Chương 47: Bị Hắn Mắng Khóc
Mặt của Jisoo vừa mới bị Chaeyoung và Lisa giày xéo hai cái, bỗng nhiên nghe ‘rầm’ một tiếng vang thật lớn, cửa phòng bệnh đột nhiên bị một cỗ ngoại lực cường đại hung hăng đẩy ra.
Mọi người đồng thời kinh ngạc, đều đem tầm mắt ném về cửa phòng bệnh.
Chỉ thấy Kim Taehyung mặc âu phục, gương mặt đen mang theo một thân lệ khí mãnh liệt, từ bên ngoài vọt vào.
Tốc độ phản ứng của Jisoo chậm hơn một chút, nhưng cô cũng theo bản năng quay đầu lại. Trùng hợp chống lại ánh mắt Taehyung lạnh như băng tới cực điểm.
Không hề phòng bị nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu tới cực điểm của cô, hắn không nhịn được trước tiên ngẩn người. Sau đó thì mở cổ họng rống lớn. "Chẳng lẽ cô là ngu ngốc sao? Hôm qua mới kém chút nữa bị đập chết, hôm nay lại có thể rơi vào trong nước! Nếu như cô không phải là heo đầu thai, vì sao lại ngu ngốc như vậy ngu xuẩn như vậy ——?"
Thình lình bị Taehyung mắng như vậy, Jisoo còn chưa có phục hồi tinh thần lại trực tiếp ngây ngẩn cả người. Cô ngơ ngác nhìn hắn, trong lúc nhất thời không phản bác được.
Đại khái là hắn rống quá mức đột nhiên, không chỉ có cô, ngay cả Jennie, Lisa và Chaeyoung cũng sửng sốt. Ba người lẳng lặng nhìn Taehyung , tuy nhiên chân mày cũng ăn ý từ từ đồng thời khép tại.
"Muốn chết chính cô đi tìm chết, chờ sau khi sinh đứa bé ra, tùy cô muốn chết bao nhiêu lần đều là chuyện của cô! Tôi chẳng lẽ không có cảnh cáo cô sao? Nếu đứa bé xảy ra điều gì ngoài ý muốn, nhất định tôi sẽ đem cô chôn theo ——!" Bộ dáng Jisoo si ngốc, khiến Taehyung càng thêm tức giận. Hắn nghĩ mãi cũng không cách nào hiểu, trên thế giới tại sao có thể có người phụ nữ ngu xuẩn như vậy. Ở nơi này là loài người, căn bản là một đầu heo ngu xuẩn không sợ chết.
Jisoo mím chặt đôi môi, vẫn yên lặng như cũ nhìn Taehyung . Bất chợt một tầng nước trong suốt thoáng chốc xông lên hai tròng mắt của cô. Nước mắt cứ như vậy một giọt lại một giọt chảy xuống. "Tôi cũng không phải là cố ý, tôi cũng vậy rất sợ, nhưng khi một đám trẻ nhỏ xông về phía tôi, tôi không tránh thoát mới có thể bị chen rơi xuống nước. Tại sao anh không đi mắng đám trẻ nhỏ kia, tại sao không đi tìm cha mẹ của bọn họ tính sổ, tại sao phải chạy tới mắng tôi?" cô vừa nghẹn ngào, vừa vô cùng ủy khuất lên án hắn. Nói xong, cô cũng không kiềm chế được nữa khóc ra tiếng .
Thấy thế, vẻ mặt Jeon Jungkook nhất thời tràn đầy khinh thường, không khách khí nói Taehyung : "Taehyung , cậu thật là quá đáng!"
Jennie tiến lên ôm bả vai Jisoo , lạnh lùng hạ lệnh đuổi khách. "Kim tiên sinh, mời lập tức đi ra ngoài." Quả nhiên là người có tính tình ác liệt, Jisoo nói một chút cũng không sai.
Mắt thấy hai vai Jisoo không ngừng lay động, hai mắt đẫm lệ, một bộ dáng nhu nhược uất ức tới cực điểm. Taehyung chỉ cảm thấy ở nơi nào đó trong thân thể, trong nháy mắt giống như là bị điện giật. Đáy lòng bỗng nhiên dâng lên một cỗ cảm giác khiến cho hắn không khỏi cảm thấy tội ác.
"Taehyung, chúng ta đi trước đi, cậu cũng đừng làm loạn thêm ở chỗ này." Jungkook đi tới bên người Taehyung , vỗ vỗ bờ vai của hắn, chuẩn bị kéo hắn ra ngoài. Người này tính khí thật sự nên thay đổi một chút. Chuyện vừa rồi, ngay cả hắn cũng cảm thấy Taehyung làm quá mức, huống chi là bản thân Jisoo . Một đại nam nhân tại sao có thể không có phong độ như vậy?
Taehyung cố đè xuống đáy lòng tâm tình quái dị, hỏi: "Bác sĩ nói thế nào?"
"Chính cậu đi hỏi bác sĩ." Lisa tức giận oán hận hắn một cái, đi tới trước mặt của Jisoo , chặn được tầm mắt của hắn.
Taehyung không nói chuyện nữa, vô cùng dứt khoát xoay người rời đi.
Jungkook cười cười lấy lòng Lisa , lúc này mới đi theo Taehyung đi ra ngoài.
"Chi Choo đừng khóc, tên kia đã đi rồi." Chaeyoung giống như dỗ trẻ nhỏ vỗ vỗ sau lưng của Jisoo , tức giận bất bình nói: "Rõ ràng là dáng dấp bộ dáng con người, vì sao tính khí lại hư hỏng như vậy!"
Nghe vậy, Jisoo lập tức lau khô nước mắt trên mặt. Đầu tiên là cô nhìn cửa phòng bệnh đã bị đóng chặt một chút, sau đó nhanh chóng đã nắm túi xách của mình, từ bên trong lấy ra một quyển cuốn sổ và một cây viết. Tiếp đo cô lật tới tờ giấy trống không, nhanh chóng viết xuống mấy hàng chữ: ‘Mình bị đẩy xuống nước, thời điểm vận động ở công viên, mình cảm giác có người theo dõi mình, liền cố ý đứng ở bên hồ, kết quả lập tức không biết bị người nào đẩy xuống.’
Thấy chữ viết của cô, Jennie , Lisa và Chaeyoung đều cả kinh, ba người hai mặt nhìn nhau. Khó trách vừa rồi thời điểm Jeon Jungkook ở đây Jisoo không tiện nói ra. Chuyện này, xác thực không thể để cho bọn họ biết.
‘Mình đoán chừng, chuyện này có liên quan Kim Taehyung , mình nghĩ lại, tất cả chuyện không tốt, đều là từ sau khi hắn xuất hiện mới bắt đầu xảy ra.’Jisoo nghĩ thật lâu, lại viết suy đoán to gan của mình lên giấy. Kể từ sau lần đầu tiên bị bắt cóc, đáy lòng cô vẫn cất giấu một tia nghi vấn. Từng chuyện từng chuyện một, nghi vấn của cô cũng càng ngày càng sâu. Cuối cùng, sự thật cũng chứng minh, trực giác của cô vẫn luôn chính xác.
Lisa không khỏi đề nghị: "Vậy làm sao bây giờ? Nếu không trước tiên chuyển về nhà ở cùng mẹ cậu đi ?" Có mẹ dạ xoa của Jisoo ở đây, đoán chừng ai cũng không gần bản thân cô ấy được.
‘Không cần, kết hợp những này chuyện lại, ngược lại có thể lợi dụng một chút. Nghĩ biện pháp hóa hiểm thành lành.’ Jisoo hơi có chút đắc ý cười cười, làm đáy lòng đột nhiên nghĩ ra một diệu kế nên hưng phấn không thôi.
Jennie , Lisa và Chaeyoung cũng có chút không hiểu nhìn Jisoo . Không hiểu cụ thể cô ấy ám chỉ chuyện gì.
Khóe miệng Jisoo giương lên, lộ ra một nụ cười tương đối thần bí. Cô nhanh chóng viết xuống giấy mấy chữ. Đưa cho Jennie, Lisa và Chaeyoung nhìn, ba người nhất thời bừng tỉnh hiểu ra.
Chaeyoung vuốt vuốt khăn lông bao lấy tóc của Jisoo , thở dài nói: "Good, Jisoo cậu thật đúng là không phải thông minh bình thường a!"
"Đừng quên, mình chính là nhà khoa học." Jisoo nhíu mày, cực kỳ đắc ý.
Nhìn tóc dài của cô bị Chaeyoung vân vê rối tung, đột nhiên Jennie không đầu không đuôi mở lời hỏi một vấn đề. "Các cậu người nào biết nhà tạo mẫu tóc khá hơn một chút?"
"Cậu muốn làm gì?" Jisoo lập tức phòng bị nhìn Jennie , cô chưa từng xem nhẹ ánh mắt kỳ quái kia của cô ấy.
Jennie khẽ mỉm cười, ấm giọng trả lời: "Tóc của cậu nên cắt bỏ." Trước đó, thời điểm Kim Taehyung chợt thấy mặt của Jisoo , rõ ràng cũng có một tia kinh ngạc. Cho nên, cô dám khẳng định, một đề nghị này của cô, nhất định sẽ làm cho kế hoạch của Jisoo áp dụng càng thêm thuận lợi, hoàn mỹ.
"Tại sao?" cô vội vàng bảo vệ mái tóc dài của mình, nói gì cũng không nguyện ý cắt bỏ.
"Cậu dự tính ngày sinh càng ngày càng gần, giữ lại tóc dài, rất bất tiện." Jennie vừa nói, vừa véo véo khuôn mặt nhỏ bé non nớt của Jisoo . Còn nữa, họ cũng có thể dễ dàng véo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy rồi.
Sau khi hiểu dụng tâm lương khổ của Jennie để Jisoo đổi kiểu tóc, Lisa và Chaeyoung phản ứng kịp, lập tức cũng học bộ dạng Jennie , ba người âm trầm, cười tít mắt nhìn Jisoo . Thẳng đến khi khiến cô bị nhìn trong lòng sợ hãi điên cuồng, không thể nhịn được nữa ngửa mặt lên trời hét lớn. "Mình không cần ——!"
Cô đã mất đi mắt kiếng bảo bối của cô rồi, không thể ngay cả tóc cũng mất đi. Một khi cô không tự bảo vệ thì hai bảo bối cũng bị phá hư hầu như không còn, vậy cô nhất định lại rơi vào địa ngục ngày trước. Hơn nữa, cô còn mặt mũi nào tiếp tục làm nhà khoa học vĩ đại?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro