Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10

Editor: Mây vô tri


Rửa chén xong, trước khi làm tình, Lâm Mộ Lâm Triều còn thắp cho mẹ bọn họ một nén hương.

Nữ nhân trong bức ảnh đen trắng chừng hai mươi tuổi, chính là độ tuổi thanh xuân đẹp nhất, hoạt bát vui vẻ, nét mặt vẫn còn hồn nhiên chưa phải chịu đựng gian khổ. Nàng thực sự là một người phụ nữ rất xinh đẹp, ngoại hình mỹ lệ đầy đặn từ trong xương khiến  nàng bỏ xa khoảng cách dung mạo với người bình thường khác.

Chính vì vẻ đẹp từ trong xương này, đã khiến nàng chưa bao giờ phải thiếu khách rồi cũng rơi vào cảnh nghiện ngập tiều tuỵ suy tàn. Dù tự dày xéo hành hạ bản thân mình, nhưng đến cuối cùng vận mệnh vẫn cho nàng chút sự từ bi cuối cùng, giúp nàng không chút thống khổ mà ra đi trong mộng mị.

Lâm Mộ trước đây cũng từng hiếu kì cha cậu là ai, nhưng ngay chính cả mẹ cậu cũng không biết, chứ đừng nói đến đứa trẻ. Nghĩ tới nghĩ lui cũng không tìm được đáp án, Lâm Mộ chỉ có thể phỏng đoán cha cậu dung mạo chắc cũng không xấu, không thế thì làm sao mà sinh ra được Lâm Mộ Cùng Lâm Triều -- đường nét khuôn mặt, hốc mắt, sống mũi, ... có đường nét cương nghị của phái nam, khiến mọi người không ai nhận sai giới tính của cặp sinh đôi này.

Nét đẹp của cha và mẹ kết hợp với nhau, hoàn toàn di truyền cho hai đứa trẻ, thậm chí chúng càng thêm kinh diễm. Khi còn đi học mầm non, Lâm Mộ Lâm Triều nhỏ tuổi vẫn luôn là con cưng của các giáo viên.

Lâm Mộ không biết mẹ cậu là người ở đâu, trong nhà có những ai, làm sao mà phải lưu lạc đến tình cảnh này, khi sinh bọn là thì bao nhiêu tuổi, thậm chí đến tận khi nàng mất rồi cũng không biết đang bao nhiêu tuổi, mỗi ngày đều chỉ nghĩ cậu và Lâm Triều có thể lạm dụng được hy không. Mẹ cậu cũng chẳng tiết kiệm được chút nào, khi có thêm khách hàng là nàng liền chạy đi tiêu xài đến không còn một xu.

Một cái váy hoa bằng lụa rẻ tiền, son môi nước hoa nồng nặc, một cái bánh kem dâu tây hơi lớn, tiền của mẹ cậu liền biến thành vũng nước dưới mặt trời chói chang, nhẹ nhàng mà bốc hơi mất hút.

Chính vì thế, từ nhỏ Lâm Mộ đã nhận ra rằng, mẹ của cậu không phải là một người mẹ đơn thuần, mà chính là một cô thiếu nữ.

Mua được bánh ngọt, nàng chưa bao giờ chia cho con trai, chỉ có khi nào tâm tình vui vẻ mới hiếm hoi tốt bụng mà múc một muỗng, trêu chọc Lâm Mộ Lâm Triều một chút. Trước đây Lâm Mộ còn có thể cướp đồ ăn vặt của em trai, cậu còn nhớ rõ cảm giác lần đầu tiên được ăn đồ ngọt.

Những món đồ được trang trí tinh xảo đẹp mắt, nhưng vừa cho vào miệng cắn một miếng liền đầy mùi bơ rẻ tiền. Chất dầu miệng mãi trong miệng mãi không tan, lớp dầu khó chịu dính trên vòm họng, khiến người khác buồn nôn.

Buồn nôn, chính là cảm nhận đầu tiên Lâm Mộ cảm nhận được.

Mà hiện tại, Lâm Mộ cảm thấy mẹ cậu sẽ không để ý việc con trai làm loạn trước mặt, ngược lại trước đây nam có làm tình cũng không có đóng cửa tránh mặt, có khách cũng cố ý làm ngay trước mặt bọn họ, nói như thế sẽ kích thích hơn.

Chờ Lâm Triều thắp xong hương, Lâm Mộ liền ôm eo em trai, động tác tự nhiên mà hôn lên.

Hai đầu lưỡi thân mật dây dưa, cuốn lấy đối phương mút vào, phát ra tiếng nước 'chặc chặc'.

Bọn họ một bên vừa hôn một bên vừa lùi tới sofa, nằm xuống.

Chiếc ghế sofa này là ghế đã qua sử dụng, lúc dì Trịnh cách vách chuyển đi cùng con gái đã định vất đi, nhưng bị hai anh em giữ lại. Tuy có cũ, ít nhất cũng sạch sẽ, không có vết ố bẩn không sạch được.

Mới mặc quần áo chưa bao lâu, hiện tại Lâm Mộ đã cởi ra. Lâm Triều dựa lưng vào lưng ghế sofa, bị Lâm Mộ mạnh mẽ đè dưới thân, thừa nhận nụ hôn càng ngày càng mãnh liệt. Trong lúc hôn, như là nghĩ đến chuyện gì thú vị, ánh mắt cậu đột nhiên sáng lên, trong lúc rời môi ngắn ngủi liền mở miệng: "Chẳng lẽ hôm nay anh muốn đè em?"

Lâm Mộ còn muốn tiếp tục hôn môi động tác liền ngừng lại, lức rời khỏi, nét mặt nghi hoặc: "Gì cơ?"

"Chính là XXX em nha, đụ hậu môn em." Lâm Triều vẻ mặt rất nghiêm túc: "Không ai quy định ai trên ai dưới, nữ cũng có thể mang dương vật giả làm con trai, anh cùng em còn là sinh đôi, thỉnh thoảng thay đổi trên dưới cũng không có việc gì.''

"Nếu trong lòng có gánh nặng, anh có thể sử dụng âm hộ mình kẹp nó rồi xoa nắn ...! Em sai, em sai rồi, đừng nhéo nơi đấy." Lâm Triều ngừng nói, Lâm Mộ nhéo chặt hai đầu ti hắn.

Anh em song sinh có cấu tạo giống nhau, tự nhiên có độ nhạy cảm về cơ thể cũng vậy, bị nhéo điểm yếu Lâm Triều nhe răng trợn mắt, thốn không thể tả.

"Gần đây đọc cái gì đấy? Sao ngày nào cũng làm mấy chuyện vớ vẩn như vậy." Hắn lại mở miệng mấy cái, kẹp chặt máy rung, nghe đến lời này, ai cũng đỏ mặt, huống chi Lâm Mộ không dễ trêu tí nào. Cậu đã nỗ lực khống chế chính mình không tự bổ não, ai biết thân thể phản ứng thành thục, càng nghe càng nóng, địa phương còn đang ngậm đồ kia như có như không lại bắt đầu có cảm giác.

Lâm Triều đương nhiên sẽ không nói hắn gặp được một cao thủ, nhanh chóng nói sang chuyện khác: "Bởi vì, bởi vì em mệt, eo cũng mỏi."

Lời này cũng không phải giả, ngẫm lại lượng vận động một ngày của hắn, nào là đóng cọc nào là mua thức ăn, thật sự có hơi mệt.

Nghe được câu này, Lâm Mộ đột nhiên buông lỏng  lực trên tay. Cậu xoa xoa đầu ti bị cậu nhéo đến thắng đứng cứng rắn, có chút đau lòng: "Mệt lắm không? Vậy thì không làm, nghỉ ngơi thật tốt đi."

"Ạch , em nghĩ em nằm  cũng không có vấn đề gì." Lâm Triều nuốt một ngụm nước bọt, đôi mắt óng ánh, hắn thích cùng anh trai thân mật.

"Nhưng anh muốn em nghỉ ngơi ..." Lâm Mộ ngồi ở trên háng Lâm Triều tự nhiên cảm giác được phía dưới nóng lên, cậu giật giật bắp đùi, từ trên người em trai lùi xuống, cúi người.

Ngậm vào đầu vú Lâm Triều.

"Xít..." Lâm Triều không thường xuyên chạm vào nơi đó, cho nên hắn có chút không quen với loại khoái cảm này, hít một hơi, đưa tay để lên sau gáy anh mình. Không có ép xuống hay nhấc lên, chỉ đơn giản là xoa xoa mấy cái.

Lâm Mộ nhẹ nhàng ngậm vào trong miệng, lại duỗi đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo quanh, giống như cún con liếm nước: "A, xin lỗi, vừa nãy hơi mạnh tay, có làm em bị thương không?"

"Không có, ca ca cũng không dùng nhiều sức, em chỉ là giả vờ thôi." Lâm Triều nhìn khuôn mặt giống hệt mình, thầm nghĩ đây chính là hình ảnh anh trai mình lúc hút sữa mẹ.

Thà đừng nói còn hơn, càng nói càng có cảm giác.

An ủi hai đầu ti một hồi, Lâm Mộ cũng không có dừng lại, như việc buổi sáng em trai làm cho cậu vậy, tiếp tục di chuyển xuống dưới.

Cậu cởi quần lót Lâm Triều, ánh mắt ngước lên như dò hỏi, được vuốt ve trên má như dung túng, nhất thời liền trở nên hưng phấn. Cậu cơ hồ như không chờ nổi liền cấm lấy đồ vật hùng tráng kia, vội vàng liếm qua mấy cái rồi ngậm trong khoang miệng.

Thật giống như thái giám trong xã hội phong kiến, thân thể không trọn vẹn, đến cả tâm cũng trở nên biến thái, đối với 'nam nhân cường tráng' luôn âm ấp một sự cố chấp. Hàng ngày đi ngủ liền muốn ngậm nó qua đêm, nếu như không ngậm, thì cũng phải dùng tay cầm lấy, cọ chân, nói chung chính là yêu thích không buông.

Cũng có thể, trong đó còn trộn lẫn ít nhiều ghen tỵ -----

Lâm Triều phát triển bình thường, còn cậu cơ thể lại khiếm khuyết. 

Nhưng cậu thật sự rất khát khao Lâm Triều, không chỉ muốn được đâm vào, còn muốn âu yếm,  hôn môi...

"Ưm~ ...thật tuyệt, nguyên cái, mùi vị thật ngon..." Khoang miệng Lâm Mộ đã sớm đầy, sau đó còn đem đồ vật kia nuốt vào trong miệng, cậu cố gắng co rút khoang miệng, trên mặt là si mê không chút che dấu. Lâm Triều có thói quen vệ sinh sạch sẽ, làm Lâm Mộ mỗi lần để chỉ ngửi thấy sữa tắm mùi chanh. Nhưng bọn họ sáng sớm hôm nay mới làm xong, điều kiện có hạn nên Lâm Triều không có cách nào dọn dẹp quá sạch sẽ, hơn nữa khi trở về hắn còn ra thêm mồ hôi, vừa vặn làm Lâm Mộ cảm nhận được vị mặn.

Dương vật Lâm Triều quả thực rất lớn, một tay nắm hoàn toàn không hết, chứ huống chi là ngậm vào miệng. May là ở phương diện này lâm Mộ cũng học tập rất  nhanh, chỉ trong vài lần đã học được cách cử động lưỡi khi cắn răng, thậm chí còn ngậm sâu trong họng, điều này khiến Lâm Triều sung sướng trong nháy mắt.

Quỳ gối giữa hai chân em trai song sinh, Lâm Mộ mê muội đem khí cụ nóng bỏng cứng rắn càng nuốt càng sâu, sâu đến độ dường như đem cả khuôn mặt đều vùi trong đám lông mu, hô hấp cũng khác bình thường, mang đậm hương vị của Lâm Triều. Khi ngậm đến gốc, môi chạm vào túi trứng, còn được tay xoa nắn nhẹ nhàng. Lâm Mộ câu rất thích việc khẩu giao, còn thường xuyên ngậm cả cây qua đêm, thế nên cậu biết làm thế nào để lâm Triều thoải mái. Trong miệng, đầu lưỡi linh hoạt đảo quanh gân xanh trên thân, còn trêu trọc quy đầu, ngón tay tinh tế thon dài một đường từ túi trứng mò xuống, lưu luyến di chuyển trên bắp đùi Lâm Triều, sảng khoái đến độ người trên đầu thở dốc ngày càng nặng nề, cơ bụng sáu múi đẹp đẽ trập trùng.

Nước bọt trong miệng Lâm Mộ chảy ra mỗi lúc một nhiều, yết hầu không ngừng lên xuống, khi nuốt xuống còn màn theo vị tanh mặn. Trong phòng tràn ngập tiếng nước bọt cùng thở dốc.

Chờ cho dương vật trong miệng bắt đầu giật giật, Lâm Mộ không nhanh không chậm phun ra dương vật dính đày nước bọt bóng loáng, liền đặt lên quy đầu một nụ hôn, rồi gân xanh, thân, cẩn thận tit mot mà ngậm lấy bao tinh hoàn, cứ như thế bỏ mặc dương vật đã sẵn sáng không quan tâm.

Lâm Triều vốn là được hầu hạ đến sắp bắn ra, dương vật cứ như thế bị Lâm Mộ như thế phun một cái ra, khoái cảm tức khắc liền ỉu xìu, tích lũy sảng khoái giờ đây không lên nổi cũng xuống không được, chọc cho dương vật to lên một vòng, quy đầu sẫm màu bất mãn mà phun ra chất nhầy. Hắn khều cằmLâm Mộ, bất mãn nói: "Ca, anh như thế là người xấu."

"Là em đồi bại trước." Lâm Mộ dễ dàng ấn tay Lâm Triều xuống, lười biếng trả lời. Trong khi nói chuyện đã lần thứ hai vùi đầu, đầu lưỡi dời đi trận địa tiến vào khe hở giữa hai túi trứng. Cậu còn nhớ Lâm Triều một lần nào đó đột nhiên chơi xấu, tự nhiên trong lúc khoái cảm sắp bắn trong miệng hắn thì cứ thế nhổ ra, làm cho cậu công tác vất vả cần cù toàn bộ đều vô ích.

Nếu đã như vậy, cậu cũng không cần nhường Lâm Triều thoải mái.

Lâm Triều vừa tức vừa bất đắc dĩ, anh hắn thật sự là quỷ hẹp hòi thù dai, chuyện gì cũng có thể nhịn đến tận một trăm năm sau mới tính sổ. Hắn nhổ ra là nguyên nhânxuất phát từ đâu? Hoàn không phải là bởi vì anh hắn lần trước nữa bị sặc? Nhưng đứng dưới mái hiên người ta, không thể không cúi đầu, vì thế Lâm Triều không thể làm gì khác hơn là ăn nói khép nép mà cầu xin anh trai: "Lần này không giống, em an vị lắm, muốn chạy trốn cũng không có nơi để chạy."

Lâm Mộ ngẫm lại cũng cảm thấy đúng, hừ một tiếng, rồi mới qua về đem dương vật ngậm vào trong miệng lần nữa.

Nhẫn nại quá lâu, dương vật đều nghẹn đến hơi chậm chạp một chút . Lâm Mộ phun ra nuốt vào mấy lần, dùng lưỡi ma sát là lần lỗ sáo,  mới cảm nhận được vật cứng nóng bỏng trong miệng lần thứ hai vừa khéo mà nảy lên.

Cậu cuốn lấy quy đầu hút một cái, Lâm Triều lập tức căng eo, trong miệng anh trai bắn ra luồng tinh dịch.

Anh trai dâm đãng không có vội vàng nuốt vào, từ từ rít miệng ra, mặt đỏ ửng hướng về phía em trai hé miệng. Khoang miệng bị làm đến thuộc lòng, khắp trong miệng mỗi nơi đều đầy ắp tinh dịch. Sâu bên trong lưỡi đỏ lên, nhưng mà cũng chưa đến nỗi sưng lên, là kết quả của việc chọc sâu lúc nãy. Lâm Mộ giật giật đầu lưỡi, đem tin dịch vừa mới rớt một chút ra miệng liềm liếm vào, bờ môi khép lại.

Ực một tiếng.

Nuốt hết tinh dịch.

"Ăn thật ngon." Cố tình Lâm Mộ lại cảm thấy chưa hài lòng, thực tuỷ biết vị mà liếm môi, đối mặt ngồi trên người em trai: "Miệng trên ăn rồi, miệng dưới cũng muốn ăn."



20231210


  

  

  

  

  

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro