Rắc rối
Hôm sau, Kim Taehyung nạp thêm một tì thiếp nữa, gọi là Jung bảo lâm.
Mà ngày hôm ấy, hoàng cung truyền tin: Thái Tử điện hạ bị ám sát, triều đình hỗn loạn, Kim Taehyung phải tiến cung từ sớm, bỏ mặc Jisoo còn ngủ say trên giường.
Đang say giấc Hye-Jin, cung nữ của Jisoo vội vào bẩm báo:
- Thứ phi nương nương, Thứ Phi nương nương, Jung bảo lâm lát nữa sẽ tới thỉnh an Thứ phi, người mau mau tỉnh dậy chuẩn bị đi...
Jisoo trong cơn mơ màng ngồi dậy, để mặc cho nô tỳ sửa soạn, còn nàng 2 mắt vẫn nhắm nghiền. Nàng còn nhớ, hồi còn ở thực tại, nàng ngủ tới tận trưa còn chẳng có ai dám nói nửa câu, mà giờ đây... hiazz, đời người khó đoán trước được.
Thái Tử bị ám sát khiến cho áp lực đè nặng lên vai Taehyung, theo truyền thống, chàng nhanh chóng sẽ được lập làm Thái tử. Các triều thần lại không ưa gì chàng, nếu nói trắng ra, chính là sau này khả năng bị ám sát như đại hoàng tử xảy ra với chàng sẽ rất lớn.
Jung bảo lâm tới thỉnh an Jisoo, cô gái này là cháu gái đằng ngoại của Hoàng Hậu, khí sắc yếu ớt, sức khỏe không đảm bảo, gả cho Nhị hoàng tử là phúc phần của nàng ta rồi.
Nhanh chóng, lễ sắc phong Thái Tử mới được diễn ra, danh phận của nàng được tăng thêm một bậc. Mọi người cũng nhanh chóng chuyển tới Đông cung.
Ngay hôm sau đó, Jung bảo lâm phát hiện mình mang thai, nhanh như vậy sao? Kim Taehyung còn chưa chạm tới da thịt nàng, vậy mà mới hơn nửa tháng Jung bảo lâm đã mang thai rồi sao?
Jisoo biết tin chỉ biết cười trừ, bỗng trong lòng nàng dấy lên một nỗi cô đơn khó tả, nàng nhớ nhà, nhớ cha mẹ, nàng ghét nơi này, ở nơi này, mọi thứ đều tàn nhẫn tới kì lạ.
Jung bảo lâm vốn thể trạng yếu, nay mang thai lại càng mệt mỏi, chỉ dám ngồi với nằm, nàng tới thăm cũng không tiện hành lễ:
- Jung muội, muội sao rồi? Có cảm thấy khó chịu chỗ nào không? Có muốn ăn gì không?
- Park tỷ, muội không sao, tỷ đừng quan tâm muội nhiều như vậy chứ?
- Sao lại vậy được?
Jisoo trò chuyện với nàng ta tới tận chiều, sau đó mới trở về điện nghỉ ngơi. Đêm nay Taehyung không tới, nàng thầm đoán chắc ở lại với Jung bảo lâm rồi, dù sao người ta cũng đang mang thai mà, không đến không được.
Tới giai đoạn thai kì tháng thứ 3, Jung bảo lâm bị nghén, Jisoo từng học đông y nên hiểu rõ, liền kê cho nàng ta mấy đơn thuốc. Qủa nhiên hữu hiệu, Taehyung biết chuyện liền giơ ngón trỏ ra nói:
- Ta không biết nàng còn có biệt tài này nữa!
Jisoo chẳng nhưng không nói, một cái liếc mắt cũng chẳng có. Nàng quả thực muốn về nhà rồi.
Lee Nancy quả thực tức đến nỗi không chịu được, cung nữ của Jung bảo lâm bị đám cung nữ của Lee Thái Tử Phi bày trò, nói bọn họ lấy trộm đồ của nhà kho, muốn tống cổ bọn họ khỏi Đông Cung. Sau này Jung bảo lâm đến than khóc với Jisoo , nàng cũng hết cách, bảo nàng đi mò sổ sách, tra xét lại phần thu chi, nhọc lòng đứng ra làm chủ mấy chuyện này, thà lấy mạng nàng đi còn hơn, Jisoo đành từ tốn vỗ về Jung bảo lâm, thế nhưng 2 kẻ cung nhân nọ vẫn bị đuổi khỏi Đông Cung, nàng phải sai Hye-Jin chọn 2 cung nữ khác đến hầu Jung bảo lâm.
Lại thêm chuyện Kim Taehyung cưỡi ngựa đánh bóng bất cẩn vấp trẹo cổ chân, tuy đi lại không bất tiện là mấy, thế nhưng Hoàng thượng nổi giận lôi đình, triệu hắn đến mắng cho 1 trận rõ to, rút cuộc sau khi trở về Đông Cung, Lee Nancy chẳng hiểu vì sao lại chọc giận gì hắn, có thế mà hắn giáng cho nàng ta 1 tát, đợt này thì họa ập xuống tới tấp, nàng ta tức tưởi khóc lóc om sòm không ngớt. Mấy kẻ bâu quanh nói hơn nói thiệt can mãi, Kim Taehyung nguôi giận tức thì phủi tay bỏ đi luôn, suốt mấy ngày cứ ở lì trong chính điện.
Hye-Jin liên hồi khuyên Jisoo đi thăm Kim Taehyung, nàng thừa hiểu ý đó nhưng vẫn giả điếc lờ đi.
Chẳng ngờ nàng không đến đằng hắn, thì hắn đã chạy lại đằng nàng.
Tối hôm đó có cơn mưa tuyết nho nhỏ, tiết trời giá lạnh, trong điện ủ lồng hương, hương đưa giấc ngủ. Jisoo đã chóng nằm ấm chỗ, Kim Taehyung bất thình lình lại tới.
Hắn chỉ dẫn theo nội quan, nếu không có Hye-Jin tỉnh táo, nói không chừng hắn lên giường lúc nào nàng cũng chẳng hay. Lúc Hye-Jin lay nàng dậy, cũng là lúc nàng đang ngon giấc, Jisoo ngáp dài, dụi mắt, tèm nhèm nhìn Kim Taehyung, chỉ đỗi ngạc nhiên: "Chàng đến làm gì thế?"
"Đến ngủ!" Hắn giương cái mặt chẳng mấy thiện cảm, ngồi xuống nhấc chân, tay nội quan đã hộ hắn tháo giầy, lại hầu hắn cởi áo, hắn phất phất tay, gã nọ khoanh tay lui mất. Hye-Jin lay nàng dậy xong, cũng chuồn đằng nào chẳng hay.
Jisoo ngáp thêm cái nữa, nghĩ bụng cứ lo thân mình cái đã, thế rồi buông người ngủ say như chết, nếu không bị Taehyung giành chăn, có khi cũng chẳng tỉnh.
Nàng mơ màng nhường cho hắn nửa phần chăn, hắn bám dính lấy, không hiểu tự lúc nào ai đã hộ hắn cởi quần áo, hắn mặc độc bộ lụa mỏng bên trong. Toàn thân nóng rực, ấm áp hết sức, cứ như là chậu than ấy. Nhất là lúc hắn giương cánh tay lên, vừa vặn kề đúng hõm gáy Jiso , thế rồi hắn ôm nàng dễ dàng, tiện tay kéo tuột nàng vào lòng hắn. Mặc dù nằm như thế ấm lắm, nhưng mà Jisoo cứ cảm giác khó chịu, thiu thiu một lúc lại càng không chịu được: "Đừng phả hơi sau gáy ta nữa...."
Hắn không nói gì, tiếp tục công cuộc hôn lên gáy Jisoo , hệt như có con cún nhỏ đang cắn mình, cứ ngứa ngáy mà tê tê, nàng không cầm được lòng đẩy hắn ra: 'Đừng cắn nữa, cứ cắn nữa ta không ngủ được."
Hắn vẫn im re, chuyển sang cắn tai Jisoo , mà nàng sợ nhất là nhột vành tai, cười cười 1 lúc đã nhũn cả người, hắn chớp thời cơ vạch mở đai áo nàng, lúc ấy nàng tức thì tỉnh cả ngủ, "Ngươi làm gì thế?"
Taehyung hung hăng hôn môi Jisoo , nàng chợt hiểu ra ý đồ của hắn, bất thình lình tung cho hắn 1 cú đạp: "Này!"
Quả đạp đấy khiến hắn suýt chút nữa thì ngã lộn cổ khỏi giường, mùng màn vắt ngang mặt hắn, một hồi lâu mới gỡ được đống lằng nhằng này, hắn đâm bực, trợn mắt : "Nàng bị làm sao đấy?"
"Ngươi muốn....việc kia....việc kia....thì đi mà tìm Lee Nancy ấy!"
Nàng thèm vào mà làm thế thân cho Lee Nancy nhé, nàng không ưa nổi cái kiểu hành xử của hắn.
Kim Taehyung chợt rộ lên cười: "Thì ra nàng ghen à."
"Ai ghen?" Jisoo trừng mắt, "Ngươi bớt cái kiểu 'tự mình làm tự mình chịu' đi!"
Kim Taehyung không kìm được, bắt đầu uốn nắn Jisoo : "Là 'tự mình đa tình'!"
"Chàng biết tự mình đa tình là tốt rồi! Đi tìm Lee Nancy của chàng đi, hoặc Jung bảo lâm ấy, đằng nào thì chỗ người ta đang ngóng chàng lắm đấy!"
"Còn nàng? Nàng không mong ta đến à?"
"Ta có người mình thích rồi!" Trong lòng Jisoo chợt dấy lên vị chua xót, chẳng qua người nàng thích lại không thích nàng, thêm vào đấy, nàng còn đang già mồm chống chế trước mặt chàng ta đây, "Thiếp mong chàng đến làm gì, chàng thích tìm ai thì tìm họ đi, cứ cưới thêm 8-10 lương đệ hay bảo lâm gì gì đấy nữa vào, thiếp cũng chẳng thèm để bụng đâu."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro