Bản thảo của ả gái điếm (II)
Ả gái điếm bước ra sau tấm rèm châu, để lại tôi ngồi một mình trong căn "nhà" của ả, xung quanh chỉ còn tiếng mưa và cái mùi hôi thối.
Rất nhanh, tôi chán.
Đứng dậy từ tấm phản, tôi đi một vòng nhỏ xung quanh nhà ả gái điếm. Đồ đạc của ả ta thì chả nhiều nhặn gì nhưng có một thứ đã chộp ngay lấy sự chú ý của tôi. Thứ ấy nằm trên cái bàn học sinh, bên cạnh tấm ảnh trắng đen đóng khung của một người phụ nữ trẻ tuổi mặc áo dài.
Thứ ấy là một xấp giấy được bấm lại với nhau bằng dập ghim mà mỗi trang đều trông có vẻ như bị bứt từ một quyển vở học sinh nào đó. Trên mặt giấy kẻ ô ly, tôi thấy những dòng chữ màu lam đang chen lấn, xô đẩy lên nhau trong một cái hàng dài từ bên trái sang phải.
Đấy hẳn là chữ của ả gái điếm. Quả nhiên, con chữ của ả cũng xấu xí hệt như chính ả ta vậy.
Bằng một cách nào đó, cái bệnh nghề nghiệp bên trong đã trỗi dậy khiến tôi cầm xấp giấy lên và đọc. Tôi đọc nó hệt như đọc đống bản thảo được gửi đều đều đến toà soạn mỗi ngày.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro