Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Vô hạn lưu] Giao Hợp Ứng Dụng

Trong điện thoại bỗng dưng xuất hiện một chiếc app kì lạ, mục tiêu của nó là gì...?

Ôn Mặc Ngôn chỉ trải nghiệm vài phó bản mà thôi, không ngờ lại nghiện mất cảm giác được kẻ khác gian da^ʍ thao huyệt đến mất kiểm soát như thế này. Thế giới thật và ảo đã không còn quan trọng, cậu chỉ muốn được lấp đầy mà thôi.

CẢNH CÁO TRUYỆN H có tình tiết xúc tu, NP (trên 3 người), Thú x người, lσạи ɭυâи, cao h tục tĩu, vân vân và mây mây!

Thụ không tiểu bạch, không íu đúi, không trẻ con. Cao H nhân văn (?) toàn thế giới đều muốn làʍ t̠ìиɦ với thụ.

Không logic, viết để thoã mãn đam mê, thận nhập.

Ứng dụng Hoan Dục.

Không phải chỉ là một cái app không thôi đâu nha người chơi~

Bị nam phó rình coi thủ da^ʍ, trong lúc vào phó bản bị liếʍ láp dươиɠ ѵậŧ hầu hạ.

----

"Hmmmp ah..ahh.ahh...."

"Ưmmm~~~~~....."

Trong phòng tắm, tiếng thở dốc ái muội liên tiếp vang lên, ngại vì cách âm rất tốt nên chẳng lọt được ra bên ngoài một tiếng gió nào. Trong bồn tắm ngồi một người dị đồng thanh niên, khuôn mặt lai tạp giữa người châu âu và châu á ánh lên từng đường nét xinh đẹp, cằm tuyến thon dài, cơ bắp căng chặt lấm tấm mồ hôi. Ôn Mặc Ngôn rút chiếc máy tự sướиɠ ra khỏi dươиɠ ѵậŧ, thở hổn hển nhìn mớ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng sữa phủ đầy dươиɠ ѵậŧ của mình rồi chảy xuống hai bên tinh hoàn, sau đó theo khe mông mà chảy qua lỗ hậu rồi tràn xuống bồn tắm. Cậu tắt chế độ rung của cái máy mát xa, cả người mềm nhũn nằm liệt trong bồn.

Từ hôm đầu tiên cậu phát hiện công dụng của icon app tới nay đã qua 3 ngày, đây là lần thứ hai cậu thủ da^ʍ bằng nó. Tuy rằng đã có sử dụng sεメ toy để trợ hứng, nhưng đúng như cậu dự đoán, mặc dù lúc lêи đỉиɦ rất phê không thể nào kiềm chế được, nhưng sau phi qua cơn sướиɠ, cảm giác trống rỗng lại bao vây lấy Ôn Mặc Ngôn. Cơ thể cậu kêu gào thèm khát, muốn cậu thêm nữa thêm nữa, nhưng Ôn Mặc Ngôn lại không biết cảm giác trống vắng đó xuất phát từ đâu, điện thoại vẫn nắm trong bàn tay phải, Ôn Mặc Ngôn đành phải tìm tiểu nhân trợ giúp bản thân, mặc dù biết thứ này có chút không bình thường, nhưng khát cầu cơ thể lại không bỏ qua được.

"Ân...."

Lúc mở app vẫn là cảm giác tê dại đó, nhưng qua hai lần nghiền áp chà đạp khi thủ da^ʍ thì cú chạm nhẹ này chỉ như cào ngứa. Ôn Mặc Ngôn nhìn dươиɠ ѵậŧ nửa cương của mình, nhíu mày lấy chiếc ống mát xa kế bên mà tròng lên lại rồi bật chế độ chậm nhất. Theo từng cú luận động nhẹ nhàng bên trong mà khiến cho từng dòng, từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Ôn Mặc Ngôn còn sót trong máy lẫn trên thân côn ŧᏂịŧ bị bài trừ ra bên ngoài. Bên tai là tiếng ong ong của máy sεメ toy, hạ thân cũng được vuốt ve an ủi nhè nhẹ khiến cảm giác trống rỗng cũng được giảm đi phần nào, Ôn Mặc Ngôn cứ như vậy banh chân ngồi trong bồn tắm với dươиɠ ѵậŧ bị sεメtoy bao phủ mà thảnh thơi chơi di động.

"Ừm, xem ra người chơi đã làm quen với tuyến tiền liệt của mình nha~ tiếp theo nhớ kiểm tra phúc lợi người chơi mới đó~"

Tiểu nhân trong màn hình vẫn y như cũ, Ôn Mặc Ngôn nhìn về phía bánh xe quay đang chớp chớp trên góc trái màn hình, bên cạnh là vài cái icon màu xám chờ đủ level mới được mở khoá. Cậu bấm vào bánh xe quay, thì ra bên trong là rút thăm trúng thưởng, có ba loại màu sắc là đồng, bạc, vàng. Mỗi màu tương ứng với một cấp bậc của từng kiện sản phẩm trong cửa hàng, ngoài ra còn có vài ô màu xám, trên đó là một lượng đồng vàng nhất định.

Phúc lợi người chơi mới được miễn phí quay 10 lần đầu, về sau mỗi ngày được miễn phí một lần. Nếu muốn tiếp tục quay phải trả phí 200 đồng vàng, cứ quay 10 lần sẽ chắc chắn nhận được một món từ cấp bạc trở lên. Nghe tới còn man đáng giá cùng hấp dẫn...

"Đúng là ở đâu cũng có gacha..." - Ôn Mặc Ngôn lẩm bẩm, bấm quay x5 trước.

[Ting - Người chơi sử dụng Khoái Lạc Chi Luân thành công nhận được:

Đồng vàng x 150

Thuốc hồi trinh loại I x 1

Đồng vàng x 50

Đồng vàng x 50

Thuốc tăng lực loại I x 1

Xin kiểm tra và nhận trong hòm thư]

"Di, cái này là cái gì?" - Ôn Mặc Ngôn thấy có hai bình nước thuốc, nhấn nhận rồi mở balo của mình ra kiểm tra.

Thuốc hồi trinh loại I: thấp kém bản thuốc hồi trinh, nhưng miễn cưỡng sử dụng. Dùng để hồi phục lỗ hậu khi bị yêu thương quá nhiều.

Chú: có thể tinh luyện 5:1 (5 bình loại I đổi được 1 bình loại II)

Thuốc tăng lực loại I: thấp kém bản thuốc tăng lực, nhưng cũng tốt hơn nước tăng lực thông thường. Dùng khi người chơi theo không đủ thể lực khi bị chiếm hữu yêu thương.

Chú: có thể tinh luyện 5:1 (5 bình loại I đổi được 1 bình loại II)
"Nghe giống như mấy bình nước phép trong game vậy..."

Ôn Mặc Ngôn nói, không hiểu lắm phần "lỗ hậu bị yêu thương" với "chiếm hữu yêu thương" có nghĩa là gì. Hiện tại trong túi cậu có tổng cộng 330 đồng vàng, thú sủng x 1 đang ấp, còn lại thì không có gì cả. Ôn Mặc Ngôn nhìn tiểu nhân trong màn hình, dù sao nó cũng là người cho cậu biết tác dụng của icon bên ngoài. Nên cậu quyết định mua cho nó một cái gì đó, mở cửa hàng, cửa hàng chỉ mở khoá hai trang đầu, trang sau cần lv2 mới có thể giải. Phía trước bán không nhiều, có thuốc hồi trinh, thuốc tăng lực, kẹo cương nằm trong mục dược vật, tất cả đều là loại I. Còn có bán nệm, giường, sofa và khung cửa sổ. Ôn Mặc Ngôn thấy tiểu nhân thường hay đứng cạnh cửa sổ, kế bên là bồn hoa. Nghĩ thầm nó có lẽ thích nhìn bên ngoài cùng chăm sóc cây cối nên quyết định nâng cấp khung cửa sổ cho nó, cuối cùng cậu chọn trúng một cái khung cửa màu ngà rất đẹp, kính cũng có vẻ trong suốt hơn. Đồng thời nó xũng y hệt kiểu mà phòng cậu đang gắn, cảm thấy có duyên nên quyết định mua nó. Hoa mất 300 tiền vàng, tuy đắt nhưng tiểu nhân có vẻ rất thích, khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn ửng hồng đầy thích thú.
Sau đó nó chỉ cho cậu cách sử dụng chức năng khác của game, ví dụ như nút Phó Bản là để làm nhiệm vụ, lấy kinh nghiệm và đồng vàng. Ngoài ra cũng chỉ có phó bản mới rớt tϊиɧ ɖϊ©h͙. Có nút Vườn Rau là để chăn nuôi, bên cạnh là một cái nhà khá lớn, tiểu nhân nói khi lên lv2 có thể mở khoá để trồng trọt lẫn nuôi thú. Hạt giống và thú có thể mua ở cửa hàng, Phó Bản cũng có tỉ lệ rớt. Ôn Mặc Ngôn lúc này chỉ để ý Phó Bản, vì lv1 có rất nhiều thứ bị hạn chế nên cậu quyết định chơi thử phó bản xem sao.

Nhưng trước tiên cậu phải đổi chỗ đã, ngồi trong bồn tắm đau lưng, người cậu ngồi đã bị ấn ra vài vệt đỏ rồi. Ôn Mặc Ngôn không rút con sεメtoy ra khỏi dươиɠ ѵậŧ của mình mà trực tiếp đứng dậy lấy vòi sen rửa sạch cơ thể, sau đó chỉ đơn giản lau khô cơ thể rồi loã thể ra ngoài. Dù sao cũng chẳng có ai vào phòng cậu, trời cũng khuya nên người làm chắc cũng đã về hết nên cơ bản Ôn Mặc Ngôn không sợ có ai thấy bộ dạng này của mình. Nằm trên giường lớn, cậu nhỏ vài giọt tinh dầu bôi trơn vào trong máy để nó có thể mát xa côn ŧᏂịŧ của mình mềm mại hơn.
Ôn Mặc Ngôn rất tự hào về con dươиɠ ѵậŧ này, toàn thân hơi cong lên phía trên, đầu khấc to, ngấm rõ ràng ra khỏi thân dưới, tạo thành một cái móc câu tự nhiên. Trên dưới dài tới 21cm, toàn thân hồng nhạt, thoã thoã hàng to sài tốt. Tới em trai cậu lúc tắm chung còn khen dươиɠ ѵậŧ cậu đặc biệt đẹp. Nhỏ xong tinh dầu, Ôn Mặc Ngôn lại nhét nó vào trong sεメtoy. Em cậu nói phải mát xa nhiều mới khiến côn ŧᏂịŧ khoẻ mạnh phát triển, vậy nên riêng đặt mua con sεメtoy này cho cậu. Nghe nói là đo chuẩn size mà đặt làm.

Bên tai là tiếng nhồi rè rè của máy, dươиɠ ѵậŧ được nắn bóp cẩn thận. Ôn Mặc Ngôn mới có thời gian coi lại điện thoại, tiểu nhân lại đứng bên cạnh cửa sổ, cậu nhìn nhìn rồi nhớ lại mấy cái giới thiệu kì quái lúc trước bèn nhấn vào coi thử xem. Quả nhiên theo cửa sổ đổi mới, phầm giới thiệu cũng khác.
"Cửa sổ lv3 sử dụng gỗ tốt mài thành, được khảm kính trong suốt nhìn xa hoa lại quý giá. Có 50% tỉ lệ gặp ái mộ giả bên ngoài rình coi người chơi tự sướиɠ đâu~ làm người ta mỏi mắt mong chờ~"

"???" - gặp quỷ đi thôi, Ôn Mặc Ngôn đảo mắt, không cho là đúng mà bấm vào nút Phó Bản. Bên trong là một loạt chuỗi nhiệm vụ, nhưng chỉ có cái đầu sáng lên. Hình ảnh là một bờ biển xanh mướt  cùng bờ cát vàng khiến người ta tâm sinh hướng tới, trong biển còn có bóng dáng sinh vật biển bơi lội. Phó bản tên là Cambel bãi biển. Giới thiệu như sau: Cambel bãi biển trước kia là bãi biển tư nhân, không cho người khác vào tham quan, nhưng sau khi đổi chủ liền bắt đầu mở ra cho khách tham quan tới du ngoạn. Đáng tiếc những năm gần đây người mất tích ngày càng nhiều, bãi biển cũng dần ít người tới chơi đùa. Nhiệm vụ: Tìm ra nguyên nhân khiến khách du lịch mất tích.
"Nghe lên còn có chút khủng bố sao, ca này có vẻ hay đấy..." - Ôn Mặc Ngôn không phòng bị nhấn vào phó bản, giây tiếp theo cả người bỗng nhiên mất đi ý thức, ngả ra giường bất động. Cậu không chú ý tới bên ngoài cửa sổ, có một bóng hình cậm rãi tiến gần.

Hill là thợ làm vườn đến nay đã 20 năm, năm nay đã hơn 30 tuổi. Cố chủ hiện tại của hắn nghe nói là thiếu gia nhà giàu, không hay ra khỏi cửa. Hill có một bí mật không dám để ai biết, là mặc dù hắn đã có vợ con, nhưng cơ thể phụ nữ không bao giờ khiến hắn thoã mãn. Hắn chỉ cảm thấy thích thú với cơ thể của những thiếu niên mới trổ mã, thanh thuần mà tươi đẹp. Hắn mắt thèm Oliver (tên tiếng anh người khác gọi Ôn Mặc Ngôn) đã lâu, cũng thỉnh thoảng lén ở lại trong vườn chờ tới tối mà tiếp cận để rình coi cậu. Nếu may mắn sẽ gặp lúc thiếu gia vừa tắm xong, thân trần ở trong phòng đi lại, rình coi thời gian dài đã khiến Hill có lịch trình cụ thể. Tối nay cũng vậy, gã lặng lẽ tiếp cận cửa sổ mà nhìn vào bên trong. Ôn Mặc Ngôn thường hay kéo rèm cửa, nhưng hôm nay vừa ra khỏi phòng tắm đã bị kéo vào phó bản. Chỉ có cơ thể trần như nhộng giả dạng ngủ say nằm trên giường, chưa kịp kéo rèm và đóng cửa sổ. Hill trợn mắt nhìn vào cơ thể trắng nõn của Ôn Mặc Ngôn, đầu óc như nổ tung. Hắn hơi thở dồn dập, cả người đều bị bánh có nhân từ trời rớt xuống tạp choáng váng. Nhìn khuôn mặt ngủ say của người trên giường, lại nhìn dươиɠ ѵậŧ đứng thẳng mấp máy bị bao phủ bởi sεメtoy kia khiến hạ thân Hill trở nên cương cứng lên. Hắn lén lút mở cửa sổ, nhanh chóng phát hiện nó không khoá bèn nhanh chóng trèo vào trong.
"Rầm" - hắn quá vội nên không cẩn thận đυ.ng trúng cạnh bàn bên cạnh khiến nó phát ra một tiếng vang lớn. Sống lưng đều theo đó mà căng chặt, may thay Ôn Mặc Ngôn không hề có động tĩnh gì, này làm cho lá gan của Hill lớn rất nhiều. Hắn đến bên cạnh Ôn Mặc Ngôn, thử tính kêu vài tiếng đều không được đáp lại. Hắn mừng thầm ra mặt.

"Đây là thiếu gia cho phép ta a" - hắn liếʍ đôi môi khô khốc, vươn tay chạm lên bắp đùi của người trước mặt. Xúc cảm mềm mại khiến máu mũi phun trào mà ra, đũng quần cũng căng cộm lên thành một cục. Lau đại đi máu mũi, Hill nhẹ nhàng kéo cơn thể Ôn Mặc Ngôn lại gần sát cạnh giường, làm hai chân của cậu chạm đất, hai đầu gối tách ra làm lộ phần tinh hoàn cùng lỗ hậu bên dưới. Hill mê mẩn nhìn cơ thể dâʍ đãиɠ trước mặt, mặc sức tưởng tượng cảnh Ôn Mặc Ngôn giãy dụa rêи ɾỉ dưới thân mình. Hắn móc chiếc điện thoại cũ ra, bật camera mà chụp vài bức, sau đó kéo một chiếc ghế lại cạnh giường, ống kính nhắm ngay đối diện rồi mở video ghi hình lên, chuẩn bị xong xuôi. Hắn quỳ xuống cạnh giường, chậm rãi rút con sεメtoy đang kêu ong ong trước mặt mình lên. Dươиɠ ѵậŧ nửa cương bật ra khỏi thân máy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lỗ tiểu ọc ra vài giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong suốt. Đôi mắt của Hill muốn tái rồi, hắn không ngờ dươиɠ ѵậŧ của cậu lại đẹp như vậy, mùi cũng thơm tho.
Hắn dùng bàn tay thô ráp của mình khẽ vuốt dươиɠ ѵậŧ, làm nó dần cứng rắn hơn, chóp mũi dí sát vào mà hít hà liên tục.

"Thơm quá, đúng là bảo bối..."

Hill cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của Ôn Mặc Ngôn, cọ nó vào khuôn mặt đầy râu của mình. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị cọ sát tạo thành bọt khí nhỏ dính đầy lên mặt Hill, nhưng hắn lại hưng phấn há mồm hôn lên đầu khấc.

"Ưmm..."

Ôn Mặc Ngôn trong lúc hôn mê theo bản năng rêи ɾỉ ra tiếng, nhưng không tỉnh lại. Hill lại cười lạnh liên tục, hắn cho rằng Ôn Mặc Ngôn chỉ giả vờ nằm đây, nhưng thật ra có tâm muốn hắn tới để phục vụ mình. Hắn cười ra tiếng, vờ vịt bắt đầu nói.

"Tiểu Ngôn thơm quá, xem, vừa mới hôn một cái đã bắt đầu ngoan ngoãn trào dịch cho anh mυ"ŧ, anh phải thưởng cho tiểu Ngôn mới được"

Dứt lời, Hill liền ngậm lấy phần bao qυყ đầυ trước mặt, tay phía dưới một bên không ngừng sóc liên tục vuốt ve, tay còn lại vân vê hai viên tinh hoàn liên tục.
"Fuck, xem tiểu Ngôn sung sướиɠ chưa này không ngừng phun dịch nhầy, suýt chút là anh không ngậm được hết rồi đây" - Hill mυ"ŧ phần đầu, thuần thục phun ra nuốt vào liên tục rồi liếʍ xuống dưới. Tiếng nước chụt chụt vang lên đầy trong căn phòng nhiễm màu tìиɧ ɖu͙©. Hắn ngậm hai viên tinh hoàn, đầu lưỡi đảo quanh liếʍ láp khiến chúng ướt sũng rồi lại tiếp tục ngồi dậy nhấm muốt dươиɠ ѵậŧ của Ôn Mặc Ngôn.

"Chụt...ah...chụt, chóc! Ah con đĩ hư hỏng này, chụt...chụt...chụt....bé ngoan!"

Hill đẩy dươиɠ ѵậŧ của Ôn Mặc Ngôi vào sâu trong cổ họng của hắn rồi phun ra, lại tiếp tục như vậy liên hồi. Ôn Mặc Ngôn sắc mặt ửng đỏ, miệng trương ra thở dốc. Cổ họng thỉnh thoảng lại phát ra tiếng ư a thoải mái. Hill bú một hồi vẫn chưa gặp Ôn Mặc Ngôn bắn tinh bèn không có kiên nhẫn, hắn lôi ©ôи ŧɧịt̠ cương cứng của mình ra khỏi đũn quần, cọ vào giữa háng Ôn Mặc Ngôn, cũng cọ với dươиɠ ѵậŧ của cậu. Hắn khép chân Ôn Mặc Ngôn lại, lật cậu nằm sấp xuống, rồi chọc ©ôи ŧɧịt̠ của mình vào giữa kẽ cặp chân trắng ngần.
"Bạch! Bạch! Bạch!!"

"Aaaa PHÊ QUÁ! Đúng là mấy con đĩ như em mới khiến anh thoải mái mà! Kẹp chặt chân lại!!" - Hill đánh vào hai cánh mông căng tròn trước mặt mình, hạ thân không ngừng chuyển động côn ŧᏂịŧ ma sát vào giữa hai đùi của Ôn Mặc Ngôn. Hắn quỳ lên giường, nâng mông của cậu dậy thành tư thế doggy trong khi những tiếng BẠCH BẠCH BẠCH phát ra khi hai viên tinh hoàn của hắn đập vào đùi trong của cậu.

"Lép nhép....lép nhép.... bạch bạch bạch......"

"Ahh ahh đúng vậy, con cɧó ©áϊ!! Ah ah ah!! Quá sướиɠ! Quá sướиɠ!!"

"Ưʍ...ha...ah-"

"BẠCH BẠCH BẠCH!~"

"Ah...ah...ah...ưm, ah"

"Ahhh BẮN, ANH RA ĐÂY CON Cɧó ©áϊ AHHHH"

Hill gầm lên, nhanh chóng lật Ôn Mặc Ngôn lại rồi bóp miệng cậu mở ra, sau đó tận tình mà bắn khắp vào miêng lên mặt, lên cổ, ngực và dươиɠ ѵậŧ của cậu. Hắn thở hổn hển, nhìn mỹ thiếu niên bất tỉnh dưới thân đang dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình mà sung sướиɠ đứng dậy. Mặc tốt quần áo rồi gắn lại con sεメtoy vào dươиɠ ѵậŧ của Ôn Mặc Ngôn, sau đó lấy điện thoại rồi leo cửa sổ đi mất. Bỏ lại một phòng tràn đầy mùi tanh của tϊиɧ ŧяùиɠ, cùng cơ thể đầy dấu vết bị cọ, bị đánh đỏ lên của Ôn Mặc Ngôn.

Bờ biển Cambel

Bạch tuộc biến dị đang vào mùa giao phối, bị xúc tu thâm nhập phá trinh, cᏂị©Ꮒ không khép được chân. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn sưng cả bụng nhỏ.

------

"Ưʍ....."

Ôn Mặc Ngôn choáng váng đầu tỉnh dậy, phát hiện ra bản thân đang nằm trước cửa một hang động lớn sâu hoắm. Đằng sau cậu là một bờ biển nông với một bãi đá đen bị mài mòn bởi sóng biển theo thời gian, ánh nắng chiếu qua mỏm đá phía trên tạo thành một bãi râm mát bên dưới. Ôn Mặc Ngôn ngồi dậy nhìn khắp nơi, đây là "Phó Bản" của trò chơi ư? Từ lúc mà icon biến thành điểm G thì Ôn Mặc Ngôn cũng đã bắt đầu hiểu cái app này căn bản không phải một cái ứng dụng bình thường chút nào mà. Nhưng có thể khiến cậu trực tiếp di chuyển đến một nơi khác thì thật là...

"Cái gì đây?" - một thứ gì đó lạnh lẽo nhão dính dính lên chân của Ôn Mặc Ngôn khiến cậu định thần lại mà nhìn về phía chân mình, là một con bạch tuộc nhỏ tròn vo màu đỏ son vô cùng đáng yêu chỉ to hơn nắm tay cậu một chút. Cậu tò mò chọc chọc vào nó, cảm xúc mềm mại ướŧ áŧ của sinh vật không xương sống khiến cậu hơi chút nổi da gà, tiếp theo là một cái bảng màu xanh trong suốt hiện lên trước mặt.

"Bạch Tuộc lv1: ấu tể của loài Bạch Tuộc Quái, sinh ra chỉ có 6 chân, sau khi trưởng thành sẽ mọc thêm nhiều chân nữa.

Đặc tính khi làʍ t̠ìиɦ: đυ. đến khi nào con cái có thai mới dừng lại"

"Y như mấy phim tương lai vậy...lại còn có chú thích..."

Ôn Mặc Ngôn tắt bảng giới thiệu, phát hiện bên góc trái vẫn còn giao diện game và túi đồ. Cậu đứng dậy đi ra bên ngoài nhìn khắp nơi, tiếc là chỉ có bãi cát vàng chạy tầm 5m ra xa là biển lớn, cạnh cửa động là một bãi đá thì còn lại chỉ toàn biển là biển. Cạnh đó còn có vài con thuyền nhỏ loại 2 người ngồi, Ôn Mặc Ngôn nhìn lại trong động, nghĩ thầm có khách du lịch đã vào bên trong tham quan nên quay đầu vào trong. Trước khi đi còn không quên quăng con bạch tuộc nhỏ lại vào biển, sợ nó kẹt trên bờ mà chết khô.

Đi không bao lâu thì bên trong xuất hiện 3 ngã rẽ, ánh sáng bên ngoài chiếu vào dần tối đi khiến cảnh vật mờ ảo không ít. Ôn Mặc Ngôn nhìn một lúc, chọn đại ngã bên trái gần mình nhất mà đi vào. Trên vách đá nhẵn nhụi, càng đi thì càng hẹp lại và bắt đầu trở nên ẩm ướt. Tay cậu sờ lên hai bên thì dính phải chất nhầy dinh dính khó chịu, Ôn Mặc Ngôn có chút bệnh sạch sẽ bèn bắt đầu có suy nghĩ quay lại. Nhưng phía trước có âm thanh truyền ra nên cậu nén lại mà tiếp tục đi tiếp, tuy cảnh vật có chút tối nhưng cậu vẫn thấy được trước mặt mình là một đống vật thể hình tròn màu đυ.c được bao phủ bởi lớp dịch nhầy dày đặc, trông như trứng ếch nhưng mỗi quả phải to như quả bóng bàn vậy. Nhìn kĩ thì bên trong còn có sinh vật mấp máy.

"Đây là trứng con gì đây...?" - Ôn Mặc Ngôn nhíu mày lùi về phía sau, định vòng trở lại nhưng lại nghe thấy tiếng thứ gì đó đang đi vào. Không phải tiếng bước chân vì nó còn vang theo tiếng nước lẹp chẹp, cậu sửng sốt, nếu đây là hang ổ của nó, thì cậu chẳng phải là kẻ xâm lấm ư? Tiếc là chậm, theo tia sáng bên ngoài dần bị lấp kín thì có một cây xúc tu dài thò từ bên ngoài vào, một cây sau đó là hai ba cây. Lúc đầu chúng nó trông rất nhàn nhã nhưng khi phát hiện Ôn Mặc Ngôn thì bắt đầu múa may dữ dội, tiếng trườn và tiếng cát cũng nhanh chóng hơn. Tiếp theo là cả một sinh vật trông hệt như bạch tuộc luồn tiến vào, chen chúc tới mức Ôn Mặc Ngôn phải dựa sát vào tường để không chạm vào nó. Nó chiếm gần hết không gian bên trong, bịt cả cửa ra khiến bên trong tối om lại không thấy năm ngón. Ôn Mặc Ngôn nghe thấy được tiếng tim đập của mình, và cả tiếng di chuyển sột soạt khắp nơi.

"Wahh!!"

Rất nhanh chiếc xúc tu đầu tiên đã sờ tới mắt cá chân của cậu, cảm giác ướt sũng lạnh ngắn khiến cậu giật mình co rụt lại. Quần áo phó bản cho cậu mặc chỉ là một chiếc áo thun to và quần đùi ống rộng nên cả cẳng chân đều lọo ra bên ngoài, cảm giác chiếc xúc tu mò mẫm lên từng chút khiến Ôn Mặc Ngôn có chút kinh khủng. Trong đầu toàn sợ bị nó ăn thịt mình mất. Nhưng mãi chẳng thấy cảm xúc đau đớn truyền lại khiến gan cậu lớn hơn một chút, hai chân dưới đầu gối đã bị chen đầy cảm giác mềm mại trơn trượt nên Ôn Mặc Ngôn quyết định đưa tay sờ thử.

"Bạch tuộc lv10: Bạch tuộc quái trưởng thành, số lượng chân hiện tại là 12 chiếc. Tinh lực dồi dào và đang trong thời kì tìm kiếm bạn tình. Tiếc là loài Bạch Tuộc quái không có giống cái nên chúng chỉ có thể tìm sinh vật khác cho nó đẻ trứng nha~"
Ánh sáng mờ ảo phát ra khiến Ôn Mặc Ngôn nhìn thấy được toàn cảnh của con quái vật trước mặt mình, nó cao hơn 3m, những cái xúc tu lớn dài gấp đôi cơ thể chen đầy trong động đá, mấp máy không ngừng. Chưa kịp há hốc mồm thì đã thấy trước mặt vươn một con xúc tu, con bạch tuộc không thấy giao diện game, Ôn Mặc Ngôn không biết nó muốn gì nên lấy tay chặn lại cái xúc tu trước mặt mình. Nhưng xúc tu tránh qua tay cậu mà trườn về phía sau gáy Ôn Mặc Ngôn rồi quấn một vòng tạo thành một cái kiềm chặn cổ cậu lại, xúc tu bên dưới cũng bắt đầu leo lên đùi trên rồi nhẹ nhàng chui vào hai bên ống quần rộng mở, quấn lên dươиɠ ѵậŧ không có quần chip bao quanh.

"Làm gì!!! Ư- Ưʍ...bỏ ra!!..."

Thân nhiệt lạnh toát chạm vào chỗ mẫn cảm khiến Ôn Mặc Ngôn vùng vẫy lên, nhưng con bạch tuộc như biết ý đồ của cậu, nó không để cậu đứng nữa mà dùng hai cây xúc tu nhấc bổng cậu lên khỏi mặt đất, cây đang quấn cổ thì nhẹ nhàng mò mẫm trên khuôn mặt cậu, chạm vào miệng rồi chui tọt vào trong.
"Ưmm..ư-m...ưm!!-"

Ôn Mặc Ngôn sợ hãi muốn đẩy cái xúc tu ra nhưng hai tay bị quấn chặt, bên dưới còn có một cái xúc tu thô to luồn qua giữa háng khiến chân cậu không chạm được đất. Sau khi tìm được tư thế, con bạch tuộc bắt đầu phun ra chất nhầy khắp người Ôn Mặc Ngôn. Xúc tu trên dước cũng bắt đầu hoạt động thúc đẩy lên xuống. Dươиɠ ѵậŧ bị vuốt phát ra tiếng nước da^ʍ nhóp nhép liên tục, theo thời gian dần trở nên nóng bỏng và cương lên đứng thẳng. Đầu đỉnh nơi lỗ tiểu bắt đầu hộc ra những hạt châu dịch nhầy nhiễu dài xuống thân dưới, bạch tuộc dùng một trong những cái giác mυ"ŧ có đường kính to như đế ly ụp lên đầu đỉnh dươиɠ ѵậŧ mà bắt đầu bắt chước hành động liếʍ mυ"ŧ. Những cái xúc tu khác cũng không nhàn rỗi, hai cây xúc tu trườn lên cơ bụng của Ôn Mặc Ngôn, không sai một li mà bắt lấy hai đầu ti hồng hào trước ngực mà bắt đầu bú chùn chụt. Cây xúc tu phía trên cũng không ngừng đâm chọt vào trong cổ họng của cậu, học theo hành động giao hợp mà phát ra từng tiếng nước chóp chép.
"Hơ...ưm- ưmm...ưʍ...ưʍ....a....ah ha đừng....."

Nước bọt theo khoé môi chảy xuống cằm, cả người Ôn Mặc Ngôn run rẩy vì kɧoáı ©ảʍ, làm da bắt đầu hiện lên màu hồng nhạt hấp dẫn. Đầu lưỡi liên tục bị quấn lấy trêu chọc, chưa từng có kinh nghiệm đá lưỡi nên Ôn Mặc Ngôn bị con bạch tuộc hôn đến mức xương hàm mỏi nhừ, dươиɠ ѵậŧ bị phục vụ cương cứng đến mức muốn nổ tung lên. Các xúc tu không ngừng xoa nắn liên tục khắp nơi trên cơ thể, để lại từng đạo dịch nhầy chảy dài trên cơ bắp căng chặt. Cậu theo bản năng đong đưa eo, cọ háng với tinh hoàn xuống lớp giác mυ"ŧ đang mυ"ŧ chóc chóc bên dưới cơ thể, trên lưng, eo, bụng và hai bên dú đều in lại những vết tròn hồng nhạt mà con bạch tuột mυ"ŧ lấy. Đầu ti cứng rắn nhô lên không ngừng được đè ép bằng đỉnh xúc tu, côn ŧᏂịŧ nóng bỏng được sóc từng nhịp mạnh mẽ.
Ôn Mặc Ngôn sướиɠ đến mức hai mắt trắng dã, thở phì phò liên tục còn lưng thì cong như dây cung không ngừng đong đưa phần eo mềm dẻo.

"Lép nhép...lép nhép....chút....chút...chép-"

"Ư Ư Ư Ưʍ....ah ah ah! Ưm ưm chóc ưm--"

Động tác đâm thọc bỗng nhanh hơn, Ôn Mặc Ngôn ôm lấy cây xúc tu trước mặt, không ngừng cạ dươиɠ ѵậŧ của mình vào giữa đống giác mυ"ŧ dính chặt kia, cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ, một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt tung toé mà ra. Bắn đầy mấy chiếc xúc tu đang múa may xung quanh, nhỏ đầy xuống đất. Cậu thở hồng hộc, cả người dựa vào xúc tu mà run rẩy cảm nhận được cơn lêи đỉиɦ sung sướиɠ tuyệt vời. Chiếc xúc tu trong miệng cũng lùi ra, kéo theo một sợi chỉ bạc dài trong không khí.

"Ha...ha....ha....không ngờ làʍ t̠ìиɦ với bạch tuộc lại sướиɠ thế này....ha..." - Ôn Mặc Ngôn ôm lấy xúc tu đã đỡ mình, nhấp eo thêm vài cái khi phát hiện dươиɠ ѵậŧ bên dưới vẫn được bao quanh bởi xúc tu.
"Hm? Cái gì-?"

Tiếc là nghỉ ngơi chưa được bao lâu, con bạch tuộc lại bắt đầu chuyển động. Nhưng lần này Ôn Mặc Ngôn cảm nhận được có một cái xúc tu hình dáng khác biệt chọc vào dưới mông mình, cậu chổng lên mà thò tay ra phía sau nắm lấy nó lên xem thử. Xúc tu màu đỏ tía thô như cánh tay của cậu, phần đầu nhọn lên rồi dần tạo thành hình của cái móc, dài xuống phía dưới là từng ngấn từng ngấn tròn có hạt nổi lên lộm cộm. Nó vùng vẫy khỏi tay Ôn Mặc Ngôn rồi lại tiếp tục chạy xuống phía sau, củng củng phần đầu nhọn vào lỗ hậu của cậu.

"Không được! Không vào nơi đó được!!"

Cảm nhận được ý định của nó, Ôn Mặc Ngôn cuống quýt muốn đứng dậy né tránh. Nhưng cậu nghĩ há có thể né được một con thú đang trong quá trình động dục dễ dàng được ư, chiếc xúc tu - hoặc là nói ©ôи ŧɧịt̠ thật sự của bạch tuộc bắt đầu chen vào cái lỗ huyệt co chặt của Ôn Mặc Ngôn, nó phun ra một mớ chất nhầy lên trước, rồi bắt đầu mạnh mẽ chen vào một cái đầu móc.
"Aaaaaa!! Không!! Ra ngoài!! Không!! Cứu tôi với!!" - Ôn Mặc Ngôn hoảng sợ hét lớn, phần eo đong đưa dữ dội mong thoát được dị vật đang nằm trong cơ thể mình. Xúc tu quấn lấy dươиɠ ѵậŧ cậu lại bắt đầu chuyển động, làm cho dươиɠ ѵậŧ nửa cương bắt đầu cứng rắn trở lại.

"Đừng mà, căng quá! Sẽ chết mất! Dừng lại!!"

Đầu móc chen vào một nửa lại bị mắc kẹt, con quái vật bắt đầu thiếu kiên nhẫn mà nhúc nhích tới lui, nó lấy hai cái xúc tui quấn quanh vυ" xủa Ôn Mặc Ngôn, bắt đầu xoa bóp rồi niết hai đầu ti đang sưng đỏ. Vừa nhấn vừa xoa kết hợp với từng đợt sóc dập phía trước dươиɠ ѵậŧ khiến Ôn Mặc Ngôn bất giác rơi vào cơn phê tìиɧ ɖu͙© lúc trước.

"Ưm, đừng ấn đầu ti mạnh quá~ ưʍ..ưʍ...dươиɠ ѵậŧ, ah, dươиɠ ѵậŧ chuyển động như vậy sướиɠ quá...ưʍ...nhanh lên một chút...ah..ah- ah-"
Cơ thể sung sướиɠ rất nhanh thả lỏng trở lại, con bạch tuộc chỉ chờ có thế, nó xoay tròn đỉnh ©ôи ŧɧịt̠, nhấp nhấp vài cái rồi phun vào trong hậu huyệt của Ôn Mặc Ngôn một lượng lớn dịch nhầy. Lại vừa xoay vừa nhấp nhẹ liên hồi, rút ra rồi nhấp vào, càng ngày càng đút ©ôи ŧɧịt̠ thô to vào thiêng đường sâu bên trong.

"Ahh...nó to quá! Ah..ah..ahh đừng xoay~ ưm~ ưm~ chậm...chậm chút.... thôi- ah- ah- ah...."

Ôn Mặc Ngôn bất tri bất giác chổng mông lên đòi ȶᏂασ, hai tay đỡ lấy xúc tu dưới thân mà không ngừng đong đưa eo theo từng cú nhấp của ©ôи ŧɧịt̠ phía sau. Cảm giác căng trướng ban đầu dần biến mất, thay vào đó là từng cơn ma sát của gai nhọt trên thân ©ôи ŧɧịt̠ bạch tuộc vào trong thành ruột non mềm. Từng đợt nhấp nhô là mỗi lần cậu sướиɠ đến mức kêu rên ra tiếng. Hai mắt mơ màng ngập nước, miệng há to không ngừng phát ra âm thanh dâʍ ɖu͙©. Máu trên người như dồn hết vào lỗ huyệt phía sau, theo từng cú nhấp của ©ôи ŧɧịt̠ mà phát ra tiếng nước chóp chép chóp chép.
"AHH!! Sâu quá! Sâu quá!!"

Bạch Tuộc bất ngờ đâm thẳng ©ôи ŧɧịt̠ vào trong hậu môn của Ôn Mặc Ngôn, cơ thể cậu giật bắn lên, bụng cũng bị ©ôи ŧɧịt̠ bự đỉnh thành một toà núi nhỏ. Nó bắt đầu không kiêng nể gì mà vận động đâm thọc liên hồi, mỗi lần đều khiến bụng của Ôn Mặc Ngôn bị đỉnh lên một chút. Thành ruột non chưa từng bị ©ôи ŧɧịt̠ đυ. bắt đầu co rút, theo mỗi lần rút ra mà lòi ra một mạt hồng nhạt rồi lại nhanh chóng bị đâm mạnh vào lại bên trong. Ôn Mặc Ngôn sướиɠ đến mất đi khả năng nói chuyện, ngón chân cuộn chặt mà la toáng lên.

"Á! Á! Á! Đυ. em đi!! Ah! ah! ah!! Côи ŧɧịt̠ bự ȶᏂασ em suóng quá ô..ô..ô bên trong.... sướиɠ quá!~~ Đυ. em đi..ah..ahh...ahh-"

Dươиɠ ѵậŧ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhanh chóng cương cứng muốn bắn timh nhưng bị xúc tu chặn lại không cho, Ôn Mặc Ngôn lắc eo liên tục. Tiếng nước da^ʍ vang lên ọp ọp không ngừng, chảy dài trên hai cẳng chân, ướt đẫm cả xúc tu bên dưới. Cậu nắm lấy xúc tu trước mặt, tưởng tượng nó là ©ôи ŧɧịt̠ dưới thân mà bắt đầu bú ʍúŧ lấy nó. Bạch tuộc hiểu ý, điều khiển xúc tu bắt chước theo ©ôи ŧɧịt̠ mà bắt Ôn Mặc Ngôn khẩu giao cho nó. Phía dưới lên từng nhịp, móc câu không ngừng cào lên thành ruột khiến Ôn Mặc Ngôn hét lên liên tục, vừa sướиɠ vừa thích thú lắc theo nhịp đυ. liên hồi.
"An..ưm- ưʍ..ưmm...em chết mất! Sướиɠ quá! Côи ŧɧịt̠ to đυ. sướиɠ quá...ah- ah..ahhh!~"

---

Trong động đá tối tăm, tiếng giao hợp vang lên từng nhịp, xen lẫn tiếng rêи ɾỉ yếu đi không ít so với ban đầu. Trong tầm mắt chỉ thấy một giao diện trong suốt phát ra chùm sáng mỏng manh, chiếu ra một cảnh tượng da^ʍ mĩ.

Thanh niên dị đồng nằm trên một đống trứng, cơ thể tràn đầy vết mυ"ŧ đỏ ửng cùng cặp đầu ti sưng vù đang bị xoa nắn bởi hai xúc tu thịt thô to. Mặt đầy nước mắt và miệng thì bị chen đầy bởi một xúc tu khác, nước miếng chảy ướt cả cổ nhưng xúc tu vẫn đang không ngừng khẩu giao cho cậu. Dươиɠ ѵậŧ mềm oặt, bị xúc tu xoa bóp một hồi cũng chỉ run rẩy ọc ra vài bãi tϊиɧ ɖϊ©h͙ loãng ít ỏi. Chỉ có hậu huyệt là thảm thương nhất, bị một ©ôи ŧɧịt̠ thô to như cánh tay chen căng cứng, rìa thịt bị đυ. cho sưng đỏ lên mà không ngừng có tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt như bột nhão bị ép ra ngoài sau mỗi lần thâm nhập. Con quái vật tinh lực dư thừa, ȶᏂασ nhân loại trong suốt 4 tiếng đồng hồ không ngừng nghỉ mà vẫn chưa hề có dấu hiệu dừng lại.
"Ư...ư...d-ừng, làm ơn....ưʍ..ư...không-"

Ôn Mặc Ngôn chết lặng nằm trên đống trứng, trên bụng, đùi phủ đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu lẫn con quái vật bạch tuộc. Tay chân cậu không nhấc lên được, cổ họng thì đau xót. Giọng cậu khàn khàn mất cả tiếng, chỉ biết lặp lại những tiếng rêи ɾỉ xin tha. Hậu huyệt cậu đã tê tới mức không còn cảm giác gì ngoài từng cú ma sát của ©ôи ŧɧịt̠ bên dưới, cả cảm giác tϊиɧ ŧяùиɠ nóng hổi tràn vào trong bụng mình, bụng cậu sưng to lên như bà bầu 3 tháng, chứa đầy tϊиɧ ŧяùиɠ của con bạch tuộc bắn suốt mấy tiếng liền. Hai chân banh rộng cầu thao, bị banh ra ngay suốt từ đầu.

Lúc đầu nó vẫn đυ. cậu trên không trung, bắn hai lần thì xách cậu chu mông vào người nó tiếp tục ȶᏂασ. Sau đó là cuốn lấy một chân giơ lên trời ȶᏂασ liên tục, cho tới khi cậu kiệt sức cầu xin dừng lại thì mới để cậu nằm ra mà thoã sức nhấp nhô. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn nhiều tới mức phủ đầy cả nửa người dưới lẫn mớ trứng dưới thân mà nó vẫn chưa muốn kết thúc.
"Đủ...rồi!!..."

Ôn Mặc Ngôn xoay người, nằm bò ra với tư thế doggy rồi ngồi xuống. Cánh mông đỏ ửng đè lên trên ©ôи ŧɧịt̠ gai góc khó khăn lắm mới khiến con quái vật ngưng lại động tác, nó khó chịu ôm lấy Ôn Mặc Ngôn rồi kéo cậu dựa lệ cơ thể nó. Cậu nhìn bảng giao diện, rồi kéo xúc tu của nó đặt lên bụng mình.

"Nhìn này, tao có thai rồi,...không đυ. nữa"

Bạch tuộc sờ soạng cái bụng căng tròn của Ôn Mặc Ngôn, suy nghĩ trong chốc lát rồi mới không tình nguyện rút ra ©ôи ŧɧịt̠ dưới thân cậu. Lúc ra khỏi đầu móc còn móc vào mép hậu huyệt, giật vài cái mới chịu buông.

"Phốc-!"

Ngay lập tức Ôn Mặc Ngôn bỗng cảm thấy dưới thân trào ra một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi, cảm giác đau trướn cũng đỡ hơn một chút. Cậu mấp máy mà ngồi dậy, cố đẩy ra mớ tϊиɧ ɖϊ©h͙ tràn đầy trong hậu huyệt nhưng bị phát hiện. Con Bạch tuộc nhận ra ý đồ của Ôn Mặc Ngôn, ©ôи ŧɧịt̠ không lưu tình chút nào mà đâm phọt trở lại hậu huyệt sưng đỏ. Chặn đứng mớ tϊиɧ ɖϊ©h͙ bên trong chảy ra ngoài.
"Ahh...." - Ôn Mặc Ngôn hét lên một tiếng, quỳ rạp xuống đất mà hai chân không ngừng run rẩy. Cậu nhìn con quái vật cuộn người để lộ ra cửa động, rồi xác theo cậu ra bên ngoài. Tiếp xúc với không khí mới mẻ khiến Ôn Mặc Ngôn nhận ra bản thân cậu bị ngâm trong tϊиɧ ɖϊ©h͙ lâu lắm, cả người toàn mùi vị tanh nồng của con quái vật. Con bạch tuộc như trả thù việc cậu làm, vừa đi vừa đâm thọt vào sâu trong hậu huyệt của Ôn Mặc Ngôn khiến cậu rên ử ử cả một đoạn đường. Trong cơn đê mê cậu nhận ra nó cuốn cậu đi vào hẻm đá ở giữa nơi cậu đến lúc đầu.

"Mày- mang tao đi-- đâu ưm~~ ahh-- đừng! Không phải chỗ đó--!"

https://truyenwki.com/truyen/328807118/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dam#h18