Chương 1
( Lời editer : Đầu tiên xin chào các độc giả yêu mến, truyện này mình edit 100% phi thương mại và cũng chưa có sự đồng ý của tác giả, mong rằng ai biết ins hay fb của tác giả có thể cung cấp cho mình, mình không biết 1 chữ tiếng Trung nên chắc chắc sẽ có sai sót, mong mọi người có thể thông cảm và góp ý, và đây cũng là bộ truyện đầu tiên mà mình tập tành edit, mến yêu ~~~~~~~~~~~~.
Lưu ý toàn truyện :
+ Mình sẽ không đổi biệt danh hay tên gọi ra thuần Việt nha, ví dụ Hắc cẩu mà là biệt danh mình sẽ để luôn không dịch ra chó đen đâu nha, còn nó chỉ để gọi 1 con chó màu đen mình sẽ dịch. Ai không thích lưu ý nha.
+ Có những từ dịch ra sẽ không hay nên mình sẽ chú thích ngay dưới câu ấy vì sợ chú thích cuối trang mọi người sẽ không xem được ngay, nếu mọi người thấy phiền thì đừng ngại mà bình luận cho mình biết nha.
+ Tác giả gọi bé Ngáo là Cẩu tử có nghĩa là chó được nui ở nhà và mình thật sự không biết nên để như nào để không bị thô, nên mình xin chuyển nó thành Nhị Cẩu là chó ngốc cho đáng yêu nha, có ai có ý kiến xin cứ góp ý, yêu mọi người.
Lưu ý chương 1:
+ Vì đơn vị tiền tệ khối = đồng nên mình sẽ thống nhất dịch nó thành đồng nha.)
"Ngao ~"
Trời vừa tờ mờ sáng, bỗng dưng một con Husky có bộ lông màu trắng đen xuất hiện, nhảy lên giường, chó ngốc gần 25 kg ở trên giường nhảy loạn lên, cảm giác thật sự là không dễ chịu !
Vệ Kiêu bị nó dẫm đến kêu lên một tiếng, ngay cả ý nghĩ muốn làm thịt nó cũng có : "Đi xuống!"
Chó ngốc đã sớm quen với tính tình của chủ nhân lúc rời giường, móng vuốt liền đào đào chăn tìm tên chủ nhân lười biếng, Vệ Kiêu buồn bực nằm ở trong chăn, một đầu tóc đen nhánh lộ ra ngoài, tiếp theo là gò má tái nhợt, vì thức đêm nên không chỉ có mắt mang quần thâm mà còn mang một thân đầy sát khí.
Chó ngốc liền hoảng hồn, lấy đầu củng củng hắn.
Vệ Kiêu bị nó cọ đến ngứa: "Lão tử như thế nào lại nuôi một thứ giống chó như vậy!"
Là một con chó hàng thật giá thật, chó ngốc liền ngao ngao, quậy phá muốn ra ngoài.
Vệ Kiêu tức giận liền cốc đầu nó một cái , đáng tiếc không nỡ dùng sức, tên ngốc Husky còn tưởng rằng chủ nhân đang chơi với nó, thè lưỡi đến gần, Vệ Kiêu không thể làm gì nó, nhấc chăn lên xuống giường.
Hắn chỉ mặc một cái quần đùi, lộ ra bên ngoài đôi chân vừa thẳng vừa dài, dáng người gầy lại không ốm yếu, bởi vì tuổi trẻ, lộ ra một thân tràn đầy khí chất thiếu niên.
"Ta ngủ một lúc ba giờ đồng hồ, Đậu Tương ngươi nhanh lên để cho ta đeo dây xích cho ngươi."
Hắn tùy ý mặc thêm quần dài, phối với áo hoodie, cầm dây xích, đè chó ngốc đang nhảy loạn , cẩn thận cột chắc dây rồi mang nó ra cửa.
Nuôi chó có điểm không tốt đó là sáng sớm phải mang nó đi ra ngoài giải quyết vấn đề sinh lý, đối với một người có sinh hoạt sáng tối đảo loạn như Vệ Kiêu đúng là không tốt một chút nào.
Vừa ra khỏi cửa gió lạnh nhắm thẳng vào cổ áo mà thổi, Vệ Kiêu bị đông lạnh đến cả người đều buồn ngủ, ý nghĩ muốn hầm thịt Husky lại một lần nữa từ từ dâng lên.
Husky ăn ngon sao?
Đậu Tương nhận thấy được chủ nhân nhìn nó chăm chú bằng ánh mắt "yêu thương", liền giơ đầu lưỡi hướng hắn vẫy đuôi.
Vệ Kiêu liền đánh mất ý nghĩ này.
Con chó ngốc này không hầm được, ăn vào sẽ bị ngốc!
Hắn buồn chán muốn chết, lúc con chó ngốc đang giải quyết vấn đề sinh lý liền móc di động ra.
Trời rất lạnh, hắn giấu hai bàn tay ở trong tay áo, chỉ thò ra một ngón trỏ tay phải lướt màn hình điện thoại.
Tối hôm qua hắn ngã đầu xuống gối liền ngủ, còn chưa xóa tài khoản cùng chơi với hắn hôm quá, lúc này mở ra lại thấy đối phương nhắn lại cho hắn rất nhiều tin.
"200 một ván?"
"Một ván cũng chỉ có nửa giờ , một giờ 400? Sao mày không đi cướp ngân hàng luôn đi!"
"Nhìn xem những người chơi tốt khác đi,chơi cùng một ván chỉ có 15 đồng! Mày dựa vào cái gì nghĩ mày tốt hơn bọn họ!"
Vệ Kiêu là một người chơi cùng , người chơi cùng có nghĩa là gì sao chính là ông chủ trả tiền cho ngươi chơi cùng hắn, hoặc chỉ cần nói chuyện cùng ông chủ cũng được tính, đây là ngành kiếm ra tiền dựa vào trò chơi, chẳng qua kiếm được không nhiều, đánh một ván chỉ mười mấy đồng,có năng lực và dã tâm một chút đều chọn đi làm streamer.
Vệ Kiêu cong cong khóe môi, dù chỉ có một ngón tay cũng không làm tốc độ đánh chữ của hắn bị ảnh hưởng, chớp mắt liền đánh xong.
"Cận chiến viễn chiến hai mặt đều giỏi, hai trăm đồng ngươi mua không thiệt, không chịu mua thì tự mình đánh."
"Không cần nửa giờ, ông chủ nếu là không có thời gian, mười phút cũng có thể đánh nổ đầu chó của địch."
"Dựa vào đâu mà tôi nghĩa tôi tốt hơn họ? Chính tôi cũng không biết a, có lẽ là bởi vì tôi lớn lên đẹp trai ?"
Tin nhắn kia đã nhắn đến lúc 3,4 giờ, lúc này đã trôi qua hơn hai giờ, cũng không chắc người đó sẽ đáp lại, nhưng Vệ Kiêu là một người vô cùng có tinh thần nghề nghiệp, ông chủ tương lai đã nhắn đến, tất nhiên là phải cẩn thận nghiêm túc nhắn lại.
Husky ngao ô một tiếng, Vệ Kiêu chịu đựng lại phải ý nghĩ muốn làm thịt nó, nhưng con chó ngốc này còn muốn đi công viên chơi, Vệ Kiêu không thể nhịn được nữa, liền kéo nó về chung cư.
Ngày thường là một người có thể nằm tuyệt đối sẽ không ngồi, bây giờ hoàn toàn dựa vào việc kéo chó về nhà mà rèn luyện bắp tay!
Thật vất vả mới về tới nhà, đóng lại cửa phòng trộm, Vệ Kiêu đã không còn cảm giác buồn ngủ.
Hắn định cởi quần áo đi tắm, nhưng lại đi đến tủ lạnh lấy ra miếng bánh mì, sau đó lại đổ đồ ăn cho chó ra cho Đậu Tương ăn: "Mày nha, đồ ăn của mày so ra còn đắt hơn đồ ăn của ba ba!"
Con của hắn, chó ngốc lại còn ăn đến vui vẻ.
Vệ Kiêu: "......"
Đạo lý bây giờ, người còn không bằng chó a.
Ăn xong miếng bánh mì lạnh ngắt, Vệ Kiêu ngồi xuống trước máy tính.
Ngủ không bằng chơi game —— trong từ điển của thiếu niên nghiện game lúc nào cũng tràn ngập những lời này.
Màn hình máy tính trống rỗng chỉ có một cái icon, icon nho nhỏ có hình thánh quang bao phủ bóng dáng của một vị chiến sĩ, bi tráng mà kiên quyết, phía dưới chỉ có hai chữ —— Vinh Quang.
Một trò chơi hot đến mười mấy năm, rất nhiều người chơi, bây giờ như cũ vẫn có độ hot cực cao trên thế giới.
Vệ Kiêu đăng nhập trò chơi, đầu tiên hiện ra chính là một cái video, video có tiêu đề cực kỳ bắt mắt ——
Chúc mừng Close ( Lục Phong ) giành được giải quán quân thế giới năm 2020!
Bốn lần vô địch liên tiếp!
Close là hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu đệ nhất!
Video là hình ảnh về một đoạn trong trò chơi, hắn điều khiển đạo tặc một tay bối đao, dùng một chấm máu phản sát* đối phương, tiếp theo là hình ảnh cắt ra của trò chơi, trên sân khấu là một người nam nhân mặc đồng phục màu đen của đội.
( phản sát : giết ngược)
Hắn vóc dáng cao gầy, mặt mày lạnh lùng, rõ ràng trên tay hắn nắm chiếc cúp đại diện cho vinh quang tối cao, đứng ở nơi chí cao vô thượng*, hưởng thụ muôn vàn cái vỗ tay cùng vô vàn vinh quang, mặt lại không có cảm xúc.
( chí cao vô thượng : cao không thể với tới, cao nhất )
Gương mặt đẹp trai mà các fan thôi phồng lên trời, ngay cả một tia cảm xúc đều không có.
Làn đạn trong video liên tục chạy qua.
【Close trâu bò! Close thiên tú! Close chiến thắng tất cả! 】
【 Lục thần lại lại lại lại đoạt giải quán quân, thật con mẹ nó quá mạnh đi! 】
【Người giỏi nhất Hoa Quốc, giỏi nhất thế giới, vì nước làm vẻ vang a, thiệt là mẹ nó! 】
【 Đừng thổi phồng được không, mất mặt không,lại một lần quán quân có gì ghê sao? 】
【 Ha hả, toàn bộ Hoa Quốc chỉ có Close trâu bò, có bản lĩnh mang theo chiến đội đi đấu trận chung kết giải toàn cầu, lấy cái quán quân chân chính a! 】
【 Cút cút, fans lại muốn tới thổi phồng, nói Lục thần của bọn họ không có gì lay động được, không ai thắng được, dù sao chính là không có đồng đội, đội tuyển Trung Quốc không thắng được ai, Close chỉ có một người cũng chỉ có thể bị cho ăn hành! 】
Làn đạn rậm rạp, đem nam nhân giữa video che mất.
Ngón tay Vệ Kiêu thon dài, gõ trên bàn phím, bàn phím phát ra âm thanh không lớn, nhưng chữ viết lại lũ lượt như hồng thủy,thao thao bất tuyệt*.
( thao thao bất tuyệt : nói dai nói dài, không ngừng nghỉ )
【Close 17 tuổi xuất đạo ở FTW,một lần giành luôn được giải quán quân; 18 tuổi nhận nhiệm vụ lúc khó khăn, dẫn FTW tham gia giải Châu Á, giành lấy chiến thắng tiến đến giải thế giới, cựu quán quân đối với ám tặc của Close cũng tê dại cả da đầu, lúc sau Close dùng cuồng tặc ngăn cơn sóng dữ ......】
Hắn lưu loát đánh mấy trăm chữ, bởi vì làn đạn hạn chế số lượng từ, hắn phân ra thành từng đoạn gửi đi, spam xoát độ tồn tại đến lão đại rất chuyên nghiệp, làm cho fan lâu năm của Close đều hổ thẹn không bằng.
Đám anh hùng bàn phím còn muốn phun tào, đáng tiếc thứ nhất bọn họ theo không kịp tốc độ đánh chữ của Vệ Kiêu, thứ hai không có "Lịch sử tri thức" phong phú bằng Vệ Kiêu, bọn họ vừa phun một câu phía sau đã tới mười câu, anh hùng bàn phím chỉ cảm thấy đối diện ngồi trăm ngàn vạn người, mỗi người cầm súng máy, điên cuồng oanh tạc khiến da đầu tê dại.
Tinh lọc* một chút làn đạn, Vệ Kiêu tâm tình thoải mái mà đóng video, bắt đầu vô trận.
( Tinh lọc: làm sạch, ở đây ý chỉ bạn Kiêu của chúng ta chinh chiến tứ phương làm cho anti sợ hãi mà không spam lời khó nghe nữa )
《 Vinh Quang 》 là game đẩy tháp điển hình, mười người chia làm hai đội, đánh sập tháp của đối phương thì trò chơi kết thúc.
Là một game 5V5 điển hình, theo lý thuyết chỉ có đấu đoàn đội, nhưng bởi vì Vinh Quang đặc biệt kiểm tra thao tác người chơi cùng ý thức đối với việc tìm hiểu kỹ chức nghiệp của bản thân, liền có thêm 1V1 và 2V2
Lấy ví dụ ở giải Thế giới, chơi đơn giành được quán quân có tiền thưởng 200 vạn đô la Mỹ, chơi hai người giành được quán quân là 300 vạn đô la Mỹ, quán quân đoàn đội cao nhất tận 3000 đô la Mỹ.
Từ tiền thưởng có thể nhìn ra được, đấu đoàn đội thắng mới chân chính được gọi là " ba ba " !
Đáng tiếc Trung Quốc suốt hai năm đã vô duyên với trận chung kết toàn cầu, càng không cần phải nói tới việc đoạt giải quán quân.
Chỉ có Close, vị này là Thần cấp tuyển thủ ở Trung Quốc, ở trận chung kết đơn toàn cầu đoạt ba giải quán quân liên tiếp.
Hoa Quốc nói hắn có tới bốn lần vô địch liên tiếp, bởi vì lần đoạt quán quân thứ nhất của hắn chính là giải quán quân đoàn đội.
Giải không chỉ thuộc về Close, mà là thuộc về toàn bộ chiến đội FTW, thuộc về toàn bộ game thủ ở Trung Quốc!
Nhưng mà ba năm đi qua......
Trung Quốc không một lần nào xuất hiện thêm một đoàn đội giành được quán quân Thế giới .
Vệ Kiêu tiến vào trò chơi, vào lúc chọn nhân vật, trong đầu hắn tất cả đều là video Lục Phong dùng đạo tặc, không hề nghĩ ngợi liền chọn lấy.
Kênh Đội Ngũ lập tức có người lêntiếng.
"Tiểu lão đệ, đừng diễn a, hiện giờ đạo tặc yếu như vậy, trừ bỏ Lục thần, ai có thể dùng cái chức nghiệp này đánh được ?"
"Đừng nhìn cái video ở phía trên a, đạo tặc của ngươi và đạo tặc của Close là hai loại sinh vật."
"Huynh đệ tỉnh tỉnh, chúng ta không phải tuyển thủ chuyên nghiệp!"
Vệ Kiêu ở trên bàn phím gõ hai chữ: "Nằm hảo*."
( Editer cũng không rõ lắm, có lẽ là nằm yên đó để anh gánh, cũng có thể là quỳ xuống nhìn đi, ai cho ta gợi ý a ~~~ )
Kênh Đội Ngũ lặng im ba giây, bắt đầu ngâm thơ ——
"Bầu trời con bò bay......"
"Trên mặt đất người chém gió."
"Vờ như gió......"
"Thổi đến mặt đều đau."
Vệ Kiêu hoạt động ngón tay, lại gõ cửa một hàng chữ: "Yên tâm, ta đã dùng đạo tặc thắng Close."
Thắng Lục thần?
Sao ngươi không nói rằng ngươi cứu vớt hệ Ngân Hà!
Dù rằng chỉ gặp nhau qua trò chơi trên mạng, xưa nay lại không quen biết nhưng bốn người lại trăm miệng một lời: "Huynh đệ, ta thấy ngươi không cần mặt mũi nữa phải không!"
Hai mươi phút sau, vẻ mặt bốn người đều dán ba chữ " không tin được", phong cách chat trên Kênh Đội Ngũ đột nhiên biến đổi——
"Tiểu huynh đệ, a phi, đại thần, ngài có thiếu vật trang sức trên chân không?Chính là cái loại im lặng ngoan ngoãn nằm ấy."
"Đại thần, ngài có thiếu phụ trợ sao? Druid hay mục sư đều có thể, bảo đảm có thể cung cấp máu cho ngài dùng không hết, thỏa hứng tàn sát."
"Nắm thảo, chiến tích này, có thể nào là acc clone của Close không!"
Vệ Kiêu nhân cơ hội liền quảng cáo: "Moah moah ta bồi ngươi chơi, ID7758521, chờ ông chủ chốt đơn nha ~"
Bốn người đồng đội: "????"
Hôm nay gặp được đạo tặc trâu bò, thế nhưng là người bồi chơi?
Vẫn bồi chơi với cái giá trên trời.
Vốn định đặt một phen, nhìn đến giá trên trời, 200 khối một ván, yên lặng hẹn lầu sau tái kiến*.
(tái kiến : gặp lại )
Cái quỷ gì thế, 200 một ván?
Như thế nào không lên trời luôn!
Đánh một ván trò chơi, Vệ Kiêu lại mệt rã rời.
Không có biện pháp, toàn bộ hành trình đều nghiền áp đối thủ không hề có giây phút trì hoãn, đánh đến nỗi cả người đều buồn ngủ mông lung.
Vệ Kiêu đem chó ngốc đến ngoài cửa, chuẩn bị tiếp tục ngủ, lúc này di động hắn vang lên âm thanh "tích".
Nha, đã quên rời khỏi tài khoản, lại có người nhắn lại?
Vệ Kiêu tùy tiện mở điện thoại lên, phát hiện cư nhiên có người đặt đơn của hắn.
Trừ bỏ đám chơi League chuyên nghiệp, thật là có người đồng ý đặt đơn với cái giá 200 đồng?
Vệ Kiêu tập trung nhìn vào,liền ngốc.
Khách hàng LU hạ đơn cho ngài 10000 lần, có nhận đơn hay không ~
10000 lần?
Vệ Kiêu xoa xoa đôi mắt, cẩn thận đếm lại số, bốn cái số 0, là một vạn lần không sai.
200 đồng một ván.
200 vạn nhân dân tệ lộng lẫy bắt mắt.
------------------------------------------------------Hết Chương 1--------------------------------------------------------
Các tỷ muội hảo a, tui trở lại đây, xin lỗi vì đã hứa đăng chap nhưng lặn mất tăm từ năm ngoái do nhà tui có việc, và đến tận bây giờ tui mới có hứng edit lại nè, một mình tui edit và beta nữa, nên các hảo tỷ muội thông cảm, đây là chap 1 mà tui beta lại nhoa, chap 2 tui cũng đã làm rồi chỉ đợi beta thui, hẹn các tỷ muội ngày mai nhaaaa. Đừng có quên tui đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro