miệng. "Taehyung gần đây đã tới đây sao?"

"Đã tới, một tuần lễ, sẽ đến hai ba lần." Mẹ Kim nói thật. Mặc dù Taehyung không có biểu hiện ra, chỉ là bà có thể cảm thấy. Đối với chuyện bà trở lại định cư, nó thật cao hứng. Công ty bận rộn nữa, cũng sẽ thường bớt thời gian tới đây theo bà ăn cơm, uống chút trà, tâm sự.

"Bà biết. . . . . . Chuyện thằng bé tìm sinh hộ sao?" Ba Kim thật sự không biết cách tán gẫu việc nhà với mẹ Kim, chỉ có thể trực tiếp nói vào chủ đề chính.

Mẹ Kim gật đầu một cái. "Ừ, nghe nói qua." Hiện tại mới đến hỏi, có phải cũng quá chậm một chút hay không? Chuyện cũng đã gần nửa năm rồi. Theo như năm qua nói, vậy đã là chuyện hồi năm ngoái.

"Taehyung, nó không có sao chứ." Ngoài mặt Taehyung giống như không có gì, nhưng không biết trong lòng nó nghĩ như thế nào. Đối với người ba như ông này, nó tuyệt đối sẽ không thố lộ. Ông nghĩ, có lẽ Taehyung sẽ nguyện ý nói với mẹ nó một chút.

"Cũng may, không có việc gì." Thật ra thì mẹ Kim cũng không quá xác định. Con trai bà vẫn là trước sau như một lạnh như băng, không hề nhìn ra biến hóa quá lớn.

Ba Kim thở dài một cái, hỏi: "Nó. . . . . . Là người phụ nữ nó vừa ý sao?" Ông cảm giác cái vấn đề này có chút giống như là đang nói nhảm. Ông vẫn luôn rất rõ ràng, Taehyung với nữ nhân thực sự không có hứng thú . Có lẽ ông nên hỏi một chút, thằng bé có vừa ý tên đàn ông nào hay không. Nhưng là, Taehyung đối với đàn ông hình như càng không hứng thú. Nếu nó tính toán thuận theo an bài tương lai của ông nội cho nó, vậy nó như thế nào có thể sẽ nghĩ đến tìm người sinh con hộ? Làm ba Kim cho tới bây giờ, ông giống như chưa từng hiểu rõ người con trai này.

"Cái này tôi không rõ lắm, tôi không có hỏi qua, nó cũng không nói với tôi." Mẹ Kim lắc đầu một cái, buông chén trà trong tay xuống. Theo như bà thấy, Taehyung giống như chỉ có phản ứng với duy nhất người phụ nữ đó. Nhưng phản ứng của nó, giống như cũng rất bình thường. Cũng không thể nói rõ nó đối với người phụ nữ mang thai hộ đó có thể sẽ có tình cảm gì.

Ba Kim có chút không biết nên tiếp tục nói như thế nào. Ông nghĩ, lấy tính tình Taehyung, cho dù có đại khái cũng sẽ không nói cho bất luận kẻ nào. Còn nữa, ông cụ biết, nhất định sẽ ra tay phá hư.

Thấy thế, mẹ Kim chủ động hỏi một câu. "Sao vậy?"

Ba Kim thở dài một hơi, trả lời: "Vừa rồi mẹ gọi điện thoại cho tôi, nói ba muốn can thiệp hôn nhân của Taehyung . Tôi là nghĩ, nếu như là người Taehyung vừa ý, thì sớm một chút mang đến để cho chúng ta nhìn qua trước, sau đó sẽ mang về cho ông bà nội nó nhìn một chút." Ông biết ông nội Kim cho tới bây giờ đều không phải là người sẽ thỏa hiệp, nhưng ông không hy vọng Taehyung khi còn sống, cũng giống như tượng gỗ vẫn bị ông cụ thao túng.

"Có ích không? Ngay cả ông cũng không phản kháng được ba ông,Taehyung thì phản kháng được sao?" Mẹ Kim không chút khách khí hỏi ngược lại, nếu như ba Kim năm đó phản kháng thành công, vậy cuộc sống của bà hôm nay tuyệt sẽ không là bộ dáng này.

"Cho nên, tôi mới đến tìm bà thương lượng." Ba Kim có thể hiểu bất bình đáy lòng của mẹ Kim. Chỉ là, quá khứ đã qua. Cuộc sống của Taehyung mới là tương lai.

Mẹ Kim thở dài một cái, thật sự mà nói ra cách nhìn của bản thân. "Con cháu tự có phúc của con cháu, ý của tôi là nếu như Taehyung thật sự không nguyện ý, cùng lắm thì để nó rời khỏi Kim Thị, làm người bình thường cũng được. Nếu mà nó không bỏ được cái dòng họ Kim Gia này, vậy có chút chuyện, nó nhất định phải tự mình giải quyết." Cho tới nay, bà vẫn luôn đang suy nghĩ chuyện này. Nếu muốn thuyết phục ông nội Kim, còn không bằng để Taehyung thoát khỏi Kim Thị dễ dàng hơn một chút.

Ba Kim cũng không tán thành. "Bà cảm thấy có ích không?" Chỉ cần ông cụ không buông tha, cho dù là Taehyung đi tới chân trời góc biển cũng vô dụng".

"Vô dụng thì phải làm thế nào đây? Nếu không phải là sinh ở nhà họ Kim, cũng không trở thành như thế." Mẹ Kim nặng nề thở dài một cái, nói: "Phần lớn cổ phần tập đoàn Kim Thị, cũng nằm trong tay ba ông. Cổ phần trên tay của hai người chúng ta cộng lại còn không bằng một phần ba của ba ông, cho dù chúng ta đem tất cả cổ phần cho Taehyung, cũng không có tác dụng gì. Về phần mẹ ông, mặc dù bà cũng có chút cổ phần, nhưng vẫn là kém xa. Ông nên so với ai khác cũng rõ ràng, bà ấy không quản được ba ông, cũng không được làm chủ cái gì. Hơn nữa, nếu như bà ấy công khai đem cổ phần chuyển cho Taehyung, thì đồng nghĩa với việc trở mặt cùng ba ông. Đến lúc đó, chỉ biết liên lụy bà ấy. Trừ phi ngày nào đó cổ phần trên tay Taehyung nhiều hơn so với ba ông, nếu không nó vĩnh viễn đều ở trạng thái bị động. Xét thấy cổ phần của Kim Thị, vẫn là hình thức gia tộc, trừ phi ba ông nguyện ý nhường ra một phần cổ phần, nếu không, vô cùng khó khăn."

Ba Kim không có đáp lời, không thể phủ nhận, mẹ Kim nói đều là sự thật. Hơn nữa còn là sự thật không thể thay đổi.

Mẹ Kim nhấp ngụm trà, thấm giọng một cái, cuối cùng lại bổ sung mấy câu. "Nếu như một ngày nào đó, Taehyung thật sự phải cưới người nó không yêu thương, tôi nhất định sẽ đem hết toàn lực trợ giúp nó. Chỉ là kết quả thì như thế nào, đại khái cùng tình huống năm đó của ông, sẽ không có bao nhiêu khác nhau."

"Bà có ý tứ gì?" Ba Kim không khỏi cau mày, mẹ Kim đây là định đem chuyện đã qua tất cả đều lật lại để nói lại một lần nữa sao?

Mẹ Kim vẻ mặt thành thật trả lời: "Thay vì lo lắng chuyện về sau, không bằng trước tiên đem chuyện giữa ông và Taehyung giải quyết rõ ràng. Nếu ông thật sự để ý lời của nó như vậy." Hai cha con ngày ngày giương cung bạt kiếm như vậy, Taehyung làm sao có thể tiếp nhận tấm lòng của ba Kim? Coi như ba Kim thật lòng muốn giúp, chỉ sợ Taehyung cũng sẽ không đáp ứng.

Ba Kim không nói lời nào, ông biết lời mẹ Kim có đạo lý. Vấn đề là, muốn buông xuống vấn đề tích lũy nhiều năm như vậy, làm sao có thể một sớm một chiều liền thay đổi? Còn nữa, ông nguyện ý cố gắng, nhưng Taehyung sẽ nguyện ý cho ông cơ hội này sao?

Nói đến đây, hai người tựa hồ cũng không còn lời để nói.

Ba Kim ngồi im không bao lâu, liền đứng dậy cáo từ. Lần đầu gặp mặt sau nhiều năm chia tay, xác thực không có vui vẻ.

Nhìn bóng lưng ba Kim càng lúc càng xa, mẹ Kim thở dài một cái. Một mình uống xong cả bình trà, ăn sạch tất cả điểm tâm bà tự tay chuẩn bị. Cho dù chỉ là từ lễ tiết, ba Kim cũng nên uống một ngụm trà, ăn một chút xíu điểm tâm .

Sau khi làm xong những chuyện này, mẹ Kim gửi đi một tin nhắn cho Taehyung . Đem chuyện thương lượng giữa bà và ba Kim, đại khái nói cho hắn.

Đối với nội dung tin nhắn, Taehyung cũng không nghĩ nhiều.

Hắn biết, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày như thế. Mặc dù sớm có chuẩn bị tâm lí, song khi hắn thật sự nhận được tin tức như thế. Tâm tình nặng nề vẫn không cách nào khống chế tốt lên mấy phần.

Đọc xong tin nhắn, hắn không nhịn được lại hỏi Lim Ji Hoon lần nữa. Kết quả thu được vẫn như cũ không thu hoạch được gì. Jisoo và đứa bé tựa như đá chìm xuống biển, đến nay không tra được chút tin tức nào. Mặc dù hắn cũng không tính truy cứu trách nhiệm của cô, nhưng hắn không khống chế được ý nghĩ điều tra tin tức về cô và đứa bé. Bất kỳ một người bình thường nào trong tình huống biết mình có một đứa con không biết lưu lạc đến nơi nào, cũng sẽ không kiềm chế được xung động muốn tìm được đứa bé. Đây là bản năng của người làm cha mẹ. Mà hắn cũng đã là một người cha.

Nhận được tin nhắn mẹ Kim gửi tới không lâu, điện thoại di động của Taehyung bỗng nhiên lại nhận được một tin nhắn. Mở ra vừa nhìn, lại là ba hắn. Muốn hẹn hắn buổi tối cùng nhau ăn bữa cơm, địa điểm là nhà của ba hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro