Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[nsfw] Time Stop

P/s: cuntboy, time stop, public play, séc ko não
===========

Lạy trời, Kim Joon Goo nghĩ rằng gã ta được ánh sáng của thần may mắn rọi xuống.

Nhìn dòng người đứng yên ngay tại 1 vị trí, những chiếc lá mỏng theo làn gió nhẹ thổi cũng dừng lại ngay giữa không trung. Kim Joon Goo thất thần nhìn vào vật trong bàn tay mình.

Một chiếc đồng hồ quả quýt nhỏ xinh, lớp vỏ ngoài màu bạc lóa mắt, những chi tiết trang trí được chạm khắc tỉ mỉ, mặt đồng hồ trắng tinh càng bật lên những con số được làm từ đá quý. Vừa nhìn đã biết nó có giá trị không hề nhỏ.

Ai mà ngờ được gã ta thó được nó từ con nợ xấu số bị đập cho thừa sống thiếu chết chỉ vì không chịu trả tiền?

Hơn nữa đéo ai mà ngờ tới nó lại có khả năng ngưng động thời gian chỉ với một cú nhấp vào cái nút ngay chính giữa mặt đồng hồ?

Mẹ kiếp, nghe có điên không cơ chứ, cả người Kim Joon Goo run lên bần bật, không thể kiềm chế được mà cười một tràng to ở ngay giữa đường.

Hãy còn tưởng rằng cơ hội để bản thân gã vùng lên đứng trên đỉnh cao xã hội, kiếm được cả bộn tiền từ món báu vật này đã nằm gọn trong tầm tay. Thì từ đâu ra xuất hiện một ông lão, lão ta giống như không chịu ảnh hưởng từ chiếc đồng hồ, đôi chân gầy yếu chống gậy tiến lại gần gã. Giọng ồm ồm: "Thứ đồ đó...đã gần đến giới hạn. Chắc chỉ tầm vài ba lần nhấn nút nữa thì nó sẽ mất đi hiệu lực."

Hiện thực đau điếng vả vào mặt Joon Goo một cái chát: "Cái-ông nói cái đ..."

Chưa kịp cất tiếng xong, lão ta phẩy tay biến mất, kéo theo đó là sự hoạt động trở lại của dòng thời gian, mọi thứ lại trở về tình trạng ban đầu.

Gã trai tóc vàng bảnh tỏn với chiều cao nổi bật, đôi chân dài thẳng tấp như mọc rễ cứng đơ tại 1 chỗ, bàn tay thon dài nắm chặt chiếc đồng hồ sang trọng đến nổi cả gân xanh. Một cô gái đi ngang vỗ vào vai gã hỏi thăm mang theo chút ý định làm quen, bị gương mặt nhăn nhó đen sầm của gã vội vã quay người bỏ đi.

"Chỉ vài ba lần thôi á? Mẹ kiếp vừa nãy mình đã sài thử một lần, khác đéo nào hoang phí cơ chứ?"

Cái đồng hồ tưởng chừng như đem đến cơ hội cho gã lại có hạn sử dụng ngắn ngủi đến vậy, gã biết nên làm gì giờ đây?

===========

"Kim Joon Goo, chủ tịch bảo tao đến đưa hợp đồng cho mày đây. Lo mà kí cẩn thận vào."

Ngay khi Kim Joon Goo đang ngồi ngạo nghễ trên chiếc sofa, thẫn thờ nhìn lên trần nhà, thì tiếng kéo cửa bỗng vang lên kèm theo đó là một giọng nói trầm bổng kéo gã về lại với thực tại.

Đệch, thằng chó Park Jong Gun cứ vào phòng gã mà đéo thèm gõ cửa hay thông báo gã một tiếng, cứ ỷ vào việc được gã cưng chiều (?) mà ngông cuồng không thôi.

"Cks, tao đã bảo mày là-" cáu gắt quay sang phía của Gun, lời càm ràm chưa thoát hết ra khỏi cửa miệng thì đã bị cảnh trước mặt làm cho ngớ người.

Ôi vãi cả áo sơ mi không thắt 3 nút trên để lộ mảng da thịt lớn ở hai bầu vú, đầu ti to tròn nhô ra một cách đầy dâm đãng hiện rõ trên lớp áo đắt tiền, cổ tay dài thì được xắn lên tận khuỷu tay để lộ đống hình xăm hoang dã.

Thằng điếm này! Rõ ràng đây là đang dụ dỗ gã mà.

"Mày...mày ăn mặc kiểu này đi đến công ty hả?"

Park Jong Gun kẹp lấy chồng tài liệu và hợp đồng giá trị hàng chục triệu won dưới nách, quay người mày mò đóng lại cánh cửa. Kim Joon Goo đợt trước không hiểu bị gì mà một hai đòi phải đổi cửa, và hiện tại thì hắn hẳn biết lí do rồi, cái cửa lồn này đóng quài mà đéo được.

"Ời, điều hòa văn phòng chủ tịch bị hỏng, nóng quá nên tao không mặc vest."

Khổ cho Gun Park, nóng như vậy mà phải mặc vào đống áo quần gò bó khó thở ấy, nếu là ở nhà thì chắc hắn ta đã không ngần ngại xé phăng đống đồ đó rồi để trần nhỉ?

Nhìn cặp mông nẩy lên nẩy xuống theo động tác của Park Jong Gun, con ngươi của Joon Goo bỗng chóng thu hẹp lại ánh lên sự toan tính.

Gã ta biết đã đến thời điểm thích hợp để sử dụng cái đồng hồ đó rồi.

"Này, Kim Joon Goo, đến và đóng cái cửa này dùm-"

Tích.

Chiếc đồng hồ ngay lập tức phát huy công dụng thần kì của nó, Gun giữ nguyên tư thế nắm tay đóng cửa, chân phải hơi co lên ép sát vào cửa với hy vọng dùng lực chân để đóng nó lại, khuôn mặt xinh đẹp hơi quạu quọ nhìn về phía gã, đôi môi dày chúm chím hơi mở để lộ cái lưỡi hồng phấn ẩn sâu bên trong chuẩn bị sai khiến gã.

Địt mẹ, lần sử dụng này Goo Kim thấy rất đáng.

Tiếng giày da tiếp xúc với mặt sàn vang lên một cách đầy ồn ào trong cái không gian tĩnh lặng này. Gã ta đi đến trước mặt hắn, tuy rằng bản thân gã chỉ cao hơn đối phương 1cm, nhưng Park Jong Gun lúc này lại vô cùng dễ dàng mà nằm gọn trong lòng gã.

Goo nhìn khuôn mặt lạnh tanh ấy mà trong lòng nổi lên một ngọn lửa dục vọng đầy cháy bỏng.

Phải phá hủy, phá hủy dáng vẻ lạnh lùng ngạo mạn này của hắn ta, phải cho thằng điếm này nhìn rõ được ai mới là người mà hắn ta cần phải đi theo.

Kim Joon Goo đặt xuống đôi môi hồng của Gun một nụ hôn đầy mạnh bạo, gã ta dùng lưỡi cưỡng ép khuôn miệng kia phải mở ra để đi vào tuần tra lãnh địa. Đầu lưỡi Goo Kim điên cuồng chọc nguấy ở bên trong, cuốn lấy cái lưỡi rụt rè chắc là đang trốn tránh của Gun. Môi lưỡi cả hai quấn quít lại với nhau, gã đầu vàng vừa hút lấy mật ngọt trong họng đối phương, vừa truyền xuống cổ họng hắn nước dãi của gã.

Đôi răng nanh của gã ta không ngừng cắn khẽ vào bờ môi xinh xắn của Gun, âm thanh bú mút và tiếng trao đổi nước bọt cũng làm cho không khí xung quanh văn phòng của vị "Trưởng Phòng An Ninh" cũng trở nên đầy sắc tình.

Nụ hôn chỉ dừng lại khi Goo Kim cảm thậy có một vật nhỏ cứng cứng áp sát vào lòng ngực mình. Chà, có lẽ đầu ti của Park Jong Gun không chịu nổi muốn làm mục tiêu tiếp theo bị dâm loạn rồi nhỉ? Đúng là dâm như điếm mà.

Khi đôi môi cả hai tách ra khỏi nhau, cái lưỡi hung hãn của Kim Joon Goo có vẻ như không muốn rời xa khỏi khoang miệng ấm áp mà quyến luyến kéo theo chiếc lưỡi của đối phương ra ngoài lộ diện trong không khí, kèm theo cả sợi chỉ bạc óng ánh ánh nước dâm đãng.

Trông Park Jong Gun kìa, vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh lùng vô cảm, cái miệng nhỏ lại hé to thành hình chữ O, đầu lưỡi phấn nộn lè ra ngoài trông như đang đòi được ăn, nước dãi không nuốt kịp chảy dài thấm ướt cả chiếc áo trắng.

Dục vọng biến hắn thành con điếm của riêng gã ta ngày càng mãnh liệt hơn.

Cởi lấy chiếc áo rồi ném nó đại xuống sàn, Goo Kim vồ vã nuốt trọn một nửa bầu ngực trái của Gun vào trong miệng, tay cũng không nhàn rỗi mà nắm lấy phần ngực còn lại dùng sức nắm chặt trong tay, đầu ti bị kẹp giữa ngón giữa và ngòn trỏ hết xoay tròn lại kéo lên cao. Hai má gã ta hóp lại dùng sức hút lấy hút để, như thể gã ta muốn hút được sữa từ cặp vú bự của "người bạn thân".

Đến khi gã đầu vàng chịu rời xa vòng ngực ấm áp của đối phương, thì cặp ngực sữa dâm đãng của Gun đã bị hành hạ đến đỏ bừng, một bên dính đầy bọt nước và vết răng cắn,  bên còn lại là những vết xanh tím và dấu tay đầy đáng sợ.

Nên đến vấn đề chính rồi. Goo cầm hai chân của Gun quấn chặt lên eo của mình, gã ta như con sói đói hung hãn xé toạt đi phần đáy của chiếc quần tây, để lộ ra chiếc quần lót tam giác màu trắng bên trong.

Và thêm cả cái gì kia?

Kim Joon Goo trố mắt lặng người nhìn phần sẫm màu ở chính giữa quần lót, nước dâm rỉ ra thít chặt lớp vải mỏng tang hiện rõ phần môi lồn mập mạp.

Con đĩ này ấy thế mà lại có một cái lồn của đàn bà.

Một thằng đàn ông cao to sáu múi, là nỗi sợ của tứ đại băng đảng, kẻ mà khi nghe thấy tên đều bất giác ớn lạnh run rẩy, thế mà hạ bộ không phải là thứ đặc trưng nam tính của đàn ông, thế vào đó là một bé lồn non tơ khép nép ẩn mình đằng sau lớp quần lót lụa đắt tiền.

Cảm giác nóng cháy tụ lại nơi não, mũi gã ta nóng lên, đến khi phản ứng kịp vài giọt máu đã thấm vào trên mặt vải trắng, phác họa càng rõ bé lồn non.

Thì ra là thế, bảo sao mỗi lần Kim Joon Goo nhìn thấy Park Jong Gun đều muốn đè hắn ta ra chịch một cách tàn bạo nhất, thì ra là do bé lồn dâm chưa được nếm mùi tinh này gây rối.

Chặc, thật là! Park Jong Gun mà nói cho gã sớm hơn thì gã ta đã không để bím dâm phải chịu cảm giác đói khát lâu như vậy.

Một tay gã lung tung lau mũi, tay còn lại thì bắt đầu cởi thắt lưng ra kéo quần xuống, để lộ thằng Goo em. Cũng không phải là lần đầu tiên, phải biết trước đó gã ta đã nếm đủ thứ loại điếm hạng sang, nên việc cặc gã ta đã ngã dần về màu tím sẫm cũng không phải chuyện bất ngờ. Thứ bất ngờ ở đây là cái kích thước to đến đáng sợ và hình dạng cong kỳ quặc của nó, như là lợi thế trời ban, con cặc quái dị này chinh phạt không biết bao nhiêu điểm nứng của mọi người tình. Gã ta tin rằng thằng Goo em thân kinh bách chiến của gã sẽ làm cho Park Jong Gun sướng đến mất kiểm soát.

Vén lớp quần lót mỏng sang đến sát bẹn, không một chút bôi trơn, không hề có bước chuẩn bị, Kim Joon Goo cứ như vậy để cặc trần chọc một phát đâm xuyên qua màng trinh mỏng manh thuần khiết, chạm thẳng tới miệng tử cung.

Mùi máu tanh nồng lan tỏa trong không khí, càng kích thích thần kinh của gã tóc vàng, trên trán gã nổi lên từng sợi gân xanh đáng sợ. Cảm giác được tầng tầng lớp thịt lồn co bóp lại như những chiếc miệng nhỏ bao quanh lấy cặc gã, làm cho kẻ vốn tự chủ phải tự cắn môi đến bật cả máu chỉ để kiềm lại cảm giác xuất tinh.

Có lẽ vì là bộ phận bị biến dạng trên cơ thể này, tử cung của Gun vô cùng nông, phải biết rằng dù đã chạm tới cửa miệng rồi, nhưng cặc gã chỉ mới vào được 2/3.

Ôi mẹ kiếp, thế này chả phải kêu gọi người khác phải địt cả tử cung, biến cái lồn này thành bao ủ cặc hoàn chỉnh thì mới là đút được hết cặc vào sao. Mà chắc chi người khác đã có con cặc to dài như gã, bốn bỏ năm lên chẳng phải bao ủ cặc này sinh ra dành cho mỗi Goo Kim sao?

Gã vắt đôi chân thon dài của người nằm dưới vòng qua hai cánh tay của mình, ép sát thân thể cả hai lại với nhau, dường như muốn hòa cả hai thành một ịn vào hẳn tấm cửa. Nhìn khuôn mặt vẫn không cảm xúc kia của Park Jong Gun, Goo hơi chút khó chịu khi không thể nhìn được biểu cảm dâm dục trên mặt hắn ta. Chuyển sự tức giận vô hình ấy thành hành động, gã cúi người đặt xuống đôi môi dày hơi ửng đỏ thêm một nụ hôn tàn bạo, thân dưới thì bắt đầu chuyển động.

Vào một ngày trời xanh mây trắng, mọi người trong công ty đều đang tất bật với công việc, thì gã ta lại ở trong văn phòng, nhờ vào cái đồng hồ kỳ quặc mà cưỡng hiếp người cộng sự của mình. Và Park Jong Gun càng sẽ không thể ngờ khi chỉ đi đưa tài liệu và hợp đồng một chuyến thôi mà mình đã bị phát hiện ra bí mật thân thể, cái lồn nho nhỏ đáng yêu bị con cặc bự tanh hôi đáng sợ phá thủng màng trinh.

Nếu Park Jong Gun có thể hoạt động ngay lúc này chắc hắn ta phát hoảng hét toáng lên kêu gã ta rút cái thứ dơ bẩn này ra khỏi người hắn nhỉ? Làm sao đây, Goo muốn chứng kiến cảnh này quá.

Hông hơi tách ra khỏi bờ mộng tròn nẩy của đối phương, cặc bự bị rút ra khỏi đến gần mép lồn, gã ta nắc một cái thật mạnh, thành công mở ra cửa tử cung. Nước dâm chảy ra không kiểm soát, tiếng nhóp nhép vang vọng khắp phòng.

Cặc bự liên tục giã vào lồn nhỏ những cú nắc dữ dội, tử cung béo mập cắn chặt lấy đầu khấc gớm ghiếc mãi không buông, vốn là bộ phận mềm mại và nhỏ nhắn, Goo Kim đã biến nó thành bao ủ cặc cho riêng mình. Hai bìu dái không ngừng đập vào xung quanh mép lồn, khiến nó đỏ âu lên như mục nát.

"Nhìn xem vợ ra nước nhiều chưa này. Có thật là lần đầu của vợ không vậy?" Cảm giác được rưới bởi những dòng nước dâm ấm áp làm tê liệt thần kinh của Kim Joon Goo. Không phải nói ngoa, lồn của Park Jong Gun nhiều nước đến độ làm gã ta hẵn tưởng rằng cơ thể của hắn làm từ nước đấy. Nước lồn rỉ xuống, làm dính hết lông cu của gã, rơi đọng lại thành một bãi to dưới đất.

Một tay của gã lần mò, nắm lấy hột le kéo nó ra khỏi môi lồn. Liên tục dùng ngón tay thô ráp của mình chà sát vào le đĩ nhạy cảm, lần này có chút kích thích, chỉ thấy cơ thể của Gun giựt nảy lên, tí tách tí tách. Chất lỏng màu vàng rưới xuống cặc Goo Kim, văn phòng bị nhấn chìm trong mùi hương tanh tưởi phóng đãng.

Kim Joon Goo nhấp hông làm một phát lút cán. Sau khi cặc bự đã hoàn toàn ngập lội trong cái lồn của vợ yêu, gã ta mới thở hắt ra, thân cặc hơi phình to, bắn hết toàn bộ đống tinh trùng ủ trong dái vào thẳng tử cung của hắn.

"Vợ ơi, vợ ơi. Anh bắn thẳng vào lồn nhỏ của vợ rồi này. Sau hôm nay có khi lồn vợ bị biến dạng thành hình cặc chồng mất thôi."

Gã rút cu ra, thả lỏng. Thân thể của Gun trượt trên cửa, ngồi phịch xuống đất.

Thề có chúa, Goo muốn làm thêm một trận nữa.

Khuôn mặt lãnh đạm bị dính cả đống thứ dịch thể, khắp cơ thể của Gun là bằng chứng hắn ta đã bị xâm hại tình dục, đến lồn non còn đang rỉ tinh ngụp lặn trong đống nước lồn và nước đái. Như là một con điếm bị khách chơi đến hư.

Dùng điện thoại chụp lại khoảnh khắc đẹp đẽ này. Kim Joon Goo từ tốn mặc quần áo vào.

Gã nhìn cơ thể rách nát đang ngồi tựa cửa kia bỗng nghĩ ra một ý định.

Kim Joon Goo đã dọn sạch sẽ căn phòng, xịt khử mùi ở mọi ngốc ngách. Gã ta còn lau sạch cơ thể của hắn, nhưng tuyệt nhiên lại không hề có ý định lau sạch cái đống tinh dơ bẩn của gã ủ sâu trong âm đạo của Gun.

Sau khi xác nhận mọi thứ trông y chang như khi Park Jong Gun bước vào phòng, gã quay trở lại sofa, nở nụ cười tới tận mang tai, nhấn cái nút ngay chính giữa mặt đồng hồ một lần nữa.

Tích.

Mọi thứ hoạt đông lại như bình thường. Đôi mắt vô hồn của Gun dần có lại tinh thần, hắn hơi ngớ người ra. Chỉ mới vài giây trôi qua, mà tưởng đâu đã vài tiếng rồi ấy chứ, hắn kệ mẹ cái cửa rồi quay người tiến tới chỗ của Goo.

Bỗng nhiên Park Jong Gun khụy người xuống, một khoái cảm không rõ tên sực thẳng lên não bộ làm hắn suýt phát ra tiếng rên.

Goo thấy vậy vội đi tới, nâng một tay hắn lên, cho hắn mượn sức để đứng dậy: "Sao thế? Chưa ăn sáng à mà gục vậy?" Lời nói đầy sự lo lắng nhưng cũng không thể giấu nổi vẻ vui sướng.

"Tao- Ah..." lần này là một cảm giác tê dại đến từ bộ phận biến dạng mà hắn xem như không tồn tại, nó như là bị ai đó dùng tay tát vào lồn vậy. Gun run rẩy lấy tay che miệng.

Thế nhưng-

"Ah..hức...cái..cái...ah" Cái lồn non của Gun truyền đến một sự đau đớn thấu xương, hắn ta bị một thứ vô hình gì đó đâm thủng màng trinh rồi nó ra vào không ngừng.

"Hức...Ah...ah...đừng....đau quá....ư"

Tiếng rên rỉ rách nát không ngừng phát ra từ chiếc miệng nhỏ, Jong Gun một lần nữa ngã khụy thẳng xuống người của Goo. Hai tay hắn vòng ra sau, như ôm lấy chiếc phao cứu sinh mà bấu chặt vào tấm lưng dài rộng của đối phương không thôi.

Cứu với.

Hắn ta bị từng cú nắc mạnh bạo làm cho không còn khả năng để suy nghĩ. Cứ như vậy cố gắng che miệng nhưng vẫn không thể kiềm được âm thanh dâm đãng của mình.

Goo Kim biết rõ chuyện gì đang xảy ra. Thậm chí gã còn hưng phấn, lồn của Gun chắc giờ đang bị phình thành hình cặc của gã rồi.

Park Jong Gun một lần nữa lại nương nhờ vào người của Goo để đứng dậy, đôi chân vẫn run rẩy không thôi. Rồi một chất lỏng đặc sệt nóng cháy được bơm thẳng vào trong lồn.

Lần này ngoài dự đoán của hắn, khoái cảm dữ tợn xâm chiếm lấy toàn thân gã mắt đen. Hắn nằm phịch hẳn xuống sàn, cơ thể vẫn run rẩy như cày sấy, đũng quần bắt đầu chảy ra những thứ chất lỏng kì quái, quần lót trắng tinh khiết bị tinh trùng, nước dâm, và vài giọt nước tiểu màu vàng dây ra làm cho bẩn đi.

Park Jong Gun lên đỉnh, ngay trước mặt của Kim Joon Goo, theo một cách nhục nhã nhất.

"Này, mày không sao chứ? Có ổn không? Park Jong Gun, trả lời tao đi." Âm thanh đầy sự lo lắng vang lên, trong cơn mơ hồ, Gun nhìn về phía gã tóc vàng.

Hắn thấy mệt lắm, mệt từ thể xác đến tận sâu trong tâm hồn, ôm chằm lấy Goo, hắn từ từ nhắm mắt chìm vào trong cơn mê.

Goo Kim ôm chằm lấy cơ thể rũ rượi của hắn, không khống chế nổi mà dùng sức như thể muốn Gun hòa vào thân thể mình.

Gã ta biết, kế hoạch của mình đã đạt đến mục đích rồi. Người gã đầu vàng run lên, với khuôn mặt đầy bệnh hoạn.

Park Jong Gun từ giờ chỉ có thể là của một mình gã, từ tâm hồn đến thể xác, gã đều có thể nắm chặt trong tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro