[Song Tính] Tình Si
[SONG TÍNH] TÌNH SI
7: Tạ Chinh cùng thiếu gia chung giường
Bí mật của Tạ Chinh bị phát hiện. Tuy vậy, trên thực tế dường như cũng không có gì thay đổi. Chỉ là ở một nơi người khác không nhìn thấy, Tạ Hoài Hi sẽ vươn tay, vuốt ve khóa trinh tiết dưới háng hắn —— không sai, bên ngoài Tạ Chinh vẫn mang khóa trinh tiết, hắn căn bản không khống chế được dục vọng đối với thân thể Tạ Hoài Hi. Đặc biệt hiện tại Tạ Hoài Hi còn luôn cố ý châm ngòi hắn.
Sau khi trở về Tạ trạch, Tạ Hoài Hi không cho hắn mang lại, buộc Tạ Chinh ngay trước mặt y cởi bỏ khóa trinh tiết. Dưới tầm mắt Tạ Hoài Hi, Tạ Chinh không nhịn được lửa tình, mới vừa tháo khóa xuống, dương vật liền muốn cương cứng.
Côn thịt bị giam cầm một ngày ít nhiều có chút mùi vị, thói ở sạch của Tạ Hoài Hi lúc này hoàn toàn biến mất, thậm chí còn nguyện ý dùng tay giúp hắn sờ sờ dương vật.
Đương nhiên phần lớn thời gian, Tạ thiếu gia đều tùy hứng, cho hắn xem cơ thể, còn muốn hắn ôm đi tắm rửa, sau đó ở trong phòng tắm hưởng thụ sự hầu hạ của hắn.
Nháy mắt đã nửa năm, Tạ Hoài Hi được mời đến dự đám cưới của em họ mình. Tạ lão gia có ba người con, hai nam một nữ, Tạ Hoài Hi là con trai độc nhất của người con trai cả. Sau khi dì kết hôn liền sinh ra một cặp sinh đôi, hiện giờ hợp với dượng, một nhà bốn người đều nhậm chức ở công ty. Lần kết hôn này là con út của gia đình người con trai thứ hai, Tạ Nhiên—— cũng là người được Tạ lão gia sủng ái nhất.
Buổi hôn lễ chiêu đãi hầu hết các nhân vật có tên có tuổi trong thành phố, lão gia sống ẩn dật ở tỉnh bên cạnh cũng vội vội vã vã mà trở về.
Trên sân khấu còn đang nói lời kịch buồn nôn, Tạ Hoài Hi ngồi dựa lưng vào ghế, nhìn cô dì chú bác cười đến thấy răng không thấy mắt, trong lòng cười nhạo, bỗng nhiên nghe thấy tiếng dì Tạ nói cách đó không xa: "Tiểu Đường, anh trai của con mới đó đã kết hôn rồi, con phải nhanh lên a."
Tạ Đường là em gái họ của Tạ Nhiên. Khi bị nhắc tên, chỉ thấy cô dối trá mà cười một cái, nói: "Con không vội."
"Cô đương nhiên là không vội." Tạ Thanh, con trai dì Tạ hơi thở đầy mùi rượu tiếp lời, "Anh lớn còn chưa kết hôn, chúng ta gấp làm gì."
"Tiểu Thanh, đừng nói bậy bạ!" Vẻ mặt dượng Tạ hiền lành, làm bộ dáng chặn lời nói của con mình.
Tạ Thanh lại giống như không nghe thấy, tiếp tục nói: "Chậc, thật ra anh lớn quá khác biệt, dù sao cũng chỉ muốn tìm nam nhân... Tôi xem Tạ Chinh liền không tồi a... Hiểu rõ người như thế, lại còn trung thành và tận tâm... Anh lớn, anh còn chỗ nào không hài lòng?"
Lời vừa thốt ra, mọi người xung quanh mỗi người một biểu tình khác nhau. Dượng Tạ có vẻ xấu hổ, Tạ Đường ở bên cạnh mặt cười như không cười, bưng ly rượu lên uống một ngụm.
Người trong gia đình này, từ tận đáy lòng luôn xem thường y là người song tính. Đặc biệt là sau khi quyền lực của công ty dần dần bị Tạ Hoài Hi kiểm soát, bọn họ hận đỏ mắt không thể đem y từ vị trí kia kéo xuống. Lúc này Tạ Thanh mượn cảm giác say làm càn, những người khác trong lòng lo sợ, hận âm thanh người nọ không đủ lớn.
Tạ Hoài Hi cười lạnh, vừa muốn nói ra, Tạ Chinh bỗng nhiên mở miệng: "Tạ giám đốc đối với vị tiểu thư Vivian kia cũng hiểu quá rõ đi?"
Tạ Thanh sắc mặt biến đổi: "Mày là cái thá gì? Chỉ là một con chó của Tạ gia ưm ——"
Lời còn chưa nói xong đã bị dượng Tạ bịt kín miệng. Tạ Thanh cuối cùng cũng nhìn thấy Tạ lão gia đi tới, đầu óc có chút tỉnh táo.
Tạ lão gia trên mặt mang theo ý cười, gật đầu với vị khách đứng cách đó không xa, khi nói ra lời nói lại không hề ôn nhu: "Hôm nay là ngày lành của tiểu Nhiên, ai muốn gây sự?" Ánh mắt ông ta đảo qua Tạ Chinh, thanh âm càng trầm vài phần, "Chú ý thân phận của mình. Hoài Hi, quản cho tốt thuộc hạ đi."
Tạ Hoài Hi hừ một tiếng, không nói gì. Dì Tạ cùng Tạ Đường buông ly rượu trong tay xuống, vội vàng đi qua đỡ Tạ lão gia.
Người ngoài đều cảm thán gia cảnh Tạ đại thiếu, búng tay một cái, sống chết công ty bọn họ có thể được quyết định trong tích tắc —— ở Tạ gia lại bởi vì là người song tính, bị người thân có quan hệ huyết thống với chính mình mượn cơ hội châm chọc, chế giễu.
Ngay cả Tạ lão gia, người nhận ra năng lực của y, trong lời nói đối với Tạ Hoài Hi đều khinh thường.
Buổi lễ kết thúc, Tạ Hoài Hi cơm cũng chưa ăn liền rời đi. Tạ lão gia gọi y lại, nói: "Hôn nhân đại sự của con, ta không bắt buộc, chính con cũng không muốn để trong lòng. Địa vị Tạ gia hiện giờ không dễ dàng gì có được, nên nâng nó cao lên một bậc, con tốt nhất nên suy xét."
A, nói ra thật dễ nghe, "Không bắt buộc", Tạ lão gia cũng biết ông ta căn bản không quản được Tạ Hoài Hi, trên mặt còn giả bộ một bộ dáng khai sáng.
Trên đường về nhà, Tạ Hoài Hi một câu cũng không nói, xuống xe lập tức đi lên phòng. Tạ Chinh trầm mặc mà đi theo sau lưng y.
Tạ Hoài Hi bỗng nhiên xoay người: "Cậu đừng đi theo tôi!" Vừa dứt lời, nhìn đến biểu tình của Tạ Chinh, Tạ Hoài Hi lập tức hối hận. Rõ ràng Tạ Chinh cũng bị khi dễ, hơn nữa là bị y liên lụy...
Tạ Hoài Hi nói không nên lời xin lỗi, dứt khoát kéo lấy quần áo đi vào phòng tắm: "Tôi muốn tắm rửa."
Tạ Chinh biết thiếu gia của hắn đang nhượng bộ, bước nhanh theo lên trên.
Phòng tắm vòi sen to như vậy, tiếng nước xôn xao vang lên, Tạ Chinh cúi đầu, nghiêm túc giúp Tạ Hoài Hi cởi quần áo.
"Hừ..." Tạ Hoài Hi đứng tắm dưới vòi sen, để làn nước ấm áp tưới lên người, hít một hơi thật dài. Nam nhân so với y cao hơn nửa cái đầu thành kính mà quỳ gối dưới chân y, đôi tay vững vàng khống chế mông thịt, môi mỏng mở ra, phun ra nuốt vào dương vật.
Môi lưỡi nam nhân linh hoạt bọc lấy côn th*t, liếm láp quy đầu mẫn cảm, đầu lưỡi như chui vào lỗ tiểu, đâm vào lỗ nhỏ không nhịn được muốn khoan vào bên trong. Tạ Hoài Hi theo bản năng bắt lấy tóc Tạ Chinh, kêu tên nam nhân: "A... Tạ Chinh..."
Trên đà cao trào, Tạ Chinh lại cố ý buông ra, đầu lưỡi hôn từ thân côn th*t xuống dưới, cuối cùng một ngụm ngậm lấy hoa huyệt sớm đã động tình.
"Ưm a a ——" Ngứa a... hoa huy*t nứng đến không chịu nổi... Tạ Hoài Hi dựa lưng vào vách tường lạnh băng, chân bị Tạ Chinh chặt chẽ ôm vào. Bàn tay nam nhân đặt ở bờ mông đầy đặn của y xoa bóp, ngón tay tại miệng hậu huyệt không ngừng moi lộng, "Bên trong... Đâm... Đâm vào... Ưm..."
Tạ Chinh nghe lời vươn đầu lưỡi, đâm vào hoa huy*t thiếu gia. Ngón tay phía sau tấn công hậu huyệt. Thân thể này của thiếu gia, rõ ràng còn chưa khai bao, cũng đã bị đùa bỡn đến dâm đãng phun nước, tùy tiện sờ soạng vài cái, không chỉ có hoa huyệt phía trước ướt dầm dề muốn ăn đồ vật, mà hậu huyệt cũng đói khát nuốt lấy đầu ngón tay hắn.
"A... Không được... Tạ Chinh, buông tay..." hoa huy*t cùng hậu huyệt căng đến tràn đầy, đầu lưỡi linh hoạt ở hoa huy*t nhanh chóng đâm vào rút ra, môi răng cố ý nghiền lên âm đế, Tạ Hoài Hi bị hắn làm đến ngạc nhiên. Cái tên Tạ Chinh to gan lớn mật này, hắn dám dùng ngón tay ấn lên đỉnh dương vật, không cho y bắn ra.
Bụng nhỏ Tạ Hoài Hi bủn rủn, tuyến tiền liệt mẫn cảm cũng bị ngón tay hắn hung hăng đùa bỡn, thấy hai chân y sắp không đứng vững được, Tạ Chinh buông lỏng tay, ngón tay ở hậu huyệt cùng đầu lưỡi bên trong hoa huyệt đồng loạt dùng sức, đột nhiên ra vào nhanh hơn, cuối cùng Tạ Hoài Hi cao trào ở ba nơi.
Tinh dịch hòa lẫn dâm dịch, theo dòng nước cuốn đi.
Cuối cùng phát tiết được một lần, uất ức trong lòng dường như tiêu tán đi rất nhiều. Tạ Hoài Hi cúi đầu, chỉ thấy cả người nam nhân bên chân quần áo đều ướt đẫm, tóc đen bị dòng nước hất ngược về phía sau, lộ ra khuôn mặt anh tuấn. Quần tây tối màu dán lên thân thể, dưới háng mơ hồ lộ ra hình dạng của khóa trinh tiết.
Lồng ngực y đột nhiên nóng lên, một cổ cảm xúc chưa từng có trước đây nảy nở. Trầm mặc vài giây, Tạ Hoài Hi mở miệng nói: "Lời nói của bọn họ, cậu không cần quan tâm."
"Ừm." Tạ Chinh gật gật đầu, "Tôi không phải con chó của Tạ gia." Hắn đứng dậy, môi ửng đỏ, tròng mắt đen nhánh, gằn lên từng chữ: "Tôi là của một mình thiếu gia..." Chữ cuối cùng biến mất trong tiếng dòng nước ồn ào.
Tạ Hoài Hi dời mắt, nhẹ giọng nói: "Đi tắm rửa đi. Tắm xong quay lại đây."
Kể từ hôm nay, Tạ Chinh được phép ngủ chung một giường với thiếu gia.
"Ưm..." Tạ Hoài Hi từ trong lúc ngủ mơ tỉnh lại, chưa hoàn toàn tỉnh táo sờ đến nguồn nhiệt sau lưng, an tâm mà cọ cọ.
Ngực rộng dính lấy sống lưng, tay nắm eo y, độ ấm nóng cuồn cuộn không ngừng truyền đến, hai chân cường tráng chống y, bàn chân nhẹ nhàng cử động, là có thể đụng tới thân thể nam nhân.
Cảm giác... Cũng không có gì là không ổn.
"Tạ Chinh." Tạ Hoài Hi nhéo nhéo bàn tay to của Tạ Chinh, kêu tên hắn.
"Thiếu gia." Thanh âm Tạ Chinh khàn khàn, ước chừng đã tỉnh rất lâu.
"Cậu có thể vĩnh viễn ở bên cạnh tôi sao?"
Tạ Chinh không chút do dự: "Chỉ cần thiếu gia còn cần tôi. Tôi sẽ vĩnh viễn bồi thiếu gia."
Tạ Hoài Hi không nói nữa, im lặng đùa bỡn ngón tay nam nhân. Qua một hồi lâu mới giãn thân thể, lười biếng duỗi eo, chỉ là mông bỗng nhiên đụng phải vật gì đó, thô cứng mà bừng bừng phấn chấn...
Tạ Chinh kêu lên một tiếng, giây tiếp theo đã bị hành động của thiếu gia trong lòng ngực làm kinh sợ.
Tạ Hoài Hi lùi về phía sau, mông kín mít ôm chặt lấy côn thịt hắn, cọ cọ hai cái.
"Cứng đến như thế, cậu không khó chịu hửm?" Tạ Hoài Hi bắt lấy bàn tay hắn kéo xuống, thịt non bên dưới đã có chút ẩm ướt. Là hoa huy*t bắt đầu động tình. Y không quay đầu lại, mặt chôn ở gối đầu, hỏi: "Nơi này, có muốn tiến vào không?"
Tạ Chinh nuốt nước miếng, ngón tay không tự chủ được mà cử động, chọc đến thiếu gia trong lòng ngực rùng mình một cái.
Dương vật thô cứng nóng rực cắm vào giữa hai chân trắng như tuyết, quy đầu duỗi thẳng về phía trước, đỉnh tới côn thịt nhỏ của Tạ Hoài Hi.
"Ưm... Tạ Chinh, dương v*t cậu sao lại lớn như thế..."
Từ ngữ thô bỉ từ trong miệng Tạ Hoài Hi thốt ra khiến bụng dưới Tạ Chinh rạo rực, côn th*t lại trướng lớn một vòng rõ ràng.
Tạ Hoài Hi nhận ra, khẽ cười một tiếng, hoa môi co rút lại, miệng huyệt như muốn đem đồ vật kia hút vào trong: "Cậu... Động... A! Chậm một chút..."
Côn thịt Tạ Chinh bị kẹp, hắn sướng đến thở không ra hơi, hận không thể lập tức bẻ ra hai chân địt vào. Nhưng thiếu gia của hắn lại cáu kỉnh hừ hừ muốn làm chậm một chút. Hắn ôm lấy Tạ Hoài Hi, từng chút từng chút mà đĩnh hông, dương v*t cứ thế nghiền ép hoa môi cùng âm đế, hai hòn bi lớn bạch bạch đánh vào bắp đùi Tạ Hoài Hi.
"A a... Ngứa... Tạ Chinh..." Tạ Hoài Hi ôm tay Tạ Chinh, nhỏ giọng rên rỉ. Chân bị cắm như vậy, hoa huy*t càng ngày càng ướt làm côn thịt Tạ Chinh dính đầy dâm dịch của Tạ Hoài Hi. Mỗi một lần vuốt ve va chạm đều phát ra tiếng nước dâm mĩ. Bên dưới quá ngứa... Ngày thường Tạ Chinh dùng ngón tay làm y liền thoải mái như thế, đem gia hỏa thô lớn này cắm vào chẳng phải là sướng đến phát điên rồi đi...
Tạ Hoài Hi rốt cuộc không chịu nổi nữa, nâng chân lên, nói: "Cậu, cậu tiến vào... Không được quá sâu..."
Đại não Tạ Chinh trong nháy mắt hoàn toàn trống rỗng, thế nhưng hắn ngay lập tức phục hồi tinh thần. Hắn biết thiếu gia sợ đau, cơ hội có lẽ chỉ đến trong lúc này đây. Hắn phải hầu hạ thiếu gia thật tốt, làm thiếu gia thoải mái... Mới có thể có tiếp theo.
Mặc dù đêm qua hoa huy*t bị liếm, bị chơi đùa rất lâu, thậm chí duỗi ba ngón tay đi vào, Tạ Chinh vẫn không dám lỗ mãng. Dương vật cương cứng chịu đựng đến sắp nổ tung, hắn quỳ gối giữa hai chân Tạ Hoài Hi khuếch trương cho y.
"Ưm a... Đừng liếm... Từ bỏ..." Tạ Hoài Hi trơ mắt nhìn Tạ Chinh cúi đầu, để hắn dùng tay cùng miệng moi lộng hoa huyệt y, không lâu sau nơi đó liền phun ra d*m thủy giàn giụa, không thỏa mãn mà co rút, "A... Muốn tới..."
Trên đà cao trào, Tạ Chinh thu tay. Hắn nắm dương vật no căng đã bắt đầu chảy nước để ở miệng huyệt ướt nhẹp. Cúi người xuống, nam nhân cường tráng đem thiếu gia ôm vào trong lòng ngực âu yếm, thấp giọng nói: "Thiếu gia... Kêu tên tôi."
Tạ Hoài Hi nhìn gương mặt quen thuộc phá lệ vì tình dục mà trở nên gợi cảm, duỗi tay ôm lấy cổ nam nhân kêu dâm: "Tạ Chinh...a... a!"
Theo thanh âm y, côn thịt thô cứng kiên định mà khai phá thịt non hoa huy*t, xông vào nơi cấm địa chưa bao giờ đi tới. Tạ Hoài Hi rên rĩ, bàn tay trên lưng Tạ Chinh tạo ra những vệt đỏ.
"Quá trướng... Tạ Chinh... Không được... Ưm" Tạ Hoài Hi ngoài miệng cự tuyệt, thế nhưng thịt huyệt mềm mại một khắc không thả lỏng mà ngược lại mút lấy côn thịt Tạ Chinh, thậm chí còn muốn ăn sâu vào một chút.
Tạ Chinh hít một hơi, bản thân muốn đâm sâu vào phải miễn cưỡng ngừng lại. Quy đầu vừa mới đi vào, liền sướng đến hắn không thể kiềm chế được, nếu hoàn toàn cắm vào... Hắn liền ở vị trí này, nhẹ nhàng mà chuyển động.
"Thiếu gia... Bên trong nóng quá..."
"A... Thật lớn... Tạ Chinh..." Lối vào huyệt thịt bị đè ép cọ xát, điểm mẫn cảm được chiếu cố đến sưng lên, vừa tê vừa sướng, thật quá thoải mái... Dần dần, sâu trong nhục huyệt ngày càng ngứa, y hận không thể đem đồ vật thô dài nào đó cắm bên trong, thõa mãn được cơn thèm khát.
"Thiếu gia..." Tạ Chinh đĩnh hông, "Cho tôi đi vào một chút được không?"
Ngoài miệng hỏi, Tạ Chinh căn bản đã không khống chế được, động tác càng nhanh, cắm sâu vào bên trong hoa huyệt. Chỉ trong chốc lát, hắn đã đem hơn phân nửa côn th*t thọc vào, mặt đối mặt nâng hai chân Tạ Hoài Hi lên luân động.
"A a... Tạ Chinh... Không cần...... Cậu, cậu làm càn! Quá nhanh a a!" Tạ Hoài Hi thét chói tai, hoa huy*t căng đầy, đau đớn không đáng kể rất nhanh qua đi, để lại cơn khoái cảm cực hạn.
"Thiếu gia, bên trong người hút tôi..."
"Câm miệng!" Tạ Hoài Hi hung hăng mắng. Nhưng cơ thể thành thật lại bán đứng y, hai mắt y mê mang, môi mỏng khẽ nhếch, trên mặt tràn đầy xuân tình.
Tạ Chinh biết Tạ Hoài Hi đang hứng tình, cũng buông lỏng tay chân. Hắn cuối cùng cũng tiến vào bên trong thân thể thiếu gia. Không gì có thể sánh bằng cơn thõa mãn tràn ngập trong lòng ngực hắn. dương v*t bị nhục huyệt thiếu gia nuốt vào, thịt huyệt đè ép mút lấy thân dương vật, quấn chặt không chừa một khe hở, còn có dâm thủy tràn đầy không ngừng chảy ra, bôi trơn nóng rực.
"A... dương v*t nhét đầy rồi... Tạ Chinh, cậu, cậu lớn lên sao lại như thế..." Tạ Hoài Hi vừa sướng, lại vừa dày vò, đồ vật kia của Tạ Chinh quá thô dài, rõ ràng đã cắm vào bên trong huyệt, thế nhưng khi y duỗi tay sờ, vẫn còn một đoạn ở bên ngoài miệng huyệt. Nhục đạo hoàn toàn bị khai mở, không biết xấu hổ mà ôm lấy dương v*t. Chỗ sâu trong địa phương bí ẩn dần dần mở ra một cái miệng nhỏ, mỗi một lần quy đầu lần lượt va chạm, đều khiến cả người Tạ Hoài Hi run lên.
"Không, không cho cắm đến tử cung......" Tạ Hoài Hi kêu tên Tạ Chinh, trong thanh âm có chút sợ hãi.
Tạ Chinh không nói gì, cắn chặt răng, lui trở lại địa phương an toàn, sau đó hung hăng mà xông vào, luân động không ngừng nghỉ.
Dưới thân hai người đã ướt đến rối tinh rối mù, huyệt nhỏ Tạ Hoài Hi không ngăn được mà chảy ra dâm dịch, côn thịt phía trước thậm chí còn không có đụng vào, đều đã bắn đầy tinh dịch trên người.
Tạ Chinh cũng sắp tới cực hạn. Tuy rằng tối hôm qua thiếu gia dùng tay giúp hắn giải quyết, nhưng đã qua một đêm, đạn dược tinh hoàn sớm bổ xung xong, nhục huyệt giống như cái miệng nhỏ không ngừng mút vào, bàn tay hắn nhéo mông thịt đẫy đà của Tạ Hoài Hi, nặng nề thọc vào rút ra mấy chục lần, côn th*t phồng lên, đột nhiên phun ra tinh dịch.
"A a a! Bắn vào rồi... Tạ Chinh..." Tạ Hoài Hi bị chịch đến mơ mơ màng màng, chỉ cảm thấy hoa huy*t nóng lên, trong nháy mắt đã bị lấp đầy. Y lấy tay che bụng nhỏ, lẩm bẩm tên Tạ Chinh, hàm hồ mà mắng, "Hừ... Ai cho cậu bắn vào bên trong..."
Tinh dịch chính mình bắn vào bụng thiếu gia, phảng phất giống như in ấn ký vào người y... Quá thoải mái. Chẳng sợ xong việc bị thiếu gia đánh mắng hắn cũng nhận ( nếu có phải trả giá, em cũng xin chấp nhận trả giá =))
Tạ Chinh mới vừa phát tiết một lần, côn th*t vẫn còn cương cứng, hắn rút ra một chút liền thấy chỗ hai người giao hợp, tinh dịch từ hoa huyệt sưng đỏ trào ra, hình ảnh đặc biệt dâm mĩ.
"Ư a... Cậu, cậu như thế nào lại cương nữa rồi..."
"Thiếu gia..." Dưới háng Tạ Chinh động một cái, côn th*t lại lần nữa nặng nề mà cắm vào, hắn giống con chó lớn dính lấy trên người Tạ Hoài Hi, cầu thiếu gia cho hắn địt thêm một lần nữa.
Tạ Hoài Hi đã sớm bị động tác của hắn kích thích, nào còn có đường phản kháng, chỉ có thể bất lực mà mở miệng rên rỉ đến nước miếng đều chảy ra.
Cuối cùng Tạ Hoài Hi bị làm đến thất thần, Tạ Chinh làm y quỳ liền quỳ, muốn y ôm chân liền ôm chân. Tạ Chinh rõ ràng đã bắn qua hai lần, hắn dường như có tinh lực vô hạn, từ phía sau bóp eo Tạ Hoài Hi, ngón tay cắm vào hậu huyệt đã sớm ri nước, côn th*t ở trong hoa huy*t thọc vào rút ra hỏi: "Thiếu gia, nơi này tôi cũng muốn vào, có được không?"
Tạ Hoài Hi đờ đẫn ghé vào trên gối đầu, đánh mất khả năng suy nghĩ, chỉ thuận theo mà gật đầu. Ngay sau đó hoa huy*t trống rỗng, côn th*t nóng bỏng đột nhiên cắm vào hậu huyệt.
"A a! Đau......" Cả người Tạ Hoài Hi muốn bò về phía trước, căn bản chạy không thoát khỏi giam cầm của Tạ Chinh. Cũng may Tạ Chinh còn một ít lý trí, không có dã man cắm hết vào, một bên còn dùng tay trấn an hoa huy*t cùng côn th*t y.
"Tạ Chinh... A... Bên trong thật ngứa... Cắm tới rồi ưm a..." Tạ Hoài Hi bị làm đến không ngừng kêu tên Tạ Chinh, y không biết điều này càng khiến cho Tạ Chinh sôi trào nhiệt huyết.
Dương vật lớn như cánh tay trẻ con ở dưới mông thịt ra vào, lần đầu tiên bị thâm nhập hậu huyệt như vậy lại nhanh chóng thích ứng, cái miệng nhỏ bên dưới bọc lấy côn th*t nuốt vào phun ra, thịt ruột cũng bị làm đến không chống cự được, thuận theo côn thịt mà mấp máy.
Sau đó, Tạ Hoài Hi cũng không biết là mình đã ngủ hay ngất đi rồi, chờ cho đến khi tỉnh lại đã là lúc sáu giờ tối.
"Ưm... Khụ khụ..." Tạ Hoài Hi hừ một tiếng, cả người nhức mỏi, đôi mắt cơ hồ đều mở không lên, vừa nói ra, giọng nói khàn đến dọa người.
"Thiếu gia." Tạ Chinh ngồi bên mép giường, nhìn y không chớp mắt.
Tạ Hoài Hi muốn mắng hắn, nhưng lại nói không nên lời. Miễn cưỡng bị Tạ Chinh uy uống hai ngụm nước, chật vật phun ra một chữ: "Cút!". Tên hỗn đản này, giống như con chó bị bỏ đói mấy ngày vậy, ngay từ đầu đã không nhịn được... Hơn nữa còn dám cắm vào hai cái huyệt động trước sau của y... Y khẽ động đậy, huyệt nhỏ dưới thân nóng rát đến phát đau, bắp đùi cũng bủn rủn không hề có sức lực.
"Thiếu gia." Tạ Chinh không động đậy, chỉ kêu y, bưng chén cháo bên cạnh lên.
Rõ ràng không lâu trước đây ở trên giường còn hung ác chịch người khác, lúc này lại bắt đầu làm bộ dáng đáng thương. Tạ Hoài Hi trừng hắn, đáng tiếc trong bụng trống trơn, trước mắt vẫn là nên lót dạ bằng nữa chén cháo cá.
Uy thiếu gia ăn, thu thập xong. Tạ Chinh đứng bên cạnh cửa, gương mặt kiên nghị từ trước đến nay lại có chút do dự.
"... Ngủ." Thanh âm khàn khàn ở trong phòng vang lên.
Tạ Chinh kinh ngạc đi qua, nhìn thấy thiếu gia của hắn đã đem chính mình vùi vào trong chăn, chỉ là vị trí sau lưng vẫn còn trống không.
Cuối cùng cũng yên tâm, Tạ Chinh nằm xuống bên cạnh Tạ Hoài Hi, đem bảo vật cả đời hắn nâng niu ôm vào trong lòng ngực.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro