Two
Jungkook thường xuyên thay đổi phụ nữ. Trong ngành luôn có tin đồn, Jungkook này là một kẻ phóng túng, người tình nhiều như nước chảy, tình sử xếp thành núi.
Nhưng ít người biết rằng anh mắc bệnh tâm thần, có tiền sử phát bệnh đều đặn. Khi cha ruột của anh còn sống, ông ấy đã đưa anh đến bệnh viện. Sau khi ông mất, anh giấu kín bệnh, sống một cuộc sống sung sướng, liên tục thay đổi người tình.
Tuy nhiên, tất cả những người tình nhỏ đều sợ Jungkook đến mức bỏ chạy.
Không ai có thể chấp nhận được việc người đàn ông bên cạnh đột nhiên tự nhốt mình vào tủ, chỉ mở hé cửa, nhìn bạn chằm chằm, còn dùng móng tay cào cửa tủ, phát ra những âm thanh chói tai vào ban đêm.
Hoặc anh ấy có thể thức dậy vào lúc nửa đêm, ngồi xuống cạnh giường, nhìn bạn không chớp mắt, làm động tác cắt cổ và nói một cách vô cảm: "Người đàn ông đang cầm rìu nhìn cô rất lâu. Hắn muốn giết cô."
Người tình cuối cùng của Jungkook là một nữ diễn viên hơi nổi tiếng. Cô ta đã hét toáng lên và chạy ra khỏi biệt thự của Jungkook lúc nửa đêm cùng với bộ quần áo xộc xệch, sắc mặt tái nhợt. Cô ta bắt một chiếc xe bên đường, rồi rời đi mà không quay đầu lại. Ngoài việc nhận được khoản phí im lặng từ trợ lý của Jungkook ra, cô ta không bao giờ liên lạc với Jungkook nữa.
Tuy nhiên, cánh săn ảnh đã tình cờ ghi lại được đoạn video cô ta chạy ra ngoài nên giờ đây người người đều đang bàn tán về sở thích đặc biệt của Jungkook trên giường.
Sau khi tôi đảm nhận vai trò người yêu của Jungkook, anh chính thức ký hợp đồng với tôi. Anh sắp xếp cho tôi phòng khách cách xa phòng anh ấy nhất như không có chuyện gì xảy ra, còn nhắc nhở tôi rằng anh ấy thích ngủ một mình, yêu cầu tôi đừng quấy rối anh ấy vào lúc nửa đêm.
Jungkook không biết hành vi của mình vào lúc nửa đêm có gì kỳ lạ, nói rằng những người bạn gái trước đây của anh ấy luôn phá vỡ hợp đồng. Bọn họ nhìn trúng cơ thể của anh, nửa đêm đều muốn bò lên giường anh, bò lên được rồi lại luôn đấm đá anh, anh chưa kịp tức giận thì đã vứt bỏ anh đi trước.
Anh ấy khá bối rối khi nói ra điều này, ôm gương mặt bị người yêu cũ cào xước vẫn không quên nhắc nhở tôi: "Nhân tiện, cô là người duy nhất ký hợp đồng với tôi, nếu cô bỏ rơi tôi như họ, cô sẽ mất tiền. "
Những người tình trước của Jungkook đều bị anh dọa sợ vì nửa đêm trèo lên giường anh, tình cờ tôi là người tình thứ mười bốn của Jungkook, tôi thậm chí còn ký hợp đồng yêu cầu bồi thường vi phạm hợp đồng.
Có nhiều điều khoản bất bình đẳng trong hợp đồng của Jungkook. Tôi không được phép đánh anh ấy, ăn đậu phụ của anh ấy hoặc bò lên giường anh ấy. Tôi phải ngoan ngoãn, làm người yêu đàng hoàng, thậm chí không được rời xa anh.
Tôi nghĩ rằng Jungkook là nhà tài trợ duy nhất của tôi nên tôi đã đi theo anh ấy. Nhưng tôi không nghĩ rằng anh gặp rắc rối khi không bình thường, nhưng sẽ mắc bệnh công chúa khi bình thường.
Giống như bây giờ, khi anh ấy tỉnh dậy và vẫn còn tức giận.
Khi tôi chuẩn bị thức dậy đi làm, anh dùng tôi làm gối ôm, không cho tôi đứng dậy. Tôi yêu cầu anh buông ra nhưng anh giả bộ không nghe, bịt miệng tôi lại không cho tôi phát ra âm thanh nào.
Jungkook không cho tôi trèo lên giường anh ấy, nhưng anh ấy cũng chưa bao giờ nói sẽ không leo lên giường tôi, anh ấy không quan tâm đến việc nửa đêm cửa phòng tôi bị khóa, lấy chìa khóa mở cửa, không biết xấu hổ mà ngủ cùng tôi.
Lúc này Jungkook không những không chịu cho tôi đi làm mà còn không muốn đến công ty. Anh còn đe dọa nếu tôi không nghe lời, anh ấy sẽ phá hủy bệnh viện.
Jungkook rõ ràng vẫn còn mơ hồ, ra vẻ nghiến răng nghiến lợi khi nói điều này.
Thế là tôi không chút do dự đá anh ấy một cước, đá anh sang một bên, còn không quên mắng: "Jungkook, làm tổng giám đốc thật dễ ha. Nếu thật sự có năng lực thì thể hiện cho em xem, không có thì đừng khoác lác."
Người trên giường bị tôi đá một cước tỉnh dậy, sắc mặt u ám nhìn tôi, một lúc sau mới nghiến răng nói: "Nếu hôm nay em dám bước ra ngoài, tôi sẽ..."
Jungkook nói chưa dứt câu, tôi đã đóng sầm cửa lại và bỏ đi, không quên nhắc nhở qua cánh cửa: "Nếu anh thật sự muốn gặp em thì đến khoa tâm thần của bệnh viện để đăng ký nhé."
Anh ấy quyết tâm phục thù. Sau khi giải quyết xong mọi việc của công ty, anh ấy đã nghiêm túc đến đăng ký.
Jungkook quả thực là bệnh nhân của tôi. Sau hai ba năm, chúng tôi vẫn là người quen. Bằng không cũng không đến mức chỉ gặp vài lần liền lên giường với nhau.
Bây giờ Jungkook đang ngồi trước mặt tôi. Tôi tiếp tục công việc của mình, hỏi về các triệu chứng gần đây mà anh ấy hay gặp.
Jungkook vô thức muốn sờ bao thuốc, nhưng dường như nhớ ra rằng bệnh viện cấm hút thuốc, nên anh nhận lấy nước tôi đưa, từ từ uống. Jungkook thường hay bận đồ tây cùng giày da, khi ngồi xuống, anh dùng cặp mặt u ám nhìn chằm chằm vào ai đó, khí thế vẫn rất mạnh mẽ.
Sau đó, anh đặt tay lên bàn, hơi nâng cằm lên, để lộ những đường nét mịn màng trên khuôn mặt, nói với giọng kiêu ngạo khác thường:
"Bạn gái tôi ngày nào cũng nói xấu, đe dọa, chế nhạo tôi. Nhưng mỗi lần cô ấy rời xa tôi, tôi lại hoảng hốt, sốt nhẹ, đôi khi còn bị ảo giác, điều đó làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến công việc".
"Ông Jeon, đây không phải là bệnh." Tôi nhìn anh ấy với nụ cười giả tạo chuyên nghiệp thường thấy trên khuôn mặt.
Anh vẫn như một con công kiêu ngạo, hơi hếch cằm: "Hả?"
"Có một số đàn ông diễn xuất không bằng phụ nữ, đây chỉ là giả vờ mà thôi. Họ cần phải bị thực tế đánh bại và thức tỉnh." Tôi đích thân mời Trang Kiều ra ngoài khi sắc mặt anh ngày càng đen.
Hôm đó tan làm, tôi thấy Jungkook đang đợi tôi ở ngoài bệnh viện.
Lòng tự trọng của Jungkook hết lần này đến lần khác đều bị chà đạp, anh ấy cáu kỉnh đứng hút thuốc ở bên ngoài. Khi nhìn thấy tôi, anh tỏ vẻ nghiêm nghị, túm lấy cổ áo tôi rồi ném tôi vào xe mà không nói một lời.
Đầu tiên, anh ấn tôi xuống, tùy hứng cắn tôi. Khi hơi thở của tôi ngày càng trở nên hỗn loạn, anh còn khó chịu hơn, quàng tay qua cổ tôi, nói : "Trước đây em đều nghe hết những gì tôi nói, nhưng bây giờ em không chỉ đối với tôi không tốt, còn làm tôi bẽ mặt. Lisa, em rõ ràng ghét bỏ tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro