Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 35: Đánh Ghen... (1)

   Chiếc xe bus vừa đậu trên đầu con hẻm, nơi dẫn về phòng trọ của Thanh Mai thì lại gặp phải một sự cố khác đó là Hà Ngọc Châu

Thanh Mai chán nản nghĩ:
- "' Hôm nay là một ngày xui xẻo gì vậy không biết, mà mình gặp toàn điều xúi quẩy thế này???"'

   Ngọc Châu đi cùng với mấy tên đánh ghen thuê nhìn rất bằm trợn chặn đường Thanh Mai lại, nhếch mép cười đểu nói:
- " Ố ồ, lại là cô sao hả một con đ* phòng trà? Sao mặt cô dày dữ vậy? Đã bị Chí Anh thẳng thừng từ chối trước mặt bao nhiêu người rồi mà vẫn còn cố tình giở mấy cái trò thủ đoạn ra để quyến rũ anh ấy cho bằng được là sao?? Chắc cô muốn làm phu nhân của một vị giám đốc tài ba lại trẻ trung , đẹp trai, phong độ như anh ấy để đổi đời lắm nhỉ??? Nhưng..... chậc.. chậc, thật tiếc là không có cửa cho cô đâu vì vợ của anh ấy chỉ có tôi mới xứng đáng mà thôi. Chỉ có gia đình nhà tôi mới cân xứng với gia đình nhà anh ấy. Chỉ có tôi mới được ba mẹ của anh ấy đến hỏi cưới đàng hoàng. Còn cô á, một con đ*** đã từng qua tay nhiều gã đàn ông rồi mà còn dám mơ tưởng trèo cao hả? Thôi đi, cô đừng có mơ mộng hão huyền nữa không có lại té đau đó. Nhà thì đã nghèo, phải đi làm đ* còn bày đặt đòi quyến rũ chồng bà hả? Thật tiếc cho mày là cùng lắm ý thì anh ấy chỉ chơi bời mày một chút cho vui thôi, khi đã chán chê rồi anh ấy sẽ đá mày như đá một quả bóng, vứt mày như vứt một miếng rẻ rách. Hôm nay bà đến đây là để rằn mặt mày, cảnh báo mày là đừng có đụng vào chồng bà không có hối không kịp đâu con ơi"

   Sau một hồi chửi 'solo', Ngọc Châu đứng thở hổn hển. Đúng là cái thứ tiểu thư quen sống trong nhung lụa nên mới chỉ nói có một tý thôi mà đã thở không ra hơi rồi.

   Thanh Mai bây giờ thì cũng không hề kém cạnh, cô không còn là Thanh Mai của ngày xưa nữa đâu mà ai muốn bắt nạt thì bắt nạt. Để cho ả muốn sỉ nhục sao cũng được

   Máu nóng trong người cô bắt đầu sôi lên, bực hết cả mình cô bắt đầu quát lại:

- " Này, không biết ai mặt dầy, ai đi quyến rũ ai đâu nhé. Cô về mà giữ lấy đức lang quân yêu quý của cô đi, đừng có để anh ta xổng ra ngoài rồi cứ bám riết lấy tôi còn dai hơn cả đỉa đói như vậy chứ, tôi không có thích đâu. Hắn ta mới là cái loại mặt dày, còn cô mới là cái loại chuyên đi quyến rũ người khác đó"

   Ngọc Châu tức giận, nghiến răng nghiến lợi thốt ra một chữ:
- " MÀY..."

   Thanh Mai vì quá tức giận nên đã châm trọc cho Hà Ngọc Châu điên lên mà quên mất rằng bên cạnh cô ta còn có hai tên đánh ghen thuê bằm trợn:

- " Trả không đúng hả? Ông chồng yêu quý của cô ấy đã nói với tôi là như vậy đó. Hắn nói chính cô đã cố tình quyến rũ hắn, cô cho hắn ta ăn bùa mê thuốc lú để hắn phải đính hôn với cô. Cộng với việc bị ba mẹ hắn ép nên hắn mới phải lấy cô chứ thật ra hắn đâu có yêu thương gì cô đâu. Người mà hắn ta yêu thương nhất chính là tôi đây này, trả gì thì chúng tôi cũng từng là Thanh mai - Trúc mã mà, cô làm sao mà có cửa để chen vào được chứ. Hắn ta còn nói cô vô duyên  và trơ trẽn lắm đó Ngọc Châu ạ, không hiểu tại sao cô lại bám hắn dai quá vậy, thật là đáng khinh bỉ. Hắn nói trong trái tim của hắn chỉ có mình tôi thôi, nếu như tôi đồng ý quay lại với hắn thì hắn sẽ đá bay cô ra đường để rước tôi về làm vợ chính thức đấy. Nhưng tôi đâu có chịu, tôi đã không thèm cái hạng người đáng ghê tởm ấy từ lâu rồi nên nhường lại cho cô đấy. Cô cứ mang về mà tận hưởng những cái gì bẩn thỉu thối tha nhất trong con người của hắn đi nhé, thú vị lắm đấy. Ha.. haa..."

   Ngọc Châu nghe thấy vậy bắt đầu nổi giận:
- " Mày câm mồm lại ngay cho tao, mày nghĩ mày là ai mà dám so bì với tao và chồng tao chứ hả con cave thối tha kia. Hôm nay tao mà không dạy cho mày một bài học nhớ đời thì tao sẽ không phải là Hà Ngọc Châu nữa. Được, nếu mày muốn thì tao sẽ cho mày biết tay"

   Ả quát lớn:
- " Chúng mày đâu mau rạch mặt nó ra cho tao, để coi gương mặt của nó mà không còn nguyên vẹn thì nó có còn dám lẳng lơ mà mồi chài đàn ông được nữa hay không? Còn dám đi quyến rũ chồng bà nữa không?"

   Rồi ả liền đứng tránh sang một bên, cười rất man rợ:
- " Tao cho chúng mày đấy, nó vẫn còn ngon lắm nên chúng mày muốn làm gì nó thì cứ việc làm đi"

   Ả nháy mắt, hai tên đánh ghen mặt bằm trợn hầm hố bắt đầu tiến vào

   Lúc này Thanh Mai mới chợt nhớ ra là ả ta đi không chỉ có một mình mà còn có hai người đàn ông kia nữa. Lúc này cô mới thấy hối hận vì dám chọc tức ả thì đã muộn

   Bọn chúng tiến lại gần Thanh Mai hơn, một tên nắm lấy khuôn mặt trái xoan của Thanh Mai nói:
- " Ái chà, cô em nhìn cũng xinh đẹp quá đấy chứ nhỉ. Bọn anh sẽ phải làm theo lệnh của bà chủ đó là rạch mặt em, nhưng mà chuyện đó cứ để sau đi vì bọn anh còn đang muốn 'vui vẻ' với em trước cái đã. Chứ rạch mặt em ngay bây giờ thì thật là tiếc, vì em xinh đẹp như thế cơ mà khiến cho bọn anh đang có hứng thú lắm đấy. Tèo đâu, mau vào lột quần áo nó ra đi. Sao còn đứng đó?"

  Ngọc Châu đứng sang một bên, nhìn vào cười rất chi là man dợ

   Tên Tèo tiếp lời:
- " Sướng nhé, hôm nay được 'phục vụ' cả hai tụi anh liền một lúc. Tha hồ mà phê vãi"

   Thanh Mai sợ quá, la hét thất thanh:
- " Cứu... cứu tôi với. Bỏ tôi ra, các người không được đụng vào tôi. Có ai không? Làm ơn hãy cứu tôi với..."

   Nhưng khổ nỗi, vì đêm cũng đã khuya lại ở trong một con hẻm vắng nên không có ai đến cứu cả.

    Nước mắt của Thanh Mai đã chảy ướt đầy trên khuôn mặt, còn hai tên khốn nạn kia đã bắt đầu giật đứt hết cả hàng cúc áo của cô rồi

   Mọi thứ tưởng chừng như đều vô vọng thì bỗng một tiếng "BỤP...". Máu ở trên miệng, trên mũi của tên Tèo xịt ra bắn tứ tung

   Tên còn lại đang đứng ở đằng sau để giữ cô cũng bị đánh cho ngã lăn ra đất

   Lúc này Thanh Mai mới hoảng hồn nhìn lại thì thấy có hai thanh niên, một người to cao lực lưỡng, cơ bắp cuồn cuộn. Một người thì không được to cao nhưng cũng có cơ bắp cuồn cuộn, đầu trọc và xăm trổ đầy mình.

   Hai người bọn họ đang tẩn cho hai tên kia lên bờ xuống ruộng

   Hai tên kia nom xừng xỏ như vậy mà không thể đánh lại được hai người thanh niên này

   Họ đánh một lúc thì hai tên đó nằm luôn, không nhúc nhích được nữa.

    Lúc này người thanh niên to cao chạy lại phía Ngọc Châu đang đứng run lẩy bẩy, không hiểu có chuyện gì đang xảy ta để lôi ả ta lại đe doạ:
- " Mày nhìn đi, nhìn cho kĩ vào. Đây chính là chị dâu của tao, là bạn gái của đại ka bọn tao. Tao xin cảnh báo cho mày biết rằng, lần sau nếu mà mày còn dám đụng vào chị ấy dù chỉ là một sợi lông chân thì e rằng gương mặt đẹp của mày sẽ không còn được nguyên vẹn như thế này đâu con ơi, mà phải 'tắm gội' bằng acid đấy"

   Nói xong, thanh niên đó đẩy mạnh ả ta một cái không thương tiếc khiến cho ả ta ngã dúi ngã dụi. Sượt hết cả hai cánh tay và hai đầu gối chân

    Đối với người phụ nữ thì còn gì đáng tự hào hơn là một gương mặt đẹp đây chứ, nhất là với một tiểu thư luôn thấy tự tin là mình xinh đẹp như ả.

   Chính vì thế mà suốt bao năm qua, ả không quản ngại tốn nhiều công sức, tiền bạc để tìm đến bệnh viện thẩm mĩ này. Trung tâm thẩm mĩ kia để trùng tu nhan sắc nên mới được như bây giờ.
  Nên sau khi nghe người thanh niên đó đe doạ, Ngọc Châu sợ quá vội cùng với hai tên kia ôm bụng chạy mất hút./

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #langman