
Chap 9 : Quyết tâm của trùm trường
Suốt 5 tháng, Huy không ngừng cố gắng dẹp bỏ hoạt động "trùm trường" lại cho Quân Ca.
Thử thách năm tháng mà Bùi Tấn Hảo đặt ra đã biến cuộc sống của Nguyễn Huy thành một chiến trường thực sự. Huy, người vốn chỉ biết dùng sức mạnh cơ bắp, giờ đây phải đối mặt với những công thức Toán học, Định luật Vật lý khô khan.
Sự Nghiêm Khắc Của Hảo: Hảo là một gia sư không khoan nhượng. Cậu đặt ra lịch học khắc nghiệt, không chấp nhận sự lười biếng hay viện cớ.
"Mày chấp nhận thử thách rồi, Nguyễn Huy. Nếu không nghiêm túc, thì đừng làm mất thời gian của tao."
Vì Hảo hắn đã tốt hơn. Hắn gần như sống trên sân thượng, nơi trở thành lớp học riêng của họ. Khi mệt mỏi hay nản chí, Huy chỉ cần nhìn Hảo đang cặm cụi giải bài tập.
"Tao không thể để mất mày," câu nói đó trở thành động lực duy nhất của hắn.
Qua những buổi học, Hảo dần thấy được sự kiên trì và thông minh thực sự của Huy. Hắn tiếp thu rất nhanh, và khi đã quyết tâm, ý chí của Huy mạnh mẽ hơn bất cứ ai.
Trong quá trình kèm cặp Huy, Hảo nhận ra rằng cảm xúc của cậu đối với Huy không còn là sự tôn trọng đối thủ đơn thuần.
Cảm giác lo lắng: Hảo lo lắng thực sự khi thấy Huy thức khuya học bài, mệt mỏi gục đầu bên trang sách.
Cảm giác ghen tuông nhẹ: Hảo cũng cảm thấy khó chịu khi thấy các cô gái trong trường vẫn tìm cách tiếp cận Huy, dù hắn đã công khai tuyên bố Hảo là "người của tao".
Sự ngưỡng mộ: Hảo ngưỡng mộ cách Huy thay đổi vì cậu. Hắn không chỉ cố gắng học, mà còn dần trở thành một người tốt hơn, kiềm chế tính nóng nảy và tôn trọng người khác.
Một đêm, Huy ngủ gục trên bàn học. Hảo nhẹ nhàng đắp chiếc áo khoác của mình lên người hắn. Trong khoảnh khắc đó, Hảo thừa nhận với chính mình: Cậu cũng đã thích Nguyễn Huy. Cậu thích sự kiêu ngạo bên ngoài nhưng yếu đuối và chân thành bên trong của hắn. Cậu thích sự dũng cảm của Huy khi đối diện với chính cảm xúc của mình.
Nhưng Hảo không nói ra. Lời thề đã được lập ra, và lời hứa chỉ có giá trị khi được thực hiện.
Năm tháng trôi qua. Kỳ thi Đại học cuối cùng cũng đến.
Huy bước vào phòng thi với sự căng thẳng tột độ. Hắn không chỉ thi cho tương lai của mình, mà còn thi cho lời hứa với người mà hắn yêu. Hảo ngồi chờ bên ngoài, lần đầu tiên cảm thấy lo lắng đến nghẹt thở.
Khi Huy bước ra khỏi phòng thi, hắn nhìn Hảo. Ánh mắt hắn không còn vẻ ngạo mạn, mà là sự kiệt sức và một chút sợ hãi.
"Tao... tao đã làm hết sức mình," Huy nói, giọng khàn đặc.
"Tao biết. Giờ thì, chờ thôi, Đại bàng."
Vài tuần sau, kết quả thi được công bố.
Huy và Hảo cùng nhau lên sân thượng. Cả hai cùng mở máy tính xách tay. Hảo nhìn bảng điểm của mình. Cậu đã đậu vào trường Đại học Ngoại Thương với số điểm xuất sắc.
Huy run rẩy nhập mã số. Hắn nhắm mắt lại.
"Đọc đi," Hảo nói, giọng cậu cũng căng thẳng.
Huy mở mắt ra, nhìn vào màn hình. Hắn há hốc mồm.
Huy không chỉ đậu đại học. Hắn đã đậu vào Đại học Bách Khoa, một trường trọng điểm, đúng ngành Công nghệ thông tin mà hắn đã chọn (ngành học đòi hỏi tính logic và sự tập trung mà Hảo đã phát hiện ra ở hắn).
"Tao... tao làm được rồi!" Huy hét lên,
không còn là "trùm trường", mà là một chàng trai trẻ vỡ òa trong hạnh phúc.
Hảo mỉm cười, cảm thấy nhẹ nhõm và tự hào. "Chúc mừng mày, Nguyễn Huy."
Huy quay sang Hảo, ánh mắt hắn rực cháy và đầy hy vọng. Lời thề đã được thực hiện.
"Hảo," Huy nói, giọng hắn run lên vì xúc động. "Tao đã đậu đại học trọng điểm. Tao đã chứng minh được tình cảm của tao là xứng đáng."
Huy bước đến, nắm lấy tay Hảo.
"Bùi Tấn Hảo, tao thích mày. Mày sẽ là người của tao, không phải bằng quyền lực, mà bằng sự lựa chọn của mày. Mày đồng ý làm người yêu tao không?"
Hảo nhìn vào sự chân thành không chút che giấu trong mắt Huy. Cậu nhớ lại năm tháng khó khăn, sự bảo vệ công khai, và tình cảm thầm kín của chính mình.
Hảo siết nhẹ tay Huy.
"Tên Đại bàng ngu ngốc này," Hảo mỉm cười.
"Đương nhiên là tao đồng ý."
Nụ cười của Hảo làm tan chảy mọi sự căng thẳng còn sót lại. Huy ôm chặt lấy Hảo, một cái ôm đầy sức mạnh và niềm hạnh phúc chiến thắng.
Huy tiếng lại đặt lên môi Hảo một nụ hôn nồng nhiệt, Hảo cảm nhận lòng ngực Huy đang đập mạnh.
Hai đôi môi mềm mại chạm vào nhau, rồi lưỡi Huy trượt nhẹ sang miệng Hảo .Nụ hôn ngọt lịm, lưỡi họ quấn lấy nhau như vũ khúc ẩm ướt và âm ỉ . Nụ hôn ấy không mãnh liệt, chỉ vừa đủ để khởi đầu một mối quan hệ.
Họ đã cùng nhau vượt qua thách thức học đường, chứng minh rằng tình cảm chân thật và ý chí kiên cường có thể thay đổi bất cứ ai. Kể cả Huy một kẻ bỏ bê việc học suốt bao nhiêu năm, đến 20 tuổi cậu gặp Hảo và thay đổi tất cả...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro