Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

Lâm Bố Tịch, một cô gái gia đình khá giả, lai lịch chỉnh chu, có một tính tình khó tiếp xúc bởi khuôn mặt đượm một chút nỗi buồn và ít khi bắt chuyện trước.
------------------------
Hoàng Thanh là một cậu con trai cả trong nhà và được sinh ra trong một gia đình khá giả. Cậu được chuyển lên thành phố sinh sống và học tập cùng gia đình của mình.

Và đây sẽ là cuộc gặp mặt của hai người không bao giờ biết hồi kết của nó.
------------------------
Bố Tịch đều đi học vào mỗi buổi sáng và cả buổi tối, chiều nay cô phải tới lớp học thêm học. Cô đang ngồi nơi chỗ bàn trong góc để có thể thoải mái học hơn thì có một cậu học sinh tới xin học, nhìn thì cũng không gì ấn tượng cả. Cô cũng chẳng tò mò gì về cậu con trai đó, nhìn đồng phục thì giống đồng phục trường cô nên cô nghĩ đều chung trường rồi cô quay khuôn mặt tiếp tục học bài. Cậu con trai lướt qua nhìn vào khuôn mặt cô, mặt cô cũng chả ấn tượng mấy thì sao cậu con trai lại vẫn nhìn cô cho dù đã ngồi xuống chỗ của mình. Cô giáo giới thiệu tên cậu con trai, Hoàng Thanh, rồi lại giới thiệu tên cô nhưng cô chả mấy quan tâm những vụ này.

Sáng sớm, cô gặp bóng dáng của cậu học trò hôm qua nên chỉ lướt nhìn nhẹ. Buổi học thêm hôm nay lại là định mệnh cho cô có một người bạn thân khác giới. Chả là cô quên mang theo hộp bút của mình ở nhà, cô ngồi loay hoay mãi nhìn xung quanh thì chưa có ai tới ngoài cậu ta. Cô không biết làm sao cả nhưng cậu ta lại quay qua hỏi cô.
"Cậu làm mất cái gì à?"
"À mình để quên cái hộp bút ở nhà rồi."
"Vậy hả? Tôi cho cậu mượn."
Anh ta đưa cho cô và nở một nụ cười, cô cũng đành chấp nhận mà nhận lấy chiếc bút. Vì lo mãi loay hoay cất đồ rồi về nhà, cô chợt nhận ra mình chưa trả cây bút cho cậu ta. Cô lại nghĩ tới việc mai sẽ qua lớp để trả.

Ting.....

Một tin nhắn được gửi đến.
* Xin chào cô bạn. Cậu chưa trả tôi cây bút nhé. *
Là tin nhắn từ cậu ta. Cô cũng đáp trả lại tin nhắn đó.
* Tôi sẽ trả không quỵt nó luôn đâu.*
* Tôi nói giỡn thôi cây bút đó coi như tặng cậu xem như quà kết bạn.*
Cô lặng đi không đáp lại nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro