Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4 : Hiểu Lầm , Không Ngờ Lại Rắc Rối Đến Vậy

- " Yêu cầu không hợp lý , bãi bỏ . "

Tử Ngôn nhướn mắt nhìn cô , đôi đồng tử đen láy ánh lên một khuôn mặt đang tức giận , ý bảo " Chẳng phải cậu muốn trả ơn tôi sao ? Đây là cách trả ơn tốt nhất đối với người luôn lắm mồm lắm miệng như cậu , còn đòi hỏi gì nữa ? . "

- " Cậu có ý kiến ? "

- " Phải . Làm sao tôi có thể im miệng từ đây đến cuối năm chứ ? Trừ khi là tôi rất giận rất hận cậu đến độ muốn băm vằm mới không thèm nói chuyện nữa . Mà chuyện đó sẽ không xảy ra đâu , cho nên cậu hãy thay đổi suy nghĩ đi ."

- " Vậy làm thế nào ? "

- " Gì cơ ? "

- " Làm cậu hận tôi đến mức muốn bằm vằm ra . "

Gì đây , nói như vậy chẳng khác nào muốn ám chỉ rằng cô rất phiền phức .

Cô ngẩn người trong giây lát , vẻ mặt suy tư như đang giải một bài toán hóc búa , người ngoài không biết , nhìn vào sẽ lầm tưởng cô là một học sinh xuất sắc ấy chứ . Khôi hài thật .

- " Sao ? " Anh nhẹ nhàng hỏi

Cô mỉm cười , gãi đầu nói :

- " Thật tiếc quá , tôi cũng không biết làm sao . Hay là cậu cứ giữ lấy , sau này có việc gì cần nhờ có thể lấy ra ép buộc tôi làm giúp . "

- " Được thôi . Nhớ rõ những gì hôm nay cậu nói . "

Cô khẽ gật đầu , sau đó tiếp tục nghe giảng bài . Cô buồn ngủ đến mắt mở không lên , mắt lim dim , đầu gật gù như con gà mổ thóc . Cuối cùng tiếng chuông kia cũng vang lên , giải thoát cô khỏi ách thống trị quái đản này . Cô thở phào nhẹ nhõm , đợi thầy giáo rời lớp liền phóng xuống căn tin . Nhưng hỡi ơi , đó chỉ là mơ tưởng , thực tế lại tàn nhẫn biết bao . Sau khi ông thầy đó rời lớp , cô đã định đi xuống căn tin kiếm vài thứ lót dạ . Nào ngờ không biết đám con gái " mặt hoa da phấn " này từ đâu bổ nhào đến , vây lấy làm cô muốn ngạt thở . Tất cả nhìn cô với ánh mắt khinh thường có , căm ghét có , thù hận cũng có luôn . Ấy chà chà chuyện gì đây , tôi mới vào lớp được một ngày thôi , không muốn phơi thây giữa sân trường , ai đó làm ơn cứu nguy dùm đi . Nói rồi cô quyết định mặt dày lần nữa , quay sang cầu cứu tảng băng kia .

- " Tử Ngôn , bọn họ nhìn tôi như vậy là có ý gì ? "

Anh nhướng mài , biểu cảm của cô gái này quả là đa dạng , lúc thì hùng hùng hổ hổ , lúc thì co ro khúm núm , lúc lại miệng lưỡi sắc bén , thật không thể đoán trước được .

- " Giết chết không tha . "

- " Sao ? Thật sự tàn nhẫn như vậy ? "

Anh chỉ tay về phía cửa sổ , hỏi :

- " Có nhìn thấy chiếc lá kia không ? "

Cô nhìn theo phía tay anh , thấy một chiếc lá vàng trên cây . Bỗng nhiên một cơn gió xuất hiện , thổi qua , CHIẾC LÁ ..... nhẹ nhàng rơi xuống .
Cô đờ người ra , chiếc lá .... và cô có liên quan gì sao ?

- " Có thấy . " Cô ngu ngơ gật đầu

- " Số phận cậu cũng giống như chiếc lá đó .... sau khi tôi rời khỏi đây . "

Cái gì ... nếu cậu đã nói vậy , tôi nhất quyết không buông tha cho cậu , tôi sẽ ... bám theo cậu đến cùng trời cuối đất ... miễn sao là tôi được sống . Thật xin lỗi

- " Tử Ngôn , chẳng phải chúng ta có hẹn cùng nhau đi tham quan .... tham quan .... à ... ừa ... tham quan lớp học sao ? Bây giờ chúng ta đi luôn nhé "

Cô vừa đá mắt vừa cười ẩn ý " cầu xin cậu hãy cứu tôi đi " nhưng Tử Ngôn cậu ta cứ giả vờ như chẳng biết gì , còn buông lời hãm hại thân nữ yếu thế như cô . Thật quá đáng mà

- " Bây giờ tôi bận rồi , hãy nhờ đám người đó dẫn cô đi tham quan "

Cậu quay lưng rời đi , nụ cười đã xuất hiện từ lúc nào không biết ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro