Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tia Hy Vọng Của Tôi ... Sẽ Tới Chứ ...

- Tôi bây giờ hả , tay thì bị trói , có vài vết xước nhỏ rĩ máu ở đầu gối và nhiều vết bầm ở khắp cơ thể . Quan tâm làm gì , đến mấy chuyện đó . Tôi bây giờ cảm thấy mình đang bay bổng ở một nơi nào đó , tôi cảm thấy rất nhiều cảm xúc , đảo lộn trong đó là tổn thương mà hai người bạn tôi mới quen , chỉ coi tôi là nước cờ của họ . Tại sao lại làm như vậy với tôi , tạ ... i . Dừng lại suy nghĩ trong tôi .
Karin : Này , mày cứ bình tĩnh đi , sau khi bán mày xong rồi , tụi tao sẽ buông tha cho mày .
"Xớ , ngu gì tao giữ mày lại"
Em Gái Karin : Chị tao nói đúng đó ! Không chừng qua bên đó người ta sẽ chăm sóc cho mày .
*Khuyên bảo*
Karin : Em tao nói đúng đó ! Qua đó người ta sẽ chăm sóc cho mày .
*Khuyên bảo*

Add : Không phải em mày vừa nói xong sao Karin .
*Thắc mắc*
Karin and Em Gái Karin : Hai tụi tao là chị em .
*Đồng thanh*
Add : Hiểu rồi , nói nhiều quá , quay lại với truyện đi .
*Nghiêm túc*
Karin and Em Gái Karin : Cho tao hỏi đứa nào khơi chuyện trước .
*Đồng thanh kĩ xảo*
Add : Hai đứa mày đúng là chị em , 1 like cho 2 bé .

Hinata : Mấ ... y b ... ạn đừng n ... hư vậy mà ... .
*Khóc lóc*
Karin : Câm mồm , tao chưa từng coi mày là bạn .
*Quát lớn*
Em Gái Karin : Câm mồm , tao chưa từng coi mày là bạn .
*Quát lớn*

Add : Định đồng thanh đến tập mấy , để tao theo dõi coi .
Karin and Em Gái Karin : Biến dùm đêêê ...
*Đồng thanh siêu xuất sắc*

Karin : Con của gia tộc Hyuga , chỉ tàng những thứ bỏ đi .
*Khinh bỉ*
Em Gái Karin : Mày nghĩ là cha mày sẽ cần đứa như mày sao .
"Nói đểu*
- Đúng , tôi thật sự là đã không nên sinh ra trong thế giới này . Tại sao chứ , một đứa không ai cần . Thì sinh ra , chỉ để vướng chỗ của người khác thôi . Tôi rất muốn biến mất khỏi đây , để tôi không phải chịu những cảnh như thế này chẳng hạn . Tôi sẽ không biết đau , không biết buồn , tôi sẽ là một đứa vô tư , vô cảm xúc . Nhưng tại sao chứ , tại sao tôi lại không có được nó . Tại sao tôi không có thứ mà tôi hằng mong . Tại sao ... Tại sao chứ ... Đây , lại thêm lần nữa ... Tôi ... Khóc ... .
Hinata : Hi ... x hi ... x -
*Bắt đầu khóc*
Karin : Mày khóc đấy à , tởm thật đấy .
*Kinh tởm*
Em Gái Karin : Đơn giản thôi mà chị , chắc nó chợt nhận ra , mình thật vô dụng .
*Đi guốt trong bụng người ta*
Hinata : Tớ xin hai cậu ... đấy ... Hi ... c , tụi mì ... nh có thể là bạn mà ... .
*Cố giải thích*
Karin : Im đê , tao chẳng muốn nghe mày nói đâu .
*Không muốn nghe*
Em Gái Karin : Bớt đi , tụi tao sắp xong nhiệm vụ rồi .
*Nhanh chóng*
- Có lẽ , cuộc sống của tôi sẽ như thế này về sau . Tôi không biết là mình sẽ đi về đâu , đến nơi nào . Vì tôi chẳng còn lựa chọn gì cả , họ thậm chí không muốn nghe tôi giải thích , thì lấy đâu ra , lựa chọn của bản thân chứ . Tôi đúng là vừa ngốc , vừa khờ và dễ bị lừa nhỉ . Tôi không biết phải làm gì cả , tôi không biết .
Karin : Úi dào , nhìn nó tội nghiệp chưa kìa .
*Vui trong lòng*
Em Gái Karin : Tao thấy tội cho mày quá .
*Giả vờ*
Hinata : Các cậu ... các cậu ...
*Không còn sức lực*
Karin : Sao rồi , kiệt sực rồi à .
*Cười nhạo*
Em Gái Karin : Chị à em thấy hình như ... .
*Đang nói dang dở*
Karin : Em đang thương xót cho nó à .
*Ngăn lại*
Em Gái Karin : Dạ ... Dạ ... không ... .
*Nói nhanh*
- Tôi đang tự nghĩ . Rằng mình sẽ còn hy vọng không , ai đó sẽ tới và đem hy vọng cho tôi chứ . Mắt tôi lim dim , nhìn về phía cánh cửa đang đóng , lòng đầy hy vọng . Liệu cánh cửa sẽ mở chứ .
Hy Vọng Của Tôi ... Sẽ Tới Chứ ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro