16 (H)
Trời đất ơi , xin lỗi mọi người nhiều. Xin hãy tha thứ cho cái đầu ngốc nghếch này. Lần này hong lộn nữa, H thật sự huhu =((((
------------------
Khổng Tuyết Nhi không hiểu thời gian bên Mỹ Hứa Giai Kỳ sinh hoạt như thế nào. Mà bây giờ lại có thể mặt dày đến vậy.
Rõ ràng em đã biểu hiện ra bên ngoài là không thích cho Hứa Giai Kỳ vào phòng rồi. Vậy mà người kia vẫn cố lách cửa để vào, còn nhìn em cười hì hì.
Khổng Tuyết Nhi lúc nãy cho nắm tay thôi chứ em vẫn còn giận lắm.
-Đi ra đi.
Khổng Tuyết Nhi tay nắm khoá cửa, mở ra ý muốn tiễn khách.
Vậy mà Hứa Giai Kỳ lại ngã nhào lên giường em, ôm lấy chân mình, giật đùng đùng, giãy đành đạch.
-Huhu vợ ơi, chân tôi tự nhiên lại đau quá, không về phòng được nữa rồi.
Khổng Tuyết Nhi đứng nhìn người kia diễn một hồi, liền không thèm để ý nữa, tiến đến tủ lấy đồ rồi vào phòng tắm.
Hứa Giai Kỳ vì diễn quá nhiệt tình, một hồi lâu không thấy ai phản ứng mới dừng lại, ngước mắt lên. Thì Khổng Tuyết Nhi đã chốt cửa phòng tắm từ lâu.
-Vợ ơi tôi đau chân lắm, em cho tôi tắm chung với.
Mặc cho Hứa Giai Kỳ ở ngoài đập cửa la hét. Khổng Tuyết Nhi bên trong vẫn chậm rãi tận hưởng sự thoải mái trong bồn tắm.
Khổng Tuyết Nhi từ phòng tắm bước ra, tay dùng khăn lau khô tóc. Trong phòng không còn ai, người kia đoán chừng đã rời đi được một lúc.
Khổng Tuyết Nhi ngồi trên bàn trang điểm, cắm điện rồi bật máy sấy tóc.
Không lâu sau thì Hứa Giai Kỳ bước vào, đứng sau lưng em. Lúc này Khổng Tuyết Nhi tắt máy sấy, uay sang nhìn Hứa Giai Kỳ.
-Ai cho vào đây?
-Không có, tôi gõ cửa mà không có ai trả lời, sợ em gặp chuyện nên mới vào trong.
Tại sao có thể dẻo miệng như vậy được?
Hứa Giai Kỳ cũng vừa mới tắm xong, trên người còn vươn chút hương thơm của sữa tắm.
Dùng tay xoay người em lại, Hứa Giai Kỳ cầm lấy máy sấy.
-Tóc chưa khô, để tôi giúp em sấy tiếp.
Được một lúc, tầm mắt Hứa Giai Kỳ không tự chủ lại nhìn vài khe hở của ngực em.
Chọc mù mắt Hứa Giai Kỳ rồi, Khổng Tuyết Nhi là không mặt áo ngực.
Hứa Giai Kỳ nuốt nước bọt, tay liền trở nên lúng túng. Hương thơm từ em lại ngày một quyến rũ.
Khổng Tuyết Nhi nhìn trong gương mới nhận ra tầm mắt Hứa Giai Kỳ đang dừng ở ngực mình. Một tay che lấy ngực, tay còn lại đánh vào Hứa Giai Kỳ một cái.
-Nhìn cái gì vậy hả.
-Tuyết Tuyết tử.
Giọng Hứa Giai Kỳ mang đầy men tình, nhìn em say đắm.
Khổng Tuyết Nhi biết loại chuyện Hứa Giai Kỳ đang muốn làm, nhưng vẫn im lặng không đáp.
Hứa Giai Kỳ liền cả gan, cúi xuống, bế Khổng Tuyết đặt lên giường. Hứa Giai Kỳ ở trên em, không chần chờ mà đưa em vào nụ hôn.
Đầu lưỡi Hứa Giai Kỳ tìm đến lưỡi em mà quấy phá. Được Khổng Tuyết Nhi đáp lại, Hứa Giai Kỳ càng mạnh bạo hơn, dùng chính tay mình đặt lên ngực em mà xoa nắn.
Tiếng rên của Khổng Tuyết Nhi bị nụ hôn chặn lại. Liên tục bị kích thích, Khổng Tuyết Nhi như muốn nổ tung.
Hứa Giai Kỳ kéo nụ hôn xuống cổ em.
Hơi thở Khổng Tuyết Nhi nặng nhọc, tiếng rên rỉ từ môi em dần dần thoát ra.
-Đừng... để lại dấu.
Khó khăn lắm mới ngăn được khoái cảm để nói hết câu. Mặt Khổng Tuyết Nhi sớm đã đỏ lên, tự ngại ngùng vì âm thanh mình phát ra.
Môi còn đang chăm sóc chiếc cổ của Khổng Tuyết Nhi, tay đã nhanh chóng kéo dây áo của em xuống. Hai khoả đầy đặn không còn lớp che liền lộ ra ngoài.
Hứa Giai Kỳ dần dần đưa nụ hôn xuống ngực Khổng Tuyết Nhi. Một tay kích thích bộ ngực bên kia, tay còn lại lê một đường từ eo em xuống cửa dưới. Kích thích bên ngoài chiếc quần lót.
Khổng Tuyết Nhi như muốn phát điên lên, ngăn không được tiếng rên rỉ ám muội.
Được một lúc, Hứa Giai Kỳ mới dừng kích thích ngực em. Từ từ cho tay vào bên trong chiếc quần lót.
-Tuyết Tuyết tử, em là ướt như vậy rồi sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro