Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7 - Tôi nghĩ......tôi và cậu không quen

Tôi bây giờ không thể ngừng khóc được nữa , vừa đi vừa suy nghĩ , bởi vì muốn gần gũi với mình , mà anh ấy đã lợi dụng tình cảm của Ngà ? Anh ấy hết cách rồi sao ? Phải làm tôi mất đi người bạn thân mới vừa lòng anh ấy hả ? Anh ta làm vậy có mục đích gì ? Không thể tin người như anh ta được nữa . 

" Ê " - Đang miên man suy nghĩ , nước mắt lấm lem đầy mặt . Tôi quay lại phía sau , hướng ai đó gọi . À , thì ra là cậu ta , cậu gì nhỉ ? Gì mà Trần Minh ... Minh gì nhỉ ? À , Trần Minh Luân . Vội vội vàng vàng lâu nước mắt và đi nhanh hơn , mặc kệ phía sau cậu ta đang kêu í ới . ' Bụp ' , không ai khác ngoài cậu ta là người vỗ vai tôi . Tôi thở dài quay người lại , hỏi cậu ta : 

" Có chuyện gì ? " 

" Cậu không sao chứ ? Tôi thấy mặt cậu không được tốt lắm thì phải ?! " 

" Chuyện của tôi , không liên quan đến cậu . " Tôi bỏ mặc cậu ta và tiếp tục đi , dù vậy , nhưng tôi vẫn nghe thấy tiếng giày cậu ta đang nện xuống đường ở phía sau tôi . Tôi thở mạnh , dừng bước , xoay mặt ra sau , nói : 

" Cậu về nhà đi , tôi thực sự không sao và ... đừng đi theo tôi nữa . " 

" Hả ? Tôi đâu đi theo cậu . Nhà tôi ở phía này mà . " - Tôi nhìn cậu ta , hứ , đúng là nói dối không chơp mắt mà . Đột nhiên , cậu ta xoay mặt đi chỗ khác , nói : 

" Đừng nhìn tôi như vậy . Cậu đi về nhà đi , gần tối rồi . " - Không rảnh rỗi phán xét cậu ta , tôi đi về . 

Đến cửa nhà , cởi giày ra , bước vào . Vào nhà , tôi đã thấy ba và mẹ đang ngồi ghế sofa trước tivi . Ba thì choàng tay qua vai mẹ , còn mẹ thì gục đầu lên vai ba , đúng là họ đang rất hạnh phúc . Tôi cười , không muốn phá bầu không khí ấm áp này . Đi nhẹ nhàng sau ghế sofa , vọt lẹ lên lầu . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro