Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

Chuyển ngữ: Sú:>>

Đúng là đáng chết!

Jeremy, không phải bây giờ anh ta nên ngoan ngoãn ngồi trên vương toạ của đế quốc Ngân Hà ở một thế giới khác sao, sao lại xuất hiện ở đây?

Khuôn mặt nhỏ vốn trắng nõn của Bạch Nguyệt Sanh vì kinh ngạc mà càng tái nhợt.

Lúc này Tưởng Minh cũng nhận ra sự khác thường, anh ta hơi quay đầu, lúc nhìn thấy người đàn ông xa lạ kia, cả người bị chấn động mạnh.

Uy áp khiến người ta kinh hồn táng đảm, khoảnh khắc đối diện với đôi mắt đen nhánh như chim ưng, Tưởng Minh cảm thấy yết hầu của mình như bị ai đó bóp chặt, cả người như đang bị đặt trên thớt, cảm giác sợ hãi như sắp bị lăng trì đến chết.

Anh ta nói không nên lời, không thốt ra nổi một chữ.

Ai chưa từng trải qua sẽ không hiểu được, áp lực tinh thần mạnh mẽ như khiến người ta hoàn toàn sụp đổ.

Bạch Nguyệt Sanh đột nhiên sực tỉnh.

Jeremy là do một tay cậu nâng lên, đương nhiên cậu biết năng lực của anh ta. Tưởng Minh chỉ là người thường, cản bản không chống lại được cảm giác đè ép của Jeremy, nếu tiếp tục như vậy Tưởng Minh sẽ chết.

Nhưng anh ta không thể chết được! Tưởng Minh là con trai duy nhất của người phụ nữ nắm quyền tập đoàn Huy Nhật, nếu chết sẽ xảy ra chuyện lớn! Mà những chuyện lớn xảy ra bên cạnh Bạch Nguyệt Sanh và có quan hệ với cậu cũng sẽ thoát khỏi phạm vi "bình thường".

Ngay lập tức, Bạch Nguyệt Sanh giơ tay, đầu ngón tay trắng nõn thon dài tinh tế như được ánh sáng bao bọc, ánh sáng đó rất nhạt, nhưng lại có sức mạnh lấy nhu thắng cương, sau khi tiến vào giữa mày Tưởng Minh, thiếu niên đang run rẩy không ra bộ dáng kia nhắm mắt lại, nằm xụi lơ trong lồng ngực Bạch Nguyệt Sanh.

Bạch Nguyệt Sanh không thấp, cao khoảng 178cm, nhưng thân hình cậu thiên về hướng thon dài, cho nên luôn mang lại cảm cho người ta cảm giác yếu ớt, nhưng lúc này cậu đang ôm một người đàn ông cao lớn mà không hề không nhíu mày.

Nhưng Jeremy lại hơi cau mày.

Tim Bạch Nguyệt Sanh nảy lên, mau chóng buông tay, Tưởng tam thiếu đang hôn mê cứ như vậy bị ném xuống một cách vô tình, hôn môi với mặt đất lạnh băng.

Thần thái Jeremy vẫn cứng đờ lạnh lẽo: "Anh ta là ai?"

Bạch Nguyệt Sanh thở dài nói: "Một người bình thường."

Jeremy không biểu cảm nhìn về phía cậu: "Em ở bên anh ta?"

"Không có!" Bạch Nguyệt Sanh vào sinh ra tử với Jeremy gần trăm năm, hiểu tính tình của vị hoàng đế bệ hạ này đến không thể hiểu hơn, nếu bây giờ không ngoan dù chỉ một chút, nhiệm vụ của cậu sẽ ngỏm củ tỏi trong vòng một giây.

Jeremy không nói gì, chỉ im lặng đứng đó, một cơn gió lạnh mùa đông thổi qua, áo choàng màu đen thẫm sau lưng anh ta bị thổi tung lên, chất lượng quý giá đó ẩn chứa một sức mạnh to lớn, chỉ cần rò rỉ ra một chút, thành phố này sẽ bị nổ tung thành một đống phế tích.

Bạch Nguyệt Sanh nghĩ ngợi, nhớ lại áo choàng này là do chính tay cậu làm cho anh ta, tốn suốt hai năm, hút và nén lõi đá của cả một hành tinh Luo Na Si để tạo thành.

Ngày Jeremy lên ngôi hoàng đế, Bạch Nguyệt Sanh đã tặng anh ta một món quà.

—— cũng là quà chia tay.

Bạch Nguyệt Sanh rất thích cái áo choàng này, dù sao cũng là tác phẩm tâm đắc của cậu, cậu cứ tưởng mình và nó sẽ không có duyên gặp lại, không ngờ...

Cậu ngơ ngẩn xuất thần, Jeremy từ từ đến gần cậu.

Khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông càng thêm rõ ràng, dưới đôi lông mày lạnh lùng là một cặp mắt ưng sắc bén, dưới cái mũi cao thẳng là đôi môi mỏng, Bạch Nguyệt Sanh vẫn nhớ nó đã từng từ lạnh lẽo vô cảm dần trở nên nóng bỏng như thế nào.

"A Sanh."

Anh ta đã đến rất gần cậu, tựa như chỉ cần tiến thêm một bước là có thể ôm trọn cậu vào trong lòng, giống như vô số lần ôm nhau trước kia, thể hiện sự chiếm hữu vô cùng vô tận đối với người trước mặt.

"Cuối cùng anh cũng tìm thấy em."

Giọng nói của Jeremy bị đè xuống rất thấp, chứa đựng nhiều cảm xúc phức tạp không thể dùng văn chương để miêu tả, chỉ có thể nói rằng, toàn bộ hệ Ngân Hà cũng không có ai tin vị đế vương dùng thủ đoạn cứng rắn để thượng vị lại có giọng nói như vậy: run nhè nhẹ, tựa như ngay sau đó sẽ tỉnh lại từ trong mơ.

Bạch Nguyệt Sanh hé môi, muốn nói gì đó nhưng lại bị anh ta ấn đầu xuống, một nụ hôn mãnh liệt đến nỗi chỉ còn nghe thấy tiếng thở dốc của cả hai ập xuống.

Anh ta đã tìm cậu mấy chục năm, cô đơn ngồi trên vương toạ lạnh lẽo, không ngừng tìm kiếm một chút tin tức của cậu, anh ta chưa bao giờ muốn từ bỏ, bởi vì từ đầu đến cuối Jeremy đều biết: A Sanh của anh ta sẽ không chết, người đưa anh ta ra khỏi viện nghiên cứu Liên Bang, cho anh ta sinh mệnh mới, người giúp anh ta chinh phục cả hệ Ngân Hà tuyệt đối sẽ không chết.

Không ai hiểu rõ Bạch Nguyệt Sanh hơn Jeremy, cũng không ai hiểu Jeremy hơn Bạch Nguyệt Sanh.

Hàng chục ngày đêm bên nhau trong hệ Tội Ác, bọn họ là tình nhân thân mật nhất, là chiến hữu có thể giao phó sau lưng, cũng là duy nhất của đối phương.

Bọn họ phản bội chính phủ, đánh nát tín ngưỡng, trở thành tồn tại sống nương tựa vào nhau của đối phương.

Cho đến ngày thành lập quốc gia mới.

Jeremy bước lên vương toạ nắm giữ quyền thế vô thượng, nhưng lại vĩnh viễn mất đi người đàn ông đứng bên cạnh anh ta.

Nếu đó là cái giá, vậy mọi thứ mà anh ta đang có chính là trò đùa lớn nhất.

Từ khoảnh khắc thức tỉnh ý thức kia, thứ anh ta không muốn mất nhất chính là Bạch Nguyệt Sanh.

"Á!" Một giọng nói thiếu nữ lanh lảnh vang lên, rõ ràng là bị dọa sợ.

Bạch Nguyệt Sanh tỉnh táo lại, dùng tốc độ cực nhanh quấn lấy tư niệm đang tràn ra ngoài của Jeremy, bảo vệ mạng sống của cô gái vô tri đang muốn tiến vào.

Những chuyện này không thể để người bình thường thấy được, trong thời đại tinh tế ngàn vạn năm sau, sau khi hoa học kỹ thuật phát triển vô hạn, người ta bắt đầu nghiên cứu sức mạnh to lớn hơn, sức mạnh tinh thần vượt trên tất cả các chiều không gian đã tạo nên một cuộc cách mạng lớn.

Thể chất của Jeremy là gene SSS, nếu hoàn toàn phóng thích, tư niệm sẽ lập tức trải rộng toàn bộ hành tinh, có thể biết được tất cả tin tức mà anh ta muốn. Nhưng đang trong thời bình, anh ta chỉ không tiện dùng mà thôi.

Nhưng cô gái kia có thể đi ngang qua đây đúng là chuyện khiến người ta kinh ngạc, đủ để chứng minh lúc nãy khi hôn Bạch Nguyệt Sanh, anh ta đã mất tập trung cỡ nào, đến tính cảnh giác cơ bản nhất cũng quên mất.

Đương nhiên, sư tử đang ngủ cũng có thể giết thỏ nhỏ dễ như trở bàn tay, cho nên Jeremy không nghĩ ngợi mà muốn giết chết kẻ xâm phạm này.

Bạch Nguyệt Sanh không thể để cô gái ấy chết được— án giết người quỷ dị không phải chuyện "bình thường".

Bị cậu ngăn cản hai lần, Jeremy nhíu mày: "Cô ta lại là ai?"

Bạch Nguyệt Sanh đúng là khổ không nói nên lời, hành động hai lần"cứu người" này của cậu đúng là đã OOC, chẳng trách Jeremy nghĩ nhiều.

Năm đó, sau khi náo loạn một trận trong viện nghiên cứu, cậu và Jeremy đã rời khỏi hành tinh Thủ Đô, thành lập "Hệ Mạc Aaron", là một sự tồn tại đáng sợ khiến thế hệ sau gọi là "Thiên đường tội ác", tập hợp vô số kẻ cực ác, là nơi đen tối hoàn toàn không có pháp luật, giết người chỉ như trò chơi.

Bạch Nguyệt Sanh thân là phó thủ lĩnh của Thiên đường tội ác, tuy không thường xuất hiện, nhưng tàn nhẫn độc ác, danh tiếng tàn nhẫn khát máu khiến toàn bộ tinh hệ Ngân Hà khiếp sợ gần mười năm.

Trên thực tế, Bạch Nguyệt Sanh cũng không phụ sự kỳ vọng của danh tiếng đó, vì muốn thống lĩnh một "đội quân" như vậy, không dùng chút thủ đoạn tàn nhẫn thì không thể đứng vững được.

Chuyện như giết người, nếu ở trước mặt Bạch Nguyệt Sanh trước kia có khi cậu còn chẳng thèm chớp mắt, hơn nữa cậu rất nuông chiều Jeremy, đối với những hành vi của anh ta, dù đúng hay sai cậu đều không ngăn cản.

Nào giống hôm nay, vì hai người không liên quan mà ngăn cản Jeremy những hai lần, lần cuối cùng còn không tiếc phóng thích tư niệm, đối kháng với anh ta.

Jeremy không nghĩ Bạch Nguyệt Sanh là người sẽ thương tiếc mạng người, anh ta chỉ cho rằng hai người kia rất quan trọng với Bạch Nguyệt Sanh.

Quang trọng đến mức ra tay với anh ta.

Niềm vui đoàn tụ sụt giảm một nửa, thần sắc của Jeremy lại trở nên u ám, cách biệt hơn hai mươi năm, Jeremy chưa từng ngừng nhớ nhung cậu dù chỉ một giây, nhưng Bạch Nguyệt Sanh đã có cuộc sống mới, buông bỏ quá khứ nặng nề, sống yên bình ở một nơi bình thường.

Cậu có từng nhớ tới anh ta không?

Không đến một giây, Bạch Nguyệt Sanh đã nhìn thấu suy nghĩ của Jeremy, mặc dù cậu đã rời khỏi thế giới Tinh Tế rất lâu rất lâu— lâu hơn Jeremy nghĩ rất nhiều lần, nhưng Bạch Nguyệt Sanh vẫn không quên được người đàn ông này.

Dù sao bọn họ cũng là người yêu hoà hợp theo nhiều nghĩa, nếu không có người này, cậu sẽ không dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ ở thế giới Tinh Tế như vậy.

Lúc ý thức của Bạch Nguyệt Sanh trở lại, cậu biết bản thân là vảy ngược của Jeremy.

Vì một vài nguyên nhân đặc biệt, dục vọng chiếm hữu của Jeremy đối với cậu mạnh đến nỗi đáng sợ.

Bạch Nguyệt Sanh không có thời gian hỏi tại sao Jeremy lại xuất hiện ở Trái Đất, việc cấp bách hiện giờ là mau chóng an ủi người này, nếu Jeremy nổi giận rồi thả "Thao Thiết" ra, chỉ một đạn pháo không gian thôi cũng đủ bắn Trái Đất thành tan thành từng mảnh nhỏ.

Không cần nhiệm vụ nhắc nhờ, Bạch Nguyệt Sanh cũng hiểu rõ, Trái Đất bị huỷ diệt chính là chuyện siêu cấp không "bình thường"!

Đừng gây chuyện vậy chứ, Bạch Nguyệt Sanh vừa nghĩ vừa nắm lấy tay Jeremy, dịu dàng nói: "Về nhà với em trước đã."

Nói xong cậu còn cười cười xin lỗi khi đi qua cô gái kia.

Đẹp trai quáaaa!!! Cô gái xách theo túi đồ hít một hơi thật sâu, cặp mắt to sáng rực, màu đỏ ửng trên mặt chắc chắn là do phấn khích: Trời ơi! Công đẹp trai hết sảy! Thụ xinh đẹp tuyệt trần!! Cô xuyên vào truyện tranh rồi ư???

Bạch Nguyệt Sanh không rảnh lo nhiều, sau khi chắc chắn chị gái này không lén dùng điện thoại chụp lại, cậu kéo Jeremy nhanh chóng chạy đi.

May mà chung cư cách chỗ này không xa, sau khi lên lầu vài bước, Bạch Nguyệt Sanh cảm thấy có gì đó không đúng, hình như cậu đã quên mất gì đó, ồ... Tưởng tam thiếu vẫn còn bị vứt ở trong ngõ.

Nhưng không sao... sẽ mau chóng được tìm thấy thôi.

Bạch Nguyệt Sanh không lãng phí thời gian, an ủi Jeremy, cách tốt nhất để vị hoàng đế bệ hạ này nguôi giận chính là... ngón tay trắng nõn của cậu ấn lên cái nút đen nhỏ xíu ở xương quai xanh của Jeremy, bộ quần áo uy nghi lộng lẫy kia lập tức biến mất, lộ ra thân hình nam tính quyến rũ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro