30. Người yêu cùng phòng làm tới cùng
Đương nhiên kết quả là cả hai vội vã quấn khăn tắm, bò lên giường.
Taehyung cảm thấy sau lần sợ bóng gió hôm nay, giữa hai người đã có rất nhiều thứ thay đổi, đó là sự thay đổi an tâm.
Jungkook ôm anh vào lòng. Cậu cao, khổ người cũng lớn hơn, khi Jungkook ôm Taehyung thì hệt như đang ôm một con gấu bông.
Cậu cười híp mắt như hồ ly:
"Hyungie này, anh yêu em nhiều như thế cơ à."
Lãng mạn quả nhiên chỉ là quá khứ. Taehyung đáp:
"Em đừng hiểu lầm, anh chủ yếu là mơ ước đến tài sản của em thôi. Em có liệt nửa người, anh làm hộ sĩ của em cũng đã giàu."
Cậu mặc kệ, xoay người đè lên Taehyung, hôn tai anh. Tai anh sợ nhất là bị ngứa, không nhịn được nên đẩy cậu. Vậy mà đẩy thế càng làm Jungkook thoải mái, đầu lưỡi vốn chỉ vòng quanh vành tai bỗng chui hẳn vào trong tai. Taehyung kêu lên một tiếng, hệt như đang rên rỉ.
Jungkook túm hai tay anh, kéo ngược lên đỉnh đầu, không cho hoạt động. Đầu lưỡi cậu cũng bắt đầu chiếm lấy cổ Taehyung. Tay kia thì di chuyển về phía bộ phận đã hưng phấn, nhẹ nhàng xoa. Taehyung nói:
"Qua loa thôi! Đêm nay anh đã hoảng rồi, mệt chết đi được."
Jungkook chỉ nhìn anh, cười. Trong mắt cậu là cảm xúc phức tạp, Taehyung không hiểu, chỉ thấy không giống bình thường.
Jungkook hôn anh đến quên mình, môi dán môi, lưỡi quấn lưỡi. Bam cào cửa bên ngoài, trong lòng anh cũng giống như có vuốt của nó cào cào vậy
Lưỡi cậu từ từ chuyển xuống, dừng trước ngực, cắn đầu ngực, mút lấy.
Tay Taehyung cũng được thả lỏng ra, anh ngã vào vòng xoáy tình dục, xoa tóc Jungkook. Cậu như được cổ vũ, mút tới mức tạo thành tiếng, anh đỏ mặt.
Jungkook nói, giọng khàn khàn:
"Cương hết rồi."
Cậu cầm lấy hai bộ phận kia, vuốt cùng nhau. Bên trên đều dính dịch thể trong suốt, không biết đến là của ai.
Jungkook bắt đầu hôn anh. Sau đó, Taehyung cảm thấy cậu chuyển hướng, thứ nóng rực kia chạm vào môi anh, mà anh cũng đã sớm được khoang miệng ấm áp nuốt vào. Taehyung chần chừ, nếu không phải nó đang chặn trước miệng, có lẽ anh đã không nhịn được mà đẩy ra. Taehyung ngẩng đầu, hôn lên thứ nóng rực có dịch thể mặn mặn kia.
Thế giới quay cuồng, anh cũng quay cuồng. Taehyung như bị bệnh, không phân biệt được thực hay mơ.
Toàn thân nóng lên, mồ hôi chảy xuống, thế nhưng anh vẫn lạnh, vẫn khát cầu một vòng ôm.
Hai thân thể thở hổn hển. Taehyung ra trước. Anh không còn sức để khẩu giao nữa.
Cậu quay lại hôn anh, Taehyung nhả thứ dịch kia ra, không biết ai là người nuốt nhiều hơn. Trong lúc thất thần, Taehyung cảm thấy có dị vật xâm lấn, là một ngón tay.
Taehyung muốn khóc, hơi khó chịu. Jungkook vừa hôn, vừa tiếp tục.
"Taehyungie, thả lỏng đi, em cũng hồi hộp lắm."
Cậu nhìn vào mắt Taehyung.
Taehyung run rẩy nói:
"Em chẳng biết làm gì cả, em có gel bôi trơn không mà đòi làm thật?"
Jungkook hôn lên chóp mũi anh, sau đó nhanh chóng lấy một cái lọ từ tủ đầu giường ra.
Taehyung muốn ngất vì tức. Được lắm, con bạch nhãn lang hôm nay muốn làm thật, nhưng đã đến nước này rồi, cự tuyệt cũng chỉ là già mồm cãi láo. Lòng anh đã khát vọng, vậy làm đi.
Taehyung đẩy tay cậu ra, tự mình lấy một lượng bôi trơn lớn, thật ra Taehyung cũng lo lắng vì đây là lần đầu thử nhưng chẳng thể làm gì khác ngoài tự mở rộng cho mình. Jungkook sửng sốt mãi, bỗng cười rộ lên, rướn tới hôn anh:
"Taehyungie đáng yêu quá."
Phía dưới trơn và ướt, Taehyung cảm thấy trống rỗng, lúc này mới phát hiện ra cậu dùng loại kích thích. Anh cắn răng, nằm sấp xuống gối:
"Em lên đi."
"Anh muốn không?"
Cậu cúi người, đè lấy Taehyung, nói nhỏ với anh rồi nâng cao mông lên. Taehyung cảm thấy có một vật nguy hiểm đang thăm dò ở chỗ nhạy cảm. Anh nghiêng đầu nhìn cậu, nhắm mắt, hôn.
Cuối cùng, Jungkook cũng hành động. Thân dưới đã hạ xuống, dần dần xé rách, đau đớn, cơ thể đau tới co quắp, cảm giác về dị vật, cảm giác buồn nôn. Rất khó chịu. Cơ thể Taehyung run rẩy, mà anh cảm thấy cậu cũng thế. Vành mắt Jungkook hồng hồng:
"Em cũng đau lắm. Chặt quá."
Taehyung thầm nghĩ đã đến lúc này thì đừng có khóc! Phá hỏng không khí lắm!
Taehyung chỉ đành giục:
"Nhanh lên được không?"
Jungkook cắn vai anh, cuối cùng cũng cho được tất cả vào. Cả hai thở hắt ra, sau đó cậu bắt đầu chuyển động thắt lưng. Vốn còn đang chậm rãi thích ứng, Taehyung liền xuýt xoa một tiếng, thật sự đau, thế mà Jungkook lại cho rằng đó là đèn xanh nên tăng tốc. Taehyung lại kêu to.
Taehyung bị va chạm, lắc lư. Hệt như một con thuyền nhỏ lưu lạc. Bên dưới đã ướt sũng, anh còn kêu lên muốn nữa.
Thân thể kết hợp, mồ hôi thấm, giải tỏa dục vọng nguyên thủy. Nhận ra điều này, Taehyung càng thêm yêu. Jungkook lật anh lại, nói là muốn nhìn, cũng muốn anh nhìn thấy nơi hai người kết hợp.
Nơi đó có một con dã thú đang tấn công.
Cơ thể quả nhiên có sức thích ứng kinh khủng, lúc đầu còn đau, dần dà Taehyung cũng thấy thích. Jungkook nắm eo anh, vào sâu, Taehyung cảm thấy dục vọng mình cũng theo đó mà lên.
Trán Jungkook ướt mồ hôi, vì làn da trắng nên gân xanh nổi lên, cậu nhíu mày, mắt ướt, cắn răng, thở phì phò, đường cong cơ thể dưới ánh đèn nhìn thật đẹp. Dần dần, Taehyung không còn thấy gì nữa, trước mắt trắng xóa. Anh muốn khóc lên, muốn kêu lên. Taehyung làm thế thật, sau đó cảm thấy thật thẹn. Tay anh túm lấy ga trải giường, thấy như có một cơn tê dại truyền từ hạ thân lên tới não.
Taehyung chết mất, anh nghĩ thế.
Sau đó, vào một lần đâm sâu, anh thấy mình ra. Dung dịch trắng đục phun lên người Jungkook. Taehyung khẽ ôm lấy cậu. Jungkook tăng tốc, sau đó nằm rạp lên người anh, tiếp tục thở hổn hển.
Một lúc lâu sau, Jungkook mới dậy được.
Biến đi! Tại sao không đeo bao?
Mặt Jungkook đỏ, cười:
"Cái miệng nhỏ bên dưới còn đang hé ra đấy, làm con cháu em phun hết ra rồi."
Taehyung dùng gối bịt miệng cậu:
"Còn lảm nhảm là bịt cho em ngạt chết đấy."
Ôm nhau nằm một lúc, hai người vẫn cố đi giải quyết hậu quả. Giường của Jungkook đã không thể nhìn nổi, khắp nơi dính đầy những thứ ẩm ướt. Cả hai quyết định ngủ ở giường của Taehyung.
Jungkook muốn bế anh. Taehyung vẫn còn bải hoải, khi nãy tắm còn không đứng nổi. Anh bảo:
"Cút đi, bây giờ là thời gian dành cho hiền giả rồi."
Cậu cọ anh, nói:
"Hyuhgie, em rất vui."
"Hết quà sinh nhật rồi, đây vốn là quà cho em."
Jungkook như sắp vẫy đuôi tới nơi:
"Không có không sao! Em không cần anh tặng thứ khác."
Một lát sau, Jungkook lại lên tiếng:
"Em muốn đăng status quá, để cả thế giới biết chúng ta đã làm, hơn nữa còn cực kì sung sướng."
"Em có bệnh hả? Biến thái!"
Jungkook ghì chặt lấy anh:
"Em đùa anh thôi. Em nỡ lòng nào cho người khác thấy."
"Vậy em chết rồi, hồi bé anh vào nhà tắm là bị người khác thấy hết rồi."
"Vậy em phải trừng phạt anh!"
Cậu nhào lên, cắn nhẹ mặt anh. Bây giờ Taehyung như con hổ lười biếng, rất quấn người.
"Anh mỏi eo, đau lưng. Hôm nay ngủ sớm thôi."
Jungkook u oán:
"Anh dùng xong thân xác em rồi thì không quý trọng nữa phải không? Đúng là anh coi em thành sex toy rồi!"
Đại ca, cậu làm trò nhiều quá rồi!
Taehyung lại nói:
"Hơn hai giờ rồi, mai em không định đi xăm nữa đấy à?"
Cậu gật đầu lia lịa, lát sau rạo rực nói:
May là hôm nay làm đấy, xăm xong không được để dính nước, phiền chết đi được."
Sau đó lại có vẻ đau lòng lắm:
"F*ck, thế là mấy ngày nữa không được làm còn gì?"
Mí mắt Taehyung díp lại, mệt lắm rồi. Trước khi ngủ, anh nghe thấy cậu vui mừng nói thầm:
"Cũng may anh đã khỏi, thật hợp để làm, nghĩ lại đã thấy có lời."
Cực kì phân liệt*.
(*không nhất quán, nhiều phần tách biệt. Ý là Jungkook thay đổi thất thường, suy nghĩ không ổn định)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro