Chương 20 - Sự cạnh tranh ( phần 2 )
" Cậu là Bin mập đúng không ? " - Tôi đẩy cậu ta ra , điều tôi vừa nói làm tôi bất ngờ vô cùng , sao tôi có thể nói như thế chứ ? Tôi cũng không hiểu tại sao mình lại nói như vậy , đầu óc thật sự có vấn đề rồi , nhất định phải đi khám bệnh .
" Đúng , tôi là Bin mập của cậu . " - Cậu ta ... nói cái gì vậy ? Đúng là khùng điên thật .
" Cậu có bệnh không ? Hay tôi đưa cậu đi bác sĩ nha . Cậu sao có thể là Bin chứ ? Bin là Tuấn Nhân mà , hai chúng ta đều biết điều đó ! " - Tôi khẳng định , dứt khoát với cậu ta .
" Vậy tôi nói điều mà Tuấn Nhân không bao giờ biết cho cậu nghe . Cậu có một vết sẹo ở lòng bàn chân trái và một vết bớt ở đùi bên phải . Tôi nói có đúng không ? " - Tôi ngớ người, sao cậu ta đều biết vết sẹo của tôi ở đâu chứ ?
" Cậu ... "
" Vết sẹo ở lòng bàn chân là do cậu bị mảnh vỡ của cái chai làm ra , còn vết bớt ... cậu đã từng nói với tôi , đấy là bẩm sinh , lúc sinh ra đã có nó . " - Tôi chưa kịp hiểu ra câu nói kia thì Minh Luân lại công kích tôi bằng một câu nói khác . Cậu ấy không những biết được vết sẹo , vết bớt của tôi nằm ở đâu mà cậu ta còn biết được như thế nào xuất hiện được những dấu tích ấy . Chẳng lẽ ... không phải , chắc không phải như tôi nghĩ đâu .
" Phải , chính xác là điều cậu nghĩ . Tôi là Bin mập , ba tôi là ba nuôi cậu - Ngô Minh Thắng và mẹ nuôi của cậu - Nguyễn Trần Ngọc Hằng . " - Chỉ duy nhất cậu ta đang nói , tôi không nói được một lời nào cả , sao cậu ta có thể ... biết được tôi đang nghĩ gì ? Cậu ... như thế này , làm tôi càng sợ hãi cậu ấy hơn .
" Cậu ... không phải như tôi nghĩ đúng không , cậu không phải là Bin , đúng không ? " - Nước mắt chảy dài trên má làm ướt hết cả khuôn mặt tôi , tôi đã lau đi nhiều lần nhưng nó vẫn cứ nôí tiếp nhau , lăn dài , lăn dài . Kính của tôi được lấy ra , làm tôi chỉ thấy được mờ mờ . Cậu ta giơ tay lên , chạm vào gương mặt tôi , lau đi những giọt nước mắt kia .
" Tôi là Bin mập , trên đời này chỉ có một Bin mập này là của cậu . Cái biệt danh đấy , biệt danh mà cậu đặt cho tôi mà . Không lẽ cậu lại không nhớ ? " - Cậu ta lắc lắc vai tôi .
" Tôi nhớ chứ , nhớ rõ là đằng khác . Nhưng Tuấn Nhân , sao cậu ta lại nói mình là Bin mập , trong khi đó cậu mới là Bin của tôi chứ ? Chuyện này là sao vậy ? " - Quá nhiều mâu thuẫn , tôi không thể nào suy nghĩ được nữa . Tôi quá mệt mỏi rồi , tôi không chống cự được nữa . Tôi nhắm mắt lại , ngã gục . Tôi có cảm giác , ai đó đang bế tôi vào lòng , la hét ầm ĩ ...
" Bây giờ tôi là Zen. Không còn là Bin mập của ngày xưa nữa...... "
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Hết chương 20 ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro