Chương 21 - Phơi bày sự thật
Tôi mơ màng mở mắt , đây là đâu vậy ? Nhìn ngó xung quanh , thì ra là tôi đang nằm trong phòng y tế của trường . Nhưng ... tại sao tôi lại nằm ở đây ? Nhức đầu quá đi mất ! Đột nhiên , cửa phòng y tế mở ra , có người bước vào , tôi sợ hãi nhắm chặt mát lại , giả vờ ngủ . Tôi cũng không biết lý do vì sao mà tôi lại lo sợ điều này , chỉ là Trần Minh Luân thôi mà , sao tôi phải sợ chứ ? Buồn cười thật !
Từng bước chân đều đều vang lên , càng ngày càng đến gần và ngừng hẳn lại ngay cạnh tôi . Bàn tay tôi bỗng dưng bị siết chặt , làm gì mà nắm chặt vậy ? Muốn giết tôi chết bằng cách này à ? Đau rồi đó nha !
" Cậu bệnh mà không nói với ai sao ? Sao lại để bệnh đến kiệt sức mà ngã gục chứ ? Hay tôi làm cậu khổ sở như vậy ? Dù sao thì cũng xin lỗi cậu , thực sự xin lỗi cậu rất nhiều . "
" Vậy cậu nói cho tôi biết sự thật chuyện này là như thế nào đi . Tôi muốn cậu giải thích . " - Tôi chầm chậm mở mắt ra , cậu ta thì ngạc nhiên xong rồi vội vàng bỏ tay tôi ra . Lấy lại tinh thần , hít thở sâu rồi nói :
" Chuyện này ... Tuấn Nhân và tôi , khi chưa chuyển đến trường này , chúng tôi đã từng rất thân thiết . Thường chia sẻ với nhau chuyện học tập , chuyện thì cử lẫn chuyện gia đình , người thân , bạn bè . Tôi đã nói rất nhiều chuyện với cậu ta , kể chuyện tôi đã quen biết cậu như thế nào ? Kể tất tần tật chuyện của tôi với cậu cho cậu ta nghe . " - Minh Luân nói đến đây , tôi cảm thấy Mình thật sự là một tên ngốc , ngốc đến tin tưởng người khác như vậy . "
" Đến khi chuyển cấp , Nhân thích một đàn chị khối 8 nhưng chị ấy lại thích tôi và cậu ta sinh ra oán hận đối với tôi , tôi lại không biết gì trở thành đối thủ của cậu ta . Không phải chỉ là đối thủ trong chuyện tình cảm , cậu ta còn cạnh tranh với tôi giành giật hạng nhất trong lớp . Lên đến lớp 9 , nghe tôi sắp chuyển trường thì cậu ta , dường như đã lên sẵn kế hoạch , chiếm lấy tình cảm của cậu , giả mạo thành tôi . Chuyện là như thế ! " - Tôi ngơ ngác nghe , cậu ta kể xong thì tôi chỉ biết thở dài . Trần Minh Luân , cậu ta đúng là ĐẠI NGỐC mà . Tôi cứ tưởng lớn lên cậu sẽ thông minh hơn một chút nhưng sự thật vẫn là sự thật , cậu ta thậm chí còn ngốc hơn xưa .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro