8. Cường Bạo (18+)
(hình ảnh mang tính chất minh họa =))))))
Lạc Băng Hà đem người lôi đến mật thất không thương tiếc ném mạnh y lên giường.
y phục bị hắn thô bạo xé rách, hắn cuồng loạn gặm gắn liếm láp khoang ngực y mặc y dãy dụa
" ư... buông ta ra... "
Rắc răc hai tiếng hai cánh tay y bị hắn bẻ chệch khớp, Lam Vong Cơ đau đớn đến toát mồ hôi
Hắn nắm lấy cằm y ép y nhìn thẳng vào hắn
" nhìn ta! Ngươi đừng có mà tư tưởng đến tên Ngụy Vô Tiện kia ngươi phải là của ta! "
Hắn cúi xuống hôn lên môi y, nụ hôn cuồng dã của dục vọng, y cắn vào môi hắn đến bật máu hắn cũng không buông y ra
Hương vị máu ngòn ngọt mà tanh chàn ngập khắp khuông miệng hai người.
...
Nội khố của y sớm bị hắn cởi ra ném sang một bên, tiểu Trạm Nhi nhỏ bé yếu ớt lộ ra, Lạc Băng Hà ánh mắt thú vị nắm lấy tiểu Trạm Nhi lộng trong tay
Vừa xoa nắn vừa chọc ngoáy quy đầu khiến y như bị giật điện kiềm chế không nổi bắn ra.
" bảo bối bắn cũng thật nhanh"
Lạc Băng Hà nhìn y xụi lơ nằm dưới thân hắn thở dốc bắt đầu cởi ra toàn bộ quần áo vướng víu trên mình, đem đôi chân thon dài của y gác lên vai lè lưỡi liếm láp đùi trong y rồi không báo trước một tiếng đem hung khí đang cương đến tím đỏ nổi gần dọa người kia một đường đâm mạnh vào cúc hoa của y.
Nơi đó chưa được chuẩn bị bất ngờ bị dị vật xâm phạm, toàn bộ nếp nhăn cũng bị kéo dãn đến cực hạn
" á... Dừng lại"
Y từng chịu qua bao vết thương nhưng loại đau đớn như sé rách linh hồn này y chưa từng nếm trải
Nơi đó chưa từng có ai động qua vốn không thể chứa nổi hung khí kia không ngừng bóp chặt lại muốn đẩy của hắn ra
Lạc Băng Hà không thèm ngó ngàng đến người dưới thân, tiếp tục đâm mạnh vào trong y
" ưm... đừng... a... không được "
" ha ha không ngờ nam nhân cũng có thể chặt đến vậy"
Lam Vong Cơ đau đến mức quằn quại toàn thân run lên, khuông mặt trắng bệch, mồ hôi ướt đẫm
Lạc Băng Hà lại vô cùng hưởng thụ ngắm nhìn biểu cảm của người dưới thân.
Hắn rút hết ra rồi lại lần nữa đẩy toàn bộ vào nơi đó bị hắn dày vò đến chảy máu, sưng đỏ như muốn rách ra
Lam Vong Cơ đau đến mức không kiềm chế nổi bản thân, khuông mặt băng lãnh giờ không còn chút lạnh lùng nào thay vào đó là vẻ sợ hãi đầy suy nhược
" a... đau quá... dừng lại đi... tha ta đi... ta không chịu nổi"
Y lắc đầu cầu xin hắn, đôi mắt ầng ật nước mắt nhìn hắn
Lam Vong Cơ bình thường khi tỉnh táo có lẽ sẽ không bao giờ nói ra lời cầu xin người khác, y thà chết cũng không chịu nhục nhưng dưới tác dụng của cơn sau cùng dục vọng y dường như trở thành một người khác
Nhưng y nào biết dáng vẻ yếu đuối, sợ hãi của y bây giờ có bao nhiêu bị nhân, khiến lời cầu xin của y trở nên phản tác dụng
Hắn ngược lại, lại vì lời cầu xin của y mà bị kích thích trở nên càng điên cuồng đâm mạnh hơn
Nơi đó được máu bôi trơn giúp hắn ra vào càng dễ dàng, Lạc Băng Hà như con dã thú không ngừng hành hạ cắn sé Lam Vong Cơ như thể muốn nuốt luôn người kia vào bụng.
...
Hắn cúi xuống hôn y thật xâu, vừa hôn y hắn vừa thúc mạnh vào trong
Dường như chạm đến hoa tâm của y, Lam Trạm cả người run lên lời hại bắt đầu cố gắng nhịch người lại chánh khỏi hắn
Nhận ra ý định của y, hắn đem người đặt ngồi trên người mình. Ở tư thế này dương vật tiến rất xâu vào trong y khiến y kìm nén không nổi bật ra tiếng rên kích động lòng người
" a~"
" mỹ nhân giọng ngươi thật dễ nghe"
Hắn nắm lấy eo Lam Vong Cơ nhấn xuống, y bị kích thích đên cong người tiểu Trạm Nhi lần nữa đứng lên muốn bắn lại ngay lập tức bị hắn nắm chặt lấy
" ư... buông ra"
" không được ta còn chưa ra"
Lạc Băng Hà mạnh mẽ luân động trong người y đưa đẩy đem vũ điệu tình dục đưa đến cao trào nhất rồi bắn ra trong y lúc này cũng đồng thời buông tay để y bắn.
" hừ"
" a"
Rút ra hung khí hắn thỏa mãn gầm nhẹ, Lam Trạm sau khi phóng thích mệt mỏi ngã xuống người hắn.
...
Nhìn người dưới thân, toàn làn da trắng nghiễm sắc hồng, phủ trên làn da mịn màng kia là dấu vết ãnh tím do hắn để lại vô cùng mị nhân, mồ hôi ướt đẫm trán, nước bọt từ miệng còn chưa kịp nuốt xuống vương bên miệng, tiếng thở dốc, mùi vị tình dục còn vương lại nơi hậu huyệt của y đang rỉ ra tinh dịch trắng
Tất cả hòa quyễn lại tạo nên khung cảnh hết sức dâm mỹ khiến tiểu quỷ của hắn lần nữa lại đứng lên
Lật lại người kia, lần nữa đem người áp dưới thân, hắn lại đem tiểu huynh đẹ xác nhập vào cúc huyệt của y
" ư... không... đừng làm vậy... a"
" có trách hãy trách ngươi quá mị nhân bảo bối à"
" a... dừng lại... ưm"
" đêm còn dài bảo bối à".
...
Chẳng rõ đêm đó hắn đã điên cuồng bắn ra bao nhiêu, chỉ biết đêm đó y bị hắn làm đến bất tỉnh nhân sự.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro