Chương 74: Ngày Tháng Bên Nhau
Cuộc sống đại học của Damian và Charnita đã bắt đầu dần ổn định sau những tháng ngày đầy thử thách. Dù bận rộn với các kỳ thi, các bài tập, và đôi khi là những cuộc gặp gỡ học thuật, tình cảm giữa họ chưa bao giờ nhạt phai. Thậm chí, sau từng bài kiểm tra căng thẳng, mỗi buổi tối lại là lúc cả hai tìm về bên nhau, chia sẻ những khoảnh khắc bình dị nhưng đầy ý nghĩa.
Một chiều muộn, khi cả hai cùng nhau ngồi trong thư viện, ánh sáng ấm áp từ đèn bàn chiếu lên khuôn mặt Charnita, khiến Damian không thể rời mắt. Anh nhìn cô say mê, lòng thầm cảm ơn vì đã có thể cùng cô chia sẻ những khoảnh khắc như vậy. Charnita đang chăm chú nhìn vào sách, nhưng thi thoảng lại ngẩng lên, mỉm cười khi thấy ánh mắt của Damian đang hướng về mình.
"Em làm xong bài tập chưa?" Damian nhẹ nhàng hỏi, dù biết rằng Charnita luôn là người chăm chỉ.
Charnita lắc đầu. "Còn một chút nữa. Anh thì sao?"
Damian nhún vai, đặt cuốn sách xuống. "Cũng gần xong rồi. Nhưng không thể tập trung được vì em ngồi trước mặt làm anh phân tâm."
Charnita nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ. "Lại trò trêu đùa gì nữa đây?"
"Thật mà," Damian nhún vai, cố gắng tỏ ra nghiêm túc. "Anh không thể không nghĩ về em. Em khiến anh thấy mọi thứ trở nên nhẹ nhàng hơn."
Cô mỉm cười, nhưng lại lắc đầu. "Lúc nào anh cũng nói như vậy. Nếu vậy thì sao không chịu tập trung đi?"
Damian cúi đầu, giả vờ nghiêm túc. "Tập trung vào công việc của mình, nhưng chỉ là em làm anh lo lắng thôi."
Charnita cười, gõ tay vào trán anh. "Lo lắng cái gì chứ? Anh còn đâu lo lắng với bài thi của mình?"
Damian không thể nhịn được cười. "Anh lo lắng cho em thì không có gì sai đâu."
Cả hai cùng cười đùa nhẹ nhàng, những khoảnh khắc như vậy khiến họ quên đi căng thẳng của cuộc sống học tập. Tình yêu của họ không chỉ là những lời nói ngọt ngào, mà còn là sự chăm sóc, sự thấu hiểu, và đôi khi là những trò đùa nhỏ nhặt.
Dù cả hai đã đi qua rất nhiều thử thách và thử nghiệm trong tình yêu, nhưng mỗi ngày trôi qua đều khiến họ càng thêm yêu thương nhau. Có những lúc căng thẳng vì bài vở, cũng có lúc vì những hiểu lầm nhỏ nhặt, nhưng cuối cùng tất cả đều được giải quyết qua những cuộc trò chuyện, những cái ôm vỗ về, và những nụ hôn ngọt ngào.
Ngày đầu tuần sau kỳ thi căng thẳng, khi cả hai đi bộ trên con đường quen thuộc của khuôn viên trường, Damian đột nhiên dừng lại, quay sang nhìn Charnita.
"Charnita, em có bao giờ nghĩ đến tương lai không?" anh hỏi, đôi mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào mắt cô.
Charnita ngạc nhiên trước câu hỏi bất ngờ này. "Tương lai? Ý anh là gì?"
"Anh chỉ muốn hỏi em, liệu em có thấy chúng ta sẽ đi cùng nhau lâu dài không?" Damian nói, giọng anh không còn vui đùa như bình thường mà có một chút nghiêm túc.
Charnita mỉm cười, khẽ vuốt tóc, suy nghĩ một chút rồi trả lời. "Tương lai... em không thể chắc chắn điều gì, nhưng hiện tại, em biết chắc một điều, đó là em muốn đi cùng anh trong từng bước đi."
Damian thấy lòng mình ấm áp, dù là câu trả lời không rõ ràng nhưng đủ để anh tin tưởng vào tình yêu mà họ đang xây dựng. Anh khẽ nắm tay Charnita, và lần này không có đùa cợt, chỉ có sự chân thành. "Anh cũng vậy. Cảm ơn em."
Charnita cảm nhận được sự thay đổi trong cách anh nhìn nhận tình yêu của mình, và cô cũng cảm thấy hạnh phúc khi biết rằng cả hai đang đi cùng nhau trong cùng một con đường. Không phải là những điều hứa hẹn về một tương lai xa xôi, mà là việc mỗi ngày được ở bên nhau, chia sẻ những cảm xúc, những vui buồn trong cuộc sống này.
Buổi tối hôm đó, sau khi kết thúc một buổi học nhóm căng thẳng, Damian đưa Charnita về phòng ký túc xá. Anh đứng trước cửa phòng cô, nắm chặt tay cô và nhìn thẳng vào mắt.
"Ngày mai có bài kiểm tra nữa, em phải nghỉ ngơi đấy nhé," Damian nhẹ nhàng nói.
Charnita gật đầu, nhưng trước khi quay đi, cô bỗng dừng lại, quay lại nhìn anh. "Damian, cảm ơn anh vì đã luôn ở bên em, dù những lúc khó khăn nhất."
Damian mỉm cười, rồi khẽ vén tóc cô ra sau tai. "Không có gì đâu, Charnita. Chỉ cần em hạnh phúc là anh cũng vui rồi."
Charnita đứng đó, cảm nhận những lời nói chân thành từ anh. Đó chính là thứ tình yêu giản dị mà cô luôn mong đợi.
Ngày tháng tiếp tục trôi đi, và tình yêu của họ tiếp tục lớn lên từng ngày. Những thử thách trong học tập, những áp lực từ cuộc sống đại học, tất cả đều không thể ngăn cản được tình yêu giữa Damian và Charnita. Bởi lẽ, họ đã cùng nhau xây dựng một nền tảng vững chắc, một tình yêu không chỉ được nuôi dưỡng bởi những khoảnh khắc ngọt ngào, mà còn bằng sự thấu hiểu, chăm sóc và sự kiên nhẫn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro