Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

     Ngay tại thời điểm bạn học rời đi, Lâm Mộ không cắn áo nữa mà trực tiếp cắn lên mai Lâm Triều.
     Không đến nỗi chảy máu nhưng để lại dấu răng khá sâu.
     "Còn không là tại em hại." Chóp mũi Lâm Mộ hiện ra một tầng mồ hôi mỏng, máu không biết do nước nóng hay khoái cảm mà tăng vọt, có chút thiếu dưỡng khí. Cả người bị tra tấn cho đến khi mặt đỏ bừng, thậm chí khóe mắt cũng đỏ hoe.
     Đẹp đến mức khiến Lâm Triều nuốt nước bọt.
     Những người khác nói rằng họ hoàn toàn không thể phân biệt được sự khác biệt về ngoại hình giữa hai người họ, nhưng Lâm Triều , một trong những đương sự có thể nhận ra sự khác biệt rõ ràng. Cùng anh trai mặt đối mặt lúc làm tình, bất kể khuôn mặt đó có biểu hiện gì, điều đó chỉ khiến hắn càng trở nên phấn khích hơn.
     "Được, em là, em là." Lâm Triều không những không giận mà còn cười, nhéo mặt người trong lòng, trên tay còn dính dâm thủy: "Trở về xem em có làm chết anh không."
Nhưng trước khi trở về nhà, hắn trước tiên cần phải ở đây đem anh trai mạnh mẽ làm một lần.
     Cuối cùng, Lâm Mộc bị nhẹ nhàng đâm vào, nuốt dương vật, xoa bướm nhỏ cho đến khi cạu đạt đến cao trào.
     Sau đợt cao trào đó, cả người cậu dính dính mềm mại, có thể Lâm Triều hoàn không buông tha cậu , cắn cậu và địt cậu một cách hung bạo.
     Lâm Mộc thích. Đó là một trong những khoảnh khắc yêu thích của cậu ấy khi tiếp tục được đụ trong cơn cực khoái chặt chẽ.
     Người bên ngoài toàn bộ đã đi hết, một chút âm thanh cũng không có, cậu rốt cục làm càn mà rên rỉ: "A... a a, ...sâu quá... Á! Đụng rồi..."
     Bướm nhỏ tinh tế ban đầu đã hoàn toàn bị chơi hỏng, nó bị tàn phá và chuyển sang màu đỏ thịt, chất lỏng mật ong không ngừng phun ra từ sâu trong huyệt. Nhục đạo bên trong không ngừng siết chặt dương vật, thừa nhận từng cú thúc mạnh mẽ.
     Lâm Triều ôm lấy hai chân anh trai, dùng sức dập vào háng cậu, Lâm Mộ kẹt ở giữa không thể chạy thoát, chỉ có thể chịu đựng từng đợt đâm chọc. Dương vật mạnh mẽ va chạm, cả cậy đâm vào đến tận cùng, hai túi trứng đập vào mông cũng dính một bãi nước dâm. Dương vật nóng bỏng chôn sâu trong cơ thể, thậm chí còn muốn phá tan cái lồn nhỏ, bắp đùi Lâm Mộ lập tức co giật.
     "Anh à, bên trong anh nóng quá, vừa nóng vừa ẩm, anh ăn thật giỏi." Những giọt nước lúc trước từ vòi hoa sen khiến không khí bên trong phòng ẩm ướt, thậm chí cả nước của Lâm Mộc, bất kể là gì cũng không dập tắt được ngọn lửa dục vọng đang hừng hực giữa hai người.
     Sự kết hợp của họ vốn là một tội lỗi, vì vậy mỗi lần nó giống như một cái chết kéo dài.
     Lâm Mộc toàn thân như bốc hỏa, hai mắt đau nhức mơ hồ, bị địt đến khóc lên. Nhưng cậu không cảm thấy khó chịu chút nào, ngược lại còn cảm thấy càng ngày càng nhiều nước bị con cặc dày đặc hút ra từ sâu trong lỗ.
     "A... Lâm Triều , anh no quá, bụng thật đầy..." Cậu xoa xoa cái bụng có chút căng phồng, sau đó liền tuốt đông dương vật, cảm thấy cả người dính dính ẩm ướt, giống như mứt bị đun sôi. Trong nồi toả ra một vị ngọt tanh lạ lùng không thể che giấu.
     Cậu biết mình không ngừng bị kéo vào vực thẳm dục vọng, nhưng mà cậu không hề có ý định phản kháng, cứ để bản thân chìm trong vô tận.
     Ngược lại cong có Lâm Triều bồi cậu cơ mà.
     Bướm nhỏ nhiều lần bị oanh tạc, đâm chọc, chảy nước rối tinh rối mù. Nơi hai người kết hợp vang lên tiếng nước nhóp nhép, âm thanh bành bạch của túi trứng đáng vào mông Lâm Mộ. Lông mu rậm rạp xuyên qua lỗ nhạy cảm, bị cái khe khẽ mở ăn hút vào, hai bên vừa đau vừa sướng, sắp mài ra lửa.
     Lâm Triều liếm đi giọt nước trên trán anh trai, vừa uống vào liền có vị mặn nhàn nhạt: "Bụng no rồi? Muốn đi tiểu sao?"
     "A, không giống đi tiểu, là từ nơi sâu bên trong, sâu một chút..." Tuy rằng Lâm Mộc không thích vận đông, nhưng cậu  vẫn gầy. Khi cậu bóp mạnh vùng bụng dưới, trên đó sẽ xuất hiện những đường nét mờ nhạt. Kể từ khi cậu ấy và Lâm Triều lăn giường mỗi ngày, cơ bắp của cậu đã dần được luyện ra.
     "Nơi sâu hơn?" Lâm Triều cũng thở hổn hển, khóe mắt cùng gò má cũng đỏ bừng. Hắn đẩy thật sâu, đầu dương vật đâm thẳng vào, thẳng tắp bóp lấy âm hộ đã bắt đầu co rút không theo quy luật, đâm vào sâu nhất: "Ở đây sao?"
     "A a a... A, ưm, hình như là..." Quá ướt, ẩm ướt đến người không chịu nổi. Bất kể là không khí nhớp nháp, da thịt đinh dính hay cái ôm, mọi thứ đều khiến Lâm Mộc khó thở, cậu liều mạng há miệng hấp thụ không khí.
     Phía dưới cũng rất xót, vừa đau liền xót, ngày hôm nay mình nhất định liền bị làm chết trên cánh cửa này đi.
     "Vậy thì hẳn là xuất tinh." Lâm Triều cùng Lâm Mộ áp trán, nhìn thẳng vào anh trai mình: "Ca ca, em xuất tinh cho anh, thích không?" 
     Xương hông va chạm thật mạnh, hơn nữa dương vật thẳng tắp hướng cái miệng nhỏ nhắn bị nghiền nát mở ra, quy đầu to lớn cắm vào trong tử cung. Đôi mắt Lâm Mộ đột nhiên mở to, toàn thân cứng đờ, cảm xúc điên cuồng không tự chủ được quét qua toàn thân.
      Lâm Triều xuất tinh hết lần này đến lần khác, ngắt quãng, cho đến khi chiếc eo thon thả của anh bắt đầu run rẩy không ngừng. Lâm Triều bắn vào tử cung. Khi y rút ra, âm đạo đỏ tươi và không thể khép lại, cùng với một lượng lớn tinh dịch và dâm thuỷ trào ra ngoài như đi tiểu.
     Bắn xong, Lâm Triều không có lập tức tui ra, nhìn chằm chằm vào anh trai hai mắt mông lung hỏi: Anh có thích bị em chịch cho đến khi chảy nước không? Anh trai."
     "Ừm, rất thích." Cổ họng Lâm Mộ khàn đến đáng thương, mũi cậu hồng hồng, vô cùng đáng thương mà nhìn em trai, trong mắt tất cả đều là ỉ lại không hề che giấu.
     "Anh trai ngoan." Lâm Triều hôn anh trai mình như một phần thưởng, lấy ra một quả trứng rung từ bộ quần áo đã thay và nhét nó vào bướm nhỏ của anh trai mình. Công tắc không được bật, nó chỉ chặn tinh dịch và hoạt động như một nút hậu môn.
     Lâm Triều không có sở thích để Lâm My đi dạo với tinh dịch, sở thích này không phải của y, mà là của anh trai. Chỉ là có điều mỗi lần quên mang theo trứng rung, tinh dịch bị chảy ra Lâm Mộ đều lộ ra vẻ không vui. Sau này, Lâm Triều chịu trách nhiệm mang theo.
     Lâm Mộc xoa xoa cái bụng căng phồng, có chút mong đợi hỏi: "Lần này có thể chịu được bao lâu đây?"
     "Đến đây cùng tắm."  Lâm Triều mở ra vòi hoa sen, xác nhận nhiệt độ của nước, rồi mới hướng Lâm Mộ hai chân chậm rãi nâng lên: "Không thể ngậm quá lâu, chờ tắm xong, em liền giúp anh móc ra."
     Lâm Mộ có hơi thất vọng: "Không thể ngậm đến nhà sao? Như lần trước như vậy."
     "Không được, anh đã quên mất nước qua nhiều kết quả nửa đường liền ngậm không được kết cục sao? Thời điểm đó em phải giặt một cái áo khoác nữa." Lâm Triều dội nước nóng sau gáy anh trai, cảm giác được cậu càng lúc tâm trạng còn xuống dốc, âm thanh không khỏi ôn nhu: "Thế nhưng đêm nay có thể ngậm lấy của em ngủ."
      Lâm Mộ nhìn chằm chằm em trai, hốc mắt còn đỏ hoe: "Thật sự?"
      Lâm Triều cười cười, nghiêng đầu hôn nhẹ khoé miệng anh trai: "Thật, em lần nào đã lừa gạt anh chưa? Cho nên không khóc, biết không?"
     Tuy là em trai nhưng Lâm Triều mới là người quan tâm đến Lâm Mộ nhiều hơn.  Lâm Mộ quên mang trứng rung, hắn mang; Lâm Mộ không có đồng phục để thay, hắn có. Ngược lại bọn họ thân cao một dạng, thân hình xấp xỉ, trao đổi quần áo cũng không hề có vấn đề.
     Sinh đôi như thế cũng có điểm tốt.
     Ngay cả quần lót anh trai, Lâm Triều cũng chuẩn bị một cái, mặc dù cậu thường mặc lại chiếc quần lót cũ mà Lâm Triều cởi ra.
     Lâm Triều thường cảm thấy rằng anh trai mình mắc chứng nghiện tình dục. Đam mê bú cu, ngủ qua đêm với tinh dịch bên trong và mặc lại quần áo bẩn thậm chí của quần lót bẩn mà hắn đã cởi ra. Tư thế nào cũng thích chỉ cần được đâm vào, và món ăn yêu thích là bất cứ thứ gì ra từ dương vật của y.
     Mặc dù y dường như không đủ tư cách để nói điều này. Anh trai muốn hắn mà hắn cũng không bao giờ từ chối.
     Trên đường về nhà, Lâm Mộ luôn luôn tại liếc trộm má em trai.
     Lâm Triều đương nhiên phát hiện, hỏi: "Sao vậy?"
     Lâm Mộ do dự mãi, vẫn là lời trong lòng nói nói ra.
     "Cái kia, buổi trưa hôm nay... Anh nhìn thấy em và Tưởng Mộng nói chuyện tại rừng cây nhỏ."
     Chỉ một câu, mặt Lâm Triều liền xám lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro