Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11 Tiểu Tuyết cũng là sắc lang


Khổng Tuyết Nhi nổi giận đùng đùng nàng vừa thấy nam nhân kia đến gặp Hứa Giai Kỳ. Tức giận nàng lấy gói ném ra cửa ngồi xuống giường thở hổn hển đột nhiên cánh cửa mở ra Hứa Giai Kỳ mới tắm xong bước vào. Hứa Giai Kỳ không mặc đồ ngủ chỉ mặc mỗi áo sơmi trắng dài tới nữa đùi tóc cô còn ướt nên nước theo đuôi tóc chảy xuống thấm ướt áo. Cô không mặc áo ngực nên khi áo sơmi ướt dính sát vào người cô có thể nhìn thấy hai đỉnh nhô ra màu hồng.


Khổng Tuyết Nhi trơ mắt nhìn hai điểm hồng nhạt ấy miệng nàng trở nên khô đắng nàng muốn ngậm lấy thứ đó. Hơi thở nàng càng nặng nề khi những giọt nước chảy xuống bờ mông căn tròn khiến nàng muốn xoa lên. Hứa Giai Kỳ với lấy chiếc khăn lau tóc cổ áo sơmi rơi xuống ngang vai làm lộ ra cảnh xuân mê người. Khổng Tuyết Nhi càng nhìn càng thấy hỏa khí dâng cao ánh mắt nàng tràn đầy lửa dục vọng. Hứa Giai Kỳ nhếch môi tạo thành nụ cười quyến rũ quả lão bà của cô cũng có thể hóa thành sói a.


Khổng Tuyết Nhi hoàn toàn quên mất chuyện mình giận dỗi nàng tiến đến ôm lấy Hứa Giai Kỳ vùi đầu vào cổ cô ngửi mùi hương bạc hà. Hứa Giai Kỳ bổng xoay người thoát khỏi cái ôm của nàng lắc eo tiến đến giường chui vào trong chăn tìm tư thế thoải mái để ngủ. Khổng Tuyết Nhi trừng mắt nhìn cái người vừa làm nàng hỏa khí công tâm bay giờ đang ôm chăn ngủ ngon lành nàng cố nén dục vọng bò lên giường nằm xuống. Cả một đêm bức rức khó chịu nàng quay qua lại thấy cảnh đồi núi lấp ló chắt chết nghẹn mất thôi.



Sáng ra Hứa Giai Kỳ tinh thần sảng khoái tỉnh dậy còn Khổng Tuyết Nhi hai mắt như gấu trúc nhìn cô ai oán. Hứa Giai Kỳ trong lòng đang cười nhưng cố tỏ vẻ bình thường cô còn phải tiếp tục a.
Ngồi trong văn phòng Hứa Giai Kỳ vui vẻ làm việc thỉnh thoảng cười ngây ngô khiến Ngụy Thư Diệp sợ hãi. Hứa tổng nhà ta cũng có lúc thế này nha đúng là tình yêu có khác.
Đúng lúc ấy ngoài cửa công ty Lục Quân đang cầm bó hoa thật tươi đến tặng lão bà mình. Nhưng trong mắt Khổng Tuyết Nhi lại là dành tặng cho lão công của nàng hủ dấm chua lại vỡ lại sinh khí a.

Thời gian trôi qua rất nhanh đã đến giờ trưa mọi người đến căntin ăn cơm lần này Hứa Giai Kỳ không có xuống ăn cơm mà ở luôn trong phòng làm việc. Khổng Tuyết Nhi không chịu đi ăn cứ ngó vào phòng giám đốc.

"Tiểu Tuyết sao không đi ăn". Thư Hân thấy nàng hơi là lạ nên quan tâm.

"Mình không đói à mà Thư Hân có biết nam nhân cầm bó hoa lúc nãy là ai không". Khổng Tuyết Nhi buồn bực hỏi.

"Bồ nói Lục Quân à đó là lão công của...." Những từ tiếp theo chưa kịp nói ra thì cánh cửa phòng giám đốc đã mở Lục Quân cười thân thiện vẫy tay chào người ở trong.

Khổng Tuyết Nhi không hề để ý có Ngụy Thư Diệp bên trong chỉ tưởng Lục Quân chào Hứa Giai Kỳ. Nhìn lại Hứa Giai Kỳ nàng nhíu chặt mi ánh mắt đâm đâm nhìn vào cúc áo đã được cởi ra của cô tay nắm chặt thành quyền không nói hai lời trực tiếp tiến vào phòng giám đốc. Nàng hùng hổ tiến đến lão công bỏ lơ luôn sự có mặt của người đang nhìn nàng run rẫy. Ngụy Thư Diệp sợ quá vội đánh bài chuồn chạy mất trước khi đi còn giúp người ta kéo khóa cửa khóa lại.



"Hứa Giai Kỳ".



Khổng Tuyết Nhi đập bàn nghiến răng gọi tên cô không đợi cô kịp nói trực tiếp nắm lấy áo cô xé ra. Hứa Giai Kỳ giật mình lão bà của cô đột nhiên bạo lực quá. Khổng Tuyết Nhi sau khi xé áo xong đưa mắt nhìn khắp người cô có dấu tích gì không rồi tiến đến đẩy cô ngã xuống đất.


"Tiểu Tuyết khoan đã". Hứa Giai Kỳ sợ hãi lão bà bạo lực gia đình muốn cưỡng hiếp mình.


"Chị và nam nhân đó đã làm gì".Khổng Tuyết Nhi đình chỉ việc đang làm ánh mắt u ám nhìn cô.


"Không có làm gì hết". Hứa Giai Kỳ thành thật khai báo .


"Không có gì mà thế này à cởi cúc áo làm gì Hứa Giai Kỳ chị là của em không cho phép người nào chạm đến". Khổng Tuyết Nhi tức giận nói trong tiếng nói còn kèm theo giọng nức nở nàng khóc nước mắt rơi trên má cô.



Hứa Giai KỲ ôm chầm lấy nàng cả hai cứ thế ôm nhau nằm dưới đất Hứa Giai Kỳ ngước lên hôn lên khóe mắt nàng ném những giọt nước mắt rồi chuyển xuống hôn lên môi nàng chiếc lưỡi nhanh chóng theo lúc Tuyết Nhi nức nở mà luồn vào dây dưa với lưỡi của nàng.


"Chúng ta vào phòng trong đi bên trong có giường". Hứa Giai Kỳ xoa xoa má nàng ánh mắt nhiễm một tầng sương.


"Ân". Giọng Khổng Tuyết Nhi khàn khàn một phần vừa mới khóc một phần vì dục vọng.


Hứa Giai Kỳ đứng dậy đi đến cửa khóa trái rồi bước đến bên nàng nắm tay kéo nàng vào trong .Khổng Tuyết Nhi si ngốc nhìn hai khỏa đầy đặng vì bước đi mà run lên của cô không chờ đợi nổi vừa đến bên giường Khổng Tuyết Nhi đã đẩy ngã cô xuống giường. Nàng nằm đè lên người cô luồn tay gỡ khóa áo ngực ném đi cúi xuống ngậm lấy đỉnh hồng khiêu gợi lưỡi đảo quanh chọc ghẹo tiểu đậu hồng hồng. Hứa Giai Kỳ cả người tê dại tay câu cổ Khổng Tuyết Nhi làm nàng bị ép chặt vào ngực cô. Khổng Tuyết Nhi bỏ qua đôi bồng đảo mình mút đến đỏ bừng mà di chuyển đến hôn lên bụng cô khiến cơ thể cô run rẫy.


Đột nhiên Khổng Tuyết Nhi ngồi dậy đỡ Hứa Giai Kỳ lên để nàng dựa vào cạnh giường lấy gối kê vào lưng cô. Nàng từ từ hạ xuống nâng một chân cô lên vai nhìn vào nơi tư mật đã sớm ướt đẫm thật mê người nàng vùi đầu vào trêu ghẹo.


"Ưm.. ưm"



Hứa Giai Kỳ khó chịu vặn vẹo cơ thể khiến chiếc lưỡi của nàng chạy vào nơi bí hiểm Khổng Tuyết Nhi khẽ mút Hứa Giai Kỳ cảm thấy có dòng nước ấm chảy xuống khiến cô xấu hổ. Khổng Tuyết Nhi ngẩng đầu nhìn cô rồi khẽ đưa ngón tay tiến vào cửa động cảm giác khít chặt khiến nàng hít một hơi ngón tay tiếp tục tiếng vào.Hứa Giai Kỳ run rẫy cô cảm nhận ngón tay của nàng trong cô thể khiến cô muốn phát điên Khổng Tuyết Nhi đột phá tiến thẳng vào.



"A" Hứa Giai Kỳ đau hét lên một tiếng nước mắt lăn trên má Khổng Tuyết Nhi đau lòng nàng trườn lên hôn lên má cô rồi hôn lên môi cô chiếc lưỡi luồn vào quấn lấy lưỡi cô cộng vũ. Cảm thấy Hứa Giai Kỳ đã thả lỏng Khổng Tuyết Nhi bắt đầu cho ngón tay ra vào cửa động. Khi cơn đau qua đi ngón tay ra vào truyền đến cho cô cảm giác khoái cảm mãnh liệt ngón tay ra vào càng nhanh mật dịch chảy ra càng nhiều. Hứa Giai Kỳ hôn lên nơi tư mật của cô nuốt hết ái dịch chảy ra vào bụng Hứa Giai Kỳ run rẩy càng lợi hại cao trào đang đến cô ngân ra tiếng rên lớn rồi vô lực thở hổn hển.


"Kiki chỉ được thuộc về em thôi".



Khổng Tuyết Nhi ôm chặt cô vuốt ve lưng cô nàng chỉ muốn độc chiếm Hứa Giai Kỳ nàng không muốn ai chạm vào cô cũng không muốn ai nhìn thấy dáng vẻ động lòng người của cô.


"Em chỉ yêu mình chị thôi Tiểu Tuyết chị đừng nghĩ lung tung Lục Quân là lão công của Ngụy tỷ".


"Cái gì". Khổng Tuyết Nhi mặt đỏ bừng nàng ghen bậy bạ gì đây xấu hổ quá


Hứa Giai Kỳ yêu chết những lúc lão bà đáng yêu thế này cô hôn lên má nàng nở nụ cười ấm áp.


Tiếng gõ cửa vang lên cắt đứt phút giây đầy hưởng thụ cả hai vội mặc lại đồ nhưng có một đều khó nghĩ a. Áo sơmi của Hứa mỹ nhân vừa bị lão bà xé rách tả tươi chẳng khác nào cái giẻ lau nhà làm sao mà mặc quả thật phiền lòng nha thế là Khổng Tuyết Nhi đưa áo sơmi của nàng cho lão công đại nhân mặc còn nàng ôm gối cắn cắn.


Hứa Giai Kỳ cài lại nút áo khép lại rèm phòng nghỉ đi ra mở cửa người gõ cửa là phó giám đốc mới Dương Hoài An.



"Hứa tổng đây là bản báo cáo cô dặn tôi làm ". Dương phó tổng nhìn màu áo của cô hơi tò mò.


"Được rồi ". Hứa Giai Kỳ nhanh tay muốn khép cửa lại thì.


"Hứa tổng"



Một nam nhân tuấn tú tay xách bó hoa tiến đến cô nụ cười rạng rỡ chói mắt. Hứa Giai Kỳ không tiếp nhận nhưng cô vừa nghe tiếng động từ trong phòng nghỉ vọng tới cô đỡ trán từ chối thẳng thừng rồi đóng cửa trở lại phòng nghĩ.



Khổng Tuyết Nhi đang nằm quay lưng với cô chiếc gối đang nằm một góc dưới đất Hứa Giai Kỳ nhặt gối lên đi đến bên giường cô ngồi xuống vuốt mái tóc dài xoăn của nàng cúi xuống hôn lên tóc nàng.



Khổng Tuyết Nhi xoay mặt lại ai oán nhìn Hứa Giai Kỳ thật tình lão công của nàng sao lại được nhiều người để ý thế thật bực mình. Khổng Tuyết Nhi chỉ nghĩ Hứa Giai Kỳ chứ đâu hay Hứa tổng nhà ta thiếu điều ghen sống ghen chết với nàng.



Bà nội ở chơi không bao lâu thì về nhà Hứa Giai Kỳ háo hức vì không ai theo dõi cô nữa thuận tiện rinh lão bà về nhà luôn vì thế sau khi đưa bà nội về Hứa Giai Kỳ tiễn luôn bé hạt tiêu đi luôn cho khỏe.


Trước giờ tan ca Thư Hân có nói là sẽ mang Đan Đan đến nhà Tuyết Nhi phụ nàng dọn dẹp. Khổng Tuyết Nhi về trước nên không nói cho Hứa Giai Kỳ biết Thư Hân sẽ đến. Thư Hân dọn đồ dưới phòng bếp Đan Đan chạy lăn xoăn theo mẹ Khổng Tuyết Nhi thì lo bên ngoài. Đang don dẹp Khổng Tuyết Nhi nghe tiếng xe chạy vào gara nàng biết Hứa Giai Kỳ đã về nàng vội mở cửa định nói Thư Hân đến.



Vừa mở cửa ra Hứa Giai Kỳ đã phi thân ôm chầm lấy nàng áp nàng vào tường hôn nàng say đắm. Khổng Tuyết Nhi chưa ú ớ được câu nào lưỡi đã bị cô quấn lấy tay cô luồn vào áo nàng tiến lên. Khổng Tuyết Nhi cố trấn định bắt lấy cánh tay không an phận đang sờ mó trên người nàng.


Đang lúc này một thân ảnh bé nhỏ chạy lên thì thấy cảnh hai mỹ nhân ôm hôn nhau tiểu hài tử ngây ngẩng nhìn cảnh hấp dẫn này chợt nhớ ra gì đó la to lên.


"A !mẹ ơi".

Nghe tiếng con gái mình la lên Thư Hân vội chạy lên tình cảnh gì đây muốn mù mắt luôn rồi. Hai người này không biết thu liểu một tí sao để con nít nhìn thấy.

Khổng Tuyết Nhi vội đẩy Hứa Giai Kỳ ra trừng mắt nhìn cô mặt nàng đỏ ửng cúi đầu nàng xấu hổ quá đi mất. Hứa Giai Kỳ nhìn Đan Đan rồi nhìn Thư Hân.

Chuyện gì đây trời?.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro